Cưng Chiều Cô Vợ Nhỏ Nham Hiểm

Chương 8.2: Thỏa mãn, tình thâm một hướng

/1929


Chương 8.2: Thỏa mãn, tình thâm một hướng


Bọn chúng vừa đi không xa, Nam Cung Tuyệt nghiêng đầu nói với tên thuộc hạ áo đen bên cạnh: "Không được để ai sống."

 

"Dạ." Tên thuộc hạ áo đen lập tức rời đi.

 

Phong Thiển Tịch chống thân thể đứng lên: "Nam Cung Tuyệt, anh trước hết nghe tôi nói… Tôi…"

 

Lời còn chưa nói xong, cô bị Nam Cung Tuyệt lạnh lùng kéo đi: "Được, chúng ta tìm một chỗ yên tĩnh, từ từ nói!"

 

Anh kéo thân thể của cô, đi thẳng đến phòng riêng phía trong bán bar.

 

"A…!" Bị nài ép lôi kéo, thân thể cô không ngừng đụng vào bàn ghế xung quanh nhưng mà anh lại không để ý đến đau đớn của cô dù chỉ một chút.

 

Trực tiếp ném người Thiển Tịch vào một phòng riêng trống. "Chủ tịch Nam Cung…" Thư kí đuổi theo.


"Nói với Trương tổng, tôi có việc khác cần xử lý, lần sau lại bàn!" Lạnh lùng nói, anh cũng vào phòng riêng, ‘rầm’ một cái đóng cửa phòng lại.


Phòng riêng được cách âm thập phần an tĩnh, Phong Thiển Tịch bị rơi ngã ngồi trên sàn, đưa tay tự xoa đầu gối đã bị đụng đến đỏ lên của mình: "Anh thô bạo đến mức này sao?"

 

"Thô bạo? Hừ! Chân trước mới vừa đưa cô về nhà, sau lưng cô liền tới quán bar tìm đàn ông. Phong Thiển Tịch, cô biết chơi tâm kế đấy!" Nam Cung Tuyệt đi tới trước mặt, ánh mắt nhìn cô giống như đang nhìn một đống rác rưởi.

 

"Tôi không có, anh hiểu lầm rồi." Cô biết sẽ bị hiểu lầm nên mới sốt ruột muốn giải thích.

 

"Hiểu lầm? Buổi sáng kia còn giả trinh tiết liệt nữ, lao lực khổ tâm phải về nhà, hóa ra chính là vì tới quán bar tiêu khiển? A… Cô quả nhiên là một con đàn bà dâm đãng!"

 

Nam Cung Tuyệt nói, kéo cô từ trên mặt đất đứng lên, trực tiếp ném tới trên sô pha: "Nếu cô đã muốn bị đàn ông chơi tới vậy, tôi sẽ thỏa mãn thật tốt cho cô!"

 

"Không phải như thế, tôi không có, tôi vốn đã đi về, chỉ là ở trên đường thấy được người quen, cho nên mới đuổi theo tới quán bar, tôi không phải tới chơi."

 

"Người quen? Người nọ đâu?" Anh cười lạnh lùng.

 

"Không, không đuổi kịp…" Cô mím môi, thành thật nói: "Anh tin tưởng tôi được không, tôi thật sự không phải tới chơi."

 

Nam Cung Tuyệt cúi người xuống, bàn tay to lớn đè lấy bả vai của cô, đè cô ở trên sô pha: "Thân đầy mùi rượu, còn nói uống ít? Đã uống đến như vậy, còn muốn nói không phải tới chơi?"

 

"Đừng, đừng như vậy." Trời ạ, anh muốn cô phải giải thích như thế nào? Hơi men từ từ ngấm vào cơ thể, cô càng ngày càng không biết nên sửa sang lại suy nghĩ của mình như thế nào.



/1929

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status