Cung Khuyết

Chương 63 - Chương 58

/152


Editor: Nguyễn2

Muốn chỗ ngồi tôn vinh nhất bên cạnh trẫm, trẫm sẽ cho A Nam vị trí kia, trẫm bảo đảm những người khác không ai có thể giành với A Nam, như vậy được chứ?

Không được! A Nam rất kiên quyết nói. Cái mông của nàng cọ trên đùi ta, muốn tránh ra.

Vậy A Nam muốn gì? Ta nghĩ đến nữ nhân như Tiễn Bảo Bảo đều có nguyện vọng muốn cầu xin ta, A Nam nên được nhiều hơn.

Đệ đệ!

Ta lập tức cứng họng.

Ngày hôm qua ta phái người đi, hôm nay vẫn chưa có tin tức. Lần này, ta có chút lo âu. Ta chỉ hi vọng tất cả đều là ta cùng Lý tế suy nghĩ nhiều, không ai sẽ cảm thấy hứng thú với việc ta đi tìm một đứa bé.

‘Đệ đệ nàng sẽ trở lại.’ ta nói đơn giản, Những người khác đều muốn lấy được chút lợi ích từ trẫm, còn A Nam? Ngoài đệ đệ, nàng muốn gì?

Chưa bao giờ A Nam nói cho ta nàng muốn gì. Một lúc như vậy, trong đôi mắt của A Nam hiện ra mê man. Nhưng ngay sau đó nàng cười, Thiếp chỉ muốn cùng đệ đệ sống thật khỏe mạnh, sống khỏe mạnh là điều đáng quý hơn bất cứ thứ gì khác.

Cửa thư phòng ta lại bị mở ra,theo gió tuyết mà vào, là người đáng nhẽ phải đi rồi lại quay lại, Tiền Bảo bảo. Nàng vừa tiến đến liền ngã xuống đất, Hoàng thượng, không xong! Lâm mỹ nhân, Lâm mỹ nhân. . . . . . Nàng lắp bắp, lời nói không rõ ràng.

Ta cùng A Nam cả kinh. Ta không nghĩ ngợi nhiều, buông A Nam ra, xông ra ngoài. Như Ý lấy áo choàng cho ta, không đuổi kịp ta.

Lâm mỹ nhân chảy máu! Ở phía sau Tiễn Bảo Bảo cao giọng nói.

Ta nghe A Nam kêu: Mau mời Hoa thái y đi Tử Lưu cung.

Ta một mạch vọt tới Tử Lưu cung, Tử Lưu cung rất nhỏ, ta vọt vào thì cung nhân trong cung cũng không chỗ né tránh, kinh hoảng rối rít quỳ xuống. Ta liếc mắt thấy Lâm mỹ nhân ngồi im trên giường.

Bởi vì Lâm mỹ nhân mang thai, nên mập hơn rất nhiều. Nhưng mập thì mập, sắc mặt của nàng vẫn tái nhợt như lúc trước. Thường ngày thỉnh thoảng ta sẽ đến thăm nàng, nhưng sự sợ hãi của nàng đối với ta chưa bao giờ giảm. Mỗi lần nàng thấy ta đều có dáng vẻ tay chân luống cuống.

Nhưng hôm nay lại khác, lúc này dáng vẻ nàng ngồi ở trên giường như là choáng váng, nhìn thấy thế, ta không còn gì để nói.

Nhìn nàng còn có thể thở được, làm cho ta buông lỏng một chút.

Có chuyện gì xảy ra? ! Ta rống giận với cung nhân.

Có một nô tỳ lá gan lớn lấy tay chỉ vào một cái lư hương trong góc phòng.

Ta xông tới, nắp lư hương đã sớm mở ra. Bên trong đều là bột trắng xóa, không nhìn ra cái gì. Ta có chút mê hoặc.

Là độc hương! Lúc này Tiễn Bảo Bảo cũng lăn một vòng vào, một thân đầy tuyết, đặc biệt là trên đầu gối, bởi vì nóng lòng nên vấp ngã.

Lúc này, ta cũng mới chú ý tới, tất cả cửa sổ đều mở rộng ra, trời rất lạnh, thỉnh thoảng có bông tuyết từ cửa sổ bay vào. Lâm mỹ nhân bị quấn trong chăn dầy chống đỡ gió lạnh, nhưng nàng không nhúc nhích, rõ ràng sợ đến choáng váng.

Ta dùng lỗ mũi cẩn thận hít hà, trong phòng quả nhiên có mùi thơm rất đặc biệt.

Ở trước mặt ta Tiễn Bảo Bảo lấy tay bới ra những thứ phấn trắng kia, làm dính bẩn đầy tay, Trong tình thế cấp bách, thiếp đã đổ nguyên hộp phấn vào lò để dập lửa. Hoàng thượng người xem!

Tiền Bảo Bảo đẩy hộp phấn phía dưới, quả nhiên thấy được rất nhiều mảnh vụn màu xám tro không cháy hết.

Hoàng thượng, người xem. Tiễn Bảo Bảo lấy tay nắm một ít mảnh vụn đưa đến trước lỗ mũi của ta. Tay nàng rất run.

Ta cũng đang run. Thật lâu nói không ra lời. Đây là mùi thơm, ta càng ngửi thấy càng thấy được mùi vị này quái dị.

Lúc thiếp trở về từ chỗ của Hoàng thượng, có tới Tử Lưu cung ngồi qua, khi đó chưa có vật này. Tiền Bảo Bảo nói khẳng định, Thiếp luôn luôn để ý chuyện của Tử Lưu cung. Trên thực tế, Tử Lưu cung cũng không đốt hương, cái lư hương trong góc phòng chỉ là trang trí. Nhưng sau đó, trong cung thiếp có chuyện, nên thiếp rời đi một lát, lúc quay lại thì ngửi thấy mùi rất kỳ quái. Thiếp nhìn xung quanh, phát hiện có người đốt hương trong lò hương chưa bao giờ dùng.

Ta quay đầu lại nhìn Lâm mỹ nhân ngồi im trên giường.

Tiễn Bảo Bảo cũng theo ánh mắt của ta nhìn qua, Thiếp bảo Lâm mỹ nhân mau chóng rời đi, nhưng nàng mới vừa cất bước, thì nói là phía dưới có gì đó đang chảy. Thiếp vội vàng nhìn, thì thấy máu. Hiện tại không dám để cho nàng hoạt động nữa, chỉ có thể ngồi như vậy.

Đôi môi Lâm mỹ nhân đang run. Trừ cái đó ra, cả người nàng đều giống như một người gỗ.

Sao Hoa thái y còn chưa tới? Ta một cước đá lăn một chiếc ghế.

Tới rồi, tới rồi. Bên ngoài hỗn loạn kêu la.

Hoa thái y đang bị một nhóm người trên xe ôm xuống. Trực tiếp đưa vào phòng.

Vừa vào cửa, Hoa thái y khụt khịt cái mũi. Là xạ hương. Hắn nói. Bọn họ đặt hắn trên mặt đất, Hoa thái y nhìn chung quanh một chút: Mở cửa sổ là đúng. Sau đó liếc mắt nhìn Lâm mỹ nhân, Hoàng thượng cùng Tiễn Chiêu Nghi đi ra ngoài trước đi. Trong phòng này để lại càng ít người càng tốt.

Ta vội vàng lui ra ngoài. Trong lòng cũng biết trong phòng nhiều người, đối với đứa nhỏ trong bụng Lâm mỹ nhân không tốt. Tiễn Bảo Bảo đại khái cũng nghĩ như vậy, đồng thời cùng lúc xoay người đi.

Nhưng nàng đi vài bước đã quay đầu, Hoa thái y, ngàn vạn lần phải giữ được đứa nhỏ trong bụng Lâm mỹ nhân nha.

Hoa thái y hướng tới cửa khoát tay áo.

Chuyện này huyên náo rất lớn, mẫu hậu, Phùng Yên Nhi, tất cả đều tới. Bầu trời còn có tuyết rơi đầy đất, mọi người bất chấp tuyết rơi mà đứng trong sân Tử Lưu cung .

Tới muộn nhất là A Nam. Nàng nghiêng một cái suýt trượt ngã, từ từ bước đi thong thả tới đây, thấy chúng ta cũng đứng ở trong sân, nàng định đứng ở ngoài cửa.

Mẫu hậu không rời đi, mà bước đến gần lên tiếng, Hoàng thượng, có việc gì ghê gớm thế! Ngay cả ta ở Khôn Ninh cung thật xa cũng nghe được con và Tiễn Chiêu Nghi hô to gọi nhỏ. Không phải là Lâm mỹ nhân ra máu sao? Sao lại khẩn trương như vậy? Nữ nhân nào có em bé không phải trải qua khó khăn vất vả




/152

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status