Chương 120: Cậu chủ đau lòng! (8)
Vẻ mặt ông Giang khinh bỉ: “Hừ… Nhà cô, nhà cô rất có năng lực sao? Cô sắp phải ngồi tù rồi còn không lo đi.”
Vẻ mặt hất hàm sai khiến kia, đúng là khiêu khích người ta tiến lên hung hăng tán cho mấy bạt tai.
“Nhà tôi? Đúng là không có gì đặc biệt, chỉ có điều nếu không gặp bọn họ, các người cũng đừng hối hận.”
Lan San nhướng mày, khinh thường phải tranh cãi với bọn họ, bây giờ bọn họ càng càn quấy, đến lúc đó sẽ càng thêm hối hận. Cô thật là chờ mong đến lúc bọn họ biết cô là người nhà họ Minh, sẽ có biểu tình như thế nào, nhất định là rất thú vị.
Mặc dù bây giờ cô không được Minh Dạ yêu thích, nhưng mà… Hẳn là ít nhất anh cũng không chán ghét cô.
Minh Dạ chính là một người rất bênh vực người bên phe mình, anh có tính chiếm hữu rất mạnh, hơn nữa anh lại rất sợ cô làm mất mặt nhà họ Minh, làm sao sẽ để cho cô ngồi tù được.
“Khẩu khí thật là lớn, tôi rất muốn nhìn xem cô có thể làm được cái gì!”
Giang Dao Tuyết và Âu Nhuận Từ nhìn nhau, mấy lần định mở miệng tiết lộ thân phận thật của Lan San, nhưng lại không dám.
Bọn họ kêu người nhà đi về mấy lần, nhưng lần nào cũng bị Lan San gây cản trở.
Biệt thự nhà họ Minh, sau khi quản gia cúp điện thoại, liền vội vội vàng vàng gọi điện thoại cho Minh Dạ.
Lúc này Minh Dạ đang ở Hoa Dương Sơ Thượng đón tiếp Lam Tu vừa trở về từ Zurich.
Ánh đèn mờ nhạt, tạo ra một loại cảm giác xa hoa quyến rũ.
Mấy người đàn ông ở đây toàn là những người thành đạt, con cưng của trời, anh tuấn tiêu sái, trẻ tuổi nhiều tiền, giữa dòng người qua lại đông đúc, đứng đó trong tư thái sừng sững kiêu ngạo.
Rốt cuộc Lam Tu cũng mang được bạn gái anh ta trở về từ Zurich, vừa về nước, đã vội vàng tính chuyện kết hôn.
Minh Dạ thấy bộ dạng sốt ruột muốn kết hôn của anh ta, khinh bỉ hỏi một câu: Sao lại kết hôn sớm như vậy, thật không hiểu cậu nghĩ cái gì nữa.
Lúc ấy Lam Tu cho anh một ánh mắt cậu không hiểu đâu: “Vợ phải ôm ở trong ngực mình mới có thể an tâm.”
Chỉ cần một ngày bạn gái không đến nhà anh ta, một ngày không xuất hiện trước mặt anh ta, anh ta sẽ phải lo lắng đề phòng, canh phòng nghiêm ngặt xem bên ngoài có ai có ý đồ xấu với cô ấy hay không.
Chỉ có chân chính mang cô ấy về nhà, anh mới có thể yên tâm được một chút...
/960
|