Chương 1872:
Cái gì mà gia huấn của Cố gia, Diệp Linh cũng không phải con nít, con nít đi ra ngoài chơi mới có thê bị người lớn nhắc nhở trước chín giờ tối phải về nhà.
“Cố Dạ Cần này thật sự là quá bá đạo, Linh Linh cũng không phải em gái ruột của anh ta!” Phạm Tư Minh bất mãn nói.
Bố Phạm nhìn hướng Maybach biến mắt, Cố Dạ Cần là canh giờ mà tới, chín giờ là điểm mắấu chốt của anh, không thể trễ hơn nữa.
“Tư Minh, con thích Diệp Linh à?” Bố Phạm hỏi con trai mình.
Phạm Tư Minh gật đầu: “Đúng bố, con thích em Linh Linh, con muốn theo đuổi em ấy.”
“Không được!” Bô Phạm từ chồi ngay.
“VWì sao? Em Linh Linh là con gái bác Diệp, cũng là vị hôn thê của con, bố vì sao không đồng ý?” Phạm Tư Minh vô cùng kinh ngạc vừa nghỉ hoặc.
Trong hai mắt nó Phạm lóe lên ánh sắc lạnh, bây giờ Diệp Linh đã không phải là tiểu thư lá ngọc cành vàng của Diệp gia nữa, cô và anh trai trên danh nghĩa vướng víu không rõ, làm sao xứng với Phạm gia?
“Tư Minh, những thứ này con đừng hỏi nữa, bố khẳng định có lý do của bố, bên ngoài có các danh môn thục viện gia thế trong sạch tùy con chọn, Diệp Linh tuyệt đối không thể!” Bố Phạm lên lâu.
Phạm Tư Minh không giải thích được nhìn bố mình, anh không rõ bố vì sao phản đối anh và Diệp Linh.
“Anh trai.” Lúc này góc áo của Phạm Tư Minh bị hai ngón tay kéo lại, là Phạm Trình Trình.
Phạm Tư Minh nhìn Phạm Trình Trình: “Trình Trình, em sao vậy?”
Mới vừa rồi không ai chú ý tới Phạm Trình Trình, hiện tại khuôn mặt Phạm Trình Trình đã ửng đỏ, cô ta cắn răng lên môi, rụt rụt rè rè nhìn thoáng qua hướng Cố Dạ Cần biến mắt, nhỏ giọng hỏi: “Anh trai, người đàn ông vừa rồi là ai vậy ạ?”
“Ah, đó là anh trai của Linh Linh, tên là Cố Dạ Cần.” Phạm Tư Minh đáp.
Có, Dạ, Cần…
Phạm Trình Trình đọc thầm cái tên này trong lòng, vừa rồi người đàn ông từ chiếc Maybach giới hạn thế giới đi ra tới, một thân cắm dục, khí độ đạm nhiên xa ¬ gen vương trên cao, làm tim cô ta đập thình thịch.
Phạm Trình Trình ỷ vào sắc đẹp của mình, mặc dù không sánh được với Diệp Linh, thế nhưng đám con trai theo đuổi cô ta có thể từ nơi này xếp hàng đến Pháp, thế nhưng ban nãy Cố Dạ Cần cũng không nhìn cô ta, thậm chí đến liếc cũng không có.
“Anh trai, anh thích chị Diệp Linh đúng không, em cũng thích chị Diệp Linh, hiện tại đã là năm nào rồi, bố không thể ngăn cản tình cảm của chúng ta, anh trai anh cố gắng theo đuổi chị Diệp Linh đi, sớm để chị Diệp Linh trở thành chị dâu của em.” Phạm Trình Trình cổ vũ cho anh trai mình.
Phạm Tư Minh dùng sức gật đầu: “Anh sẽ không nghe bố nói, cô gái tốt như như Linh Linh, anh sẽ không bỏ lỡ.”
Trong chiếc Maybach.
Cố Dạ Cần ngồi ở chỗ tài xế, hai bàn tay to đặt tại trên vô lăng, anh mắt nhìn thăng lái xe, quẹo cua đôi đường tăng tốc độ, đều nước chảy mây trôi.
“Hôm nay ở Phạm gia vui không?” Cố Dạ Cần mở miệng hỏi.
Diệp Linh gật đầu: “Cũng được.”
“Bồ Phạm nói với em cái gì?”
Anh hỏi gọn gàng dứt khoát, Diệp Linh nghiêng mặt, một đôi mắt đen láy câu nhân rơi trên khuôn mặt tuấn tú của anh.
Cố Dạ Cần chuyên chú lái xe, tiếng nói thấp thuần từ tính: “Kỳ thực anh đã đoán đoán được hết, bố Phạm muốn em liên thủ với ông ta trả thù Cố gia đúng không?”
/2191
|