*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
•Editor: Tiểu Hi•
"Xác định muốn nghe?" Cố Hoành hỏi.
Đường Tử Thiến bi thương mà nhìn anh, cô thật vất vả mới lấy hết can đảm kêu anh nói, bây giờ anh hỏi như vậy thì muốn nửa đường bỏ cuộc.
Cố Hoành nâng cô mặt lên hôn một cái, trong lúc cô đang ngơ ngác, nói: "Đây là sự tích anh hùng của em."
"Vậy anh mau nói đi." Bây giờ Đường Tử Thiến hoàn toàn yên tâm rồi, không biết là vì lời nói của anh, hay là vì nụ hôn của anh.
Cố Hoành: "Có một lần trong công viên trẻ em, rất nhiều bạn nhỏ đang chơi, em cũng vậy, người lớn rời đi vài phút, kêu anh trông em. Có hai cậu nhóc lớn hơn em một chút bắt nạt một cô bé, làm cô bé khóc, sau đó, em đi qua tranh luận với hai cậu nhóc kia, nói cậu nhóc không nên bắt nạt cô bé. Hai cậu nhóc đó liền kêu em là tiểu mập mạp, kết quả em nổi giận, đánh nhau với bọn họ." Anh nói đến đây dừng lại, nhìn Đường Tử Thiến cười, thể trạng bây giờ kém hơn trước kia nhiều.
Đường Tử Thiến vẫn chờ câu tiếp theo đó, truy hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Đương nhiên là một mình cô bé mập mạp như em đánh ngã bọn họ rồi."
Đều là những đứa trẻ 3-4 tuổi, sức lực không lớn lắm, đối mặt với một đối thủ có thân thể thừa cân, hai cậu nhóc đều khó có thể chống lại.
"Em lợi hại như vậy á!" Đường Tử Thiến kinh ngạc cảm thán, cảm thấy mình khi còn nhỏ thật là giỏi, không chỉ dám làm việc nghĩa, còn là một đánh hai. Cô lộ ra nụ cười đắc ý.
Cố Hoành rất tán đồng: "Ừm, mập cũng là một ưu thế."
Anh chính là cố ý đánh vỡ tâm tình tốt đẹp của Đường Tử Thiến. Đường Tử Thiến rất khó chịu đưa tay vỗ đùi anh một cái: "Bây giờ em không có loại ưu thế này."
Cố Hoành nhìn chỗ đã bị cô vỗ, anh còn là lần đầu tiên bị người ta đánh đùi, trong lòng có chút là lạ.
Đường Tử Thiến phát hiện tầm mắt của anh, bỗng nhiên biết được mình đang làm cái gì.
Hey, đùi của anh đế, tự nhiên bị cô đánh, nếu như fans anh biết, chỉ sợ muốn thiên đao vạn quả(*) cô.
(*) Thiên đao vạn quả: hình phạt băm thành trăm mảnh.
"Sức lực của em quả thật rất lớn." Cố Hoành nhướng mày nói, có ý ám chỉ.
Đường Tử Thiến xấu hổ trong lòng, nhưng không biểu hiện ra ngoài: "Biết thì tốt, cẩn thận đừng chọc em, em chính là rất dũng mãnh." Cô bóp chặt quả đấm nhỏ, bày ra sức lực của mình.
Dũng mãnh gì đó, Cố Hoành bị cô chọc cười: "Không chỉ có phóng khoáng, còn rất dũng mãnh." Không tệ, tiểu Tử Thiến của anh cũng không phải là người bình thường.
Đường Tử Thiến: "..." Hình như hai từ này không phải từ hay gì cả.
"Chuyện còn chưa kể xong." Cố Hoành giải cứu cảm xúc đột nhiên mất mác của Đường Tử Thiến.
"Còn có chuyện gì?" Đường Tử Thiến mặt đầy mong chờ.
"Sau khi em đánh ngã hai cậu nhóc đó, bọn họ dẫn phụ huynh tới, khi các phụ huynh hỏi vì sao đánh nhau, em "Oa" một chút cũng khóc rồi, khóc lớn tiếng hơn bọn họ." Cố Hoành nói những chuyện này rất vui vẻ, lúc ấy anh vẫn rất bội phục Đường Tử Thiến, sức bật vô cùng dũng mãnh. Tiếng khóc của cô giống như loa phát thanh, rất nhiều người đều bị thu hút vây lại xem, muốn biết điều gì khiến cho một cô bé khóc đến đau lòng như vậy.
"Vì sao em phải khóc?" Đường Tử Thiến thật không hiểu bản thân lúc đó.
Cố Hoành nhịn cười nói: "Em nói bọn họ kêu em là tiểu mập mạp, một dáng vẻ lòng tự trọng đã bị tổn thương nghiêm trọng."
Đường Tử Thiến chớp chớp mắt, cảm thấy câm nín với bản thân khi đó, nhưng mà rất nhanh cô cũng khen ngợi nói: "Không tệ, đánh một trận trước rồi khóc, rất cơ trí."
"Ừ, cơ trí hơn bây giờ nhiều." Cố Hoành nhớ tới thời gian trước kia cô nhẫn nhục chịu khó ở bên cạnh Lục Đan Ny, cho dù bị uất ức, cũng đều chấp nhận, không phàn nàn về bản thân. Có ai là trời sinh không thèm để ý người khác đối đãi không công bằng với mình chứ? Tất cả là bị hiện thực thay đổi.
Vẻ mặt của anh trở nên nghiêm túc, khẽ nghiêng người đối mặt với cô, hai tay ôm chặt cô: "Sau này đừng để mình chịu uất ức nữa."
Đường Tử Thiến biết anh nhớ tới chuyện gì, bởi vì cô cũng nhớ tất cả các trải nghiệm mà cô đã trải qua. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Chỉ là, cái ôm của anh cho cô an ủi lớn nhất, những chuyện đó đã tính là gì đâu, giờ đây cô có anh, anh là bến cảng an toàn của cô. Hiện tại là vậy, sau này cũng là vậy, cô chính là chắc chắn như vậy, cho dù khắp nơi đều nói không thể tin tưởng đàn ông, nhưng cô vẫn tin tưởng anh.
Bầu không khí quá tốt đẹp thế này, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, Đường Tử Thiến lo lắng sẽ làm ra chuyện gì đó không lý trí, vì vậy phá vỡ bầu không khí, nói: "Trong tivi hình như nam chính đều nói "Anh sẽ không để em chịu uất ức"."
"Anh là hậu thuẫn của em, anh có thể làm chính là để cho em tùy tâm sở dục, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần miễn cưỡng bản thân."
Đường Tử Thiến suy nghĩ lời nói của anh: "Anh nói rất có lý." Cô ngẩng đầu nhìn về phía anh, cười.
Hai người dựa sát vào nhau trò chuyện, trò chuyện một chút, thân thể Đường Tử Thiến từ từ trượt xuống, biến thành tư thế nằm, đầu gối lên đùi Cố Hoành. Sau khi cô ngáp mấy cái, Cố Hoành kêu cô ngủ một lát.
Một giấc này của Đường Tử Thiến là một buổi chiều, khi tỉnh lại ở trên giường trong phòng, bên ngoài là âm thanh nói chuyện của Cố Hoành mẹ cô.
Một ngày nhẹ nhàng thoải mái lại trôi qua, sáng sớm hôm sau, Đường Tử Thiến và Cố Hoành xuất phát trở về đoàn phim.
Lần này quay phim ở phim trường thành phố, trong ba tháng. Ở phim trường quay phim điều kiện sẽ tốt hơn nhiều, hoàn cảnh quay tốt, lại có thể ở tại khách sạn, vấn đề ăn cơm cũng dễ dàng giải quyết.
Ở khách sạn thu xếp xong, lúc bọn họ đi ăn cơm gặp nhân viên công tác của đoàn phim, nghe được một tin tức làm cho người ta kinh ngạc... Kế Hạo Nhiên từ diễn(*).
(*) Từ diễn: bỏ diễn; nghỉ diễn; từ chối diễn...
Kỳ thật chuyện đánh nhau xảy ra lần trước, mặt xấu của bộ phim này vô cùng lớn. Tuy lúc đầu Kế Hạo Nhiên đóng vai nhân vật anh em tốt với Cố Hoành, cuối cùng bị bôi đen, nhưng ở giữa là phục bút(*), ý là để khán giả tin tưởng tình cảm của bọn họ là thật, đến cuối cùng thay đổi, phản bội, mới có thể làm cho cảm xúc của khán giả dao động. Nhưng phim truyền hình còn chưa quay xong thì đã khiến cho dân chúng biết được quan hệ của họ không tốt, như vậy sau này trong quá trình xem phim sẽ mang theo cảm xúc.
(*) Phục bút: đoạn văn dẫn đầu ý cho đoạn văn sau.
Lúc trước Ngô đạo từng tiết lộ muốn thay đổi gốc độ, chỉ là bởi vì có hợp đồng trói buộc, lại quay được một phần, nếu tạm thời đổi đi tăng thêm công việc thì không nói, còn phải tốn rất nhiều tiền, dù sao Kế Hạo Nhiên cũng không phải nghệ sĩ bình thường, thù lao đóng phim của anh ta rất cao.
Bồi thường không nổi, chuyện này vốn dĩ đã từ bỏ, bây giờ tự nhiên anh ta từ diễn.
Đường Tử Thiến mờ mịt nhìn về phía Cố Hoành, nhìn thấy anh nhíu mày lại thì đã biết anh không rõ tình hình.
Mấy hôm nay vốn là cảnh diễn của Cố Hoành và Kế Hạo Nhiên, anh ta từ diễn, sắp xếp của đoàn phim sẽ tùy theo thay đổi.
Chỉ là, không cần hợp tác với anh ta, Đường Tử Thiến vui vẻ, quả thật, ai cũng vui vẻ. Cố Hoành, Kế Hạo Nhiên, bọn họ càng không muốn nhìn thấy đối phương.
Cơm nước xong trở về phòng, Đường Tử Thiến đem sự nghi hoặc của mình ra hỏi: "Tại sao Kế Hạo Nhiên từ diễn? Có phải đã xảy ra chuyện gì không muốn người ta biết không?" Cho dù Kế Hạo Nhiên không muốn diễn, nhưng mà lúc này chủ động rút lui thì đó là lợi ích cho những người khác. Anh ta có thể kéo dài, sau đó nói điều kiện, như vậy, mặt mũi của anh ta cũng đẹp một chút, lại có được không ít chỗ tốt.
Cố Hoành cũng không rõ lắm, anh lấy di động ra gọi điện thoại.
Đường Tử Thiến tưởng là anh gọi cho đạo diễn, không nghĩ tới anh gọi cho Nghiêm Thiên Lỗi. Chỉ là cô lập tức ngộ ra, Nghiêm Thiên Lỗi là người đầu tư, lại là bạn thân của Cố Hoành, hỏi anh ta cũng đúng.
"Kế Hạo Nhiên từ diễn là chuyện thế nào?"
"Người như vậy, đương nhiên không thể tiếp tục diễn bộ phim này." Trong lời nói của Nghiêm Thiên Lỗi mang theo khinh thường.
Cố Hoành vừa nghe đã biết có chuyện: "Anh ta làm chuyện gì khiến anh khó chịu?"
"Anh ta muốn trù tính anh em của tôi, đây còn chưa đủ làm tôi khó chịu à?"
"Nhưng tôi nghe giọng điệu của anh, hình như không chỉ là những chuyện này. Có liên quan với Nhiễm Tĩnh?"
"Đúng, tôi mới biết được thằng nhóc đó đã từng muốn trù tính với Nhiễm Tĩnh, tôi mà biết chuyện này sớm một chút thì sẽ không có những chuyện này." Nghiêm Thiên Lỗi tức giận nói.
Chuyện tuyển diễn viên, ngoại trừ một vài người được chỉ định bởi nhà đầu tư sản xuất phim, phần lớn là đạo diễn tuyển chọn, nếu nhân viên chính không có ý kiến thì sẽ quyết định.
Ban đầu nam chính chưa định, tiếng kêu gọi của khán giả đối với Kế Hạo Nhiên rất cao, cuối cùng quyết định chọn Cố Hoành, tuy rất nhiều người ủng hộ, nhưng cũng cảm thấy tiếc nuối cho Kế Hạo Nhiên. Để anh ta diễn nam số 2 là kết quả thương lượng của toàn bộ đội ngũ nhân viên chính.
Nguyên nhân chủ yếu chọn anh ta, cũng vì anh ta là minh tinh lưu lượng(*), có thể mang đến độ hot cho bộ phim này hơn. Nhưng mà, coi như bây giờ thiếu đi anh ta, thì ảnh hưởng cũng không lớn lắm. Đặc biệt là dưới tình huống phát hiện kỹ thuật diễn xuất của anh ta không tốt.
(*) Minh tinh lưu lượng: minh tinh có lượng fans hùng hậu, là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh đó cực kỳ cao.
Cố Hoành không có hỏi kỹ về chuyện giữa Nhiễm Tĩnh và Kế Hạo Nhiên, nói một hồi thì cúp điện thoại.
Buổi chiều, Ngô đạo thông báo mở họp, ngay tại phòng hội nghị của khách sạn.
Lý Húc phải hai ngày nữa mới quay lại, bên cạnh Cố Hoành tạm thời chỉ có một mình Đường Tử Thiến.
Tham gia hội nghị chính là nhân viên chính, Nghiêm Thiên Lỗi và Nhiễm Tĩnh cũng tới.
Nhân vật của Kế Hạo Nhiên đổi ai tới diễn, mọi người bàn luận một hồi, cuối cùng quyết định dùng người mới, là người Ngô đạo nhìn trúng, nghe nói kỹ thuật diễn xuất rất được, nhưng mà không đủ đẹp trai. Đường Tử Thiến xem ảnh chụp, cũng được, tuy diện mạo khác biệt hơi lớn so với Kế Hạo Nhiên, nhưng cũng có khí chất, mức độ công nhận cũng cao. Có thể là có so sánh đối lập với Kế Hạo Nhiên, nên Đường Tử Thiến cảm thấy trông anh ta khá khoan khoái.
Nhân vật đã định ra, sau đó chính là sắp xếp quay lại lần nữa, lúc giờ cơm sắp đến, cuộc hợp kết thúc.
Nhiễm Tĩnh lập tức chạy tới ôm cánh tay Đường Tử Thiến, thân mật nói: "Tử Thiến, đã lâu không gặp cô, tôi nhớ cô muốn chết."
Cố Hoành kéo Đường Tử Thiến về bên người mình: "Chúng ta còn ở đây đó, em bớt lại một chút."
"Anh ghen à, hihi." Nhiễm Tĩnh cười híp mắt nói với Cố Hoành.
"Đúng vậy." Cố Hoành hào phóng thừa nhận, sau đó nói với Nghiêm Thiên Lỗi: "Quản kỹ bạn gái của anh."
Nghiêm Thiên Lỗi nhún nhún vai: "Cô ấy vui vẻ là được."
"Thiên Lỗi, anh thật tốt! Vậy đêm nay em ở lại chơi với Tử Thiến hai ngày..."
"Nhiễm Tĩnh, em vẫn là không nên bá chiếm bạn gái Cố Hoành chứ." Nghiêm Thiên Lỗi kéo Nhiễm Tĩnh kéo về bên người mình, ôm bả vai để cô ta giãy giụa không ra.
Bạn gái vẫn phải quản cho kỹ, nếu không sẽ buông thả.
Buổi tối cơm nước xong xuôi, Nhiễm Tĩnh lôi kéo Đường Tử Thiến ra ngoài đi dạo phố mua sắm.
Hình như một tháng trước là trạng thái bế quan, hai ngày này lại luôn ở bên nhau với Cố Hoành, không tiện đi ra ngoài, tính ra đã rất lâu Đường Tử Thiến không đi dạo phố. Thời tiết hơi lạnh, lập tức bắt đầu mùa đông, quả thật Đường Tử Thiến phải mua một ít quần áo mới được.
Tuy nhiên, Nhiễm Tĩnh cũng không phải một người bạn đồng hành thích hợp, cô ta chính là tân tiểu hoa, fans cũng nhiều lắm đó, Đường Tử Thiến lại không muốn giúp cô ta ngăn cản fans.
Đối mặt sự từ chối của Đường Tử Thiến, Nhiễm Tĩnh cười gian một tiếng, từ trong túi xách lấy tóc giả và khăn choàng ra.
Bộ tóc giả dài màu đen ngang vai, khăn choàng che khuất nửa khuôn mặt, xác thực nhìn không ra.
"Thế nào? Được chứ?"
Đường Tử Thiến giơ ngón cái lên: "Nếu tôi ở trên phố gặp được cô như vậy, đoán chừng cũng không nhận ra được."
Nhiễm Tĩnh hất cằm lên, đắc ý mà nói: "Đó là đương nhiên, chút bản lĩnh này cũng không có, tôi làm sao còn lăn lộn trong cái giới này." Cơ bản phụ nữ đều thích đi dạo phố, minh tinh cũng vậy, chỉ là đi dạo phố bị vây xem sẽ rất bối rối.
Đường Tử Thiến bị cô ta chọc cười, một lát sau, cô nghiêm túc thỉnh giáo: "Đàn ông phải ngụy trang như thế nào?"
Nhiễm Tĩnh hừ cười một tiếng, nghiền ngẫm hỏi: "Cô muốn ngụy trang cho Cố Hoành, sau đó đi ra ngoài chơi với cô?"
Đường Tử Thiến bị chọc thủng nên ngại ngùng, khẽ cúi đầu, nói: "Ừm."
"Vậy rất đơn giản a." Nhiễm Tĩnh cố ý dừng lại, thừa nước đục thả câu.
Đường Tử Thiến: "Mau nói cho tôi biết."
Nhiễm Tĩnh chỉ vào tóc giả của mình: "Giống tôi thế này, không phải được rồi."
Đường Tử Thiến: "..." Thật thất vọng.
"Được, không trêu cô nữa. Với dáng người cao ráo như Cố Hoành, muốn ngụy trang, đoán chừng khó khăn."
Quả thật như thế, cho dù không thấy mặt, chỉ là dáng người của Cố Hoành cũng đủ để thu hút ánh mắt người qua đường, nhìn kỹ nữa, chắc sẽ rất dễ nhận ra anh. Người đẹp rất nhiều, nhưng trai đẹp chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Đường Tử Thiến từ bỏ.
Nhiễm Tĩnh: "Hai người đó, muốn chơi đã thì ra nước ngoài chơi đi, muốn làm gì thì làm."
Đường Tử Thiến chỉ là muốn thỉnh thoảng có thể an tâm tản bộ với Cố Hoành mà thôi, không có muốn làm gì. Nhưng mà Nhiễm Tĩnh một dáng vẻ "Tôi là người từng trải, tôi hiểu", thành công làm Đường Tử Thiến nghĩ nhiều.
Chuyện này bỏ qua không nói, Đường Tử Thiến hỏi: "Nghiêm tiên sinh nói sắp xếp vệ sĩ đi cùng chúng ta, khi nào vệ sĩ tới hả?" Bây giờ thời gian đã không còn sớm, đi trễ về trễ, cô sợ Cố Hoành lo lắng.
"Tôi cũng không biết, tôi gọi điện thoại hỏi một chút." Nhiễm Tĩnh mới vừa lấy di động ra, cửa phòng đã bị gõ.
"Là anh, mở cửa." Người nói chuyện chính là Nghiêm Thiên Lỗi, Nhiễm Tĩnh hào hứng chạy tới mở cửa.
Đến cùng Nghiêm Thiên Lỗi còn có Cố Hoành, Đường Tử Thiến nhìn Cố Hoành một cái, sau đó tầm mắt lướt qua bọn họ, nhìn ra phía sau bọn họ.
Vệ sĩ đâu?
Vấn đề này, Nhiễm Tĩnh hỏi ra.
Nghiêm Thiên Lỗi nghiêng người nhìn nhìn Cố Hoành, chợt cười nói: "Hai người bọn anh còn không phải sao?"
"Cái gì?" Nhiễm Tĩnh thật kích động, khó mà tin được: "Nếu anh đi cùng miễn cưỡng tạm được, nhưng Cố Hoành thế này có thể đi đâu..."
Đường Tử Thiến cũng cảm thấy vậy không được, cô đi đến trước mặt anh, nói: "Anh tự mang đèn pha, đi cùng không tốt lắm." Cô tuyệt đối không phải ghét bỏ Cố Hoành, mà là suy nghĩ cho sự an toàn của anh.
"Tiểu Tử Thiến, đừng lo lắng, minh tinh cũng phải sống qua ngày, cũng phải đi dạo phố, cảm nhận một chút khói lửa thế gian. Hơn nữa, anh ấy cũng không sợ chúng ta sợ cái gì. Đi thôi, không đi nữa sẽ trễ." Nghiêm Thiên Lỗi khai thông, nói.
20 phút sau, một hàng bốn người xuất hiện ở một trung tâm thương mại lớn. Đúng là giờ vàng buổi tối, trung tâm thương mại xa hoa ngày thường hơi vắng vẻ, nhưng lúc này đông khách.
Người ra vào nơi này điều kiện đều không tệ, quần áo ăn mặc cũng rất tươm tất, nếu chỉ có Đường Tử Thiến và Nhiễm Tĩnh đến, chắc là sẽ không thu hút sự chú ý, nhưng mà hai người đàn ông Cố Hoành và Nghiêm Thiên Lỗi cao lớn như vậy, lại trẻ tuổi đẹp trai khí chất, không muốn hấp dẫn người khác cũng khó.
Vì thế rất nhanh, có người nhận ra Cố Hoành, không lâu sau, Nhiễm Tĩnh cũng bị nhận ra.
So với sự lo sợ bất an của Đường Tử Thiến, ba người bọn họ đều rất hờ hững, dường như không phát hiện những ánh mắt kia vậy.
Sau đó, Đường Tử Thiến cũng bị bọn họ cảm hóa, hờ hững với những ánh mắt kia.
Tuy nhiên, bàn luận của các cô gái không ngừng chui vào lỗ tai Đường Tử Thiến.
"Cố Hoành thật đẹp trai a! Một người đàn ông khác là ai, cũng là minh tinh sao? Là người mới ư?"
"Cố Hoành rất tuấn tú, người còn lại không biết, nếu là người mới, tôi cũng sẽ làm fan anh ấy."
"Tại sao bọn họ xuất hiện ở nơi này với Nhiễm Tĩnh?"
"Chắc không phải Cố Hoành và Nhiễm Tĩnh là một đôi chứ?"
"Trời ạ, cậu vừa nói như thế, tôi cũng cảm thấy rất có khả năng, lại còn có cảm thấy bọn họ rất xứng đôi."
"Xứng đôi chỗ nào?"
"Chỗ nào không xứng đôi, dáng dấp của Nhiễm Tĩnh rất được yêu thích, được không? Ít nhất giá trị nhan sắc rất hợp."
"Cố Hoành mới xứng với tôi."
"Ha ha, không xứng với cô, xứng với tôi."
"Tình địch tránh ra!"
...
"Cô gái lùn lùn kia có phải trợ lý Cố Hoành không?"
"Đúng đúng, chính là cô ấy, mấy ngày hôm trước lên hot search, nghe nói cô ấy rất đáng yêu."
"Tính cách không biết có đáng yêu không, nhưng thấy dáng người rất đáng yêu."
***
Đường Tử Thiến, người bị bàn luận có thính giác thật tốt, lúc này nội tâm hỏng mất. Thật ra cô cũng không tính là rất lùn mà, thực tế bị làm nổi bật nên biến thành chú lùn. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Cô lui về sau vài bước, kéo ra khoảng cách với hai người đàn ông cao lớn. Nhiễm Tĩnh cao hơn Đường Tử Thiến một chút, nhưng cô ta mang giày cao gót, còn Đường Tử Thiến mang giày đế bằng, chênh lệch cứ như vậy lớn hơn.
"Tử Thiến, lại đây." Cố Hoành đột nhiên dừng bước lại, đối với Đường Tử Thiến cách 2 mét ở ngoài nói.
Đường Tử Thiến nghe lời đi tới, cho rằng anh có gì phân phó.
Không ngờ, Cố Hoành bắt lấy cổ tay cô, trong ánh mắt kinh hoảng của cô, kéo cô vào cửa hàng trang phục bên cạnh.
Đường Tử Thiến hạ thấp giọng nói với anh: "Anh mau thả tay em ra, đây là nơi công cộng, phải chú ý..."
"Không thả, anh muốn dắt tay em." Cố Hoành rất kiên quyết.
Anh không hạ thấp giọng, nhân viên bán hàng đi theo nghe được rõ ràng, lúc này biểu cảm rất phức tạp.
Nhiễm Tĩnh và Nghiêm Thiên Lỗi cũng vào theo, cách đó không xa phía sau bọn họ còn có 10 mấy người qua đường muốn đi theo nhìn minh tinh thêm vài lần.
"Cố Hoành, anh cần phải đối đãi với tiểu trợ lý của anh nhiều hơn nha, trợ lý tốt như thế, đừng để em có cơ hội đào góc tường đó." Nhiễm Tĩnh cười trêu ghẹo. Tình huống như vậy làm cho những người khác mê mang, không hiểu mối quan hệ giữa ba người này.
Mà đúng lúc này, Nghiêm Thiên Lỗi một tay ôm đầu vai Nhiễm Tĩnh, trong lúc cô ta kinh ngạc, nói: "Em thích cái gì, anh mua cho em."
Sau khi kinh ngạc ngắn ngủi, Nhiễm Tĩnh đã điều tiết tốt trạng thái, xinh đẹp cười nói: "Được ạ, cảm ơn anh trai!"
Người vây xem đều là một bộ dáng hiểu rõ, Nghiêm Thiên Lỗi dùng sức bóp bả vai Nhiễm Tĩnh một cái, xem như trừng phạt.
Bọn họ đi dạo hơn một tiếng, không có rất nhiều đồ, hai tay Cố Hoành và Nghiêm Thiên Lỗi đều treo đầy túi mua hàng, nhìn giống bị bắt làm nô dịch vậy. Nhiễm Tĩnh và Đường Tử Thiến không đành lòng muốn chia sẻ, nhưng hai người đàn ông này theo chủ nghĩa đàn ông lớn, chính là không để cho các cô ra sức.
Được rồi, các cô cũng vui vẻ ung dung.
Trở lại khách sạn, bốn người ở trong khách phòng ăn khuya, hai người đàn ông ăn vài phút là xong rồi, Nhiễm Tĩnh và Đường Tử Thiến ăn hơn nửa tiếng đồ ăn vặt, hai người đàn ông cũng không ngăn lại, dù sao các cô đều quá gầy, tốt hơn vẫn là thêm chút thịt.
__________
Editor:
Chương sau: Anh muốn yêu đương.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
•Editor: Tiểu Hi•
"Xác định muốn nghe?" Cố Hoành hỏi.
Đường Tử Thiến bi thương mà nhìn anh, cô thật vất vả mới lấy hết can đảm kêu anh nói, bây giờ anh hỏi như vậy thì muốn nửa đường bỏ cuộc.
Cố Hoành nâng cô mặt lên hôn một cái, trong lúc cô đang ngơ ngác, nói: "Đây là sự tích anh hùng của em."
"Vậy anh mau nói đi." Bây giờ Đường Tử Thiến hoàn toàn yên tâm rồi, không biết là vì lời nói của anh, hay là vì nụ hôn của anh.
Cố Hoành: "Có một lần trong công viên trẻ em, rất nhiều bạn nhỏ đang chơi, em cũng vậy, người lớn rời đi vài phút, kêu anh trông em. Có hai cậu nhóc lớn hơn em một chút bắt nạt một cô bé, làm cô bé khóc, sau đó, em đi qua tranh luận với hai cậu nhóc kia, nói cậu nhóc không nên bắt nạt cô bé. Hai cậu nhóc đó liền kêu em là tiểu mập mạp, kết quả em nổi giận, đánh nhau với bọn họ." Anh nói đến đây dừng lại, nhìn Đường Tử Thiến cười, thể trạng bây giờ kém hơn trước kia nhiều.
Đường Tử Thiến vẫn chờ câu tiếp theo đó, truy hỏi: "Sau đó thì sao?"
"Đương nhiên là một mình cô bé mập mạp như em đánh ngã bọn họ rồi."
Đều là những đứa trẻ 3-4 tuổi, sức lực không lớn lắm, đối mặt với một đối thủ có thân thể thừa cân, hai cậu nhóc đều khó có thể chống lại.
"Em lợi hại như vậy á!" Đường Tử Thiến kinh ngạc cảm thán, cảm thấy mình khi còn nhỏ thật là giỏi, không chỉ dám làm việc nghĩa, còn là một đánh hai. Cô lộ ra nụ cười đắc ý.
Cố Hoành rất tán đồng: "Ừm, mập cũng là một ưu thế."
Anh chính là cố ý đánh vỡ tâm tình tốt đẹp của Đường Tử Thiến. Đường Tử Thiến rất khó chịu đưa tay vỗ đùi anh một cái: "Bây giờ em không có loại ưu thế này."
Cố Hoành nhìn chỗ đã bị cô vỗ, anh còn là lần đầu tiên bị người ta đánh đùi, trong lòng có chút là lạ.
Đường Tử Thiến phát hiện tầm mắt của anh, bỗng nhiên biết được mình đang làm cái gì.
Hey, đùi của anh đế, tự nhiên bị cô đánh, nếu như fans anh biết, chỉ sợ muốn thiên đao vạn quả(*) cô.
(*) Thiên đao vạn quả: hình phạt băm thành trăm mảnh.
"Sức lực của em quả thật rất lớn." Cố Hoành nhướng mày nói, có ý ám chỉ.
Đường Tử Thiến xấu hổ trong lòng, nhưng không biểu hiện ra ngoài: "Biết thì tốt, cẩn thận đừng chọc em, em chính là rất dũng mãnh." Cô bóp chặt quả đấm nhỏ, bày ra sức lực của mình.
Dũng mãnh gì đó, Cố Hoành bị cô chọc cười: "Không chỉ có phóng khoáng, còn rất dũng mãnh." Không tệ, tiểu Tử Thiến của anh cũng không phải là người bình thường.
Đường Tử Thiến: "..." Hình như hai từ này không phải từ hay gì cả.
"Chuyện còn chưa kể xong." Cố Hoành giải cứu cảm xúc đột nhiên mất mác của Đường Tử Thiến.
"Còn có chuyện gì?" Đường Tử Thiến mặt đầy mong chờ.
"Sau khi em đánh ngã hai cậu nhóc đó, bọn họ dẫn phụ huynh tới, khi các phụ huynh hỏi vì sao đánh nhau, em "Oa" một chút cũng khóc rồi, khóc lớn tiếng hơn bọn họ." Cố Hoành nói những chuyện này rất vui vẻ, lúc ấy anh vẫn rất bội phục Đường Tử Thiến, sức bật vô cùng dũng mãnh. Tiếng khóc của cô giống như loa phát thanh, rất nhiều người đều bị thu hút vây lại xem, muốn biết điều gì khiến cho một cô bé khóc đến đau lòng như vậy.
"Vì sao em phải khóc?" Đường Tử Thiến thật không hiểu bản thân lúc đó.
Cố Hoành nhịn cười nói: "Em nói bọn họ kêu em là tiểu mập mạp, một dáng vẻ lòng tự trọng đã bị tổn thương nghiêm trọng."
Đường Tử Thiến chớp chớp mắt, cảm thấy câm nín với bản thân khi đó, nhưng mà rất nhanh cô cũng khen ngợi nói: "Không tệ, đánh một trận trước rồi khóc, rất cơ trí."
"Ừ, cơ trí hơn bây giờ nhiều." Cố Hoành nhớ tới thời gian trước kia cô nhẫn nhục chịu khó ở bên cạnh Lục Đan Ny, cho dù bị uất ức, cũng đều chấp nhận, không phàn nàn về bản thân. Có ai là trời sinh không thèm để ý người khác đối đãi không công bằng với mình chứ? Tất cả là bị hiện thực thay đổi.
Vẻ mặt của anh trở nên nghiêm túc, khẽ nghiêng người đối mặt với cô, hai tay ôm chặt cô: "Sau này đừng để mình chịu uất ức nữa."
Đường Tử Thiến biết anh nhớ tới chuyện gì, bởi vì cô cũng nhớ tất cả các trải nghiệm mà cô đã trải qua. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Chỉ là, cái ôm của anh cho cô an ủi lớn nhất, những chuyện đó đã tính là gì đâu, giờ đây cô có anh, anh là bến cảng an toàn của cô. Hiện tại là vậy, sau này cũng là vậy, cô chính là chắc chắn như vậy, cho dù khắp nơi đều nói không thể tin tưởng đàn ông, nhưng cô vẫn tin tưởng anh.
Bầu không khí quá tốt đẹp thế này, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, Đường Tử Thiến lo lắng sẽ làm ra chuyện gì đó không lý trí, vì vậy phá vỡ bầu không khí, nói: "Trong tivi hình như nam chính đều nói "Anh sẽ không để em chịu uất ức"."
"Anh là hậu thuẫn của em, anh có thể làm chính là để cho em tùy tâm sở dục, muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần miễn cưỡng bản thân."
Đường Tử Thiến suy nghĩ lời nói của anh: "Anh nói rất có lý." Cô ngẩng đầu nhìn về phía anh, cười.
Hai người dựa sát vào nhau trò chuyện, trò chuyện một chút, thân thể Đường Tử Thiến từ từ trượt xuống, biến thành tư thế nằm, đầu gối lên đùi Cố Hoành. Sau khi cô ngáp mấy cái, Cố Hoành kêu cô ngủ một lát.
Một giấc này của Đường Tử Thiến là một buổi chiều, khi tỉnh lại ở trên giường trong phòng, bên ngoài là âm thanh nói chuyện của Cố Hoành mẹ cô.
Một ngày nhẹ nhàng thoải mái lại trôi qua, sáng sớm hôm sau, Đường Tử Thiến và Cố Hoành xuất phát trở về đoàn phim.
Lần này quay phim ở phim trường thành phố, trong ba tháng. Ở phim trường quay phim điều kiện sẽ tốt hơn nhiều, hoàn cảnh quay tốt, lại có thể ở tại khách sạn, vấn đề ăn cơm cũng dễ dàng giải quyết.
Ở khách sạn thu xếp xong, lúc bọn họ đi ăn cơm gặp nhân viên công tác của đoàn phim, nghe được một tin tức làm cho người ta kinh ngạc... Kế Hạo Nhiên từ diễn(*).
(*) Từ diễn: bỏ diễn; nghỉ diễn; từ chối diễn...
Kỳ thật chuyện đánh nhau xảy ra lần trước, mặt xấu của bộ phim này vô cùng lớn. Tuy lúc đầu Kế Hạo Nhiên đóng vai nhân vật anh em tốt với Cố Hoành, cuối cùng bị bôi đen, nhưng ở giữa là phục bút(*), ý là để khán giả tin tưởng tình cảm của bọn họ là thật, đến cuối cùng thay đổi, phản bội, mới có thể làm cho cảm xúc của khán giả dao động. Nhưng phim truyền hình còn chưa quay xong thì đã khiến cho dân chúng biết được quan hệ của họ không tốt, như vậy sau này trong quá trình xem phim sẽ mang theo cảm xúc.
(*) Phục bút: đoạn văn dẫn đầu ý cho đoạn văn sau.
Lúc trước Ngô đạo từng tiết lộ muốn thay đổi gốc độ, chỉ là bởi vì có hợp đồng trói buộc, lại quay được một phần, nếu tạm thời đổi đi tăng thêm công việc thì không nói, còn phải tốn rất nhiều tiền, dù sao Kế Hạo Nhiên cũng không phải nghệ sĩ bình thường, thù lao đóng phim của anh ta rất cao.
Bồi thường không nổi, chuyện này vốn dĩ đã từ bỏ, bây giờ tự nhiên anh ta từ diễn.
Đường Tử Thiến mờ mịt nhìn về phía Cố Hoành, nhìn thấy anh nhíu mày lại thì đã biết anh không rõ tình hình.
Mấy hôm nay vốn là cảnh diễn của Cố Hoành và Kế Hạo Nhiên, anh ta từ diễn, sắp xếp của đoàn phim sẽ tùy theo thay đổi.
Chỉ là, không cần hợp tác với anh ta, Đường Tử Thiến vui vẻ, quả thật, ai cũng vui vẻ. Cố Hoành, Kế Hạo Nhiên, bọn họ càng không muốn nhìn thấy đối phương.
Cơm nước xong trở về phòng, Đường Tử Thiến đem sự nghi hoặc của mình ra hỏi: "Tại sao Kế Hạo Nhiên từ diễn? Có phải đã xảy ra chuyện gì không muốn người ta biết không?" Cho dù Kế Hạo Nhiên không muốn diễn, nhưng mà lúc này chủ động rút lui thì đó là lợi ích cho những người khác. Anh ta có thể kéo dài, sau đó nói điều kiện, như vậy, mặt mũi của anh ta cũng đẹp một chút, lại có được không ít chỗ tốt.
Cố Hoành cũng không rõ lắm, anh lấy di động ra gọi điện thoại.
Đường Tử Thiến tưởng là anh gọi cho đạo diễn, không nghĩ tới anh gọi cho Nghiêm Thiên Lỗi. Chỉ là cô lập tức ngộ ra, Nghiêm Thiên Lỗi là người đầu tư, lại là bạn thân của Cố Hoành, hỏi anh ta cũng đúng.
"Kế Hạo Nhiên từ diễn là chuyện thế nào?"
"Người như vậy, đương nhiên không thể tiếp tục diễn bộ phim này." Trong lời nói của Nghiêm Thiên Lỗi mang theo khinh thường.
Cố Hoành vừa nghe đã biết có chuyện: "Anh ta làm chuyện gì khiến anh khó chịu?"
"Anh ta muốn trù tính anh em của tôi, đây còn chưa đủ làm tôi khó chịu à?"
"Nhưng tôi nghe giọng điệu của anh, hình như không chỉ là những chuyện này. Có liên quan với Nhiễm Tĩnh?"
"Đúng, tôi mới biết được thằng nhóc đó đã từng muốn trù tính với Nhiễm Tĩnh, tôi mà biết chuyện này sớm một chút thì sẽ không có những chuyện này." Nghiêm Thiên Lỗi tức giận nói.
Chuyện tuyển diễn viên, ngoại trừ một vài người được chỉ định bởi nhà đầu tư sản xuất phim, phần lớn là đạo diễn tuyển chọn, nếu nhân viên chính không có ý kiến thì sẽ quyết định.
Ban đầu nam chính chưa định, tiếng kêu gọi của khán giả đối với Kế Hạo Nhiên rất cao, cuối cùng quyết định chọn Cố Hoành, tuy rất nhiều người ủng hộ, nhưng cũng cảm thấy tiếc nuối cho Kế Hạo Nhiên. Để anh ta diễn nam số 2 là kết quả thương lượng của toàn bộ đội ngũ nhân viên chính.
Nguyên nhân chủ yếu chọn anh ta, cũng vì anh ta là minh tinh lưu lượng(*), có thể mang đến độ hot cho bộ phim này hơn. Nhưng mà, coi như bây giờ thiếu đi anh ta, thì ảnh hưởng cũng không lớn lắm. Đặc biệt là dưới tình huống phát hiện kỹ thuật diễn xuất của anh ta không tốt.
(*) Minh tinh lưu lượng: minh tinh có lượng fans hùng hậu, là từ để hình dung giá trị thương nghiệp của minh tinh đó cực kỳ cao.
Cố Hoành không có hỏi kỹ về chuyện giữa Nhiễm Tĩnh và Kế Hạo Nhiên, nói một hồi thì cúp điện thoại.
Buổi chiều, Ngô đạo thông báo mở họp, ngay tại phòng hội nghị của khách sạn.
Lý Húc phải hai ngày nữa mới quay lại, bên cạnh Cố Hoành tạm thời chỉ có một mình Đường Tử Thiến.
Tham gia hội nghị chính là nhân viên chính, Nghiêm Thiên Lỗi và Nhiễm Tĩnh cũng tới.
Nhân vật của Kế Hạo Nhiên đổi ai tới diễn, mọi người bàn luận một hồi, cuối cùng quyết định dùng người mới, là người Ngô đạo nhìn trúng, nghe nói kỹ thuật diễn xuất rất được, nhưng mà không đủ đẹp trai. Đường Tử Thiến xem ảnh chụp, cũng được, tuy diện mạo khác biệt hơi lớn so với Kế Hạo Nhiên, nhưng cũng có khí chất, mức độ công nhận cũng cao. Có thể là có so sánh đối lập với Kế Hạo Nhiên, nên Đường Tử Thiến cảm thấy trông anh ta khá khoan khoái.
Nhân vật đã định ra, sau đó chính là sắp xếp quay lại lần nữa, lúc giờ cơm sắp đến, cuộc hợp kết thúc.
Nhiễm Tĩnh lập tức chạy tới ôm cánh tay Đường Tử Thiến, thân mật nói: "Tử Thiến, đã lâu không gặp cô, tôi nhớ cô muốn chết."
Cố Hoành kéo Đường Tử Thiến về bên người mình: "Chúng ta còn ở đây đó, em bớt lại một chút."
"Anh ghen à, hihi." Nhiễm Tĩnh cười híp mắt nói với Cố Hoành.
"Đúng vậy." Cố Hoành hào phóng thừa nhận, sau đó nói với Nghiêm Thiên Lỗi: "Quản kỹ bạn gái của anh."
Nghiêm Thiên Lỗi nhún nhún vai: "Cô ấy vui vẻ là được."
"Thiên Lỗi, anh thật tốt! Vậy đêm nay em ở lại chơi với Tử Thiến hai ngày..."
"Nhiễm Tĩnh, em vẫn là không nên bá chiếm bạn gái Cố Hoành chứ." Nghiêm Thiên Lỗi kéo Nhiễm Tĩnh kéo về bên người mình, ôm bả vai để cô ta giãy giụa không ra.
Bạn gái vẫn phải quản cho kỹ, nếu không sẽ buông thả.
Buổi tối cơm nước xong xuôi, Nhiễm Tĩnh lôi kéo Đường Tử Thiến ra ngoài đi dạo phố mua sắm.
Hình như một tháng trước là trạng thái bế quan, hai ngày này lại luôn ở bên nhau với Cố Hoành, không tiện đi ra ngoài, tính ra đã rất lâu Đường Tử Thiến không đi dạo phố. Thời tiết hơi lạnh, lập tức bắt đầu mùa đông, quả thật Đường Tử Thiến phải mua một ít quần áo mới được.
Tuy nhiên, Nhiễm Tĩnh cũng không phải một người bạn đồng hành thích hợp, cô ta chính là tân tiểu hoa, fans cũng nhiều lắm đó, Đường Tử Thiến lại không muốn giúp cô ta ngăn cản fans.
Đối mặt sự từ chối của Đường Tử Thiến, Nhiễm Tĩnh cười gian một tiếng, từ trong túi xách lấy tóc giả và khăn choàng ra.
Bộ tóc giả dài màu đen ngang vai, khăn choàng che khuất nửa khuôn mặt, xác thực nhìn không ra.
"Thế nào? Được chứ?"
Đường Tử Thiến giơ ngón cái lên: "Nếu tôi ở trên phố gặp được cô như vậy, đoán chừng cũng không nhận ra được."
Nhiễm Tĩnh hất cằm lên, đắc ý mà nói: "Đó là đương nhiên, chút bản lĩnh này cũng không có, tôi làm sao còn lăn lộn trong cái giới này." Cơ bản phụ nữ đều thích đi dạo phố, minh tinh cũng vậy, chỉ là đi dạo phố bị vây xem sẽ rất bối rối.
Đường Tử Thiến bị cô ta chọc cười, một lát sau, cô nghiêm túc thỉnh giáo: "Đàn ông phải ngụy trang như thế nào?"
Nhiễm Tĩnh hừ cười một tiếng, nghiền ngẫm hỏi: "Cô muốn ngụy trang cho Cố Hoành, sau đó đi ra ngoài chơi với cô?"
Đường Tử Thiến bị chọc thủng nên ngại ngùng, khẽ cúi đầu, nói: "Ừm."
"Vậy rất đơn giản a." Nhiễm Tĩnh cố ý dừng lại, thừa nước đục thả câu.
Đường Tử Thiến: "Mau nói cho tôi biết."
Nhiễm Tĩnh chỉ vào tóc giả của mình: "Giống tôi thế này, không phải được rồi."
Đường Tử Thiến: "..." Thật thất vọng.
"Được, không trêu cô nữa. Với dáng người cao ráo như Cố Hoành, muốn ngụy trang, đoán chừng khó khăn."
Quả thật như thế, cho dù không thấy mặt, chỉ là dáng người của Cố Hoành cũng đủ để thu hút ánh mắt người qua đường, nhìn kỹ nữa, chắc sẽ rất dễ nhận ra anh. Người đẹp rất nhiều, nhưng trai đẹp chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Đường Tử Thiến từ bỏ.
Nhiễm Tĩnh: "Hai người đó, muốn chơi đã thì ra nước ngoài chơi đi, muốn làm gì thì làm."
Đường Tử Thiến chỉ là muốn thỉnh thoảng có thể an tâm tản bộ với Cố Hoành mà thôi, không có muốn làm gì. Nhưng mà Nhiễm Tĩnh một dáng vẻ "Tôi là người từng trải, tôi hiểu", thành công làm Đường Tử Thiến nghĩ nhiều.
Chuyện này bỏ qua không nói, Đường Tử Thiến hỏi: "Nghiêm tiên sinh nói sắp xếp vệ sĩ đi cùng chúng ta, khi nào vệ sĩ tới hả?" Bây giờ thời gian đã không còn sớm, đi trễ về trễ, cô sợ Cố Hoành lo lắng.
"Tôi cũng không biết, tôi gọi điện thoại hỏi một chút." Nhiễm Tĩnh mới vừa lấy di động ra, cửa phòng đã bị gõ.
"Là anh, mở cửa." Người nói chuyện chính là Nghiêm Thiên Lỗi, Nhiễm Tĩnh hào hứng chạy tới mở cửa.
Đến cùng Nghiêm Thiên Lỗi còn có Cố Hoành, Đường Tử Thiến nhìn Cố Hoành một cái, sau đó tầm mắt lướt qua bọn họ, nhìn ra phía sau bọn họ.
Vệ sĩ đâu?
Vấn đề này, Nhiễm Tĩnh hỏi ra.
Nghiêm Thiên Lỗi nghiêng người nhìn nhìn Cố Hoành, chợt cười nói: "Hai người bọn anh còn không phải sao?"
"Cái gì?" Nhiễm Tĩnh thật kích động, khó mà tin được: "Nếu anh đi cùng miễn cưỡng tạm được, nhưng Cố Hoành thế này có thể đi đâu..."
Đường Tử Thiến cũng cảm thấy vậy không được, cô đi đến trước mặt anh, nói: "Anh tự mang đèn pha, đi cùng không tốt lắm." Cô tuyệt đối không phải ghét bỏ Cố Hoành, mà là suy nghĩ cho sự an toàn của anh.
"Tiểu Tử Thiến, đừng lo lắng, minh tinh cũng phải sống qua ngày, cũng phải đi dạo phố, cảm nhận một chút khói lửa thế gian. Hơn nữa, anh ấy cũng không sợ chúng ta sợ cái gì. Đi thôi, không đi nữa sẽ trễ." Nghiêm Thiên Lỗi khai thông, nói.
20 phút sau, một hàng bốn người xuất hiện ở một trung tâm thương mại lớn. Đúng là giờ vàng buổi tối, trung tâm thương mại xa hoa ngày thường hơi vắng vẻ, nhưng lúc này đông khách.
Người ra vào nơi này điều kiện đều không tệ, quần áo ăn mặc cũng rất tươm tất, nếu chỉ có Đường Tử Thiến và Nhiễm Tĩnh đến, chắc là sẽ không thu hút sự chú ý, nhưng mà hai người đàn ông Cố Hoành và Nghiêm Thiên Lỗi cao lớn như vậy, lại trẻ tuổi đẹp trai khí chất, không muốn hấp dẫn người khác cũng khó.
Vì thế rất nhanh, có người nhận ra Cố Hoành, không lâu sau, Nhiễm Tĩnh cũng bị nhận ra.
So với sự lo sợ bất an của Đường Tử Thiến, ba người bọn họ đều rất hờ hững, dường như không phát hiện những ánh mắt kia vậy.
Sau đó, Đường Tử Thiến cũng bị bọn họ cảm hóa, hờ hững với những ánh mắt kia.
Tuy nhiên, bàn luận của các cô gái không ngừng chui vào lỗ tai Đường Tử Thiến.
"Cố Hoành thật đẹp trai a! Một người đàn ông khác là ai, cũng là minh tinh sao? Là người mới ư?"
"Cố Hoành rất tuấn tú, người còn lại không biết, nếu là người mới, tôi cũng sẽ làm fan anh ấy."
"Tại sao bọn họ xuất hiện ở nơi này với Nhiễm Tĩnh?"
"Chắc không phải Cố Hoành và Nhiễm Tĩnh là một đôi chứ?"
"Trời ạ, cậu vừa nói như thế, tôi cũng cảm thấy rất có khả năng, lại còn có cảm thấy bọn họ rất xứng đôi."
"Xứng đôi chỗ nào?"
"Chỗ nào không xứng đôi, dáng dấp của Nhiễm Tĩnh rất được yêu thích, được không? Ít nhất giá trị nhan sắc rất hợp."
"Cố Hoành mới xứng với tôi."
"Ha ha, không xứng với cô, xứng với tôi."
"Tình địch tránh ra!"
...
"Cô gái lùn lùn kia có phải trợ lý Cố Hoành không?"
"Đúng đúng, chính là cô ấy, mấy ngày hôm trước lên hot search, nghe nói cô ấy rất đáng yêu."
"Tính cách không biết có đáng yêu không, nhưng thấy dáng người rất đáng yêu."
***
Đường Tử Thiến, người bị bàn luận có thính giác thật tốt, lúc này nội tâm hỏng mất. Thật ra cô cũng không tính là rất lùn mà, thực tế bị làm nổi bật nên biến thành chú lùn. (Truyện chính chủ TieuHiTieuHi). Cô lui về sau vài bước, kéo ra khoảng cách với hai người đàn ông cao lớn. Nhiễm Tĩnh cao hơn Đường Tử Thiến một chút, nhưng cô ta mang giày cao gót, còn Đường Tử Thiến mang giày đế bằng, chênh lệch cứ như vậy lớn hơn.
"Tử Thiến, lại đây." Cố Hoành đột nhiên dừng bước lại, đối với Đường Tử Thiến cách 2 mét ở ngoài nói.
Đường Tử Thiến nghe lời đi tới, cho rằng anh có gì phân phó.
Không ngờ, Cố Hoành bắt lấy cổ tay cô, trong ánh mắt kinh hoảng của cô, kéo cô vào cửa hàng trang phục bên cạnh.
Đường Tử Thiến hạ thấp giọng nói với anh: "Anh mau thả tay em ra, đây là nơi công cộng, phải chú ý..."
"Không thả, anh muốn dắt tay em." Cố Hoành rất kiên quyết.
Anh không hạ thấp giọng, nhân viên bán hàng đi theo nghe được rõ ràng, lúc này biểu cảm rất phức tạp.
Nhiễm Tĩnh và Nghiêm Thiên Lỗi cũng vào theo, cách đó không xa phía sau bọn họ còn có 10 mấy người qua đường muốn đi theo nhìn minh tinh thêm vài lần.
"Cố Hoành, anh cần phải đối đãi với tiểu trợ lý của anh nhiều hơn nha, trợ lý tốt như thế, đừng để em có cơ hội đào góc tường đó." Nhiễm Tĩnh cười trêu ghẹo. Tình huống như vậy làm cho những người khác mê mang, không hiểu mối quan hệ giữa ba người này.
Mà đúng lúc này, Nghiêm Thiên Lỗi một tay ôm đầu vai Nhiễm Tĩnh, trong lúc cô ta kinh ngạc, nói: "Em thích cái gì, anh mua cho em."
Sau khi kinh ngạc ngắn ngủi, Nhiễm Tĩnh đã điều tiết tốt trạng thái, xinh đẹp cười nói: "Được ạ, cảm ơn anh trai!"
Người vây xem đều là một bộ dáng hiểu rõ, Nghiêm Thiên Lỗi dùng sức bóp bả vai Nhiễm Tĩnh một cái, xem như trừng phạt.
Bọn họ đi dạo hơn một tiếng, không có rất nhiều đồ, hai tay Cố Hoành và Nghiêm Thiên Lỗi đều treo đầy túi mua hàng, nhìn giống bị bắt làm nô dịch vậy. Nhiễm Tĩnh và Đường Tử Thiến không đành lòng muốn chia sẻ, nhưng hai người đàn ông này theo chủ nghĩa đàn ông lớn, chính là không để cho các cô ra sức.
Được rồi, các cô cũng vui vẻ ung dung.
Trở lại khách sạn, bốn người ở trong khách phòng ăn khuya, hai người đàn ông ăn vài phút là xong rồi, Nhiễm Tĩnh và Đường Tử Thiến ăn hơn nửa tiếng đồ ăn vặt, hai người đàn ông cũng không ngăn lại, dù sao các cô đều quá gầy, tốt hơn vẫn là thêm chút thịt.
__________
Editor:
Chương sau: Anh muốn yêu đương.
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.
/61
|