Chương 997: Bắt Ngờ Tương Ngộ Hội sở Đế Hoàng.
Đây là hội sở cao cấp, lớn xa hoa nhát của Đề Đô, là nơi giới nam sĩ thượng lưu thành công giải trí, bên trong có golf, bowling, đấu kiếm các loại cái gì cần có đều có.
Diệp Linh đi vào trang điểm: “Quán Quán, cậu có thể ở trong phòng nghỉ ngơi V.I.P chờ tớ, hoặc là tự đi dạo một vòng đi, nhưng đừng đi xa nhé.”
Uh, Hạ Tịch Quán gật đầu.
Diệp Linh đi vào, Hạ Tịch Quán đi ra ngoài, cô ngắng đầu nhìn vùng trời Đế Đô, cũng xanh lam y hệt ngày cô đi.
Lúc này quản lí hộ sở Đé Hoàng vội vã tới, nhìn Hạ Tịch Quán nói: “Cô, nói cô đấy, ai cho cô đi lang thang chỗ này, có một đại nhân vật đang đến Đế Hoàng chúng ta, tôi cũng không ngại thừa nhân viên đâu, cô mau thay đồ đi ra đón khách đi.”
Quản lí cầm quần áo ném qua.
Hạ Tịch Quán đều ngắn ra.
“Còn đứng ngây đó làm gì, nhanh!” Quản Ií không nói lời nào đã đẩy Hạ Tịch Quán tới phòng thay đồ.
Hạ Tịch Quán: “…”
Máy phút sau Hạ Tịch Quán đi ra, lúc này cô nhìn thấy rất nhiều người chạy về phía trước, dáng vẻ các cô vội vả dường như thực sự đang nghênh tiếp đại nhân vật gì.
Hạ Tịch Quán cũng đi tới, chỉ thấy hai bên cổng lớn hội sở đã đứng đầy bồi bàn còn cô giống như nhóm mỹ nữ mặc đồng phục như cô. Hội sở Đế Hoàng mời đều là các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, trò chuyện cười đùa phục vụ với hộ khách tôn quý, đãi ngộ tương đối cao cấp.
Hạ Tịch Quán có chút hiếu kỳ, đây tột cùng là một đại nhân vật nào mà tất cả nhân viên đều ra trình diện, cứ như là chiến trận.
Lúc này mấy mỹ nữ bên người hưng phấn líu ríu,
“Các cô xem son môi tôi có sặc sỡ không hả?”
“Tôi muốn kéo cổ áo xuống một chút!”
“Lát nữa lúc bước đi tôi sẽ dùng sức lắc mông.”
“Đã bảo các cô rồi, dù các cô có lẳng lơ mời chào thế nào Lục tổng cũng sẽ không nhìn các cô một cái, tôi nghe nói Lục tổng lại có niềm vui mới, lần này chính là tân tiểu ca hậu San San.”
Con ngươi Hạ Tịch Quán đột nhiên co rụt lại, hai chữ “Lục tổng” kia nổ tung bên tai cô, đại nhân này vật lại là… Lục Hàn Đình!
Kỳ thực cô sớm nên đoán được, đại nhân vật ở Đề Đô ngoại trừ Lục Hàn Đình còn có thể là ai?
Chỉ là, ba năm nay trừ tin bên lề của anh ra, hành tung của anh khá khiêm tốn thần bị, chưa từng có trường hợp nào công khai xuất hiện, sao đột nhiên anh lại đi tới Hội sở Đề Hoàng chứ?
Hạ Tịch Quán không có một chút tâm lý chuẩn bị, không ngờ hai người tương phùng lại bắt ngờ không kịp trở tay như thé.
Cô hẳn là mau rời đi, thế nhưng dưới chân dường như mọc rể, cô căn bản không thể nhắc lên bước chân.
Lúc này một chiếc Rolls-Royce Limo chạy nhanh đến, sau đó ngừng lại, quản lí hội sở Đế Hoàng chạy bước nhỏ tiến lên, vô cùng cung kính kéo ra cửa sau xe.
Hạ Tịch Quán ngước mắt nhìn lại, trước hết đập vào mi mắt là một đôi giày da màu đen cọ sáng, đi lên là quần tây dài được cắt tỉa như đao phong, chân người đàn ông quá dài, chiếc quần chỉ mặc được tám phần, lộ ra khác mắt cá chân gầy gò, đi lên nữa là áo sơ mí đe được may thủ công, trên vòng hông to lớn là chiếc thắt lưng bằng kìm loại sáng bóng, cả người anh tuấn kiêu ngạo, khiến người ta không dời mắt nỏi.
Lục Hàn Đình xuống, Hạ Tịch Quán cuối cùng thấy được khuôn mặt tuấn tú kia, ba năm sau ngũ quan anh càng tỉnh xảo thâm thúy, cặp mắt thâm trầm bắt động thanh sắc nhàn nhạt quét qua toàn trường, mang theo cảm giác áp bách mạnh mẽ, không người nào dám đối diện với anh.
Thấy anh nhìn lại Hạ Tịch Quán nhanh chóng cúi đầu.
/2191
|