Tiểu Sênh, đã lâu không gặp. Mộ Thiên Ca tháo kính mắt xuống, mỉm cười nói. Lần này cô không trang điểm đậm, tĩnh lặng, xinh đẹp tự nhiên tựa hoa sen thanh khiết.
Anh Ca? Ánh mắt cô lóe lên sự ngạc nhiên và mừng rỡ.
Để em chờ lâu rồi? Chúng ta đi ăn cơm trước đã, thế nào? Giọng nói ấm áp của Mộ Thiên Ca như làn gió ấm lướt nhẹ qua mặt, sưởi ấm khiến người ta say mê.
Dạ, được. Không chút do dự.
Sênh Ca. Trương Đồng có chút tổn thương gọi cô lại.
Xin hỏi anh còn có việc gì không?
Cô vĩnh viễn là nữ thần lồng tiếng trong lòng tôi. Trương Đồng gượng cười, nói.
Cảm ơn. Diệp Niệm Sênh sửng sốt, sau đó liền lễ phép đáp lại.
Thật ngại quá, tôi muốn đưa cô ấy đi trước, gặp lại sau. Mộ Thiên Ca thân thiện đưa tay với anh ta.
Tạm biệt. Trương Đồng cũng đưa tay ra, có chút không dám tin, nữ thần cô ấy được thần tượng âm nhạc nổi tiếng Mộ Thiên Ca đưa đi. Hầu hết đàn ông đứng trước mặt Mộ Thiên Ca, đều sẽ tự cảm thấy thua kém.
Trong lúc Trương Đồng đang thất thần, bóng dáng bọn họ cũng xa dần, biến mất ở cửa xoay màu vàng kim.
Mãi đến khi ngồi vào trong xe của Mộ Thiên Ca, Diệp Niệm Sênh mới thật sự ý thức được người ngồi bên cạnh cô là Mộ Thiên Ca, Mộ Thiên Ca chân chân chính chính, không phải poster, lại càng không phải mơ.
Thì ra em chình là Sênh Ca. Im lặng hồi lâu, câu nói nhẹ nhàng của Mộ Thiên Ca mới phá vỡ bầu không khí có vẻ lúng túng này.
Dạ. Diệp Niệm Sênh gật đầu một cái. Cô có thể giấu diếm bất cứ ai, chỉ không thể giấu anh, đơn giản vì anh là Mộ Thiên Ca, không phải ai khác.
Chẳng trách lần đầu anh nghe thấy giọng nói của em, lại cảm thấy như đã từng quen biết. Mộ Thiên Ca trầm ngâm nhớ lại.
Anh đã nghe em lồng tiếng? Diệp Niệm Sênh mở to mắt hỏi.
Từng xem《 Mộng Hồi Đại Thanh 》em đóng.
Bộ phim đó rất dài, tận 72 tập. Diệp Niệm Sênh kinh ngạc, anh luôn bận rộn đã từng xem bộ phim này, mặc dù năm trước bộ phim này có thịnh thành một thời gian, sức nóng còn dư lại đến nay vẫn chưa hết, nhưng thật sự quá dài, anh lại bận như thế.
Đạo diễn Cổ Phong là bạn tốt của anh, hơn nữa bộ phim này khá trung thành với lịch sử, vua Khang Hy cũng là một vị hoàng đế anh khá yêu thích. Mộ Thiên Ca trả lời như vậy. Em lồng tiếng cho nữ chính rất hay. Lúc ấy anh cũng rất thích giọng nói của cô.
Cảm ơn. Chính bộ《 Mộng Hồi Đại Thanh 》 này đã khiến cái tên Sênh Ca nhanh chóng nổi tiếng trong giới lồng tiếng, điện ảnh và truyền hình. Nhưng dù có nhận được nhiều tiếng vỗ tay hơn nữa cũng không sánh bằng lời khen ngợi có vẻ thờ ơ này của Mộ Thiên Ca.
Có vẻ như anh có quan hệ rất tốt với rất nhiều nghệ sĩ trong ngành. Diệp Niệm Sênh không thể không ca ngợi.
Không lẽ em hi vọng nhân duyên của anh rất kém sao. Mộ Thiên Ca cười nhạt.
Diệp Niệm Sênh vội vàng khoát tay, cuống cuồng nói: Sao có thể chứ?
Đùa với em thôi.
Lúc này Diệp Niệm Sênh mới nhìn ra ý cười thản nhiên trong mắt anh, sau đó, cùng nhìn nhau cười.
Ánh đèn chập chờn ngoài cửa sổ, vầng trăng rằm nhợt nhạt treo trên màn trời đen như mực. Khi xe đi qua Bến Thượng Hải[1], nhìn tháp Minh Châu Phương Đông[2] kiên cường đứng sừng sững cách đó không xa, Diệp Niệm Sênh chợt thốt lên một câu: Thì ra cảnh đêm Thượng Hải đẹp như vậy. Sống tại Thượng Hải lâu như vậy, lần đầu tiên cô ngây ngất
Anh Ca? Ánh mắt cô lóe lên sự ngạc nhiên và mừng rỡ.
Để em chờ lâu rồi? Chúng ta đi ăn cơm trước đã, thế nào? Giọng nói ấm áp của Mộ Thiên Ca như làn gió ấm lướt nhẹ qua mặt, sưởi ấm khiến người ta say mê.
Dạ, được. Không chút do dự.
Sênh Ca. Trương Đồng có chút tổn thương gọi cô lại.
Xin hỏi anh còn có việc gì không?
Cô vĩnh viễn là nữ thần lồng tiếng trong lòng tôi. Trương Đồng gượng cười, nói.
Cảm ơn. Diệp Niệm Sênh sửng sốt, sau đó liền lễ phép đáp lại.
Thật ngại quá, tôi muốn đưa cô ấy đi trước, gặp lại sau. Mộ Thiên Ca thân thiện đưa tay với anh ta.
Tạm biệt. Trương Đồng cũng đưa tay ra, có chút không dám tin, nữ thần cô ấy được thần tượng âm nhạc nổi tiếng Mộ Thiên Ca đưa đi. Hầu hết đàn ông đứng trước mặt Mộ Thiên Ca, đều sẽ tự cảm thấy thua kém.
Trong lúc Trương Đồng đang thất thần, bóng dáng bọn họ cũng xa dần, biến mất ở cửa xoay màu vàng kim.
Mãi đến khi ngồi vào trong xe của Mộ Thiên Ca, Diệp Niệm Sênh mới thật sự ý thức được người ngồi bên cạnh cô là Mộ Thiên Ca, Mộ Thiên Ca chân chân chính chính, không phải poster, lại càng không phải mơ.
Thì ra em chình là Sênh Ca. Im lặng hồi lâu, câu nói nhẹ nhàng của Mộ Thiên Ca mới phá vỡ bầu không khí có vẻ lúng túng này.
Dạ. Diệp Niệm Sênh gật đầu một cái. Cô có thể giấu diếm bất cứ ai, chỉ không thể giấu anh, đơn giản vì anh là Mộ Thiên Ca, không phải ai khác.
Chẳng trách lần đầu anh nghe thấy giọng nói của em, lại cảm thấy như đã từng quen biết. Mộ Thiên Ca trầm ngâm nhớ lại.
Anh đã nghe em lồng tiếng? Diệp Niệm Sênh mở to mắt hỏi.
Từng xem《 Mộng Hồi Đại Thanh 》em đóng.
Bộ phim đó rất dài, tận 72 tập. Diệp Niệm Sênh kinh ngạc, anh luôn bận rộn đã từng xem bộ phim này, mặc dù năm trước bộ phim này có thịnh thành một thời gian, sức nóng còn dư lại đến nay vẫn chưa hết, nhưng thật sự quá dài, anh lại bận như thế.
Đạo diễn Cổ Phong là bạn tốt của anh, hơn nữa bộ phim này khá trung thành với lịch sử, vua Khang Hy cũng là một vị hoàng đế anh khá yêu thích. Mộ Thiên Ca trả lời như vậy. Em lồng tiếng cho nữ chính rất hay. Lúc ấy anh cũng rất thích giọng nói của cô.
Cảm ơn. Chính bộ《 Mộng Hồi Đại Thanh 》 này đã khiến cái tên Sênh Ca nhanh chóng nổi tiếng trong giới lồng tiếng, điện ảnh và truyền hình. Nhưng dù có nhận được nhiều tiếng vỗ tay hơn nữa cũng không sánh bằng lời khen ngợi có vẻ thờ ơ này của Mộ Thiên Ca.
Có vẻ như anh có quan hệ rất tốt với rất nhiều nghệ sĩ trong ngành. Diệp Niệm Sênh không thể không ca ngợi.
Không lẽ em hi vọng nhân duyên của anh rất kém sao. Mộ Thiên Ca cười nhạt.
Diệp Niệm Sênh vội vàng khoát tay, cuống cuồng nói: Sao có thể chứ?
Đùa với em thôi.
Lúc này Diệp Niệm Sênh mới nhìn ra ý cười thản nhiên trong mắt anh, sau đó, cùng nhìn nhau cười.
Ánh đèn chập chờn ngoài cửa sổ, vầng trăng rằm nhợt nhạt treo trên màn trời đen như mực. Khi xe đi qua Bến Thượng Hải[1], nhìn tháp Minh Châu Phương Đông[2] kiên cường đứng sừng sững cách đó không xa, Diệp Niệm Sênh chợt thốt lên một câu: Thì ra cảnh đêm Thượng Hải đẹp như vậy. Sống tại Thượng Hải lâu như vậy, lần đầu tiên cô ngây ngất
/26
|