Chương 938: Anh Khống Chế Một Chút
Hạ Tịch Quán giống như điện giật nhanh chóng rút tay mình về.
Lục Hàn Đình nặng nề nhắm nghiền hai mắt, rời khỏi môi cô, anh chôn trong suối tóc dài của cô, hít sâu: “Quán Quán, em đừng do dự, em do dự là cho anh thêm lý do được voi đòi tiên An đây.
Hạ Tịch Quán không nhúc nhích, bị động bị anh đè nặng, cô nhìn đèn treo sáng chói trên đỉnh đầu, tâm tư ngần ngơ.
Lúc này Lục Hàn Đình mở mắt ra, bàn tay chống bên giường nhanh chóng đứng dậy, giọng nói đã khản đặc: “Ngủ đi, anh đi tắm.”
Lục Hàn Đình vào phòng tắm, vừa đi vừa nhắc ngón tay thon dài cởi cúc áo áo sơ mi.
Cúc áo mở hai cúc, lộ ra xương quai xanh tinh xảo của người đàn ông, hầu kết nhô ra, vô cùng khó chịu.
Không hôn cô còn đỡ, vừa hôn xong, ham muốn trong lòng như con mãnh thú phá tan xiềng xích xông ra.
Đi tới cửa phòng tắm, bên tai đột nhiên vang lên chuỗi tiếng bước chân, Hạ Tịch Quán chạy như bay đến, từ phía sau ôm lấy vòng hông to lớn của anh.
Bước chân Lục Hàn Đình triệt để cứng đờ.
Vươn bàn tay, sờ lên hai tay nhỏ bé đặt trên eo, vuốt ve qua lại: “Quán Quán, em là đang khảo nghiệm định lực của anh sao, mau buông tay ra, nếu không anh sẽ không khách khí với em.”
Hạ Tịch Quán lắc đầu: “Không buông.”
Lục Hàn Đình quay người sang, ánh mắt anh u trầm nóng rực, thể như cất chứa hai vòng xoáy nhỏ, gần như cuốn cô xuống, chậm rãi cong môi, anh cười như không cười nói: “Quán Quán, em quá đáng, không cho anh thì thôi, tự anh giải quyết cũng không cho?”
Hàng mi nhỏ dài của Hạ Tịch Quán run lên: “Lục Hàn Đình, anh bây giò chỉ biết múa mép thôi đúng không, ban nãy vừa nói không khách khí với em đi đâu rồi?”
Hô hấp Lục Hàn Đình trầm xuống, một giây kế tiếp, anh cúi lưng vác cô lên vai mình, đi vài bước rộng lên trước, trực tiếp đẩy cô ngã vào chiếc giường mềm mại.
Hạ Tịch Quán lại càng hoảng sợ, nhanh chóng đưa tay che bụng nhỏ của mình.
Lúc này thân thể đồ sộ của Lục Hàn Đình đè xuống: “Hạ Tịch Quán, đây là em tự tìm, ai bảo em chọc anh?”
Anh hung hăng hôn môi cô, còn trầm giọng mắng một câu: “Anh thấy em là thiếu làm.”
Người đàn ông này!
Hạ Tịch Quán chống lồng ngực to lớn của anh, rất nhanh ngón tay của cô cuộn lên, từ từ leo lên, ôm cổ anh.
Cô lật cả người, hiện tại hai người thay đổi tư thế, nam dưới nữ trên.
Cô chủ động hôn trả lại anh, học bộ dáng của anh hút cạn hô hấp của anh.
Lục Hàn Đình siết thắt lưng mềm của cô, bàn tay xuyên vào mái tóc dài của cô để cô nằm trong khuỷu tay mình, anh ngồi dậy, thân thể đồ sộ của anh lật lại, ôm cô vào trong ngực hôn.
“Đùa thật?”
Hạ Tịch Quán nhìn gương mặt anh tuấn đó: “Cơ thể em hơi khó chịu, anh…nhẹ chút nha~.”
Người đàn ông này đủ cường thế bá đạo, ngay cả ở trên giường cũng là nắm quyền tuyệt đối trong tay, cô sợ anh thương tổn được đứa bé trong bụng cô.
Lục Hàn Đình buông đôi môi mọng của cô ra, chóp mũi để trên mặt cô, thân mật cọ, cô trông có vẻ hơi gầy yếu, nhưng lại càng mềm càng yêu kiều hơn. Lúc này suối tóc dài đen nhánh bung xõa trên gối chăn trắng muốt, vẻ động lòng người chẳng thể diễn tả thành lời.
Tất cả chuyện này thể như nằm mơ.
Anh dán môi xuống gương mặt non nớt ấy: “Đã biết, anh sẽ khống chế một chút.”
/2191
|