Chương 1950:
Bên trong vẫn không có tiếng động.
Cố Dạ Cần đợi một hồi, sau đó bàn tay to đặt trên chốt cửa, anh muốn trực tiếp mở cửa.
Rất nhanh anh liền phát hiện, cửa phòng đã khóa trái.
Cô Dạ Cân là một người đàn ông cơ trí bực nào, anh đã nhận ra cái gì, Diệp Linh sớm không khóa cửa muộn không khóa cửa, nhưng ở lúc này khóa cửa, trừ phi…
“Qua đây!” Lúc này hộ vệ áo lôi Tiểu Lan qua đây, trực tiếp ném vào trên thảm.
Tiểu Lan đã biết họa lớn, ả quỳ xuống trên thảm cầu tha, còn vươn tay kéo lại ống quần tây của Cố Dạ Cẩn: “Tiên sinh, ngài… ngài tha cho tôi đi, đây thật sự là chủ ý của phu nhân, không liên quan gì tới tôi mà…”
Cố Dạ Cần rủ mí mắt tuần mỹ nhìn Tiểu Lan: “Thái thái có phải đã biết chuyện cô bỏ thuốc hay không?”
Tiêu Lan gật đâu giã tỏi: “Đúng vậy, vừa rồi ở trong phòng khách dưới lầu lúc thái thái đang uống nước cũng đã biết, thế nhưng thái thái không nói cho ngài biết…”
Nói rồi Tiểu Lan kinh hãi nhìn cửa phòng đóng chặt trước mắt, ả cũng ý thức được cái gì: “Tiên sinh, thái thái có phải không mở cửa cho ngài không, tôi biết rồi, thái thái là cố ý.”
“Thái thái lạnh mắt nhìn anh uống chén canh bị hạ thuốc vào, còn khóa trái cửa, tiên sinh, thái thái thực sự không yêu ngài, cô ta bỏ ngài r… !”
Tiểu Lan vẫn chưa nói hết liền hét thảm một tiếng, bởi vì Cố Dạ Cần nhắc chân, một cước đạp lên ngực ả.
Phụt.
Tiểu Lan ngã trên mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi.
Tiểu Lan vùng vẫy muốn động, thế nhưng thân thể mềm nhũn ngã xuống, ả hai mắt sợ hãi nhìn người đàn ông trước mắt này, mấy năm nay lớp ngụy trang nho nhã lịch sự cũng không rửa sạch hắc ám âm lệ trong cốt nhục anh, anh làm người ta kinh sợ.
“Lôi xuống, tôi không muốn nhìn thấy ả nữa!” Cố Dạ Cần lạnh lùng nói.
“Vâng.” Hộ vệ áo đen nhanh chóng tha Tiểu Lan đi.
Bên tai thanh tịnh, Cô Dạ Cân một tay chống thắt lưng thở dốc, rất nhanh anh câu môi, ha, cười một tiếng, thì ra cô đã sớm biết.
Thảo nào vừa rồi ở trên cầu thang cô trêu chọc anh, cô nhất định cảm thấy anh là một thằng đại ngốc lại buồn cười!!
“Diệp Linh, mở cửa!” Lúc này Cố Dạ Cần cũng lười giơ tay lên gõ cửa, đầu lưỡi liếm đôi môi mỏng khô ráo, anh như cười như không nói: “Cái cửa rách này không đỡ được anh, nếu như em bây giò chủ động mở cửa, anh sẽ không so đo với em nữa, quên đi chuyện hôm nay!”
Giọng Cố Dạ Cần không lớn, nhưng cũng đủ uy hiễp, tât cả người làm nữ trong biệt thự đi ra, sợ đến không dám thở mạnh một tiếng.
Vị nam chủ nhân này tính khí quá lớn, anh thực sự nỗi giận lên hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.
Bên trong vẫn là không tiếng động.
Diệp Linh không trả lời anh.
Cố Dạ Cần giơ tay lên sờ soạng mái tóc đầu đinh, tệ khí to lớn đã tràn ngập lồng ngực của anh, anh sắp mắt khống chế rồi.
Người phụ nữ bình tĩnh đẩy chồng mình tới trên giường người khác, cô thật đúng là người vợ tốt nhất của Trung Quốc.
Tuy cô đã từng nói đông ý anh và người phụ nữ khác sinh con, còn nói để Tiểu Lan tiến đến hầu hạ, song anh không xem là thật, anh chỉ thấy cô là ghen tị, nói lẫy.
Hiện tại anh đã biết, cô nói thật.
/2191
|