Chương 999: Anh Đang Hung Hăng Nhục Nhã Cô
San San nhanh chóng nở hoa trong lòng, cô ta chu môi đỏ ỏng ẹo nhìn Lục Hàn Đình: “Lục tổng, anh thật là xấu quá à…”
Nói xong San San nhắc chân, vênh váo hống hách để Hạ Tịch Quán đổi giày cho mình.
Trên khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán không có biểu tình gì, cô thuận theo đổi giày cho San San, sau đó đứng lên, đôi mắt sáng của cô nhìn về phía Lục Hàn Đình, tự nhiên phóng khoáng nói: “Lục tổng, đã đổi xong giày cho San San tiểu thư, tôi có thể lui xuống chưa!?”
Nhìn dáng vẻ Hạ Tịch Quán phong khinh vân đạm, đúng mực, trong ánh mắt Lục Hàn Đình thâm thúy tràn ra rét lạnh, nhưng anh lại hờ hững mở miệng: “Cô phục vụ rắt tốt, đi sau San San đi!”
Lục Hàn Đình dẫn San San vào hội sở Đế Hoàng.
Quản lí nhanh chóng nói với Hạ Tịch Quán: “Sao lại ngớ ra thế hả? Đuỏi theo sát đi, San San tiểu thư là tân sủng hiện tại của Lục tổng, cô phải hầu hạ San San tiểu thư, biết không?”
“…” Hạ Tịch Quán không muốn nói chuyện, Lục Hàn Đình chỉ cô đổi giày cho San San còn chưa đủ, bây giờ còn bảo cô làm tiểu nha hoàn cho San San.
Cô biết Lục Hàn Đình là cố ý làm cô khó chịu, ba năm trôi qua, hai người gặp nhau lần nữa, anh đang hung hăng nhục nhã cô.
Tình yêu sâu đậm quá khứ kia đã biến mất không dấu vét, hiện tại anh đối với cô chỉ dư lại nổi hận.
Nếu như vậy có thể khiến anh sống tốt hơn, để anh buông bỏ được mình, vậy cô sẽ vui vẻ tiếp nhận.
Hạ Tịch Quán đi theo.
Lục Hàn Đình mang theo San San đi tới sân golf, Lục Hàn Đình vừa ra sân, đám giám đốc thương giới liền vây quanh, a dua nịnh hót anh,
“Lục tổng, anh thực sự là khách quý a, ngày hôm nay anh đại giá quang lâm hội sở Đế Hoàng, chúng tôi đều như nằm mơ, bình thường chúng tôi mời thư ký riêng của nah, xếp hàng cũng không đến phiên hẹn được anh.”
“Ôi, đây không phải là tân tấn tiểu ca hậu San San tiểu thư sao? Lục tổng lại thay niềm vui mừng rồi.”
“Đồi tốt, cũ không đi mới không đến mà.”
Trong lòng San San cuồn cuộn, mặc dù bây giờ cô ta ở giới ca hát một lần đã nổi tiếng, thế nhưng giới ca hát cùng giới quý tộc thượng lưu có vách tường ngăn cản, cô ta xưa nay chưa từng tới bao giờ hội SỞ CaO cấp như Đế Hoàng, nơi giải trí ăn chơi đẳng cấp. Đám giám đốc này cũng là những tên máu mặt trong giới kinh tế thương giới, cô ta cũng chỉ có thể nhìn trên báo, không nghĩ tới bây giờ cô ta may mắn đứng ở đây, còn có tên tuổi trước mặt những người này.
San San đương nhiên biết đây hét thảy đều là bởi vì Lục Hàn Đình bên người mình.
“Lục tổng, vậy các anh cứ chậm rãi trò chuyện, mặt trời ở đây gắt quá, em đến lều vải bên kia nghỉ ngơi một chút.” San San rất quan tâm cười nói.
Lục Hàn Đình mắp máy đôi môi mỏng: “Đi đi.”
San San đạp giày cao gót, lắc cái mông đi vào cái lều trên sân cỏ, cô ta ngồi xuống ghế, sau đó quay đầu nhìn sang Hạ Tịch Quán bên cạnh: “Cô là người chết sao?
Không thấy được tôi khát à? Mau mở nắp bình nước suối cho tôi.”
Hạ Tịch Quán vẫn đứng yên lặng, nghe San San sai cô, cô cũng không nói cái gì, đi thẳng tới, giúp San San mở nắp bình: “Đây.”
San San trong lòng phát tức cắn răng, cô ta cố ý khiêu khích Hạ Tịch Quán hai lần, thé nhưng Hạ Tịch Quán thủy chung không tiếp chiêu, San San cảm giác mình như đập vào bông vải.
“Đây là nước gì thế hả? Khó uống như vậy!”
San San vung tay, trực tiếp hắt nước lên mặt Hạ Tịch Quán.
Mái tóc dài của Hạ Tịch Quán ướt hơn phân nửa, bọt nước theo gò má của cô nhỏ xuống, có chút chật vật.
“Ai nha thật ngại quá, vừa rồi trượt tay, cô không sao chứ?” San San cười vui vẻ nhưng còn giả mù sa mưa lấy ra mấy tờ giấy đưa cho Hạ Tịch Quán. Hôm nay cực quá cả nhà ạ, lên muộn mong cả nhà thông cảm!”
Hạ Tịch Quán không nhận, cô nâng mắt nhìn về phía San San, trong giọng nói thanh lệ lộ ra vài phần lạnh lùng; “Chơi vui thế à?”
/2191
|