Chiêu thức Phá Sơn Không của Cao Lôi Hoa không chỉ đẹp, mà hiệu quả cũng không thể chê vào đâu được.
Chiêu thức đó khiến Nguyệt Chấn Thiên cười không đóng miệng được.
Hắn càng ngày càng thích con rể của mình.
Nói thật, khi đứa con gái rượu – Tĩnh Tâm lấy chồng, Hải Hoàng cũng cảm thấy không vui lắm. Hắn nghĩ nhân loại không xứng đáng với vẻ đẹp vô song của con gái mình.
Nhưng hiện tại Hải Hoàng đã thấy được Cao Lôi Hoa chính là người hợp với con mình nhất.
- Con rể, làm rất tốt.
Hải Hoàng vỗ nhẹ lên vai của Cao Lôi Hoa.
- Hắc hắc!
Cao Lôi Hoa cười to.
- Lôi Hoa à, chỉ sợ trong đám con rể, chỉ có con là làm ta vừa lòng nhất.
Nói xong, Hải Hoàng nhìn Nguyệt Tích nắm dưới đất rồi than nhẹ một tiếng.
Con gái của mình làm hành vi quá khích nhưu vật chính là do tác động của chồng nàng.
Nếu chồng của Nguyệt Tích không có dã tâm thì làm sao nàng có thể làm chuyện đại nghịch bất đạo như thế được.
Nếu như Nguyệt Tích có một người chồng tốt thì làm sao nàng có kết cục như ngày hôm nay.
- Ông nội, lời nói của ông có vấn đề nha! Ba ba là con rể tuyệt với nhất của ngài mà. Trên thế giới chẳng có người đàn ông nào hợp với mẹ hơn ba đâu.
Mấy đứa trẻ cũng biết bao che lỗi lầm. Tiểu Kim Toa Nhi khua khua nắm đấm trước mặt Hải Hoàng rồi nói:
- Ông nội, nếu ông không hài lòng với ba cứ cẩn thận nếu không con sẽ đánh người nha.
- Ha ha!!!
Hải Hoàng bị lời nói của Tiểu Kim Toa Nhi chọc cười.
- Nhưng Cao Lôi Hoa à. Có một việc, ba vẫn muốn nhắc nhở con.
Cười xong, Hải Hoàng lại nói
- Ba cứ nói đi ạ.
Cao Lôi Hoa nói.
- Lôi Hoa, con cùng đừng khi phụ con gái của ba.
Hải Hoàng nói:
- Ba biết, nam nhân như con là một sự hấp dẫn trí mệnh với những người khác giới. Nên, ba rất lo lắng.
- Con có hấp dẫn trí mạng với những người đàn bà khác ư? Có à?
Cao Lôi Hoa sờ cằm của mình. Nói thật ra hình tượng của Cao Lôi Hoa ở thế giới này cũng không phải là rất điển trai. Bởi vì ở thế giới này nam nhân mạnh mẽ luôn luôn ngầu hơi, được mỹ nữ hoan ngênh hơn! Không cần nói đâu xa, ba vợ của Cao Lôi Hoa cũng là một nam tử hán.
Như lời nói quê của Cao Lôi Hoa, ba vợ mà mẹ vợ đứng cùng nhau tạo ra cảnh tượng " mỹ nữ và dã thú". Nhưng lời này, Cao Lôi Hoa chỉ có thể bỏ trong lòng mà không dám nói ra.
Tương phản hoàn toàn với khí chất văn nhược của Cao Lôi Hoa, khó có thể khiến người phụ nữ nào thích.
- Con rể, bất kể thế nào. Con cũng là một người hùng. Điểm đó không ai có thể phủ nhận. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Hải Hoàng nghiêm túc nói.
Cao Lôi Hoa sờ sờ mũi của mình, hắn không ngờ mình lại được cha vợ đánh giá cao vậy. Điều đó khiến hắn có chút lo sợ.
- Nhưng Hải tộc có câu : Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Những lời này không biết con đã nghe qua chưa.
Hải Hoàng nghiêm túc nói chuyện.
- Ba cứ yên tâm, con hiểu ý ba mà.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm Tĩnh Tâm vào lòng:
- Con chỉ yêu một mình Tĩnh Tâm thôi, những người khác đối với con chỉ là những bộ xương biết trang điểm mà thôi.
Đôi mắt của Tĩnh Tâm chớp chớp, nàng nở nụ cười với Cao Lôi Hoa.
- Con biết là tốt nhất.
Hải Hoàng nói:
- Ba nghĩ lời nói của ba có chút thừa thãi. Lôi Hoa con là đứa trẻ tốt, ba cũng tin tưởng con sẽ không làm chuyện tổn thương tới Tĩnh Tâm. Có lẽ ba có chút hơi nhạy cảm.
Hải Hoàng thở dài nhìn Nguyệt Tích nằm trên mặt đất. Nếu con rể của mình đều như Cao Lôi Hoa, không, chỉ cần bằng một nửa Cao Lôi Hoa thì thật tốt biết bao.
- Ông nội, ông cứ yên tâm. Con tin rằng ba sẽ không phải là loại người hư hỏng như vậy.
Đứa con gái cả Nguyệt Nhị ca ngợi cha của mình. Đám trẻ này đều có lòng tin với người cha của mình.
Tiểu Kim Toa Nhi ở bên cạnh lại nắm tay lại nói:
- Ông nội cứ yên tâm, nêu ba dám câu dẫn nữ nhân khác, Tiểu Kim Toa Nhi sẽ là người đầu tiên đánh ba.
Nhưng…. ….
Đúng lúc này… …
Nhưng đúng lúc mọi người đang sôi nổi nói chuyện… …
Rất xà, đám thuộc hạ trung thành nhất của Cao Lôi Hoa – huyết kỵ sĩ từ xa chạy tới.
Khi đám người Cao Lôi Hoa nhìn lại có thể thấy được đán huyết kỵ sĩ đang ôm một người.
Đó là một vưu vật khiến người ta điên cuồng.
Đám huyết kỵ sĩ tiến lại gần.
Bọn chúng còn hét lên với Cao Lôi Hoa:
- Chủ nhân, người phụ nữ mà ngài đã an bài, chúng tôi đã mang tới đây.
Ầm!
Lập tức, Cao Lôi Hoa chợt cảm thấy nhiệt độ xung quanh lạnh hơn một chút.
**************************************.
Bên trong thần giới.
- Mẫu thần!
Huyết Sắc Minh Vương mở mắt ra lần nữa, rồi lập tức đứng dậy bái một lễ với tử y nữ tử đang suy nghĩ trước mắt.
Đối với mẹ của chúng thần, Huyết Sắc Minh Vương kính trọng nàng tới tận đáy lòng.
Bất kể là chư thần quang minh hệ, hay chư thần ác ma hệ, khi đối mặt với mẫu thần, đều ngoan ngoãn hành lễ.
- Ha ha, đứa trẻ, con có cảm giác thế nào, hoạt động một chút cho ta xem nào. Chắc con đã phục hồi rồi.
Tử y nữ tử cũng là Sinh mệnh mẫu thần, cười nói.
Huyết Sắc Minh Vương vội vàng gật đầu rồi hoạt động thân thê.
Mới nhấc chân nhấc tay vài lần, đã khiến Minh Vương cảm giác thấy sự sung sướng.
Thật sướng!
Huyết Sắc Minh Vương muốn hét lớn một tiếng!
Lúc này, thương thế trên người hắn đã khỏi hẳn.
Không những thế, tất cả các loại ám tật từ các trận chiến nhiều năm trước lưu lại cũng đã được chữa trị.
- Đa tạ mẫu thần!
Huyết Sắc Minh Vương cảm kích nói.
- Các con đều là con của ta, cần gì phải cảm tạ chứ.
Sinh Mệnh Nữ Thần cười khẽ rồi chỉ vào một cái ghế và nói:
- Ngồi đi, đừng gó bó như vậy.
- Vâng!
Huyết Sắc Minh Vương khẩn trương lên tiếng rồi ngồi xuống nơi mà Mẫu Thần vừa chỉ.
Mẫu Thần nhẹ nhàng lắc đầu, bởi vì nàng có danh hiệu mẫu thần khiến cho tất cả chư thần khi đối mặt với nàng đều lộ ra bộ dáng khẩn trương. Nàng có thể tùy tiện ăn thịt bọn chúng hay sao chứ? Điều này khiến nàng không thoải mái.
Chỉ sợ trên thế giới này, chỉ có đứa trẻ kia mới không gò bó như vậy.
Mẫu thần nhớ tới Cao Lôi Hoa, không kìm nổi mà bật cười.
Lần đầu tiên gặp thằng bé tóc bạ kia, không ngờ nó lại to gan lớn mật bịt lấy mồm của mình.
Nghĩ tới đó, mẫu thần nở nụ cười. Mà Huyết Sắc Minh Vương cũng cảm thấy không thích hợp những vẫn phải nở nụ cười ngốc ngếch:
- Ha ha ha!!!
Nhưng bộ dáng của hắn lúc này trông thật là đần.
- Hả?
Nhìn nụ cười ngây ngô của Huyết Sắc Minh Vương, mẫu thần cũng không kìm nổi mà cười.
- Con của ta, con đã tiến vào thần giới vài ngày rồi đúng không.
Sau khi cười, Mẫu thần dịu dàng hỏi.
- Đã qua hơn mười ngày rồi ạ.
Huyết Sắc Minh Vương nói.
- Ừ, cũng không sai biệt lắm. Đứa bé đầu bạc kia chắc cũng đang sốt ruột lắm.
Mẫu thần nhẹ giọng cười nói.
- Thằng bé đầu bạc mà người nói, chính là sư phụ ạ ?
Huyết Sắc Minh Vương cẩn thận nói.
- Ừ, chính là tiểu gia hỏa Cao Lôi Hoa.
Sinh Mệnh mẫu thần nói.
- Mẫu thần, người có biết sư phụ của con hiện ở đâu không ạ?
Nghe được tin tức về Cao Lôi Hoa, Huyết Sắc Minh Vương lập tức kích động. Mẹ nó, lần này có được tin tức của sư phụ rồi. Lần này nhất định phải bám chặt lấy hắn, nhất định phải học được đao pháp hùng mạnh của người. Nghĩ tới việc hắn chỉ mới học được chút lông da mà đã mạnh mẽ như vậy, nếu có thể học được tuyệt kỹ của sư phụ, thì sẽ có một ngày hắn sẽ đem thù oán ngày xưa trả lại cả vốn lẫn lãi.
Đến lúc đó, mình muốn đạp hắn thì sẽ đạp hắn. Muốn hắn làm gì thì hắn sẽ làm cái đó. Đến lúc đó, mình muốn hắn khiêu vũ hắn sẽ khiêu vũ. Mình muốn SM thì liền SM.
Nghĩ vậy, Huyết Sắc Minh Vương không kìm nổi mà nở nụ cười dâm đãng.
- Đứa bé đó đã trở về đại lục.
Mẫu Thần đùa nghịch bàn tay mềm mại của mình rồi nói.
- Mẫu thần, người có thể đưa con xuống dưới được không ạ?
Huyết Sắc Minh Vương vội vã nói.
- Yên tâm đi, ta đã tìm được con, thì liền đưa con trở về đại lục.
Mẫu thần híp mắt nói:
- Hơn nữa, ta còn có một số việc muốn tìm đứa trẻ đó ….. ….
Chiêu thức đó khiến Nguyệt Chấn Thiên cười không đóng miệng được.
Hắn càng ngày càng thích con rể của mình.
Nói thật, khi đứa con gái rượu – Tĩnh Tâm lấy chồng, Hải Hoàng cũng cảm thấy không vui lắm. Hắn nghĩ nhân loại không xứng đáng với vẻ đẹp vô song của con gái mình.
Nhưng hiện tại Hải Hoàng đã thấy được Cao Lôi Hoa chính là người hợp với con mình nhất.
- Con rể, làm rất tốt.
Hải Hoàng vỗ nhẹ lên vai của Cao Lôi Hoa.
- Hắc hắc!
Cao Lôi Hoa cười to.
- Lôi Hoa à, chỉ sợ trong đám con rể, chỉ có con là làm ta vừa lòng nhất.
Nói xong, Hải Hoàng nhìn Nguyệt Tích nắm dưới đất rồi than nhẹ một tiếng.
Con gái của mình làm hành vi quá khích nhưu vật chính là do tác động của chồng nàng.
Nếu chồng của Nguyệt Tích không có dã tâm thì làm sao nàng có thể làm chuyện đại nghịch bất đạo như thế được.
Nếu như Nguyệt Tích có một người chồng tốt thì làm sao nàng có kết cục như ngày hôm nay.
- Ông nội, lời nói của ông có vấn đề nha! Ba ba là con rể tuyệt với nhất của ngài mà. Trên thế giới chẳng có người đàn ông nào hợp với mẹ hơn ba đâu.
Mấy đứa trẻ cũng biết bao che lỗi lầm. Tiểu Kim Toa Nhi khua khua nắm đấm trước mặt Hải Hoàng rồi nói:
- Ông nội, nếu ông không hài lòng với ba cứ cẩn thận nếu không con sẽ đánh người nha.
- Ha ha!!!
Hải Hoàng bị lời nói của Tiểu Kim Toa Nhi chọc cười.
- Nhưng Cao Lôi Hoa à. Có một việc, ba vẫn muốn nhắc nhở con.
Cười xong, Hải Hoàng lại nói
- Ba cứ nói đi ạ.
Cao Lôi Hoa nói.
- Lôi Hoa, con cùng đừng khi phụ con gái của ba.
Hải Hoàng nói:
- Ba biết, nam nhân như con là một sự hấp dẫn trí mệnh với những người khác giới. Nên, ba rất lo lắng.
- Con có hấp dẫn trí mạng với những người đàn bà khác ư? Có à?
Cao Lôi Hoa sờ cằm của mình. Nói thật ra hình tượng của Cao Lôi Hoa ở thế giới này cũng không phải là rất điển trai. Bởi vì ở thế giới này nam nhân mạnh mẽ luôn luôn ngầu hơi, được mỹ nữ hoan ngênh hơn! Không cần nói đâu xa, ba vợ của Cao Lôi Hoa cũng là một nam tử hán.
Như lời nói quê của Cao Lôi Hoa, ba vợ mà mẹ vợ đứng cùng nhau tạo ra cảnh tượng " mỹ nữ và dã thú". Nhưng lời này, Cao Lôi Hoa chỉ có thể bỏ trong lòng mà không dám nói ra.
Tương phản hoàn toàn với khí chất văn nhược của Cao Lôi Hoa, khó có thể khiến người phụ nữ nào thích.
- Con rể, bất kể thế nào. Con cũng là một người hùng. Điểm đó không ai có thể phủ nhận. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Hải Hoàng nghiêm túc nói.
Cao Lôi Hoa sờ sờ mũi của mình, hắn không ngờ mình lại được cha vợ đánh giá cao vậy. Điều đó khiến hắn có chút lo sợ.
- Nhưng Hải tộc có câu : Anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Những lời này không biết con đã nghe qua chưa.
Hải Hoàng nghiêm túc nói chuyện.
- Ba cứ yên tâm, con hiểu ý ba mà.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm Tĩnh Tâm vào lòng:
- Con chỉ yêu một mình Tĩnh Tâm thôi, những người khác đối với con chỉ là những bộ xương biết trang điểm mà thôi.
Đôi mắt của Tĩnh Tâm chớp chớp, nàng nở nụ cười với Cao Lôi Hoa.
- Con biết là tốt nhất.
Hải Hoàng nói:
- Ba nghĩ lời nói của ba có chút thừa thãi. Lôi Hoa con là đứa trẻ tốt, ba cũng tin tưởng con sẽ không làm chuyện tổn thương tới Tĩnh Tâm. Có lẽ ba có chút hơi nhạy cảm.
Hải Hoàng thở dài nhìn Nguyệt Tích nằm trên mặt đất. Nếu con rể của mình đều như Cao Lôi Hoa, không, chỉ cần bằng một nửa Cao Lôi Hoa thì thật tốt biết bao.
- Ông nội, ông cứ yên tâm. Con tin rằng ba sẽ không phải là loại người hư hỏng như vậy.
Đứa con gái cả Nguyệt Nhị ca ngợi cha của mình. Đám trẻ này đều có lòng tin với người cha của mình.
Tiểu Kim Toa Nhi ở bên cạnh lại nắm tay lại nói:
- Ông nội cứ yên tâm, nêu ba dám câu dẫn nữ nhân khác, Tiểu Kim Toa Nhi sẽ là người đầu tiên đánh ba.
Nhưng…. ….
Đúng lúc này… …
Nhưng đúng lúc mọi người đang sôi nổi nói chuyện… …
Rất xà, đám thuộc hạ trung thành nhất của Cao Lôi Hoa – huyết kỵ sĩ từ xa chạy tới.
Khi đám người Cao Lôi Hoa nhìn lại có thể thấy được đán huyết kỵ sĩ đang ôm một người.
Đó là một vưu vật khiến người ta điên cuồng.
Đám huyết kỵ sĩ tiến lại gần.
Bọn chúng còn hét lên với Cao Lôi Hoa:
- Chủ nhân, người phụ nữ mà ngài đã an bài, chúng tôi đã mang tới đây.
Ầm!
Lập tức, Cao Lôi Hoa chợt cảm thấy nhiệt độ xung quanh lạnh hơn một chút.
**************************************.
Bên trong thần giới.
- Mẫu thần!
Huyết Sắc Minh Vương mở mắt ra lần nữa, rồi lập tức đứng dậy bái một lễ với tử y nữ tử đang suy nghĩ trước mắt.
Đối với mẹ của chúng thần, Huyết Sắc Minh Vương kính trọng nàng tới tận đáy lòng.
Bất kể là chư thần quang minh hệ, hay chư thần ác ma hệ, khi đối mặt với mẫu thần, đều ngoan ngoãn hành lễ.
- Ha ha, đứa trẻ, con có cảm giác thế nào, hoạt động một chút cho ta xem nào. Chắc con đã phục hồi rồi.
Tử y nữ tử cũng là Sinh mệnh mẫu thần, cười nói.
Huyết Sắc Minh Vương vội vàng gật đầu rồi hoạt động thân thê.
Mới nhấc chân nhấc tay vài lần, đã khiến Minh Vương cảm giác thấy sự sung sướng.
Thật sướng!
Huyết Sắc Minh Vương muốn hét lớn một tiếng!
Lúc này, thương thế trên người hắn đã khỏi hẳn.
Không những thế, tất cả các loại ám tật từ các trận chiến nhiều năm trước lưu lại cũng đã được chữa trị.
- Đa tạ mẫu thần!
Huyết Sắc Minh Vương cảm kích nói.
- Các con đều là con của ta, cần gì phải cảm tạ chứ.
Sinh Mệnh Nữ Thần cười khẽ rồi chỉ vào một cái ghế và nói:
- Ngồi đi, đừng gó bó như vậy.
- Vâng!
Huyết Sắc Minh Vương khẩn trương lên tiếng rồi ngồi xuống nơi mà Mẫu Thần vừa chỉ.
Mẫu Thần nhẹ nhàng lắc đầu, bởi vì nàng có danh hiệu mẫu thần khiến cho tất cả chư thần khi đối mặt với nàng đều lộ ra bộ dáng khẩn trương. Nàng có thể tùy tiện ăn thịt bọn chúng hay sao chứ? Điều này khiến nàng không thoải mái.
Chỉ sợ trên thế giới này, chỉ có đứa trẻ kia mới không gò bó như vậy.
Mẫu thần nhớ tới Cao Lôi Hoa, không kìm nổi mà bật cười.
Lần đầu tiên gặp thằng bé tóc bạ kia, không ngờ nó lại to gan lớn mật bịt lấy mồm của mình.
Nghĩ tới đó, mẫu thần nở nụ cười. Mà Huyết Sắc Minh Vương cũng cảm thấy không thích hợp những vẫn phải nở nụ cười ngốc ngếch:
- Ha ha ha!!!
Nhưng bộ dáng của hắn lúc này trông thật là đần.
- Hả?
Nhìn nụ cười ngây ngô của Huyết Sắc Minh Vương, mẫu thần cũng không kìm nổi mà cười.
- Con của ta, con đã tiến vào thần giới vài ngày rồi đúng không.
Sau khi cười, Mẫu thần dịu dàng hỏi.
- Đã qua hơn mười ngày rồi ạ.
Huyết Sắc Minh Vương nói.
- Ừ, cũng không sai biệt lắm. Đứa bé đầu bạc kia chắc cũng đang sốt ruột lắm.
Mẫu thần nhẹ giọng cười nói.
- Thằng bé đầu bạc mà người nói, chính là sư phụ ạ ?
Huyết Sắc Minh Vương cẩn thận nói.
- Ừ, chính là tiểu gia hỏa Cao Lôi Hoa.
Sinh Mệnh mẫu thần nói.
- Mẫu thần, người có biết sư phụ của con hiện ở đâu không ạ?
Nghe được tin tức về Cao Lôi Hoa, Huyết Sắc Minh Vương lập tức kích động. Mẹ nó, lần này có được tin tức của sư phụ rồi. Lần này nhất định phải bám chặt lấy hắn, nhất định phải học được đao pháp hùng mạnh của người. Nghĩ tới việc hắn chỉ mới học được chút lông da mà đã mạnh mẽ như vậy, nếu có thể học được tuyệt kỹ của sư phụ, thì sẽ có một ngày hắn sẽ đem thù oán ngày xưa trả lại cả vốn lẫn lãi.
Đến lúc đó, mình muốn đạp hắn thì sẽ đạp hắn. Muốn hắn làm gì thì hắn sẽ làm cái đó. Đến lúc đó, mình muốn hắn khiêu vũ hắn sẽ khiêu vũ. Mình muốn SM thì liền SM.
Nghĩ vậy, Huyết Sắc Minh Vương không kìm nổi mà nở nụ cười dâm đãng.
- Đứa bé đó đã trở về đại lục.
Mẫu Thần đùa nghịch bàn tay mềm mại của mình rồi nói.
- Mẫu thần, người có thể đưa con xuống dưới được không ạ?
Huyết Sắc Minh Vương vội vã nói.
- Yên tâm đi, ta đã tìm được con, thì liền đưa con trở về đại lục.
Mẫu thần híp mắt nói:
- Hơn nữa, ta còn có một số việc muốn tìm đứa trẻ đó ….. ….
/513
|