.. Sự xinh đẹp của các Tinh Linh luôn khiến cho con người nổi lòng tham nhưng mà tại đây, Quang minh đế đô này, thách ai dám động đến Nguyệt Nhi.
Ai cũng biết cô nàng này không để mà chọc. Hơn nữa đằng còn có một cây cổ thụ hơi chắc đó, có gan thử sức với cây đó xem, coi đủ đô không?!
Lúc Nguyệt Nhi đi ra từ chợ hay mua thịt thì Ðộc Giác Thú đăng sau cất tiêng hí vang. móng vuốt của Ðộc Giác Thú giơ cao rồi giẫm xuống đất liên lục. Nguyệt Nhi dừng chân quay đầu nhìn nó.
Ðộc Giác Thú là một sinh vật đặc biệt. Chúng nó lấy sự thuần khiết nổi danh đại lục.
Vì chúng nó thuần khiết cho nên rất mẫn cẩm với nhiều thú. Ðặc biệt, con Ðộc giác thú sau lưng Nguyệt Nhi đã vượt qua phạm trù siêu giai ma thú. nó là thánh thú!
Ánh mắt Ðộc Giác Thú nhìn chằm chằm phía trước Nguyệt Nhi, nơi có ba người đang đứng.
Cầm đầu là một gã thư sinh anh tuấn tóc vảng bơ. Ở trong mắt Nguyệt Nhi thì đó chỉ là một con người tóc vàng bình thường.
nhưng ở trong mắt Ðộc Giác Thú thì người đó không phải là nhân loại! người này to cao như một ngọn núi nhỏ! Có một bộ lôn màu vàng, chân như chân voi, đầu như đầu gấu, thân thì được vảy như vảy rồng bạo phủ!
người này tất nhiên là - Hoàng Kim Bỉ mộng!!
Phíạ sau người đàn ông tóc vàng này là một người xấu xí phía trên đầu có tám cái mụn to ơi là to và một người gầy như cây lau.
mà ở trong mắt Độc giác thú thì đó là một con chim chín đầu và một con á long-- Long hạt thú!
Ðối mặt với ba con ma thú này, Ðộc Giác Thú phát ra tiếng kệu bất an. Tuy nó là thánh thú, nhưng ba con này đã đạt 'đến cấp độ thần giai, nó không thể đánh lại được.
- Ồ, là Ðộc Giác Thú.
***
- Chủ nhân, không thể không nổi. Phương thức xuất hiện của ngài càng ngày càng độc đáo, nhìn rất pro. _
Ca Ðức tô thệm ít màu hài hước.
- nói thừa, làm gì độc đáo, phải nói là cá tính. .
Lão Cao cười hè hè, không hè có một chút giác ngộ "là mình Vừa phá nát một căn phòng.
- mau nói cho ta biết, là người nào dùng tm tức để uy hiếp ta?!
Lão Cao xắn tay áo lên. Cười âm hiểm nói:
- Còn dám uy hiệp ta sáng sớm ngày mai không đến thì cho kèm một tin xấu nữa chứ! Mịa nó! nếu không phải tin tốt, ta không băm hắn tàn phế ta không phải họ Cao!
Ca Ðức cười khà khà, quay đầu xung quanh xem cái tên đó trong đám phế tích hoan tàn này.
- Hic- Lôi Hoa, ngươi muốn băm muốn gì cũng được. nhưng có lẽ không cần ngươi ra tay, ta đã tàn phế rồi,
Trong đám phế tích có tiếng kêu thảm thiết của người nào đó, giọng này hình như... hình như là của người gần chết thì phải.
-Ặc-
nghe được giọng nói này, lão Cao đưa tay che mặt, e thẹn kêu. Không thể không nói một từ ặc này đầy tính nhân từ như thể nào.
Bởi giọng nói ỵếu ớt đó, đó là giọng của một nam nhân, một người cao cáp hơn lão Cao. Anh vợ hắn ,Nguyệt Hoa Thiên .... ..
- mia nó. ngươi, là ngươi! Còn thất thần làm chi thế!
Lão Cao quay đầu quát Sâm Lậm Thụ Yêu:
- Còn không mau cứu lão ca ta ra. Đều tại ngươi, cái tên này, không có việc gì tư dưng ra đánh cán bộ cao cấp, ưỡn ngực oai lắm hà.
nhất thời cả người Thụ Yêu đồ mồ hội như suối. nhưng không dám phản bác, như oán phụ chậm rãi đưa nguyệt Hoa Thiện nhỏ bé xuống dưới.
- Chủ nhân của ta ơi, cũng không phải lỗi tại ta
Trong lòng Sâm Lâm Thụ Yêu hò hét..... Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
nửa giờ sau, ở một góc còn tốt của căn phòng để nát này.
- Lão ca, mời anh uống chè! nè!
Vẻ mặt Cao Lôi Hoa cười nịnh với ông anh bị nửa người trên trên mà.
- Khụ, trà, hừ.
Nguyệt Hoa Thiên phủi bụi bặm trên người, mất là trên mặt cái khuôn mặt này coi như trong một thời gian hết anh tuấn rồi. nghĩ vậy, nguyệt Hoa Thiên hung tợn trừng mắt nhìn cao Lôi Hoa.
Tuy thế song trong lòng hắn lại cảm thấy mừng cho em gái, sự mạnh mẽ của Cao Lôi Hoa khiến hắn kinh hỉ. Lần này Cao Lôi Hoa lại nắm giữ lực lượng pháp tắc không gian. Có em rể như thế. Em gái mình xem như đã gả đúng chỗ ngon ăn.
- Lão ca, nghe Ca Ðức nói, anh có ti tốt muốn nói cho em à?
Lão Cao bày ra nụ cười nịnh bợ, nhỏ nhẹ nói với Nguyệt Hoa Thiện. Có thể cho một vị
thần Vương, nịnh bợ như thế này, xem ra nguyệt Hoa Thiện là người đầu tiên.
- Khụ khụ.
Rất may nguyệt Hoa Thiện này cũng có dáng làm một ong anh tốt trong mà, dù bị Cao Lôi Hoa lỡ tay làm trọng thương nhưng cũng không chấp.
- ngươi chuẩn bị tốt chưa?
- Chuẩn bị tốt rồi. Ta cái gì cũng chuẩn bị tốt.
LZo Cao vỗ ngực cam đam nói.
-ngươi lại đây. Nguyệt Hoa Thiên vẫy tay gọi Cao Lôi Hoa lại gần. Cao Lôi Hoa lập tức chạy tới, hắn nói nhỏ vào tai Cao Lôi Hoa:
- Ta nói cho ngươi, có người có thai.
- Ồ! Tin tốt ở đâu ra thể?
Lão Cao nhẹ giọng hỏi.
- À,, hic.., à.,,, nói cho ngươi.
Nguyệt Hoa Thiện vỗ bả Vai lão Cao nói:
-Em gái ta có!!! _
Choáng! nhất thời đầu Các Lôi Hoa như bị một quả bom nổ tung bên trong, như máy tính Ram cũ rích 256M chạy Win7 treo máy!!
Trong đầu trống rỗng, lao Cao chỉ thấy một bầy thiện sứ bé xinh cầm đàn bay lượn, tiếng đàn cứ vang lên vang lên, nhiều nhiều quá .... ..
Trong lúc Nguyệt Hoa Thiên tưởng lão Cao chết ngất rồi thì hắn quay đầu lại, hàm răng cũng đơ, miệng nhẩm nhẩm. một thằng ngốc, một nụ cười ngốc đầy chân thật xuất hiện trên mặt Cao Lôi Hoa.
Có. Có.. thật sự có .... .
Hạnh phúc luôn luôn đến như vậy, dù trong lòng anh có chuẩn bị tốt đến đâu thì cái tin hạnh phúc như trời giáng này cũng làm cho đầu anh bị một cơn chấn động mạnh.
- AAAAA-~ ta có, ta có thai rồi!!
mặt trời xuống núi, đột nhiều, một tiêng hét vang âm xóa tan khung cành tịch mịch của thành Lai nhân.
Trên bầu trời những chú chim đang bay lượn bị tiếng hét này choáng váng mà rơi xuống đất...
mà toàn bộ người thành Lai nhan khi nghe tiếng hét này1ậ p tức dừng lại, im lặng, sự im lặng đên nội một cái đinh rớt xuống cũng vang rõ rệt ....
-mịa nó!
- Thằng điên!
- Thằng bệnh hoạn!
- một thằng đàn ông nói mình có thai!
- có thì lo đi sinh đi, Ở đó la cái éo gì!
Giây phút im lặng ngắn ngủi qua; Sau đó là tiếng chửi bới đầy trời. Mà lúc này thu nhận vô sống tiếng chửi đó nhưng lão Cao lâng lâng mà cười. may mà có chuẩn bị tâm lý tốt nếu không thì ngất là có.
- Tạ muốn về mà, ta muốn quay về đế quốc Quang minh ngay lập tức, ta muốn trở về bên cạnh Tĩnh Tâm. ngay bây giờ, ngay lập tức lập tức!
Cao Lôi Hoa hạnh phúc nói ...
Ai cũng biết cô nàng này không để mà chọc. Hơn nữa đằng còn có một cây cổ thụ hơi chắc đó, có gan thử sức với cây đó xem, coi đủ đô không?!
Lúc Nguyệt Nhi đi ra từ chợ hay mua thịt thì Ðộc Giác Thú đăng sau cất tiêng hí vang. móng vuốt của Ðộc Giác Thú giơ cao rồi giẫm xuống đất liên lục. Nguyệt Nhi dừng chân quay đầu nhìn nó.
Ðộc Giác Thú là một sinh vật đặc biệt. Chúng nó lấy sự thuần khiết nổi danh đại lục.
Vì chúng nó thuần khiết cho nên rất mẫn cẩm với nhiều thú. Ðặc biệt, con Ðộc giác thú sau lưng Nguyệt Nhi đã vượt qua phạm trù siêu giai ma thú. nó là thánh thú!
Ánh mắt Ðộc Giác Thú nhìn chằm chằm phía trước Nguyệt Nhi, nơi có ba người đang đứng.
Cầm đầu là một gã thư sinh anh tuấn tóc vảng bơ. Ở trong mắt Nguyệt Nhi thì đó chỉ là một con người tóc vàng bình thường.
nhưng ở trong mắt Ðộc Giác Thú thì người đó không phải là nhân loại! người này to cao như một ngọn núi nhỏ! Có một bộ lôn màu vàng, chân như chân voi, đầu như đầu gấu, thân thì được vảy như vảy rồng bạo phủ!
người này tất nhiên là - Hoàng Kim Bỉ mộng!!
Phíạ sau người đàn ông tóc vàng này là một người xấu xí phía trên đầu có tám cái mụn to ơi là to và một người gầy như cây lau.
mà ở trong mắt Độc giác thú thì đó là một con chim chín đầu và một con á long-- Long hạt thú!
Ðối mặt với ba con ma thú này, Ðộc Giác Thú phát ra tiếng kệu bất an. Tuy nó là thánh thú, nhưng ba con này đã đạt 'đến cấp độ thần giai, nó không thể đánh lại được.
- Ồ, là Ðộc Giác Thú.
***
- Chủ nhân, không thể không nổi. Phương thức xuất hiện của ngài càng ngày càng độc đáo, nhìn rất pro. _
Ca Ðức tô thệm ít màu hài hước.
- nói thừa, làm gì độc đáo, phải nói là cá tính. .
Lão Cao cười hè hè, không hè có một chút giác ngộ "là mình Vừa phá nát một căn phòng.
- mau nói cho ta biết, là người nào dùng tm tức để uy hiếp ta?!
Lão Cao xắn tay áo lên. Cười âm hiểm nói:
- Còn dám uy hiệp ta sáng sớm ngày mai không đến thì cho kèm một tin xấu nữa chứ! Mịa nó! nếu không phải tin tốt, ta không băm hắn tàn phế ta không phải họ Cao!
Ca Ðức cười khà khà, quay đầu xung quanh xem cái tên đó trong đám phế tích hoan tàn này.
- Hic- Lôi Hoa, ngươi muốn băm muốn gì cũng được. nhưng có lẽ không cần ngươi ra tay, ta đã tàn phế rồi,
Trong đám phế tích có tiếng kêu thảm thiết của người nào đó, giọng này hình như... hình như là của người gần chết thì phải.
-Ặc-
nghe được giọng nói này, lão Cao đưa tay che mặt, e thẹn kêu. Không thể không nói một từ ặc này đầy tính nhân từ như thể nào.
Bởi giọng nói ỵếu ớt đó, đó là giọng của một nam nhân, một người cao cáp hơn lão Cao. Anh vợ hắn ,Nguyệt Hoa Thiên .... ..
- mia nó. ngươi, là ngươi! Còn thất thần làm chi thế!
Lão Cao quay đầu quát Sâm Lậm Thụ Yêu:
- Còn không mau cứu lão ca ta ra. Đều tại ngươi, cái tên này, không có việc gì tư dưng ra đánh cán bộ cao cấp, ưỡn ngực oai lắm hà.
nhất thời cả người Thụ Yêu đồ mồ hội như suối. nhưng không dám phản bác, như oán phụ chậm rãi đưa nguyệt Hoa Thiện nhỏ bé xuống dưới.
- Chủ nhân của ta ơi, cũng không phải lỗi tại ta
Trong lòng Sâm Lâm Thụ Yêu hò hét..... Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
nửa giờ sau, ở một góc còn tốt của căn phòng để nát này.
- Lão ca, mời anh uống chè! nè!
Vẻ mặt Cao Lôi Hoa cười nịnh với ông anh bị nửa người trên trên mà.
- Khụ, trà, hừ.
Nguyệt Hoa Thiên phủi bụi bặm trên người, mất là trên mặt cái khuôn mặt này coi như trong một thời gian hết anh tuấn rồi. nghĩ vậy, nguyệt Hoa Thiên hung tợn trừng mắt nhìn cao Lôi Hoa.
Tuy thế song trong lòng hắn lại cảm thấy mừng cho em gái, sự mạnh mẽ của Cao Lôi Hoa khiến hắn kinh hỉ. Lần này Cao Lôi Hoa lại nắm giữ lực lượng pháp tắc không gian. Có em rể như thế. Em gái mình xem như đã gả đúng chỗ ngon ăn.
- Lão ca, nghe Ca Ðức nói, anh có ti tốt muốn nói cho em à?
Lão Cao bày ra nụ cười nịnh bợ, nhỏ nhẹ nói với Nguyệt Hoa Thiện. Có thể cho một vị
thần Vương, nịnh bợ như thế này, xem ra nguyệt Hoa Thiện là người đầu tiên.
- Khụ khụ.
Rất may nguyệt Hoa Thiện này cũng có dáng làm một ong anh tốt trong mà, dù bị Cao Lôi Hoa lỡ tay làm trọng thương nhưng cũng không chấp.
- ngươi chuẩn bị tốt chưa?
- Chuẩn bị tốt rồi. Ta cái gì cũng chuẩn bị tốt.
LZo Cao vỗ ngực cam đam nói.
-ngươi lại đây. Nguyệt Hoa Thiên vẫy tay gọi Cao Lôi Hoa lại gần. Cao Lôi Hoa lập tức chạy tới, hắn nói nhỏ vào tai Cao Lôi Hoa:
- Ta nói cho ngươi, có người có thai.
- Ồ! Tin tốt ở đâu ra thể?
Lão Cao nhẹ giọng hỏi.
- À,, hic.., à.,,, nói cho ngươi.
Nguyệt Hoa Thiện vỗ bả Vai lão Cao nói:
-Em gái ta có!!! _
Choáng! nhất thời đầu Các Lôi Hoa như bị một quả bom nổ tung bên trong, như máy tính Ram cũ rích 256M chạy Win7 treo máy!!
Trong đầu trống rỗng, lao Cao chỉ thấy một bầy thiện sứ bé xinh cầm đàn bay lượn, tiếng đàn cứ vang lên vang lên, nhiều nhiều quá .... ..
Trong lúc Nguyệt Hoa Thiên tưởng lão Cao chết ngất rồi thì hắn quay đầu lại, hàm răng cũng đơ, miệng nhẩm nhẩm. một thằng ngốc, một nụ cười ngốc đầy chân thật xuất hiện trên mặt Cao Lôi Hoa.
Có. Có.. thật sự có .... .
Hạnh phúc luôn luôn đến như vậy, dù trong lòng anh có chuẩn bị tốt đến đâu thì cái tin hạnh phúc như trời giáng này cũng làm cho đầu anh bị một cơn chấn động mạnh.
- AAAAA-~ ta có, ta có thai rồi!!
mặt trời xuống núi, đột nhiều, một tiêng hét vang âm xóa tan khung cành tịch mịch của thành Lai nhân.
Trên bầu trời những chú chim đang bay lượn bị tiếng hét này choáng váng mà rơi xuống đất...
mà toàn bộ người thành Lai nhan khi nghe tiếng hét này1ậ p tức dừng lại, im lặng, sự im lặng đên nội một cái đinh rớt xuống cũng vang rõ rệt ....
-mịa nó!
- Thằng điên!
- Thằng bệnh hoạn!
- một thằng đàn ông nói mình có thai!
- có thì lo đi sinh đi, Ở đó la cái éo gì!
Giây phút im lặng ngắn ngủi qua; Sau đó là tiếng chửi bới đầy trời. Mà lúc này thu nhận vô sống tiếng chửi đó nhưng lão Cao lâng lâng mà cười. may mà có chuẩn bị tâm lý tốt nếu không thì ngất là có.
- Tạ muốn về mà, ta muốn quay về đế quốc Quang minh ngay lập tức, ta muốn trở về bên cạnh Tĩnh Tâm. ngay bây giờ, ngay lập tức lập tức!
Cao Lôi Hoa hạnh phúc nói ...
/513
|