Lúc đại thống lĩnh lấy viên sạch ra. lòng Ám dậy sóng không thôi...
Mà đối diện Ám. đại thống lĩnh sung sướng mười phần. Ánh mắt hắn nhìn người bên Ám chống đỡ đòn tấn công của sáu bức tượng thủy tinh cực kỳ vất vả mà sung sướng thay khi bên mình có Hoàng Kim Bì Mông.
Những thiết hán mà Ám mang theo tuy cũng có cơ bắp thật, nhưng vấn đề nằm ở hình thể, kích thước quá chênh lệch so với những pho tượng thủy tinh.
Nhưng mà những thiết hán này cũng không kém. tuy vất vả nhưng không rơi vào thế hạ phong. viêc tiêu diêt nhưng pho tương này chỉ là vấn đề thời gian.
Đại thống lĩnh cười ha ha, sau đó bước tới trước cửa tháp BabeỊ lấy viên gạch màu đen trong tay ra.
Anh mất đại thống lĩnh dừng ở trên cánh cửa. tại chính giừa cánh cửa này có một lổ hỗng hình chữ nhật, tuy không lớn nhưng dưới ánh mắt của đại thống lĩnh thì nó vừa vặn để đặt viên gạch trên tay hắn vào.
Ánh mắt Satan nhìn thẳng viên sạch trên tay đại thống lĩnh.
Mà cũng giống như Ám. Cửu U ở phía sau cũng nhìn thẳng vào viên gạch trên tay đại thống lĩnh
Chết tiệt, sao lại có một viên gạch nữa chứ? Cửu U thầm nghĩ- lại nói tiếp. chính mình cướp lấy chiếc chìa khóa tháp Babel này cũng quá mức thuận lợi đi. Phải biết rằng chìa khóa tháp Babel này cực kỳ quan trọng, đám ma thú dù có ngu đi nữa. Chẳng lẽ lại làm hàng giả sao?
Cửu U sợ viên sạch mà mình cướp được là hàng giả.
Mà lúc này, dưới ánh mát của mọi người, đại thống lĩnh bành trướng cơ thể, triển khai cánh sau lưng ra.
Bởi vì lỗ khóa nằm ở giữa cánh cửa lớn, do đó đại thống lĩnh không đủ cao để lắp chìa khóa vào...
Mở cánh xong, đại thống lĩnh mỉm cười, vỗ cánh bay thẳng đến chỗ ổ khóa.
Sau đó. đại thống lĩnh vươn tay, cầm chìa khóa cho vào lỗ. (Cầm viên gạch đút vào chỗ thiếu của cánh cổng)
Vào giờ phút này, ánh mắt của Ám dán thẳng vào viên sạch đang được đút vào lỗ trổng. Mà đâu chỉ riêng mình Ám, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn đại thống lĩnh. – Mở ra đi, tháp Babel
Đại thống lĩnh nở nụ cười. Một tay cầm viên sạch nhét vào bên trong lỗ trống. lúc viên sạch được đặt vào thì đột nhiên cánh cửa lóe sáng. Ba ký hiệu ma pháp xuất hiện trên đầu mọi người! Nụ cười trên sương mặt đại thống lĩnh như mặt trời tỏa sáng vĩnh cửu.
Nhưng, rất nhanh, nụ cười trên mặt đại thống lĩnh không thấy! -Bộp!
Đột nhiên ba ký hiệu ma pháp trận đó mở ra. phá không thoát ra....
Nhưng phá vở không gian đâu chỉ ba cái ký hiệu trận mà còn cỏ viên gạch bay ra...
Biến hóa bất ngờ làm cho đại thống lĩnh không kịp làm gì. Cả khuôn mặt đờ ra. đưa tay đón lấy nhưng mảnh bụi mù của viên sạch.
Và thế là. chìa khóa tháp Babel trong ánh mắt ngỡ ngàng của đại thống lĩnh đã tan thành tro bui.
Viên gạch bị vỡ chỉ có thể có một khả năng!
Đó là viên gạch này là hàng già!
Lần này, trong đám ma thú thì sắc mặt lão Miêu với lão Trâu đang trở nên đen xì.
Viên gạch này là do hai người phụ trách, giờ nó bị bể như vậy trách nhiệm thuộc vê hai người.
Lão Miêu lập tức nhớ tới việc viên gạch bị cướp.
Lại nói tiếp. việc viên sạch bị người cướp mất bọn họ vẫn chưa nói cho đại thống lĩnh. xuất phát từ một loại tâm lý rất kỳ quái. bọn họ cũng không muốn cho đại thống lĩnh biết
việc viên sạch này đã từng bị người ta cướp. Bởi vì nếu nói ra tin này, chắc chắn độ tin cậy của đại thống lình đối với bọn họ sê giảm sút rất nhiều, hơn nữa có thể đánh giá bọn họ làm ăn ẩu tả...
Hơn nữa dù sao thì đến phút cuối viên gạch vẫn nằm trên tay. Cho nên bọn họ cũng không nói cho đại thống lĩnh biết việc viên gạch bị người ta cướp mất.
Mà lúc này khi viên sạch bị vỡ nát, cả hai không tự chủ lui ra sau.
- Hô—
Trái ngược với hai lão Miêu và Trâu. lúc viên sạch đó bị nô tung trong nháy mát thì trên khuôn mặt của Cửu U đã bớt căng thẳng hắn đi. Nếu viên sạch của nhưng ma thú kia là giả, vậy của mình là hàng hiệu rồi!
- Nói! Cái này là thế nào hà, mau trả lời cho ta! Đại thống lĩnh chúng ma thú quay đầu. Chất vấn hai
Cửu U nhẹ nhàng thở ra mà ma vương Ám cũng nhẹ nhàng thở ra. Nụ cười thản nhiên lại một lần nữa hiện lên trên khóe miệng của Ám.
Bởi vì đại thống lĩnh mang áo choàng cho nên cả hai đều không nhìn thấy ánh mắt của đại thống lĩnh. nhưng cả hai vần cám thấy được sát khí của đại thống lĩnh. Hiên nhiên đại thống lĩnh đang rất tức si;
- Cái này, cái này....
Lão Miêu nói năng lộn xộn. mát hắn đảo lung tung. Đột nhiên, tâm mát lão Miêu nhìn thấy Cửu U đứng bên cạnh ma vương Ám.
Tại một đám ma thú, thiết hán thì loại người cầm quạt áo trẳng như Cửu U cực kỳ nôi bật.
- Là hắn. chính là hắn! Nhát đinh là hắn!
Lão Miêu nói năng lộn xộn, chỉ vào Cửu U la lớn:
- Nhất định là hắn, là hắn đổi viên gạch của chúng ta!!!
-Hừ!
Đại thống lĩnh đám ma thú hừ lạnh một tiếng, một cỗ áp lực vô hình áp hướng về phía lão Miêu cùng lão Trâu.
Dù nơi này thần lực đã bị cấm sử dụng nhưng cả hai vẫn bị hộc máu.
-Hừ!
Đại thống lĩnh lại một tiếng hừ lạnh, ngẩng đâu nhìn Cửu U đứng sau lưng Ám.
H
Ma vương Ám nhẹ nhàng đứng chăn trước mặt Cửu U. cười cười nghênh đón đại thủ lĩnh ma thú.
- Tên chết tiệt!!
Chìa khóa tháp Babel. là chìa khóa duy nhất để vào được tòa tháp cố này. Hơn nữa còn là chìa khóa duy nhất để dẫn đến kho báu của tòa tháp cồ này!
Đại thống lĩnh tức giận mắng một tiêng? đôi cánh màu đỏ sau lưng khép lại. hạ cánh xuống mặt đất.
Ai nắm giữ được chìa khóa tháp Babel thì cũng nắm giữ luôn bảo tàng trong tòa tháp này. Cầm được viên gạch trên tay cũng coi như là có thế chủ động, do đó nếu giữ được viên gạch thì coi như người đó lợi thế hơn một bước!
Bay xuống dưới. đại thống lĩnh đưa mắt nhìn ma vương Ám. lúc này, trên tay Ám là viên gạch bên trong nhẫn không gian của hắn.
- Ma vương đại nhân thủ đoạn độc lắm!
Ánh mắt đại thống lĩnh nhìn viên sạch trên tay Ám. châm chọc nói.
- Cũng vậy.
Ám cười hắc hắc. Cũng không nhiêu lời, đi nhanh tiên lên chỗ ô khóa.
Tại bên ương tháp Babel tất cả thần lực đều bị giam cầm phong bế lại- cho dù là con trai của Sáng Thế Thần- Ám cũng không ngoại lệ!
Mà dáng người của Ám với đại thống lĩnh cũng tương đương nhau. do đó cũng không đủ để tra chìa khóa vào
Nhưng mà khác xa với phương pháp của đại thống lĩnh. ma vuơng Ám không dùng cánh của mình bay lên.
Đúng là ma vương Ám. Không hồ danh con trai Sáng Thế thần!
Chỉ thấy vị ma vương Ám này cười ha ha, thế nhưng cực kỳ tiêu sái. đi thẳng lên trên cánh cửa.
Vuông góc đi lên, không mượn một tia lực lượng nào.
Trong tình huống thần lực bị phong tòa thì nội chuyện lắp chìa khóa cũng đủ thấy trình độ khống chế của ma vương Ám cao hon nhiều so với đại thống lĩnh!
Ám nhẹ nhàng đi tới giữa cửa, rồi cúi người đem viên gạch để vào trong lỗ thủng. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Khóe miệng Ám lộ ra nụ cười tươi đẩy đắc ý. Cuối cùng người thắng- là hắn! Ám, ma vương hắn.
Trên mặt Cửu U cũng lộ ra nụ cười tươi.
Mà trên khuôn mặt chúng ma nhân cũng nở nụ cười tươi.
- Tháp Babel mở ra đi.
Ám quát khẽ nói. trên mặt tràn đầy đủ loại cảm giác hưng phấn lộ ra không thể nghi ngờ, dù là sống vô số năm như hắn, đến lúc này vẫn cảm thấy cả con người mình run lên vì vui sướng.
Viên gạch, được Ám đầy nhẹ nhàng vào trong lỗ trống hình chữ nhật kia
Chỉ đẩy nhẹ vào thôi!
Ánh mắt của tắt cả mọi người đều nhìn vào Ám. hay chính xác hơn là nhìn viên sạch trên tay Ám.
Rốt cục, ở trong ánh mát tràn đây chở mong của mọi người, viên gạch, từng chút một, đã được đẩy vào kín lỗ trống!
Bởi tòa tháp cổ kính lâu năm phủ kín bụi bặm, cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người!
Tất cả mọi sinh vặt từ ma thú đến con người ở đây đều cảm thấy căng thẳng: nuốt ngụm nước bọt!
- Có thể mở không?
Ánh mắt của đại thống lĩnh đội quân ma thú nhìn vào viên gạch, thầm tính toán xem có nên cướp lấy viên sạch sau khi tháp đã mở không?
Đáp án là khẳng định!
Cướp! Nhất định phải cướp cho bằng được viên sạch vốn là của ta!
Mà đối diện Ám. đại thống lĩnh sung sướng mười phần. Ánh mắt hắn nhìn người bên Ám chống đỡ đòn tấn công của sáu bức tượng thủy tinh cực kỳ vất vả mà sung sướng thay khi bên mình có Hoàng Kim Bì Mông.
Những thiết hán mà Ám mang theo tuy cũng có cơ bắp thật, nhưng vấn đề nằm ở hình thể, kích thước quá chênh lệch so với những pho tượng thủy tinh.
Nhưng mà những thiết hán này cũng không kém. tuy vất vả nhưng không rơi vào thế hạ phong. viêc tiêu diêt nhưng pho tương này chỉ là vấn đề thời gian.
Đại thống lĩnh cười ha ha, sau đó bước tới trước cửa tháp BabeỊ lấy viên gạch màu đen trong tay ra.
Anh mất đại thống lĩnh dừng ở trên cánh cửa. tại chính giừa cánh cửa này có một lổ hỗng hình chữ nhật, tuy không lớn nhưng dưới ánh mắt của đại thống lĩnh thì nó vừa vặn để đặt viên gạch trên tay hắn vào.
Ánh mắt Satan nhìn thẳng viên sạch trên tay đại thống lĩnh.
Mà cũng giống như Ám. Cửu U ở phía sau cũng nhìn thẳng vào viên gạch trên tay đại thống lĩnh
Chết tiệt, sao lại có một viên gạch nữa chứ? Cửu U thầm nghĩ- lại nói tiếp. chính mình cướp lấy chiếc chìa khóa tháp Babel này cũng quá mức thuận lợi đi. Phải biết rằng chìa khóa tháp Babel này cực kỳ quan trọng, đám ma thú dù có ngu đi nữa. Chẳng lẽ lại làm hàng giả sao?
Cửu U sợ viên sạch mà mình cướp được là hàng giả.
Mà lúc này, dưới ánh mát của mọi người, đại thống lĩnh bành trướng cơ thể, triển khai cánh sau lưng ra.
Bởi vì lỗ khóa nằm ở giữa cánh cửa lớn, do đó đại thống lĩnh không đủ cao để lắp chìa khóa vào...
Mở cánh xong, đại thống lĩnh mỉm cười, vỗ cánh bay thẳng đến chỗ ổ khóa.
Sau đó. đại thống lĩnh vươn tay, cầm chìa khóa cho vào lỗ. (Cầm viên gạch đút vào chỗ thiếu của cánh cổng)
Vào giờ phút này, ánh mắt của Ám dán thẳng vào viên sạch đang được đút vào lỗ trổng. Mà đâu chỉ riêng mình Ám, tất cả mọi người đều chăm chú nhìn đại thống lĩnh. – Mở ra đi, tháp Babel
Đại thống lĩnh nở nụ cười. Một tay cầm viên sạch nhét vào bên trong lỗ trống. lúc viên sạch được đặt vào thì đột nhiên cánh cửa lóe sáng. Ba ký hiệu ma pháp xuất hiện trên đầu mọi người! Nụ cười trên sương mặt đại thống lĩnh như mặt trời tỏa sáng vĩnh cửu.
Nhưng, rất nhanh, nụ cười trên mặt đại thống lĩnh không thấy! -Bộp!
Đột nhiên ba ký hiệu ma pháp trận đó mở ra. phá không thoát ra....
Nhưng phá vở không gian đâu chỉ ba cái ký hiệu trận mà còn cỏ viên gạch bay ra...
Biến hóa bất ngờ làm cho đại thống lĩnh không kịp làm gì. Cả khuôn mặt đờ ra. đưa tay đón lấy nhưng mảnh bụi mù của viên sạch.
Và thế là. chìa khóa tháp Babel trong ánh mắt ngỡ ngàng của đại thống lĩnh đã tan thành tro bui.
Viên gạch bị vỡ chỉ có thể có một khả năng!
Đó là viên gạch này là hàng già!
Lần này, trong đám ma thú thì sắc mặt lão Miêu với lão Trâu đang trở nên đen xì.
Viên gạch này là do hai người phụ trách, giờ nó bị bể như vậy trách nhiệm thuộc vê hai người.
Lão Miêu lập tức nhớ tới việc viên gạch bị cướp.
Lại nói tiếp. việc viên sạch bị người cướp mất bọn họ vẫn chưa nói cho đại thống lĩnh. xuất phát từ một loại tâm lý rất kỳ quái. bọn họ cũng không muốn cho đại thống lĩnh biết
việc viên sạch này đã từng bị người ta cướp. Bởi vì nếu nói ra tin này, chắc chắn độ tin cậy của đại thống lình đối với bọn họ sê giảm sút rất nhiều, hơn nữa có thể đánh giá bọn họ làm ăn ẩu tả...
Hơn nữa dù sao thì đến phút cuối viên gạch vẫn nằm trên tay. Cho nên bọn họ cũng không nói cho đại thống lĩnh biết việc viên gạch bị người ta cướp mất.
Mà lúc này khi viên sạch bị vỡ nát, cả hai không tự chủ lui ra sau.
- Hô—
Trái ngược với hai lão Miêu và Trâu. lúc viên sạch đó bị nô tung trong nháy mát thì trên khuôn mặt của Cửu U đã bớt căng thẳng hắn đi. Nếu viên sạch của nhưng ma thú kia là giả, vậy của mình là hàng hiệu rồi!
- Nói! Cái này là thế nào hà, mau trả lời cho ta! Đại thống lĩnh chúng ma thú quay đầu. Chất vấn hai
Cửu U nhẹ nhàng thở ra mà ma vương Ám cũng nhẹ nhàng thở ra. Nụ cười thản nhiên lại một lần nữa hiện lên trên khóe miệng của Ám.
Bởi vì đại thống lĩnh mang áo choàng cho nên cả hai đều không nhìn thấy ánh mắt của đại thống lĩnh. nhưng cả hai vần cám thấy được sát khí của đại thống lĩnh. Hiên nhiên đại thống lĩnh đang rất tức si;
- Cái này, cái này....
Lão Miêu nói năng lộn xộn. mát hắn đảo lung tung. Đột nhiên, tâm mát lão Miêu nhìn thấy Cửu U đứng bên cạnh ma vương Ám.
Tại một đám ma thú, thiết hán thì loại người cầm quạt áo trẳng như Cửu U cực kỳ nôi bật.
- Là hắn. chính là hắn! Nhát đinh là hắn!
Lão Miêu nói năng lộn xộn, chỉ vào Cửu U la lớn:
- Nhất định là hắn, là hắn đổi viên gạch của chúng ta!!!
-Hừ!
Đại thống lĩnh đám ma thú hừ lạnh một tiếng, một cỗ áp lực vô hình áp hướng về phía lão Miêu cùng lão Trâu.
Dù nơi này thần lực đã bị cấm sử dụng nhưng cả hai vẫn bị hộc máu.
-Hừ!
Đại thống lĩnh lại một tiếng hừ lạnh, ngẩng đâu nhìn Cửu U đứng sau lưng Ám.
H
Ma vương Ám nhẹ nhàng đứng chăn trước mặt Cửu U. cười cười nghênh đón đại thủ lĩnh ma thú.
- Tên chết tiệt!!
Chìa khóa tháp Babel. là chìa khóa duy nhất để vào được tòa tháp cố này. Hơn nữa còn là chìa khóa duy nhất để dẫn đến kho báu của tòa tháp cồ này!
Đại thống lĩnh tức giận mắng một tiêng? đôi cánh màu đỏ sau lưng khép lại. hạ cánh xuống mặt đất.
Ai nắm giữ được chìa khóa tháp Babel thì cũng nắm giữ luôn bảo tàng trong tòa tháp này. Cầm được viên gạch trên tay cũng coi như là có thế chủ động, do đó nếu giữ được viên gạch thì coi như người đó lợi thế hơn một bước!
Bay xuống dưới. đại thống lĩnh đưa mắt nhìn ma vương Ám. lúc này, trên tay Ám là viên gạch bên trong nhẫn không gian của hắn.
- Ma vương đại nhân thủ đoạn độc lắm!
Ánh mắt đại thống lĩnh nhìn viên sạch trên tay Ám. châm chọc nói.
- Cũng vậy.
Ám cười hắc hắc. Cũng không nhiêu lời, đi nhanh tiên lên chỗ ô khóa.
Tại bên ương tháp Babel tất cả thần lực đều bị giam cầm phong bế lại- cho dù là con trai của Sáng Thế Thần- Ám cũng không ngoại lệ!
Mà dáng người của Ám với đại thống lĩnh cũng tương đương nhau. do đó cũng không đủ để tra chìa khóa vào
Nhưng mà khác xa với phương pháp của đại thống lĩnh. ma vuơng Ám không dùng cánh của mình bay lên.
Đúng là ma vương Ám. Không hồ danh con trai Sáng Thế thần!
Chỉ thấy vị ma vương Ám này cười ha ha, thế nhưng cực kỳ tiêu sái. đi thẳng lên trên cánh cửa.
Vuông góc đi lên, không mượn một tia lực lượng nào.
Trong tình huống thần lực bị phong tòa thì nội chuyện lắp chìa khóa cũng đủ thấy trình độ khống chế của ma vương Ám cao hon nhiều so với đại thống lĩnh!
Ám nhẹ nhàng đi tới giữa cửa, rồi cúi người đem viên gạch để vào trong lỗ thủng. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Khóe miệng Ám lộ ra nụ cười tươi đẩy đắc ý. Cuối cùng người thắng- là hắn! Ám, ma vương hắn.
Trên mặt Cửu U cũng lộ ra nụ cười tươi.
Mà trên khuôn mặt chúng ma nhân cũng nở nụ cười tươi.
- Tháp Babel mở ra đi.
Ám quát khẽ nói. trên mặt tràn đầy đủ loại cảm giác hưng phấn lộ ra không thể nghi ngờ, dù là sống vô số năm như hắn, đến lúc này vẫn cảm thấy cả con người mình run lên vì vui sướng.
Viên gạch, được Ám đầy nhẹ nhàng vào trong lỗ trống hình chữ nhật kia
Chỉ đẩy nhẹ vào thôi!
Ánh mắt của tắt cả mọi người đều nhìn vào Ám. hay chính xác hơn là nhìn viên sạch trên tay Ám.
Rốt cục, ở trong ánh mát tràn đây chở mong của mọi người, viên gạch, từng chút một, đã được đẩy vào kín lỗ trống!
Bởi tòa tháp cổ kính lâu năm phủ kín bụi bặm, cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt mọi người!
Tất cả mọi sinh vặt từ ma thú đến con người ở đây đều cảm thấy căng thẳng: nuốt ngụm nước bọt!
- Có thể mở không?
Ánh mắt của đại thống lĩnh đội quân ma thú nhìn vào viên gạch, thầm tính toán xem có nên cướp lấy viên sạch sau khi tháp đã mở không?
Đáp án là khẳng định!
Cướp! Nhất định phải cướp cho bằng được viên sạch vốn là của ta!
/513
|