Chương 991: Dáng Vẻ Quật Cường Của Tiểu Dịch Dịch Cực Kỳ Giống Cô
Lục Hàn Đình không đáp.
Lục Thần Dịch: “Bố ơi, hôm nay vì sao bồ lại nổi nóng với bà nội, con lại nghe được tiếng bố đập đồ, mỗi lần bố giận đến như vậy có phải đều là do mommy của con không?”
Lục Hàn Đình vốn không vui, hiện tại sắc mặt càng thêm thâm trầm âm vụ, cô không phải mẹ của con, cô căn bản chưa từng cần con của anh.
Lục Hàn Đình vươn tay, trực tiếp ném bánh ga-tô vào thùng rác, anh mặt không đổi mắp máy đôi môi mỏng: “Đừng ăn nữa, đợi lát nữa ăn cơm.”
A, bánh ga-tô!
Lục Thần Dịch nhanh chóng tụt xuống ghế, cậu chạy đến bên thùng rác định vươn tay nhặt lại bánh ga-tô.
Thế nhưng cổ áo cậu đã bị một bàn tay to kéo lại, Lục Hàn Đình nhẹ nhàng nhắc cậu lên: “Lục Thần Dịch, sau này không cho phép ăn bánh ga-tô, nghe chưa?”
Lục Thần Dịch bị cấm, cậu nhìn một chút bánh ga-tô trong thùng rác, sau đó vẻ mặt quật cường nhìn về phía Lục Hàn Đình, không muốn, cậu sẽ ăn bánh ga-tô!
Lục Hàn Đình cũng tức giận, anh vỗ lên mông Lục Thần Dịch: “Lục Thần Dịch, bây giờ con không nghe lời rồi đúng không?”
Trong phòng bếp thím Triệu nhanh chóng chạy ra, kéo Lục Thần Dịch đến phía sau mình: “Tiên sinh, ngài làm cái gì vậy, có chuyện gì từ từ nói, sao lại đánh con. Tiểu thiếu gia ngoan vô cùng, chỉ thích ăn chút bánh ga-tô thôi mà, mỗi lần tâm trạng tiểu thiếu gia tệ chỉ cần ăn một miếng bánh ga-tô tâm trạng sẽ tốt hơn. Chút yêu thích ấy của cậu bé, chúng ta cũng không cần phải trách móc nặng nè, lại nói thêm, tiểu thiếu gia từ nhỏ đã không có mẹ, cũng không có bạn bè chơi cùng, tôi nhìn mà cũng thấy cô đơn vô cùng, tiên sinh nên cho tiểu thiếu gia càng nhiều tình thương bao dung kiên nhẫn của bố mới phải chứ.”
Lục Hàn Đình nhìn về phía Lục Thần Dịch, bạn nhỏ Lục Thần Dịch cũng đang nhìn anh, không có chút nào lảng tránh, nhưng viền mắt của bạn nhỏ Lục Thần Dịch đã ửng đỏ, bên trong dâng lên tầng hơi nước trong suốt, nhưng cậu quật cường không để cho nước mắt bên trong rơi xuống.
Nét bướng bỉnh này của Lục Thần Dịch, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, đều cực kỳ giống cô.
Tâm trạng Lục Hàn Đình càng lúc tệ hơn, có dấu hiệu mắt khống ché.
Lúc này cửa biệt thự bị đẩy ra, có người đi đến: “Chủ tịch.”
Lục Hàn Đình thu mắt, tức giận nhìn người vừa đến: “Không rảnh!”
Người đến là quản gia tư nhân của Lục Tư Tước – Tống Minh, Tống Minh không hiểu sao bị quát, mặt sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh anh ta đã mỉm cười nói: “Thật ngại quá thiếu gia, tôi đang xin chỉ thị của tiêu thiếu gia, cũng không có gọi anh.”
Tiếng “chủ tịch” này của Tống Minh là gọi… Lục Thần Dịch!
Hiện tại CEO của Tống Minh đã là một cậu nhóc vừa tròn ba tuổi.
Lục Hàn Đình: “…”
Lục Thần Dịch từ nhỏ đã là một thiên tài, cậu đặc biệt có thiên phú với mã hóa, nửa năm trước đích thân cậu lập trình một app game trên di động, hiện tại cái app rất hot, trở thành một app game mà người người nhà nhà đều chơi.
Ông nội Lục Tư Tước rất vui vẻ, giao tư nhân quản gia Tống Minh cho Lục Thần Dịch, hiện tại thành lập công ty về app game, chuẩn bị sang năm đưa ra thị trường.
Cho nên Lục Thần Dịch ở trên xe nói anh có tiền mua sính lễ đều là những lời rất nghiêm túc.
Mỗi khi đến lúc này, ngay cả Tống Minh cũng phải cảm khái, bộ gen của Lục gia quá cường đại, Lục Tư Tước là đế vương cao quý thương giới một đời, sau đó con trai Lục Hàn Đình mười mấy tuổi đã tung hoành điên đảo cả thương giới, trở thành đệ nhất tài phiệt, hiện tại cháu trai trưởng Lục Thần Dịch càng thêm biến thái đến kinh khủng, mới ba tuổi đã có công ty của mình, trở thành CEO của anh ta.
Lục Hàn Đình hết chỗ nói, cái mũi đỏ bừng của Lục Thần Dịch hít một cái, sau đó lên lầu, Tống Minh theo sát, hai người vào thư phòng.
Lục Hàn Đình lần nữa: “…
Lúc Tống Minh đi ra, Lục Hàn Đình đang đứng uống nước, lúc này Tống Minh đã đi tới: “Thiếu gia, anh có bao giò nghĩ, chứng lầm lì và không nói chuyện của tiểu thiếu gia có liên quan rất lớn với anh không?”
Lục Hàn Đình nhìn Tống Minh bên người: “Có ý gì?”
/2191
|