Chương 549: Ném Đá Giấu Tay
Trong nửa hiệp của trận đấu bóng rổ, Đại học A ghi được 22 trên 13
điểm, đánh bại nhà vô địch trước đó là Đại học T.
Số điểm này khiến toàn trường náo động.
Phó hiệu trưởng Chu mặt mày xanh lét hung dữ phê bình: “Các em bị gì vậy? Sao nửa trận đầu đã chơi yếu như vậy Triệu Vĩ, em là đội trưởng, em nói xem, các em rốt cuộc bị cái gì?”
Triệu Vĩ toát cả mồ hôi, trong lòng cũng tức giận: “Phó hiệu trưởng Chu, chúng em đã cố gắng hét sức, nhưng năm nay Đại học A giống như bơm máu gà ấy, hỏa lực quá dữ dội, chúng em không thể cầm cự được…”
“Các eml” Phó hiệu trưởng Chu mặt đen như đít nồi.
Toàn bộ Đại học T mây đen kéo đến, từ khi đội cỗ động viên của Hạ Tịch Quán ra sân, Đại học A liền bạo phát tiềm năng cực đại, bọn họ vặn thành một sợi thừng, không ngừng xông về phía trước, mà Đại học T lại liên tục thất bại thối lui, chỉ nửa trận đấu đã lực bát tòng tâm.
Lúc này Lệ Yên Nhiên đi lên trước, cô ta nhìn Triệu Vĩ: “Đội trưởng Triệu, năm nay là năm cuối anh ở Đại học T nhỉ, em nhớ được anh là vì anh chơi bóng rổ rất hay, nên vượt quá số điểm, là trong số người được cử xuất ngoại du học, nhưng nếu như năm cuối cùng này anh không lấy được quán quân, bại dưới tay Đại học A thì nỗ lực trước đây liền thành công dã tràng đấy.”
Lệ Yên Nhiên nói rất ung dung, còn thở dài một cái, làm vẻ rất đáng tiếc.
Triệu Vĩ mặt trắng nhợt, anh ta nhìn về đội trưởng Vương Thông sát vách, hai tay xuôi ở bên người siết thành quyền.
Đại học T ở đây buồn rầu, mà Đại học A bên kia người người vui vẻ ra mặt, vì thắng lợi trước mắt mà vui mừng.
Thầy Ngô nói: “Được rồi các em, trước tiên đừng kiêu ngạo, nửa hiệp sau cứ chơi tốt vào, chỉ cần các em duy trì trạng thái bây giờ, quán quân năm nay nhất định là chúng ta!”
Tất cả mọi người đều hoan hô.
Vương Thông rời sân đấu, đi toilet.
Mới vừa vào foilet, đỉnh đầu anh ta liền có một cái bao tải trùm xuống, tầm nhìn đen kịt, sau đó rất nhiều nắm đắm giáng xuống người anh ta.
Biến cố này khiến Vương Thông nhanh chóng giãy dụa: “Bọn mày là ai, mau buông tao ral”
Lúc này có bàn tay thò đến, trực tiếp nắm cánh tay phải của Vương Thông, dùng sức gập lại.
Rắc một tiếng, tiếng gãy xương vang lên.
Hạ Tịch Quán và Phạm Điềm ở trên sân đấu, đưa khăn mặt cho đội viên, lúc này có người vội vã chạy tới: “Nguy rồi thầy Ngô, Vương Thông bị người ta đánh ở toilet, gãy tay phải luôn rồi!”
Cái gì?
Hàng mi dài của Hạ Tịch Quán khẽ run lên, nhanh chóng chạy theo mọi người vào toilet.
Tình trạng của Vương Thông tương đối thảm, có kẻ trùm bao tải đập anh ta một trận, bây giờ trên người anh ta đều bị thương, nghiêm trọng nhất là cánh tay phải.
Cô y tế nói: “Thầy Ngô, tay phải của bạn Vương Thông bị gãy xương nghiêm trọng, không thể lên sân đấu nữ, phải hạn chế vận động hơn ba tháng, cậu ấy phải nghỉ dưỡng sức lâu lắm đấy.”
Nhanh chóng có bạn học nói.
“Đội trưởng, cậu có thấy rõ là ai đánh không?”
“Đội trưởng là chủ lực của đội ta, giờ sắp bắt đầu hiệp hai rồi, không có chủ lực chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Vương Thông trên mặt chảy máu, anh ta khẽ rủa một tiếng: “Sao lại có kẻ nào ngay lúc mấu chốt đánh em, còn đánh gãy tay em, nhất định là Đại học T xuống tay!”
Vương Thông ra phán đoán chuẩn xác.
Người Đại học T cũng chạy đến, nghe nói như thế, Triệu Vĩ nhanh chóng nói: “Đại học A bọn bây đừng nói bừa, bọn mày có chứng cứ không, không có thì là gán tội oan cho người khác, cẩn thận tao kiện các mày!”
“Đúng vậy, danh tiếng Đại học A vốn không tốt, một đám phú nhị đại lăn lộn ngoài đời, ai biết có phải các người ở bên ngoài có đắc tội người nào không, đừng có vứt cái nồi này lên đầu bọn tao!”
/2191
|