- Từ đâu đến đây thì phắn về đi?
Đại trụ trì mở to hai mắt nhìn về phía gã tóc bạc kiêu ngạo kia. Lúc này, tất cả những từ ngữ kiêu ngạo, ngông cuồng láo lếu...đều được lão cấp cho Cao Lôi Hoa! nên biết đó là thần tích do Hách Lạp thần ban xuống, thế mà hắn dám kêu phắn đi! Chẳng lẽ hắn kêu thần phắn đi sao? Trên thế giới còn có chuyện láo lếu như vậy sao, dám kêu thần phắn cơ đấy?
Cùng suy nghĩ như đại trụ trì chính là con dân thành Nạp Tư của Liên Minh Thương Nghiệp!
- Thần Hách Lạp vĩ đại, tên đó thật là ngu si không biết trời Cao Lôi Hoa đất dày, xin thần Hách Lạp vxi đại hãy thể hiện ra thần uy của mình trừng phạt cái tên láo lếu đó đi! Trụ trì giơ hai tay lên ca0, lên tiếng cầu nguyện.
Tất cả người dân Liên Minh Thương Nghiệp đều chăm chú nhìn Cao Lôi Hoa, bọn ho cùng đợi chờ, chờ thần vĩ đại Hách Lạp của họ sẽ hiện ra thần uy uy phong trừng trị tên chơi ngông này!
Nhưng , điều hy vọng thần phạt đó đã không xảy ra
Mà ngược lại, lúc Cao Lôi Hoa gầm lên một tiếng như vậy, những mũi kim thần lực trên bầu trời giống như bị thứ gì đó giữ chặt lấy, tất cả đều đứng yên lại, cách mặt đất thành Nạp Tư khoảng tầm một ngàn thước không hề phóng xuống nữa
Thậm chí, hình như có gì đó, đại trụ trì có thể thấy những mũi kim thần lực này có vẻ đang rất sợ hãi, hình như cảm giác này đến từ thần Hách Lạp vĩ đại.
Cảm giác thấy thần Hách Lạp biểu hiện có vẻ rất sợ gã tóc bạc đang đứng đó, nhất thời não vị trụ trì giống như những gã đầu đất ngớ ngẩn, thiếu chút nữa bị ngập nước! Lão quay cái đầu cứng đờ của mình nhìn Cao Lôi Hoa, gã đó là gì mà cả thần cũng cảm thấy sợ hãi cơ?
Nhìn những kim thần lực không hề biến mất, Cao Lôi Hoa có vẻ không vừa ý chút nào
- Không nghe ta nói gì sao?
Cao Lôi Hoa trừng mắt lên trời nói:
- Ta không muốn lặp lại lần thứ ba, còn không cút đi cho ta!
Những ánh kim trên trời run lên kịch liệt, có phẫn nộ, cũng có chút không cam lòng
Hào quang thần tích không ngừng lập lòe giống như biểu lộ nội tâm người thi triển thần tích đang bất an cũng giãy dụa không cam lòng
Ở trên thần giới xa xôi, trong lòng vị thần Thương Nghiệp--Kim Chúc.........Hách lạp đang đấu tranh nội tâm không ngừng"lui hay không lui?"
Lui, mặt mũi cùng tôn nghiem sẽ mất là cái chắc. Nhất là khi đứng trước mặt đông đảo tín đồ đang bị kiếp nạn mà hắn lại chạy cúp đuôi. Chuyện như vậy, hắn không làm được
Không lùi đi. Nội thân uy của người đó đã khiến hắn run rẩy từ đầu đến gót chân rồi
Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan đó, Hách Lạp thần gãy đầu. Suy nghĩ một lúc. Cuối cùng, Hách Lạp thần hạ quyết định không lùi
Đầu tiên, là một gã thần, nội mặt mũi và tôn nghiêm đã không thể khiến hắn bỏ rơi tín đồ trong cảnh nước sôi lửa bỏng này rồi. Nếu hắn cúp đuôi mà chạy thì đảm bảo người trên thần giới sẽ cười hắn thúi mũi, hắn vĩnh viễn sẽ không ngóc đầu dậy được
Sau đó, cũng là một chuyện rất quan trọng. Đó là thần thể hắn đang ở trên thần giới, cách xa đại lục này đến tám ngàn chín vạn dặm là có. Hắn cũng không cho rằng vị thần tóc bạc không biết tên đó có thể tấn công trực tiếp từ đại lục lên trên thần giới này được! Tất nhiên hắn cũng không đảm bảo điều này. Coi như hắn đang tự mình an ủi bản thân đi
Nhờ sự tự ám thị bạn thân, tự mình an ủi, sợ hãi của hắn cũng giảm bớt đi nhiều............
- Tôn kính các hạ. Ta không biết đến tên thần vĩ đại của ngài, những ta có thể cảm giác được sức mạnh của ngài, ngài mạnh đến nỗi khiến ta phải cảm thấy mình thật hèn mọn
Giọng nói của Hách Lạp thần quanh quẩn trên bầu trời, tạo nên tiếng vang vọng. Không hổ là thâng Thương Nghiệp(Vị thần buôn bán), vừa mở miệng câu đầu đã không nặng không nhẹ nịnh hót Cao Lôi Hoa rồi.
Có điều trình độ nịnh hót này lão Cao Lôi Hoa có thể gạt nhẹ nhàng, bởi loại nịnh hót kin hkhủng gấp trăm ngàn lần lão Cao Lôi Hoa còn nghe qua nữa là. Trình độ cấp I lão Cao Lôi Hoa thật sự không dộng lòng chút nào
Nhưng nơi này là chỗ con dân ta. Ta có trách nhiệm bảo hộ bọn họ
Ngừng lại một chút, giọng nói của Hách Lạp thần bỗng trở nên chính nghĩa không thể chính nghĩa hơn nữa:
- Hơn nữa. Giờ là lúc ngài đang ở trên lạnh địa của ta. Về tình về lý ngài hẳn nên rút lui
- Nếu ngài cố ý phá hư lãnh địa của ta trên đại lục, ta dám hy sinh cả tính mạng của mình để ngăn cản hành động của ngài!
Hách lạp nói
Trên bầu trời những tia kim dần dần ngưng tụ lại, xoay tròn trên đỉnh đầu Cao Lôi Hoa. Hách Lạp thần dùng hành động để nói lên quyết tâm của hắn với Cao Lôi Hoa
-Ngươi sẽ phải hối hận vì mình không có đến hai cái mạng mà xài
Cao Lôi Hoa cười cực âm trầm, hắn nâng tay phải lên, một tiếng ong vang lên, một cây đao của một binh lính Liên Minh Thương Nghiệp vứt bỏ lúc chạy trốn giống như bị nam châm hút lên tay Cao Lôi Hoa
- Quyết định của ngươi, làm ngươi mất đi cơ hội được sống
lão Cao Lôi Hoa nhìn lên trời, nói
Ở thần giới xa xăm, Hách Lạp thần không rõ ý tứ của Cao Lôi Hoa, chỉ có thể thông qua trụ trì cảm giác hành động của Cao Lôi Hoa
Cao Lôi Hoa nâng tay phải lên, buông lỏng chuôi đao
Loan đao rơi xuống. Nhưng lcú vừa thoát khỏi tay lão Cao Lôi Hoa thì không có rơi hẳn xuống đất mà lại nổi bồng bềnh trước mặt lão Cao Lôi Hoa
- Không gian, xé rách!
Cao Lôi Hoa giống như đang nhìnmột đứa nhỏ, ôn nhu nhìn chuôi loan đao. Tiếp theo, ở chỗ đầu mũi loan đao, một hắc động đột nhiên mở ra. Khe nứt không gian hé ra cái miệng đen ngòm, chậm rãi nuốt lấy chuôi đao nhìn bình thường này....
Khóe miệng lão Cao Lôi Hoa tia cười âm hiểm, Hách Lạp thần vốn tưởng rằng hắn ở tận thần giới thì Cao Lôi Hoa không có khả năng tìm đến vị trí của hắn cũng như tấn công hắn sao?
Đáng tiếc, thật buồn cười, cái thông đạo mà hắn cùng tín đồ hình thành nhờ tín ngưỡng lực đó y như ánh đèn pha chiếu, chẳng khác nào thông báo vị trí của hắn cho Cao Lôi Hoa
Toàn thân của Hách Lạp thần ngưng tụ một lớp kim loại dày ngồi tĩnh tọa ở một góc của thần giới. Thân là thần kim chúc, trên người hắn bao bọc một lớp kim loại cứng rắn vô cùng quanh năm suốt tháng
Ở trước mặt hắn, một đạo tín ngưỡng lựuc cấu thành thongđaoj làm cho hắn có thể chuyển thần lực cuồn cuộn không ngừng xuống đại lục. Lúc này tất cả lực chú ý của hắn đều nhắm vào vị thần tóc bạc ở thành Nạp Tư kia, Hách lạp thần đang suy nghĩ vừa rồi vị thần đó dùng chuôi chiến đao bình thường làm cái gì?
Nhưng mà Hách Lạp thần không có phát hiện. Một lực lượng cực mạnh đang trực tiếp từ đại lục lặng lẽ xuất hiện sau lưng hắn xuất hiện từ trong khe nứt đi ra
Loan đao chui ra không gian thông đạo, nháy mắt hóa thành một đạo lôi quang màu vàng, lặng yên vô tức đâm vào sau lưng tại vi trí trái tim của Hách Lạp.
Không cso một dao động do thần lực phát ra, Hách Lạp thần căn bản không có phát giác tình huống là đang diễn ra, loan đao đã tiến sát đến lưng hắn
Trên người Hách Lạp thần có một tầng kim loại cứng rắn vô cùng,mũi đao vừa đâm vào bất chợt bị trượt đi, làm lệch hướng môt chút
- Phập!
Cây đao do con người rèn luyện bình thường lại như một thần khí sắc bén vô thượng dễ dàng xé rách lớp kim loại cứng rắn. Trược tiếp đâm xuyên lưng, mũi đao lộ ra trước ngực!
- Hự~
Một ngụm máu vàng phun ra
Hắn cúi đầu nhìn ngực. Nhìn mũi dao. Hách Lạp thần nhẹ tay chạm lên mũi đao trức ngực, đây là một cây đao bình thường nhất của nhân loại. thế nhưng có thể dẽ dàng đâm thủng áo giáp hắn, dễ dàng đâm xuyên người hắn
Lần đầu tiên Hách Lạp phát hiện mình cô văn quả lậu, ếch ngồi đáy giếng, không biết vị thần đó làm thế nào lại có thể tấn công được mình. Hơn nữa hắn vẫn không biết vì sao mà vị thần đó phá thiện ra đựợc vị trí của mình trên thần giới nữa???
Hốc mắt Hách Lạp thần đã ươn ướt, hắn chưa từng nghĩ đến, vị thần khủng bố trên đại lục kia có thể tấn công hắn. hơn nữa tùy tay thôi đã suýt lấy đi cái mạng kiến hôi của hắn. Hách Lạp thần chưa từng trải qua việc như vậy, nhất thời khóc rống lên
Nếu mà mình không có một lớp kim loại bọc bên ngoài làm cho đao lệch hướng thì bây giờ mình đã ô hô ai tai rồi. Buồn cười thật, không ngờ chỉ vì mặt mũi mà mình lại suýt vớt bỏ cái mạng nhỏ
- Hà hà, còn sống? Vẫn chưa chết à?
lão Cao Lôi Hoa nhếch môi nhìn trời. Lúc nàym uy áp trên người Cao Lôi Hoa đã khiến cho Hách Lạp ở trên thần giới cũng cảm thấy áp lực không ngớt
- Không chết thì phắn đi được rồi đó!
Lão Cao Lôi Hoa chỉ lên trời nói:
Lần này, Hách Lạp thần không nói một câu vô nghĩa. Lúc này hắn giống như một con chó bị người ta cầm gậy đập chạy cúp đuôi. Mang theo chuôi đao cắm ngực nhanh chóng dọt khỏi đây gấp. Có lẽ cả đời này hắn cũng không hạ thần tích xuống đại lục này nữa
Hách Lạp thần vừa đi, thần tích trên trời giống như bị Tào Tháo đuổi, nhanh chóng tan mất tích. Những ánh kim vừa biến mất, mọi người trong thành đều cảm thấy cơ thể nặng nề.
Tất cả người thành Nạp Tư có thể cảm giác thấy cái chết đang đến gần
Trên tế đàn, vẻ mặt của đại trụ trì có vẻ rất kinh ngạc. Bởi lão trụ trì có thành tâm triệu hội cỡ nào đi nữa thì thần Tài của bọn họ cũng không có hồi âm chút nào.
Đại trụ trì biết, bọn họ bị Hách Lạp thần bỏ rời rồi......
- Thần của tta! CHủ nhân của ta, vì cái gì vứt bỏ ta!!
Ngẩn người một lúc, đại trụ trì cực kỳ bi thương, hắn giơ hai tay phát ra tiếng kêu bi thảm đến cực điểm
Trên thần giới Hách Lạp bất đắc dĩ cười khổ, ngươi chết so với ta chết thì ngu gì ta chết. Nhìn mũi đao trước ngực, hắn biết vết thương của mình nghiệm trọng thế nào, điều dưỡng mấy ngàn năm là có.
- Thần của ta! Thần của chúng ta! Cầu xin người, đừng vứt bỏ chúng con lúc dầu sôi lửa bỏng thế này!
Đại trụ trì khóc rống, đặc biệt khi hắn nhìn thấy cái bóng đen không có hảo ý đang đi đến gần
-Không cần cầu xin nữa, thần các ngươi đã xong đời rồi
Hắc ám Độc Nhãn Cự Nhân nhép miệng cười đi về phía tế đàn, bọn họ nhận ra người vừa rồi lúc triệu hồi được thần tích thì đã phun nước bọt chửi rủa bọn họ không thôi.
- Ô Ô..........
Đại trụ trì thống khổ nức nở, hai chân run cầm cập
Độc Nhãn Cự Nhân chán ghét nhíu mày, người này khóc ghê quá
Bất quá rất nhanh, đại trụ trì không boa giờ có thể phát ra tiếng khóc ghê tởm này nữa. Một nắm đấm to hơn cái đầu của lão trụ trì từ trên trời đấm xuống, Độc Nhãn Cự Nhân A Nặc là hình ảnh cuối cùng mà lão nhìn thấy.
-Bộp!
Thân thể của đại trụ trì bị một cú bay ra xa vỡ thành từng mảnh.....
- Kế tiếp hình như trong chiến lợi phẩm thiếu mất một cái đầu thì phải!
Cao Lôi Hoa nhìn hoàng cung rực lửa, nói
- Chủ nhân, cái đầu đó để ta đi thay ngài lấy
Huyết kỵ tướng Ca Đức nói, không đợiCao Lôi Hoa nói, huyết kỵ tướng Ca Đức đã như con trâu điên nhanh chống lao vào chỗ tòa kiến trúc hoàn thiện cuối cùng của thành Nạp Tư này
Lúc này, trong hoàng cung Yêu Đức Hoa đã hoàn toàn mất hết hy vọng
Tín hiệu cứu viện đã phát ra, nhưng hắn đã không còn thời gian đợi binh lính đến cứu hắn rồi. Nếu chờ binh lính thành xung quanh đến kịp thì hắn đã sớm bị đám Độc Nhãn Cự Nhân đen xì bên ngoài đấm nát vụn rồi. Hơn nữa, cho dù viện binh đến thì có thể làm gì? Bên ngoài hơn trăm Độc Nhãn Cự Nhân đủ để tiêu diệt nữa đất nước này rồi.
- Vì cái gì, ai có thể cho ta biết, bọn người kia vì cái gì lại xuất hiện ở trong này, vì cái gì muốn hủy diệt thành Nạp Tư của ta!
Yêu Đức Hoa ôm đầu, thống khổ lên tiếng kêu khóc. Hắn tự hỏi mình cũng không có đụng chạm vào thế lực cường đại nào cả. Hán thật sự không thể hiểu vì sao Độc Nhãn Cự Nhân lại ở đây, hủy đi thành Nạp Tư
- Bởi vì ngươi đã đưa ra một quyết định ngu xuẩn
Một giọng nói như tiếng gọi từ địa ngục vang lên sau lưng Yêu Đức Hoa. Yêu Đức Hoa quay đầu nhìn lại phía sau.
Bóng dáng đó dần dần hiện rõ, một gã đàn ông anh tuấn trong áo giáp màu đỏ.
- Đầu của ngươi, Huyết kỵ tướng Ca Đức ta xin nhận
Huyết kỵ tướng Ca Đức nói
Một kiếm hoa mỹ lượn qua, kiếm kỹ của Ca Đức vĩnh viễn tiêu sái như vậy. Thanh kiếm đỏ xẹt qua yết hầu Yêu Đức Hoa. Thoải mái chém rụng đầu của hắn.
Mãi cho đến khi đầu của Yêu Đức Hoa rơi xuống, mười mấy tên thị vệ bên cạnh mới kịp phản ứng
- AAA~~
Mười mấy thị vệ như lang như sói đánh về phía Ca Đức..... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
************************************************** ****
Cao Lôi Hoa vỗ nhẫn không gian trên tay, nhìn bãi chiến trường thành Nạp Tư
- Chủ nhân, viện quân của Liên Minh Thương Nghiệp đã đến
Một kỹ sĩ đột nhiên xuất hiện sau lưng Cao Lôi Hoa,nói
- Rốt cục đến đây
Cao Lôi Hoa vuốt ve nhẫn không gian, hắn san bằng toàn bộ thành Nạp Tư là vì cái gì?
Đầu tiên là vì thay con giảit quyết chút, tiếp theo, hắn muốn toàn bộ người trên đại lục biết phía sau đế quốc Bỉ Mông có hơn một trăm siêu cấp cự nhân chống đỡ, còn có người cha mạnh mẽ như hắn nữa. Cái này gọi là chỗ dựa! Ngươi có ngon thì đến đây coi nó chắc không nhé.
"Sự kiện thành Nạp Tư đã khiến cho mọi người trên đại lục từ nay về sau muốn gây bât lợi cho đế quốc Bỉ Mông thì hãy coi đất nước và vị vua của mình"... ... ..
Đại trụ trì mở to hai mắt nhìn về phía gã tóc bạc kiêu ngạo kia. Lúc này, tất cả những từ ngữ kiêu ngạo, ngông cuồng láo lếu...đều được lão cấp cho Cao Lôi Hoa! nên biết đó là thần tích do Hách Lạp thần ban xuống, thế mà hắn dám kêu phắn đi! Chẳng lẽ hắn kêu thần phắn đi sao? Trên thế giới còn có chuyện láo lếu như vậy sao, dám kêu thần phắn cơ đấy?
Cùng suy nghĩ như đại trụ trì chính là con dân thành Nạp Tư của Liên Minh Thương Nghiệp!
- Thần Hách Lạp vĩ đại, tên đó thật là ngu si không biết trời Cao Lôi Hoa đất dày, xin thần Hách Lạp vxi đại hãy thể hiện ra thần uy của mình trừng phạt cái tên láo lếu đó đi! Trụ trì giơ hai tay lên ca0, lên tiếng cầu nguyện.
Tất cả người dân Liên Minh Thương Nghiệp đều chăm chú nhìn Cao Lôi Hoa, bọn ho cùng đợi chờ, chờ thần vĩ đại Hách Lạp của họ sẽ hiện ra thần uy uy phong trừng trị tên chơi ngông này!
Nhưng , điều hy vọng thần phạt đó đã không xảy ra
Mà ngược lại, lúc Cao Lôi Hoa gầm lên một tiếng như vậy, những mũi kim thần lực trên bầu trời giống như bị thứ gì đó giữ chặt lấy, tất cả đều đứng yên lại, cách mặt đất thành Nạp Tư khoảng tầm một ngàn thước không hề phóng xuống nữa
Thậm chí, hình như có gì đó, đại trụ trì có thể thấy những mũi kim thần lực này có vẻ đang rất sợ hãi, hình như cảm giác này đến từ thần Hách Lạp vĩ đại.
Cảm giác thấy thần Hách Lạp biểu hiện có vẻ rất sợ gã tóc bạc đang đứng đó, nhất thời não vị trụ trì giống như những gã đầu đất ngớ ngẩn, thiếu chút nữa bị ngập nước! Lão quay cái đầu cứng đờ của mình nhìn Cao Lôi Hoa, gã đó là gì mà cả thần cũng cảm thấy sợ hãi cơ?
Nhìn những kim thần lực không hề biến mất, Cao Lôi Hoa có vẻ không vừa ý chút nào
- Không nghe ta nói gì sao?
Cao Lôi Hoa trừng mắt lên trời nói:
- Ta không muốn lặp lại lần thứ ba, còn không cút đi cho ta!
Những ánh kim trên trời run lên kịch liệt, có phẫn nộ, cũng có chút không cam lòng
Hào quang thần tích không ngừng lập lòe giống như biểu lộ nội tâm người thi triển thần tích đang bất an cũng giãy dụa không cam lòng
Ở trên thần giới xa xôi, trong lòng vị thần Thương Nghiệp--Kim Chúc.........Hách lạp đang đấu tranh nội tâm không ngừng"lui hay không lui?"
Lui, mặt mũi cùng tôn nghiem sẽ mất là cái chắc. Nhất là khi đứng trước mặt đông đảo tín đồ đang bị kiếp nạn mà hắn lại chạy cúp đuôi. Chuyện như vậy, hắn không làm được
Không lùi đi. Nội thân uy của người đó đã khiến hắn run rẩy từ đầu đến gót chân rồi
Trong tình thế tiến thoái lưỡng nan đó, Hách Lạp thần gãy đầu. Suy nghĩ một lúc. Cuối cùng, Hách Lạp thần hạ quyết định không lùi
Đầu tiên, là một gã thần, nội mặt mũi và tôn nghiêm đã không thể khiến hắn bỏ rơi tín đồ trong cảnh nước sôi lửa bỏng này rồi. Nếu hắn cúp đuôi mà chạy thì đảm bảo người trên thần giới sẽ cười hắn thúi mũi, hắn vĩnh viễn sẽ không ngóc đầu dậy được
Sau đó, cũng là một chuyện rất quan trọng. Đó là thần thể hắn đang ở trên thần giới, cách xa đại lục này đến tám ngàn chín vạn dặm là có. Hắn cũng không cho rằng vị thần tóc bạc không biết tên đó có thể tấn công trực tiếp từ đại lục lên trên thần giới này được! Tất nhiên hắn cũng không đảm bảo điều này. Coi như hắn đang tự mình an ủi bản thân đi
Nhờ sự tự ám thị bạn thân, tự mình an ủi, sợ hãi của hắn cũng giảm bớt đi nhiều............
- Tôn kính các hạ. Ta không biết đến tên thần vĩ đại của ngài, những ta có thể cảm giác được sức mạnh của ngài, ngài mạnh đến nỗi khiến ta phải cảm thấy mình thật hèn mọn
Giọng nói của Hách Lạp thần quanh quẩn trên bầu trời, tạo nên tiếng vang vọng. Không hổ là thâng Thương Nghiệp(Vị thần buôn bán), vừa mở miệng câu đầu đã không nặng không nhẹ nịnh hót Cao Lôi Hoa rồi.
Có điều trình độ nịnh hót này lão Cao Lôi Hoa có thể gạt nhẹ nhàng, bởi loại nịnh hót kin hkhủng gấp trăm ngàn lần lão Cao Lôi Hoa còn nghe qua nữa là. Trình độ cấp I lão Cao Lôi Hoa thật sự không dộng lòng chút nào
Nhưng nơi này là chỗ con dân ta. Ta có trách nhiệm bảo hộ bọn họ
Ngừng lại một chút, giọng nói của Hách Lạp thần bỗng trở nên chính nghĩa không thể chính nghĩa hơn nữa:
- Hơn nữa. Giờ là lúc ngài đang ở trên lạnh địa của ta. Về tình về lý ngài hẳn nên rút lui
- Nếu ngài cố ý phá hư lãnh địa của ta trên đại lục, ta dám hy sinh cả tính mạng của mình để ngăn cản hành động của ngài!
Hách lạp nói
Trên bầu trời những tia kim dần dần ngưng tụ lại, xoay tròn trên đỉnh đầu Cao Lôi Hoa. Hách Lạp thần dùng hành động để nói lên quyết tâm của hắn với Cao Lôi Hoa
-Ngươi sẽ phải hối hận vì mình không có đến hai cái mạng mà xài
Cao Lôi Hoa cười cực âm trầm, hắn nâng tay phải lên, một tiếng ong vang lên, một cây đao của một binh lính Liên Minh Thương Nghiệp vứt bỏ lúc chạy trốn giống như bị nam châm hút lên tay Cao Lôi Hoa
- Quyết định của ngươi, làm ngươi mất đi cơ hội được sống
lão Cao Lôi Hoa nhìn lên trời, nói
Ở thần giới xa xăm, Hách Lạp thần không rõ ý tứ của Cao Lôi Hoa, chỉ có thể thông qua trụ trì cảm giác hành động của Cao Lôi Hoa
Cao Lôi Hoa nâng tay phải lên, buông lỏng chuôi đao
Loan đao rơi xuống. Nhưng lcú vừa thoát khỏi tay lão Cao Lôi Hoa thì không có rơi hẳn xuống đất mà lại nổi bồng bềnh trước mặt lão Cao Lôi Hoa
- Không gian, xé rách!
Cao Lôi Hoa giống như đang nhìnmột đứa nhỏ, ôn nhu nhìn chuôi loan đao. Tiếp theo, ở chỗ đầu mũi loan đao, một hắc động đột nhiên mở ra. Khe nứt không gian hé ra cái miệng đen ngòm, chậm rãi nuốt lấy chuôi đao nhìn bình thường này....
Khóe miệng lão Cao Lôi Hoa tia cười âm hiểm, Hách Lạp thần vốn tưởng rằng hắn ở tận thần giới thì Cao Lôi Hoa không có khả năng tìm đến vị trí của hắn cũng như tấn công hắn sao?
Đáng tiếc, thật buồn cười, cái thông đạo mà hắn cùng tín đồ hình thành nhờ tín ngưỡng lực đó y như ánh đèn pha chiếu, chẳng khác nào thông báo vị trí của hắn cho Cao Lôi Hoa
Toàn thân của Hách Lạp thần ngưng tụ một lớp kim loại dày ngồi tĩnh tọa ở một góc của thần giới. Thân là thần kim chúc, trên người hắn bao bọc một lớp kim loại cứng rắn vô cùng quanh năm suốt tháng
Ở trước mặt hắn, một đạo tín ngưỡng lựuc cấu thành thongđaoj làm cho hắn có thể chuyển thần lực cuồn cuộn không ngừng xuống đại lục. Lúc này tất cả lực chú ý của hắn đều nhắm vào vị thần tóc bạc ở thành Nạp Tư kia, Hách lạp thần đang suy nghĩ vừa rồi vị thần đó dùng chuôi chiến đao bình thường làm cái gì?
Nhưng mà Hách Lạp thần không có phát hiện. Một lực lượng cực mạnh đang trực tiếp từ đại lục lặng lẽ xuất hiện sau lưng hắn xuất hiện từ trong khe nứt đi ra
Loan đao chui ra không gian thông đạo, nháy mắt hóa thành một đạo lôi quang màu vàng, lặng yên vô tức đâm vào sau lưng tại vi trí trái tim của Hách Lạp.
Không cso một dao động do thần lực phát ra, Hách Lạp thần căn bản không có phát giác tình huống là đang diễn ra, loan đao đã tiến sát đến lưng hắn
Trên người Hách Lạp thần có một tầng kim loại cứng rắn vô cùng,mũi đao vừa đâm vào bất chợt bị trượt đi, làm lệch hướng môt chút
- Phập!
Cây đao do con người rèn luyện bình thường lại như một thần khí sắc bén vô thượng dễ dàng xé rách lớp kim loại cứng rắn. Trược tiếp đâm xuyên lưng, mũi đao lộ ra trước ngực!
- Hự~
Một ngụm máu vàng phun ra
Hắn cúi đầu nhìn ngực. Nhìn mũi dao. Hách Lạp thần nhẹ tay chạm lên mũi đao trức ngực, đây là một cây đao bình thường nhất của nhân loại. thế nhưng có thể dẽ dàng đâm thủng áo giáp hắn, dễ dàng đâm xuyên người hắn
Lần đầu tiên Hách Lạp phát hiện mình cô văn quả lậu, ếch ngồi đáy giếng, không biết vị thần đó làm thế nào lại có thể tấn công được mình. Hơn nữa hắn vẫn không biết vì sao mà vị thần đó phá thiện ra đựợc vị trí của mình trên thần giới nữa???
Hốc mắt Hách Lạp thần đã ươn ướt, hắn chưa từng nghĩ đến, vị thần khủng bố trên đại lục kia có thể tấn công hắn. hơn nữa tùy tay thôi đã suýt lấy đi cái mạng kiến hôi của hắn. Hách Lạp thần chưa từng trải qua việc như vậy, nhất thời khóc rống lên
Nếu mà mình không có một lớp kim loại bọc bên ngoài làm cho đao lệch hướng thì bây giờ mình đã ô hô ai tai rồi. Buồn cười thật, không ngờ chỉ vì mặt mũi mà mình lại suýt vớt bỏ cái mạng nhỏ
- Hà hà, còn sống? Vẫn chưa chết à?
lão Cao Lôi Hoa nhếch môi nhìn trời. Lúc nàym uy áp trên người Cao Lôi Hoa đã khiến cho Hách Lạp ở trên thần giới cũng cảm thấy áp lực không ngớt
- Không chết thì phắn đi được rồi đó!
Lão Cao Lôi Hoa chỉ lên trời nói:
Lần này, Hách Lạp thần không nói một câu vô nghĩa. Lúc này hắn giống như một con chó bị người ta cầm gậy đập chạy cúp đuôi. Mang theo chuôi đao cắm ngực nhanh chóng dọt khỏi đây gấp. Có lẽ cả đời này hắn cũng không hạ thần tích xuống đại lục này nữa
Hách Lạp thần vừa đi, thần tích trên trời giống như bị Tào Tháo đuổi, nhanh chóng tan mất tích. Những ánh kim vừa biến mất, mọi người trong thành đều cảm thấy cơ thể nặng nề.
Tất cả người thành Nạp Tư có thể cảm giác thấy cái chết đang đến gần
Trên tế đàn, vẻ mặt của đại trụ trì có vẻ rất kinh ngạc. Bởi lão trụ trì có thành tâm triệu hội cỡ nào đi nữa thì thần Tài của bọn họ cũng không có hồi âm chút nào.
Đại trụ trì biết, bọn họ bị Hách Lạp thần bỏ rời rồi......
- Thần của tta! CHủ nhân của ta, vì cái gì vứt bỏ ta!!
Ngẩn người một lúc, đại trụ trì cực kỳ bi thương, hắn giơ hai tay phát ra tiếng kêu bi thảm đến cực điểm
Trên thần giới Hách Lạp bất đắc dĩ cười khổ, ngươi chết so với ta chết thì ngu gì ta chết. Nhìn mũi đao trước ngực, hắn biết vết thương của mình nghiệm trọng thế nào, điều dưỡng mấy ngàn năm là có.
- Thần của ta! Thần của chúng ta! Cầu xin người, đừng vứt bỏ chúng con lúc dầu sôi lửa bỏng thế này!
Đại trụ trì khóc rống, đặc biệt khi hắn nhìn thấy cái bóng đen không có hảo ý đang đi đến gần
-Không cần cầu xin nữa, thần các ngươi đã xong đời rồi
Hắc ám Độc Nhãn Cự Nhân nhép miệng cười đi về phía tế đàn, bọn họ nhận ra người vừa rồi lúc triệu hồi được thần tích thì đã phun nước bọt chửi rủa bọn họ không thôi.
- Ô Ô..........
Đại trụ trì thống khổ nức nở, hai chân run cầm cập
Độc Nhãn Cự Nhân chán ghét nhíu mày, người này khóc ghê quá
Bất quá rất nhanh, đại trụ trì không boa giờ có thể phát ra tiếng khóc ghê tởm này nữa. Một nắm đấm to hơn cái đầu của lão trụ trì từ trên trời đấm xuống, Độc Nhãn Cự Nhân A Nặc là hình ảnh cuối cùng mà lão nhìn thấy.
-Bộp!
Thân thể của đại trụ trì bị một cú bay ra xa vỡ thành từng mảnh.....
- Kế tiếp hình như trong chiến lợi phẩm thiếu mất một cái đầu thì phải!
Cao Lôi Hoa nhìn hoàng cung rực lửa, nói
- Chủ nhân, cái đầu đó để ta đi thay ngài lấy
Huyết kỵ tướng Ca Đức nói, không đợiCao Lôi Hoa nói, huyết kỵ tướng Ca Đức đã như con trâu điên nhanh chống lao vào chỗ tòa kiến trúc hoàn thiện cuối cùng của thành Nạp Tư này
Lúc này, trong hoàng cung Yêu Đức Hoa đã hoàn toàn mất hết hy vọng
Tín hiệu cứu viện đã phát ra, nhưng hắn đã không còn thời gian đợi binh lính đến cứu hắn rồi. Nếu chờ binh lính thành xung quanh đến kịp thì hắn đã sớm bị đám Độc Nhãn Cự Nhân đen xì bên ngoài đấm nát vụn rồi. Hơn nữa, cho dù viện binh đến thì có thể làm gì? Bên ngoài hơn trăm Độc Nhãn Cự Nhân đủ để tiêu diệt nữa đất nước này rồi.
- Vì cái gì, ai có thể cho ta biết, bọn người kia vì cái gì lại xuất hiện ở trong này, vì cái gì muốn hủy diệt thành Nạp Tư của ta!
Yêu Đức Hoa ôm đầu, thống khổ lên tiếng kêu khóc. Hắn tự hỏi mình cũng không có đụng chạm vào thế lực cường đại nào cả. Hán thật sự không thể hiểu vì sao Độc Nhãn Cự Nhân lại ở đây, hủy đi thành Nạp Tư
- Bởi vì ngươi đã đưa ra một quyết định ngu xuẩn
Một giọng nói như tiếng gọi từ địa ngục vang lên sau lưng Yêu Đức Hoa. Yêu Đức Hoa quay đầu nhìn lại phía sau.
Bóng dáng đó dần dần hiện rõ, một gã đàn ông anh tuấn trong áo giáp màu đỏ.
- Đầu của ngươi, Huyết kỵ tướng Ca Đức ta xin nhận
Huyết kỵ tướng Ca Đức nói
Một kiếm hoa mỹ lượn qua, kiếm kỹ của Ca Đức vĩnh viễn tiêu sái như vậy. Thanh kiếm đỏ xẹt qua yết hầu Yêu Đức Hoa. Thoải mái chém rụng đầu của hắn.
Mãi cho đến khi đầu của Yêu Đức Hoa rơi xuống, mười mấy tên thị vệ bên cạnh mới kịp phản ứng
- AAA~~
Mười mấy thị vệ như lang như sói đánh về phía Ca Đức..... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
************************************************** ****
Cao Lôi Hoa vỗ nhẫn không gian trên tay, nhìn bãi chiến trường thành Nạp Tư
- Chủ nhân, viện quân của Liên Minh Thương Nghiệp đã đến
Một kỹ sĩ đột nhiên xuất hiện sau lưng Cao Lôi Hoa,nói
- Rốt cục đến đây
Cao Lôi Hoa vuốt ve nhẫn không gian, hắn san bằng toàn bộ thành Nạp Tư là vì cái gì?
Đầu tiên là vì thay con giảit quyết chút, tiếp theo, hắn muốn toàn bộ người trên đại lục biết phía sau đế quốc Bỉ Mông có hơn một trăm siêu cấp cự nhân chống đỡ, còn có người cha mạnh mẽ như hắn nữa. Cái này gọi là chỗ dựa! Ngươi có ngon thì đến đây coi nó chắc không nhé.
"Sự kiện thành Nạp Tư đã khiến cho mọi người trên đại lục từ nay về sau muốn gây bât lợi cho đế quốc Bỉ Mông thì hãy coi đất nước và vị vua của mình"... ... ..
/513
|