Chương 21: Nhìn thấy sự thật
Dino cũng hơi không kiềm chế được, thời gian càng kéo dài đối với bọn Hòa Đinh càng bất lợi.
Hòa Đinh hơi suy tư, trong miệng lẩm bẩm: “Nơi dễ bị người ta bỏ qua nhất......” Bỗng dưng, hai mắt cô sáng lên, cô nhớ sư phụ mình từng nói, khám nghiệm tử thi chân chính đôi khi cần phải cạo tóc: “Lãnh Quân Trì, đi lấy dao cạo tới đây.”
Lãnh Quân Trì lập tức hiểu dụng ý của cô, xoay người trở về phòng giải phẫu cầm dao cạo đến.
Hòa Đinh dùng dao cạo, cạo sạch toàn bộ tóc, quả nhiên phát hiện ra sau đầu có một lỗ kim cực nhỏ.
“Tìm được rồi, ở sau đầu.” Hòa Đinh chỉ vào một chấm nhỏ màu đen sau đầu nói: “Xem ra không phải kim tiêm bình thường, bởi vì quá nhỏ.”
“Tìm được lỗ kim thì có ích lợi gì, cô cũng không thoát khỏi kẻ tình nghi.” Kiều Vũ Sinh cười lạnh nhìn cô.
“Mức sống ở núi Cách Ly cũng không cao, toàn bộ kim tiêm tôi sử dụng đều là do đàn em của Dino chế tạo, mỗi một cái kim tiêm nhỏ nhất cũng chỉ có thể làm đến 3mm, thế nhưng cái này lỗ nhỏ chỉ có 1mm, không phải là kim tiêm mà tôi đang dùng.” Hòa Đinh cảm thấy hung khí giết người hẳn là từ bên ngoài mang vào.
Sắc mặt Kiều Vũ Sinh có chút âm trầm, Hòa Đinh quả nhiên thông minh, chẳng qua anh ta còn có chiêu bài khác.
“Có biết là độc gì không?” Dino vô cùng tò mò đối với loại độc này.
Hòa Đinh khẽ gật đầu: “Tuy rằng không thể xác định trăm phần trăm, nhưng cũng không kém nhiều lắm.” Cô hít sâu một hơi: “Loại độc này đến từ Nam Mỹ, được người Peru biến thành tử thần trên không.”
“Là độc cây mã tiền*!” Hòa Đinh cùng Lãnh Quân Trì vô cùng ăn ý trăm miệng một lời.
*Mã tiền: hay có tên tiếng Anh là nux vomica. Độc tính cấp 6. Vừa có thể dùng cho mục đích y tế vừa có thể dùng làm chất độc…. (mọi người có thể xem chi tiết trên google nhé)
Nguồn google
“Chỉ có loại độc này mới làm cho thi thể biến thành màu xanh.” Hòa Đinh thật không ngờ Lãnh Quân Trì lại có hiểu biết về độc này, nhìn anh thật sâu.
Khóe miệng Lãnh Quân Trì khẽ mỉm cười, tỏ vẻ không có gì.
“Ai có loại độc này?” Dino cũng dần dần bắt đầu nghi ngờ Kiều Vũ Sinh.
Vẻ mặt Kiều Vũ Sinh không thay đổi: “Cho dù chứng minh sự trong sạch của cô thì sao, người đúng là chết sau khi các cô đi.”
“Kiều Vũ Sinh?” Bỗng nhiên miệng Lãnh Quân Trì lẩm bẩm, ánh mắt mọi người đều rơi xuống trên người anh, dáng vẻ anh giống như đang có điều suy nghĩ, trầm ngâm một hồi lâu, rồi bừng tỉnh nói: “Mày chính là tên Kiều biến thái kia!”
Kiều biến thái là biệt danh người ngoài đặt cho Kiều Vũ Sinh, bởi vì anh ta họ Kiều, nhưng là bản tính lại vô cùng biến thái, cho nên mới có tên như vậy.
“Anh biết?” Hòa Đinh chậm rãi tháo găng tay xuống, không biết tìm gì trong túi da trâu bên hông.
“Năm đó ở Peru có một thương nhân châu báu rất lớn, chính là bị người này lừa gạt hết tất cả tài sản, nghe nói lúc đó, thương nhân châu báu kia vô cùng tín nhiệm anh ta, thậm chí để anh ta vào ở trong trang viên của mình, nhưng thật không ngờ Kiều biến thái lại đánh cắp tất cả tài sản, rồi biến mất.” Giọng điệu Lãnh Quân Trì thâm trầm, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Kiều Vũ Sinh: “Thương nhân châu báu kia cũng rất thích dùng độc mã tiền, loại độc này vô cùng quý giá, có thể so với kim cương, không phải thứ mà người bình thường có thể có được.”
“Thì ra là thế, mày đã đến Peru cũng gặp qua thương nhân châu báu kia, có tiếp xúc với loại độc này cũng không có gì ngạc nhiên.” Dino đã có chuẩn bị, hôm nay Kiều Vũ Sinh hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
“Mày vẫn luôn sờ nhẫn hổ phách trên tay, hẳn là độc ở nơi đó đi.” Lãnh Quân Trì lạnh lùng cười, nhìn thấu tất cả tâm tư của Kiều Vũ Sinh.
“Chết tiệt!” Kiều Vũ Sinh thật không ngờ chuyện bị bại lộ, anh ta vốn cho rằng loại độc này sinh trưởng ở Peru, mà nơi này là nước M sẽ không có người biết.
Anh ta rút roi bên hông muốn đánh tới Lãnh Quân Trì, Lãnh Quân Trì không chút hoang mang lắc mình tránh đi.
Hòa Đinh bỗng từ trong túi lấy ra được cái gì đó, dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai đâm vào đùi Kiều Vũ Sinh.
“A!” Kiều Vũ Sinh kêu thảm một tiếng, lui về phía sau nửa bước. Anh ta nhìn thấy đám người Phong Thần đều lộ ra sát ý, biết rõ hôm nay bản thân anh ta nếu bị vây ở đây thì lành ít dữ nhiều, không hề ham chiến, lắc người một cái trốn vào trong rừng rậm.
Tất cả mọi người chuẩn bị đuổi theo, nhưng Hòa Đinh lại thản nhiên nói: “Không cần, anh ta đã trúng độc, không sống qua nổi đêm nay.”
“Cô dùng độc gì?” Lãnh Quân Trì cảm thấy rất hứng thú hỏi, chắc hẳn vừa rồi chính là độc dính trên một đao kia.
“Nghe đồn Socrates chính là chết vì loại độc đó.” Ánh mắt Hòa Đinh lạnh lùng thản nhiên, đây chính là kết cục của kẻ muốn hãm hại cô.
Nhưng Phong Thần lại không chịu để yên, nói cái gì cũng phải ra tay giết địch, mang theo đám đàn em vọt vào rừng rậm.
Chuyện còn lại là chuyện của bọn họ, Hòa Đinh cũng không có hứng thú quan tâm, từ tối hôm qua bận rộn cho tới trưa hôm nay, cô hơi mệt rồi.
Cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, đó chính là rời khỏi nơi này!
Đằng đẵng năm năm, cô đều bởi vì ác mộng không thể bình yên đi vào giấc ngủ, một màn năm năm trước vẫn luôn tra tấn cô.
Nghĩ đến những người tổn thương cô hôm nay là vui vẻ như thế nào, loại đau khổ tê tâm phế liệt này lại lan ra khắp thân thể, cắn nuốt lý trí của cô.
Cho dù phải trả bất kỳ giá nào, cô đều phải rời khỏi nơi này!
/1698
|