Chương 1622:
Hạ Tịch Quán chau hàng mày thanh tú, trong khoảng thời gian này cô cũng không tiếp xúc với người nào, có thể gần người cô như vậy, đồng thời dưới tình huống cô không chút nổi lên nghi ngờ nào đặt máy theo dõi vào người cô, Hạ Tịch Quán không nghĩ tới những người khác, chỉ có thể nghĩ đến… Lục Tử Tiễn.
Lục Tử Tiễn!
Nhưng, làm sao có thể?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ này, cô tin tưởng Lục Tử Tiễn, anh tuyệt đối sẽ không hại cô.
“Thượng Quan Quận Chúa, ngươi đã đến rồi cũng tốt, hôm nay ta nhất định phải rút ra Hiên Viên Kiếm.” Hạ Tịch Quán nói.
trong khoảng thời gian này cô cũng không tiếp xúc với người nào, có thể gần người cô như vậy, đồng thời dưới tình huống cô không chút nổi lên nghi ngờ nào đặt máy theo dõi vào người cô, Hạ Tịch Quán không nghĩ tới những người khác, chỉ có thể nghĩ đến… Lục Tử Tiễn.
Lục Tử Tiễn!
Nhưng, làm sao có thể?
Hạ Tịch Quán nhanh chóng loại bỏ ý nghĩ này, cô tin tưởng Lục Tử Tiễn, anh tuyệt đối sẽ không hại cô.
“Thượng Quan Quận Chúa, ngươi đã đến rồi cũng tốt, hôm nay ta nhất định phải rút ra Hiên Viên Kiếm.” Hạ Tịch Quán nói.
xe Ệ Hiện tại đôi mắt thâm thúy của Thượng Quan Hàn Đình cũng rơi trên khuôn mặt tuyệt sắc nhỏ nhắn của Hạ Tịch Quán, bốn mắt nhìn nhau, anh nhắc đôi chân dài, từng bước một đi tới bên người Hạ Tịch Quán.
“Quán Quán.” Anh vươn bàn tay, giữ bàn tay nhỏ bé mềm như không xương của cô tronglòng bàn tay của mình: “Chỉ cần là chuyện em muốn làm, anh đều sẽ giúp em hoàn thành, hôm nay anh sẽ giúp rút Hiên Viên Kiếm!”
Hạ Tịch Quán ngẳắng khuôn mặt lớn chừng bàn tay nanh nhìn anh, nhẹ giọng nói: “Nhưng, trên người anh dù sao cũng chảy xuôi huyết mạch hoàng tộc Hoa Tây mà…”
; “Quán Quán,” Anh năm thật chặt bàn tay cô: “Anh chưa bao giờ là Thượng Quan Hàn Đình, chỉ là Lục Hàn Đình, anh không muốn làm Thượng Quan Điện Hạ gì đó, anh chỉ muốn vĩnh viễn làm Lục tiên sinh của em.”
Viền mắt trắng nõn của Hạ Tịch Quán đột nhiên đỏ lên, vì cô, anh có thể bỏ xuống tất cả, vĩnh viễn làm Lục tiên sinh của cô.
Thượng Quan Đẳng nhìn một màn này, sắc mặt trở nên lạnh, kỳ thực, gã đã sớm đoán được lựa chọn của Lục Hàn Đình.
Anh vĩnh viễn là Lục Hàn Đình, mà không phải Thượng Quan Hàn Đình.
Vì Hạ Tịch Quán, anh bỏ cả đường lên hoàng quyền cẩm tú, bỏ qua dòng họ Thượng Quan của mình.
Nếu dòng máu Xích Tử không thể được gã sử dụng, anh phải bị hủy.
“Hạ Tịch Quán, còn có một việc, ngươi nhất định không biết, tuy Hàn Đình cháu ta có thể giúp ngươi rút ra Hiên Viên Kiếm, nhưng nó sẽ đánh đổi mạng sống, bởi vì, rút ra Hiên Viên Kiếm, dòng máu Xích Tử của nó sẽ phá hủy, toàn thân gân mạch về sau sẽ từ từ đứt gãy, nhận hết thống khổ dẫằn vặt rồi sau đó chết.”
Cái gì?
Ặ Con ngươi trong suôt của Hạ Tịch Quán đột nhiên co rụt, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn về phía Thượng Quan Đẳng.
Thượng Quan Đằng cười gần một tiếng: “Đây cũng là cái giá đắt khi ruồng bỏ chính sứ mệnh của mình!”
Tại sao có thể như vậy?
Hạ Tịch Quán trước đó thực sự không biết, giây phút này tay chân cô trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo, không chút nhiệt độ.
Lục Hàn Đình rũ mí mắt anh tuấn nhìn cô, trong tiếng nói trầm thấp từ tính thám lây mềm mại: “Quán Quán, chúng ta rút Hiên Viên Kiếm ra trước, anh tin P tưởng y thuật của em, em có thê chữa được cho anh.”
/2191
|