Sáng Thế thần dẫn đường, dọc theo đường đi tất cả linh hồn đều tránh ra hai bên. Vô số linh hồn đều chỉnh tề nép sang hai bên. động tác ngay ngắn tạo thành một khung cảnh đồ sộ. Nếu những linh hồn này mà là binh lính. thì khung cảnh này đủ đê cho bao nhiêu vị danh tướng ước ao có được!
Cao Lôi Hoa cùng Thần Zeus và Ám. ba người nhanh chóng đi theo sau Sáng Thế thần.
Vữa dời khỏi phiến cỏ phập phềnh trong không gian, Cao Lôi Hoa liền lập tức cảm thấy linh khí trong hư không dày đặc đến bức người. Lão Cao lập tức nghĩ đến việc tu luyện ở đây. Bảo đảm làm ít mà hưởng nhiều!
Úi!
Trong lòng Cao Lôi Hoa thầm tính toán. không biết có thể thương lượng với Sáng Thế thần một chút, nói Sáng Thế thần nhưởng cho một mảnh đất hoa viên nhỏ nhỏ. sau này có thể làm nơi tu luyện cho mấy đứa nhóc nhà mình không?
Cũng không biết bay bao lâu, cuối cùng Sáng Thế thần đi ở trước cũng ngừng lại
- Chúng ta đến rồi sao? Cao Lôi Hoa liền hỏi.
- Ừ, chúng ta đã đến.
Sáng Thế thần gật đầu. chỉ tay về phía trước nói:
- Bản thể cúa ta là ở chỗ này.
Nhìn theo hướng tay Sáng Thế thần chỉ phía trước, Cao Lôi Hoa liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang ngồi tu luyện ở đó. Tại chồ đó, tất cà linh hồn đều tự giác dạt sang chỗ khác, thành một chồ trống rộng lớn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thân thể cao lớn đó lẳng lặng ngồi yên tu luyện trong phiến hư không tại giữa trung tâm vũ trụ không có một linh hồn này!
Vũ trụ rộng lớn mênh mông vô bờ bến. nơi nào mới là trung tâm cúa vũ trụ đây? Đúng là nhìn bằng mắt thường thì không thể nào xác định được điểm trung tâm!
Nhưng khi Cao Lôi Hoa nhìn dáng người ngồi yên không di động tại chốn hư không đó. thì một cám giác kỳ quái sinh ra. Tại chồ mà người đó ngồi, chính là trung tâm cúa vũ trụ này. là điểm khơi đầu cúa vũ trụ, điểm Big Bang!
- Hắn chính là Sáng Thế thần thực sự? Cao Lôi Hoa không tự chú được hỏi.
Nhìn bề ngoài, người đó với người áo trắng dẫn Cao Lôi Hoa đến đây giống nhau như đúc. Có khác thì chỉ là dáng người to cao hơn một chút mà thôi!
Nhưng cùng so sánh giữa hai người, thì hình như người ở giữa trung tâm cúa vũ trụ này nhìn có phần hơn người áo trắng, đó giống như là 'thế'. Đó chính là cái khí thế. 'thế' cùa chúa tể toàn bộ vị diện này. Khí thế làm cho người ta nhịn không được sinh ra cảm giác muốn bái, quỳ lạy.
Khí chất như vậy mới đúng là lão đại cúa thế giới chứ. đây chỉnh xác là Sáng Thế thần rồi! Cao Lôi Hoa cười hắc hắc thầm nghĩ.
- Sáng Thế thần thực sự? Ha ha. Câu này cúa ngươi thật thú vị. Sáng Thế thần áo trắng cười ha ha nói:
- Cả ba cái đều là ta. làm sao biết được cái nào là thật, cái nào là giả?
- Ặc, cuối cùng ta vẫn không hiểu được cái mà ngươi gọi là ba thể chung ý nghĩ là gì nữa. Ngại quá!
Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười cười, từ lúc gặp đến giờ- hắn đã coi Sáng Thế thần áo trắng là một phân thân rồi. Bời vì thật sự hắn vẫn không hiểu được cái gì là ba thể xác
- Không sao- ta có thể hiểu. Dù sao việc này cũng không thể nói một lần là hiểu ngay.
Sáng Thế Thần thật ngoài ý nghĩ mọi người, tỏ vẻ 'anh đây hiểu lòng người'.
- Cám ơn ngươi đã hiểu.
Cao Lôi Hoa cười hắc hắc. đánh giá một lần nữa vị Sáng Thế Thần ngồi giữa không trung, hắn có thể cảm giác được một tia thần lực không ngừng từ trong cơ thể Sáng Thế Thần tỏa ra. sau đó dung nhập khắp cả hư không
- Bản thể cúa ngươi đang làm cái gì thế?
- Duy trì phiến không gian này. sau đó thực bất đắc dĩ dần dần mở rộng phiến không gian. Sáng Thế thần áo trắng làm bộ mặt khổ sỡ nói.
- Thực bất đắc dĩ? Cao Lôi Hoa hỏi:
- Xem ra phiến không gian này có tác dụng đặc thù?
- Đúng vậy. như ngươi suy nghĩ. Ha ha, phiến không gian này là nơi chứa tất cả linh hồn. Nhưng xem ra quyết định lúc trước là một cái sai lầm.
Sáng Thế thần áo trắng nói tiếp:
- Lúc ta sáng tạo toàn bộ thiên địa cũng không nghĩ nhiều đến nơi ở cúa các linh hồn. Cũng không có nghĩ tới phải xử lý các linh hồn như thế nào. Có lẽ là ngay lúc đó ta sáng tạo thế giới này đã theo đuổi yếu tố hoàn mỹ, cứ mãi nghĩ sao cho thế giới này hoàn mỹ mà quên béng đi mất làm thế nào để an bài các linh hồn đã khuất này.
Dừng một chút, Sáng Thế thần áo trắng tiếp tục nói:
- Sau này. khi có một linh hồn mới chết xuất hiện, ta cũng không biết phải để hắn ở chỗ nào. Vì thế đành phải tạm thời lợi dụng lực lượng căn nguyên cúa vũ trụ chế tạo ra một không gian rộng lớn vô bờ khác- vũ trụ khác. Đê cho nhưng linh hồn có một chỗ tạm ở. Sau đó ta cổ gắng tìm phương hướng giải quyết những linh hồn này như thế nào.
- Nhưng thực đáng tiếc. Nhiều năm trôi qua, với những linh hồn này ta vẫn không có đáp án.
Sáng Thế thần có chút buồn bực.
- Vậy. giờ ngươi đã có đáp án rồi chứ? Cao Lôi Hoa hỏi.
Sáng Thế thần cười khổ một tiếng:
- Không có. Ta không nghĩ ra được đáp án nào vừa ý hết!
- Vậy kêu lão Quang Minh thân Zeus đến đây là làm cái gì? Lão Cao liếc nhìn sang Quang Minh thần Zeus ở cạnh.
- Ta đi tới nơi này. có nghĩa là cha đã không nghĩ ra biện pháp xử lý hoàn mỹ, cho nên chúng ta sẽ làm một cái biện pháp xấu nhất.
Quang Minh thần Zeus ở bên tiếp lời nói.
- Cha à, con đã chuẩn bị.
Thần Zeus nhìn sang Sáng Thế Thần nói.
- Đi qua đi.
Sáng Thế Thần áo trắng nhẹ giọng nói:
- Chúng ta không còn nhiều thời gian lắm.
- Vâng .
Thần Zeus gật đầu. sau đó đi nhanh tới chỗ Sáng Thế thần ngôi ở giữa không gian vũ trụ này.
Ma vương Ám nhìn chằm chằm vào anh cả cúa mình. Hắn cảm giác hình như thần Zeus biết hết tất cả mọi chuyện này. Mà hắn lại hoàn toàn không biết gì cả!
- Chờ một chút. Thần Zeus.
Ma vương Ám liền chụp lấy cổ áo Quang Minh thần Zeus quát:
- Nói cho ta biết mọi chuyện, ta có quyền được biết.
Thần Zeus nhẹ nhàng xoa đầu ma vương Ám:
- Ám. đây là việc làm cúa một người anh đầu.
Mở tay em mình ra, Quang Minh thần Zeus đi nhanh tới chỗ cha mình đang ngồi.
- Thần Zeus, ta không thích cái tính tự cho mình là đúng của ngươi, từ xưa đến nay đã không thích rồi. Ngươi vẫn giống như trước làm ta cực kỳ chán ghét!
Ám chạy theo nói:
- Ta chỉ biết, cái gì ngươi làm được thì Ám ta cũng làm được. thậm chí còn làm tốt hơn ngươi.
- Hai ngươi đều đi qua. Cao Lôi Hoa nhìn hai anh em nhà này nói.
- Cũng tốt. thêm Ám nữa, như vậy có thể tăng thêm xác suất thành công.
Đợi cho Ám cùng thần Zeus đều đi qua. Sáng Thế Thần áo trắng nhìn Cao Lôi Hoa, đột nhiên cười nói:
- Ngươi khỏe chứ. người anh em!
- Hử?
Đột nhiên giọng điệu của Sáng Thế thần thay đổi, làm cho Cao Lôi Hoa có chút không quen.
ó
- Người anh em bé nhỏ cúa chúng ta hẳn đến từ một vị diện khác. Sáng Thế thần nhẹ giọng hỏi:
- Ta nghĩ ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta.
- Đúng vậy.Điểm ấy thì ngươi rõ ràng hơn ta. Cao Lôi Hoa cười nói, đối phương là chúa tể toàn bộ vị diện. có chuyện muỗi đó mà cũng không biết thì đâm đầu vào tường mà chết đi.
- Ngươi cũng thấy đấy, thời gian của ta còn lại không nhiều lắm Sáng Thế thần cười nói:
Ngươi có vấn đề gì thì hỏi nhanh đi.
- Ặc. Để ta nghĩ đã.
Cao Lôi Hoa gãi đầu. Tuy lúc mới đến thì có rất nhiều chuyện muốn hói. nhưng thời gian Sáng Thế thần có hạn. Cao Lôi Hoa không biết nên hỏi chuyện gi trước đây.
Suy nghĩ một lát. lão Cao hỏi:
- Ngươi đã biết ta không phải người vị diện này. Như vậy, ngươi có biện pháp đưa ta trở về không?
- Trở về sao? Giở ngươi muốn về không? Nếu muốn. ngay bây giờ ta sẽ đưa ngươi trở về.
Hiện tại, ta cũng dư sức mạnh đưa ngươi trở về. Sáng Thế thần nói
Cao Lôi Hoa cùng Thần Zeus và Ám. ba người nhanh chóng đi theo sau Sáng Thế thần.
Vữa dời khỏi phiến cỏ phập phềnh trong không gian, Cao Lôi Hoa liền lập tức cảm thấy linh khí trong hư không dày đặc đến bức người. Lão Cao lập tức nghĩ đến việc tu luyện ở đây. Bảo đảm làm ít mà hưởng nhiều!
Úi!
Trong lòng Cao Lôi Hoa thầm tính toán. không biết có thể thương lượng với Sáng Thế thần một chút, nói Sáng Thế thần nhưởng cho một mảnh đất hoa viên nhỏ nhỏ. sau này có thể làm nơi tu luyện cho mấy đứa nhóc nhà mình không?
Cũng không biết bay bao lâu, cuối cùng Sáng Thế thần đi ở trước cũng ngừng lại
- Chúng ta đến rồi sao? Cao Lôi Hoa liền hỏi.
- Ừ, chúng ta đã đến.
Sáng Thế thần gật đầu. chỉ tay về phía trước nói:
- Bản thể cúa ta là ở chỗ này.
Nhìn theo hướng tay Sáng Thế thần chỉ phía trước, Cao Lôi Hoa liền nhìn thấy một người đàn ông cao lớn đang ngồi tu luyện ở đó. Tại chồ đó, tất cà linh hồn đều tự giác dạt sang chỗ khác, thành một chồ trống rộng lớn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Thân thể cao lớn đó lẳng lặng ngồi yên tu luyện trong phiến hư không tại giữa trung tâm vũ trụ không có một linh hồn này!
Vũ trụ rộng lớn mênh mông vô bờ bến. nơi nào mới là trung tâm cúa vũ trụ đây? Đúng là nhìn bằng mắt thường thì không thể nào xác định được điểm trung tâm!
Nhưng khi Cao Lôi Hoa nhìn dáng người ngồi yên không di động tại chốn hư không đó. thì một cám giác kỳ quái sinh ra. Tại chồ mà người đó ngồi, chính là trung tâm cúa vũ trụ này. là điểm khơi đầu cúa vũ trụ, điểm Big Bang!
- Hắn chính là Sáng Thế thần thực sự? Cao Lôi Hoa không tự chú được hỏi.
Nhìn bề ngoài, người đó với người áo trắng dẫn Cao Lôi Hoa đến đây giống nhau như đúc. Có khác thì chỉ là dáng người to cao hơn một chút mà thôi!
Nhưng cùng so sánh giữa hai người, thì hình như người ở giữa trung tâm cúa vũ trụ này nhìn có phần hơn người áo trắng, đó giống như là 'thế'. Đó chính là cái khí thế. 'thế' cùa chúa tể toàn bộ vị diện này. Khí thế làm cho người ta nhịn không được sinh ra cảm giác muốn bái, quỳ lạy.
Khí chất như vậy mới đúng là lão đại cúa thế giới chứ. đây chỉnh xác là Sáng Thế thần rồi! Cao Lôi Hoa cười hắc hắc thầm nghĩ.
- Sáng Thế thần thực sự? Ha ha. Câu này cúa ngươi thật thú vị. Sáng Thế thần áo trắng cười ha ha nói:
- Cả ba cái đều là ta. làm sao biết được cái nào là thật, cái nào là giả?
- Ặc, cuối cùng ta vẫn không hiểu được cái mà ngươi gọi là ba thể chung ý nghĩ là gì nữa. Ngại quá!
Cao Lôi Hoa ngượng ngùng cười cười, từ lúc gặp đến giờ- hắn đã coi Sáng Thế thần áo trắng là một phân thân rồi. Bời vì thật sự hắn vẫn không hiểu được cái gì là ba thể xác
- Không sao- ta có thể hiểu. Dù sao việc này cũng không thể nói một lần là hiểu ngay.
Sáng Thế Thần thật ngoài ý nghĩ mọi người, tỏ vẻ 'anh đây hiểu lòng người'.
- Cám ơn ngươi đã hiểu.
Cao Lôi Hoa cười hắc hắc. đánh giá một lần nữa vị Sáng Thế Thần ngồi giữa không trung, hắn có thể cảm giác được một tia thần lực không ngừng từ trong cơ thể Sáng Thế Thần tỏa ra. sau đó dung nhập khắp cả hư không
- Bản thể cúa ngươi đang làm cái gì thế?
- Duy trì phiến không gian này. sau đó thực bất đắc dĩ dần dần mở rộng phiến không gian. Sáng Thế thần áo trắng làm bộ mặt khổ sỡ nói.
- Thực bất đắc dĩ? Cao Lôi Hoa hỏi:
- Xem ra phiến không gian này có tác dụng đặc thù?
- Đúng vậy. như ngươi suy nghĩ. Ha ha, phiến không gian này là nơi chứa tất cả linh hồn. Nhưng xem ra quyết định lúc trước là một cái sai lầm.
Sáng Thế thần áo trắng nói tiếp:
- Lúc ta sáng tạo toàn bộ thiên địa cũng không nghĩ nhiều đến nơi ở cúa các linh hồn. Cũng không có nghĩ tới phải xử lý các linh hồn như thế nào. Có lẽ là ngay lúc đó ta sáng tạo thế giới này đã theo đuổi yếu tố hoàn mỹ, cứ mãi nghĩ sao cho thế giới này hoàn mỹ mà quên béng đi mất làm thế nào để an bài các linh hồn đã khuất này.
Dừng một chút, Sáng Thế thần áo trắng tiếp tục nói:
- Sau này. khi có một linh hồn mới chết xuất hiện, ta cũng không biết phải để hắn ở chỗ nào. Vì thế đành phải tạm thời lợi dụng lực lượng căn nguyên cúa vũ trụ chế tạo ra một không gian rộng lớn vô bờ khác- vũ trụ khác. Đê cho nhưng linh hồn có một chỗ tạm ở. Sau đó ta cổ gắng tìm phương hướng giải quyết những linh hồn này như thế nào.
- Nhưng thực đáng tiếc. Nhiều năm trôi qua, với những linh hồn này ta vẫn không có đáp án.
Sáng Thế thần có chút buồn bực.
- Vậy. giờ ngươi đã có đáp án rồi chứ? Cao Lôi Hoa hỏi.
Sáng Thế thần cười khổ một tiếng:
- Không có. Ta không nghĩ ra được đáp án nào vừa ý hết!
- Vậy kêu lão Quang Minh thân Zeus đến đây là làm cái gì? Lão Cao liếc nhìn sang Quang Minh thần Zeus ở cạnh.
- Ta đi tới nơi này. có nghĩa là cha đã không nghĩ ra biện pháp xử lý hoàn mỹ, cho nên chúng ta sẽ làm một cái biện pháp xấu nhất.
Quang Minh thần Zeus ở bên tiếp lời nói.
- Cha à, con đã chuẩn bị.
Thần Zeus nhìn sang Sáng Thế Thần nói.
- Đi qua đi.
Sáng Thế Thần áo trắng nhẹ giọng nói:
- Chúng ta không còn nhiều thời gian lắm.
- Vâng .
Thần Zeus gật đầu. sau đó đi nhanh tới chỗ Sáng Thế thần ngôi ở giữa không gian vũ trụ này.
Ma vương Ám nhìn chằm chằm vào anh cả cúa mình. Hắn cảm giác hình như thần Zeus biết hết tất cả mọi chuyện này. Mà hắn lại hoàn toàn không biết gì cả!
- Chờ một chút. Thần Zeus.
Ma vương Ám liền chụp lấy cổ áo Quang Minh thần Zeus quát:
- Nói cho ta biết mọi chuyện, ta có quyền được biết.
Thần Zeus nhẹ nhàng xoa đầu ma vương Ám:
- Ám. đây là việc làm cúa một người anh đầu.
Mở tay em mình ra, Quang Minh thần Zeus đi nhanh tới chỗ cha mình đang ngồi.
- Thần Zeus, ta không thích cái tính tự cho mình là đúng của ngươi, từ xưa đến nay đã không thích rồi. Ngươi vẫn giống như trước làm ta cực kỳ chán ghét!
Ám chạy theo nói:
- Ta chỉ biết, cái gì ngươi làm được thì Ám ta cũng làm được. thậm chí còn làm tốt hơn ngươi.
- Hai ngươi đều đi qua. Cao Lôi Hoa nhìn hai anh em nhà này nói.
- Cũng tốt. thêm Ám nữa, như vậy có thể tăng thêm xác suất thành công.
Đợi cho Ám cùng thần Zeus đều đi qua. Sáng Thế Thần áo trắng nhìn Cao Lôi Hoa, đột nhiên cười nói:
- Ngươi khỏe chứ. người anh em!
- Hử?
Đột nhiên giọng điệu của Sáng Thế thần thay đổi, làm cho Cao Lôi Hoa có chút không quen.
ó
- Người anh em bé nhỏ cúa chúng ta hẳn đến từ một vị diện khác. Sáng Thế thần nhẹ giọng hỏi:
- Ta nghĩ ngươi có rất nhiều vấn đề muốn hỏi ta.
- Đúng vậy.Điểm ấy thì ngươi rõ ràng hơn ta. Cao Lôi Hoa cười nói, đối phương là chúa tể toàn bộ vị diện. có chuyện muỗi đó mà cũng không biết thì đâm đầu vào tường mà chết đi.
- Ngươi cũng thấy đấy, thời gian của ta còn lại không nhiều lắm Sáng Thế thần cười nói:
Ngươi có vấn đề gì thì hỏi nhanh đi.
- Ặc. Để ta nghĩ đã.
Cao Lôi Hoa gãi đầu. Tuy lúc mới đến thì có rất nhiều chuyện muốn hói. nhưng thời gian Sáng Thế thần có hạn. Cao Lôi Hoa không biết nên hỏi chuyện gi trước đây.
Suy nghĩ một lát. lão Cao hỏi:
- Ngươi đã biết ta không phải người vị diện này. Như vậy, ngươi có biện pháp đưa ta trở về không?
- Trở về sao? Giở ngươi muốn về không? Nếu muốn. ngay bây giờ ta sẽ đưa ngươi trở về.
Hiện tại, ta cũng dư sức mạnh đưa ngươi trở về. Sáng Thế thần nói
/513
|