Minh ngây người ra, bởi vì điều Cửu U vừa nói khiến hắn ngây ra! Tên tuổi của Cửu U từ lúc Thần Ma đại chiến từ rất ít người biết. Nhưng nếu là thần từ vạn năm trước đều biết tên này. Cửu U, năm xưa là một trong tám ma hoàng mạnh nhất của Satan. Đồng thời cũng là một trong những vị thần đi theo Satan lúc Satan đọa lạc.
Hơn nữa, kế hoạch phục sinh Satan mấy ngàn năm nay đều do chính tay hắn bày ra, nhưng bất hạnh thay lại bị Lôi thần khi đó phá hỏng.
Từ đó về sau, Cửu U sinh ra hứng thú mãnh liệt với các thế hệ Lôi thần. Mà Lôi thần hiện tại là một nam nhân mới đạt tới thần cấp—Cao Lôi Hoa.
Nhưng xem ra, Cửu U đánh giá nam nhân này cao hơn Lôi thần trước rất nhiều. Thậm chí nói thẳng ra thì Cửu U sợ nam nhân này.
Bên kia.
Cuối cùng Cao Lôi Hoa, Nguyệt Hoa Thiên và Lam Bạch đã đến cửa di tích.
Tòa di tích bí mật này nằm dưới một ngọn núi lớn, chỉ có thể thấy một chiếc cửa vào.
Sau khi vừa nhìn thấy cửa vào, mạo hiểm gia Lam Bạch vui mừng mở rộng tấm bản đồ da nói với mấy người Cao Lôi Hoa:
- Là nơi này, chính là nơi này!
Nhưng ngay lúc Lam Bạch hưng phấn nói thì đột nhiên từ phía sau vang lên tiếng thét chói tai của nhóm Tinh Linh đang cảnh giới.
Cao Lôi Hoa vội quay đầu lại, sau đó liền nhíu mày. Cho dù có định lực kiên cường như Cao Lôi Hoa khi nhìn thấy tình cảnh đó vẫn cảm thấy buồn nôn.
Trùng, vô số trùng tử! Tầng tầng lớp lớp nhúc nhích đen nghịt, cực kỳ ghê tởm. Vô số trùng tử ngăn cản đường lui của nhóm Cao Lôi Hoa.
- Làm sao đây chú Cao?
Vùi đầu vào ngực Cao Lôi Hoa, tiểu Lỵ Nhi không dám ngẩng mặt hỏi Cao Lôi Hoa.
- Không có việc gì, đừng ngẩng đầu lên.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng giữ đầu Lỵ Nhi.
- Mở, mở rồi, mau vào!
Ở phía sau mọi người vang lên tiếng hưng phấn của Lam Bạch, hắn đã mở được cửa di tích… …
Người trong lúc gặp nguy hiểm có thể phát huy ra sức mạnh phi thường. Giống như mạo hiểm gia Lam Bạch bây giờ, đằng sau là sự uy hiếp của vô số trùng độc đã khiến cho tay nghề của Lam Bạch phát huy cực hạn, chỉ trong vòng vài giây đã mở được cửa di tích!
- Nhanh lên, mọi người nhanh đi vào!
Mở cửa xong, Lam Bạch nhanh chóng quay đầu kêu mọi người.
Ngay sau đó, nhóm Tinh Linh và Nguyệt Hoa Thiên nhanh chóng chạy về phía cửa di tích.
- Đừng loạn, nhường nhóm Tinh Linh đi vào trước, sau đó có trách nhiệm tìm cơ quan đóng cửa di tích. Ta và Lam Bạch giữ cửa cho.
Trong lúc hỗn loạn, Nguyệt Hoa Thiên liền đảm nhiệm vai trò lãnh đạo của mình, lúc này hắn biểu lộ ra khí thế lãnh đạo không thể nghi ngờ.
Chỉ có điều, lúc mọi người đều đi vào hết thì Cao Lôi Hoa vẫn đứng ngoài cửa.
- Em rể, sao vậy?
Nguyệt Hoa Thiên kêu Cao Lôi Hoa.
- Hì hì.
Cao Lôi Hoa quay đầu cười với Nguyệt Hoa Thiên, sau đó đem tiểu công chúa Tinh Linh Lỵ Nhi cho Nguyệt Hoa Thiên.
Rồi nói với các Huyết kỵ sĩ:
- Huyết kỵ sĩ, các ngươi vào trong bảo vệ mọi người.
- Tuân lệnh chủ nhân.
Huyết kỵ sĩ lớn tiếng đáp, tuy bọn họ ít nhiều gì cũng có chút tư duy nhưng đã có thói quen phục tùng mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa vô điều kiện.
- Em rể, chú muốn làm gì?
Nguyệt Hoa Thiên vội la lên, bên ngoài toàn là trùng tử ghê tởm, Cao Lôi Hoa định làm gì dưới tình huống đó đây?
- Ài.
Cao Lôi Hoa khởi động thân thể thoải mái nói:
- Lão ca. Các người vào trước đi. Một lát nữa ta sẽ vào. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
- Được rồi.
Nguyệt Hoa Thiên thấy bộ dạng kiên quyết của Cao Lôi Hoa thì cũng không nhiều lời, mang mọi người đi vào trong di tích. Sau đó đóng cửa di tích lại.
Bên trên hạp cốc.
- Ặc~ ặc~~. Con mẹ nó sinh tởm. Tên ma trùng này. Chẳng lẽ hắn không có tý ti văn minh chiến đấu sao?
Trên hạp cốc. Một người đứng sau Cửu U đang giữ miệng mình nôn khan.
- Ha ha. Dạ, ngươi đừng hy vọng gã ma trùng này không ghê tởm.
Ở phía sau Cửu U, Minh thưởng thức thanh đoản kiếm trên tay cười nói:
- Mặc dù có điểm ghê tởm, nhưng không thể phủ nhận một chiêu này của hắn rất mạnh.
Đây là một chiêu ghê tởm của gã Trùng Ma, đại quân trùng tử.
Trùng tử, khắp núi đầy những con trùng! Hơn nữa không phải loại trùng bình thường, mà là trùng do ma lực của gã Trùng Ma hắn biến thành.
Đợi đến khi đám người Nguyệt Hoa Thiên đi vào trong, Cao Lôi Hoa quay đầu lại nhìn một vách đá cách mình không xa nói:
- Bây giờ ngươi có thể đi ra.
Yên tĩnh. Nơi đó không có một chút động tĩnh gì. Chỉ có điều tốc độ của đám trùng trên núi càng lúc càng nhanh hơn.
- Ngươi không ra hả?
Cao Lôi Hoa cười lạnh:
- Đã vậy ta mời ngươi ra.
Nói xong, Cao Lôi Hoa rút Tài Quyết ra. Sau đó giơ Tài Quyết lên.
- Ảo giác thần thể!
Cao Lôi Hoa hét lớn, sau đó một cỗ thần lực biến dị màu vàng lẫn đen nhanh chóng ngưng tụ sau lưng Cao Lôi Hoa! Một ảo ảnh Cao Lôi Hoa to lớn hiện ra phía sau Cao Lôi Hoa.
Tuy nhiên ảo ảnh hiện tại của Cao Lôi Hoa có lẽ không đơn thuần là ảo ảnh!
Từ lần giúp Băng Sương Cự Long Furion đỡ thiên kiếp, cái ảo giác thần thể này đã hấp thụ rất nhiều thần lực của thiên kiếp. Từ đó đến nay, Cao Lôi Hoa vẫn không hề dùng đến ảo ảnh thần thể. Lần này triệu hồi ảo giác thần thể ra thì phát hiện cái ảo ảnh này không ngờ đã ngưng kết thành thực thể. Tuy ảo giác thần thể đã ngưng kết thành thực thể nhưng đối với Cao Lôi Hoa mà nói thì nó càng có lợi, cho nên hắn cũng không có ý cò ý kiến gì.
Triệu hồi ảo giác thần thể ra, Cao Lôi Hoa vung Tài Quyết chém lên vách đá.
Lúc Cao Lôi Hoa làm một động tác mạnh mẽ như vậy, ảo ảnh phía sau cũng cầm Tài Quyết chém mạnh vào vách đá!
- Xoạt ~ xoạt ~
Hai đạo kiếm khí lớn nhỏ như hai lưỡi trăng không thương tiếc chém tới vách đá.
Lúc hai đạo kiếm khí hình lưỡi trăng chém tới thì một bóng người từ trong vách đá nhanh chóng bay ra.
Người đó vừa lao ra khỏi vách đá thì hai đạo kiếm khí lớn nhỏ đã chém lên trên vách đá tạo thành hai vết chém sâu hoắc!
- Khặc khặc, thật không ngờ! Không ngờ ngươi lại phát hiện ra chỗ đại gia ta ẩn thân.
Người đó vừa thoát ra, không ngờ không hề bỏ chạy mà còn cười nói với Cao Lôi Hoa:
- Tuy nhiên, cho dù ngươi phát hiện ra chỗ ẩn thân của đại gia thì đã sao! Nói cho ngươi biết, hôm nay đại gia ta muốn lấy cái mạng cùi của ngươi! Hiện tại, ngươi hãy nhớ kỹ tên tuổi đại gia ta! Ta chính là một trong các chúc thần của Satan—Trùng Ma! Ngươi cũng có thể gọi ta là đại nhân Trùng Ma. Nhớ kỹ tên ta, để đến khi gặp Diêm Vương còn báo danh tính của ta, chết trên tay ta là vinh dự của ngươi!
Hơn nữa, kế hoạch phục sinh Satan mấy ngàn năm nay đều do chính tay hắn bày ra, nhưng bất hạnh thay lại bị Lôi thần khi đó phá hỏng.
Từ đó về sau, Cửu U sinh ra hứng thú mãnh liệt với các thế hệ Lôi thần. Mà Lôi thần hiện tại là một nam nhân mới đạt tới thần cấp—Cao Lôi Hoa.
Nhưng xem ra, Cửu U đánh giá nam nhân này cao hơn Lôi thần trước rất nhiều. Thậm chí nói thẳng ra thì Cửu U sợ nam nhân này.
Bên kia.
Cuối cùng Cao Lôi Hoa, Nguyệt Hoa Thiên và Lam Bạch đã đến cửa di tích.
Tòa di tích bí mật này nằm dưới một ngọn núi lớn, chỉ có thể thấy một chiếc cửa vào.
Sau khi vừa nhìn thấy cửa vào, mạo hiểm gia Lam Bạch vui mừng mở rộng tấm bản đồ da nói với mấy người Cao Lôi Hoa:
- Là nơi này, chính là nơi này!
Nhưng ngay lúc Lam Bạch hưng phấn nói thì đột nhiên từ phía sau vang lên tiếng thét chói tai của nhóm Tinh Linh đang cảnh giới.
Cao Lôi Hoa vội quay đầu lại, sau đó liền nhíu mày. Cho dù có định lực kiên cường như Cao Lôi Hoa khi nhìn thấy tình cảnh đó vẫn cảm thấy buồn nôn.
Trùng, vô số trùng tử! Tầng tầng lớp lớp nhúc nhích đen nghịt, cực kỳ ghê tởm. Vô số trùng tử ngăn cản đường lui của nhóm Cao Lôi Hoa.
- Làm sao đây chú Cao?
Vùi đầu vào ngực Cao Lôi Hoa, tiểu Lỵ Nhi không dám ngẩng mặt hỏi Cao Lôi Hoa.
- Không có việc gì, đừng ngẩng đầu lên.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng giữ đầu Lỵ Nhi.
- Mở, mở rồi, mau vào!
Ở phía sau mọi người vang lên tiếng hưng phấn của Lam Bạch, hắn đã mở được cửa di tích… …
Người trong lúc gặp nguy hiểm có thể phát huy ra sức mạnh phi thường. Giống như mạo hiểm gia Lam Bạch bây giờ, đằng sau là sự uy hiếp của vô số trùng độc đã khiến cho tay nghề của Lam Bạch phát huy cực hạn, chỉ trong vòng vài giây đã mở được cửa di tích!
- Nhanh lên, mọi người nhanh đi vào!
Mở cửa xong, Lam Bạch nhanh chóng quay đầu kêu mọi người.
Ngay sau đó, nhóm Tinh Linh và Nguyệt Hoa Thiên nhanh chóng chạy về phía cửa di tích.
- Đừng loạn, nhường nhóm Tinh Linh đi vào trước, sau đó có trách nhiệm tìm cơ quan đóng cửa di tích. Ta và Lam Bạch giữ cửa cho.
Trong lúc hỗn loạn, Nguyệt Hoa Thiên liền đảm nhiệm vai trò lãnh đạo của mình, lúc này hắn biểu lộ ra khí thế lãnh đạo không thể nghi ngờ.
Chỉ có điều, lúc mọi người đều đi vào hết thì Cao Lôi Hoa vẫn đứng ngoài cửa.
- Em rể, sao vậy?
Nguyệt Hoa Thiên kêu Cao Lôi Hoa.
- Hì hì.
Cao Lôi Hoa quay đầu cười với Nguyệt Hoa Thiên, sau đó đem tiểu công chúa Tinh Linh Lỵ Nhi cho Nguyệt Hoa Thiên.
Rồi nói với các Huyết kỵ sĩ:
- Huyết kỵ sĩ, các ngươi vào trong bảo vệ mọi người.
- Tuân lệnh chủ nhân.
Huyết kỵ sĩ lớn tiếng đáp, tuy bọn họ ít nhiều gì cũng có chút tư duy nhưng đã có thói quen phục tùng mệnh lệnh của Cao Lôi Hoa vô điều kiện.
- Em rể, chú muốn làm gì?
Nguyệt Hoa Thiên vội la lên, bên ngoài toàn là trùng tử ghê tởm, Cao Lôi Hoa định làm gì dưới tình huống đó đây?
- Ài.
Cao Lôi Hoa khởi động thân thể thoải mái nói:
- Lão ca. Các người vào trước đi. Một lát nữa ta sẽ vào. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
- Được rồi.
Nguyệt Hoa Thiên thấy bộ dạng kiên quyết của Cao Lôi Hoa thì cũng không nhiều lời, mang mọi người đi vào trong di tích. Sau đó đóng cửa di tích lại.
Bên trên hạp cốc.
- Ặc~ ặc~~. Con mẹ nó sinh tởm. Tên ma trùng này. Chẳng lẽ hắn không có tý ti văn minh chiến đấu sao?
Trên hạp cốc. Một người đứng sau Cửu U đang giữ miệng mình nôn khan.
- Ha ha. Dạ, ngươi đừng hy vọng gã ma trùng này không ghê tởm.
Ở phía sau Cửu U, Minh thưởng thức thanh đoản kiếm trên tay cười nói:
- Mặc dù có điểm ghê tởm, nhưng không thể phủ nhận một chiêu này của hắn rất mạnh.
Đây là một chiêu ghê tởm của gã Trùng Ma, đại quân trùng tử.
Trùng tử, khắp núi đầy những con trùng! Hơn nữa không phải loại trùng bình thường, mà là trùng do ma lực của gã Trùng Ma hắn biến thành.
Đợi đến khi đám người Nguyệt Hoa Thiên đi vào trong, Cao Lôi Hoa quay đầu lại nhìn một vách đá cách mình không xa nói:
- Bây giờ ngươi có thể đi ra.
Yên tĩnh. Nơi đó không có một chút động tĩnh gì. Chỉ có điều tốc độ của đám trùng trên núi càng lúc càng nhanh hơn.
- Ngươi không ra hả?
Cao Lôi Hoa cười lạnh:
- Đã vậy ta mời ngươi ra.
Nói xong, Cao Lôi Hoa rút Tài Quyết ra. Sau đó giơ Tài Quyết lên.
- Ảo giác thần thể!
Cao Lôi Hoa hét lớn, sau đó một cỗ thần lực biến dị màu vàng lẫn đen nhanh chóng ngưng tụ sau lưng Cao Lôi Hoa! Một ảo ảnh Cao Lôi Hoa to lớn hiện ra phía sau Cao Lôi Hoa.
Tuy nhiên ảo ảnh hiện tại của Cao Lôi Hoa có lẽ không đơn thuần là ảo ảnh!
Từ lần giúp Băng Sương Cự Long Furion đỡ thiên kiếp, cái ảo giác thần thể này đã hấp thụ rất nhiều thần lực của thiên kiếp. Từ đó đến nay, Cao Lôi Hoa vẫn không hề dùng đến ảo ảnh thần thể. Lần này triệu hồi ảo giác thần thể ra thì phát hiện cái ảo ảnh này không ngờ đã ngưng kết thành thực thể. Tuy ảo giác thần thể đã ngưng kết thành thực thể nhưng đối với Cao Lôi Hoa mà nói thì nó càng có lợi, cho nên hắn cũng không có ý cò ý kiến gì.
Triệu hồi ảo giác thần thể ra, Cao Lôi Hoa vung Tài Quyết chém lên vách đá.
Lúc Cao Lôi Hoa làm một động tác mạnh mẽ như vậy, ảo ảnh phía sau cũng cầm Tài Quyết chém mạnh vào vách đá!
- Xoạt ~ xoạt ~
Hai đạo kiếm khí lớn nhỏ như hai lưỡi trăng không thương tiếc chém tới vách đá.
Lúc hai đạo kiếm khí hình lưỡi trăng chém tới thì một bóng người từ trong vách đá nhanh chóng bay ra.
Người đó vừa lao ra khỏi vách đá thì hai đạo kiếm khí lớn nhỏ đã chém lên trên vách đá tạo thành hai vết chém sâu hoắc!
- Khặc khặc, thật không ngờ! Không ngờ ngươi lại phát hiện ra chỗ đại gia ta ẩn thân.
Người đó vừa thoát ra, không ngờ không hề bỏ chạy mà còn cười nói với Cao Lôi Hoa:
- Tuy nhiên, cho dù ngươi phát hiện ra chỗ ẩn thân của đại gia thì đã sao! Nói cho ngươi biết, hôm nay đại gia ta muốn lấy cái mạng cùi của ngươi! Hiện tại, ngươi hãy nhớ kỹ tên tuổi đại gia ta! Ta chính là một trong các chúc thần của Satan—Trùng Ma! Ngươi cũng có thể gọi ta là đại nhân Trùng Ma. Nhớ kỹ tên ta, để đến khi gặp Diêm Vương còn báo danh tính của ta, chết trên tay ta là vinh dự của ngươi!
/513
|