Cung Khuyết

Chương 85 - Chương 80

/152


Lúc này, ánh sáng trong đại điện dường như có chút ảm đạm, không khí cũng vô cùng hỗn loạn, khiến cho ta không khỏi phiền muộn, ta đã đứng ngây ra một lúc.

Ta rất tò mò, trong tình huống này người ta có thể vô sỉ đến mức nào.

Ví như Hà Tử Ngư lúc này đang đắc ý cười với ta, cười đến mức vô cùng kỳ dị. Ta chưa bao giờ gọi nàng ta là Tiểu Ngư Nhi, cũng chưa từng có gì mập mờ với nàng ta. Ở trong hậu cung, vào thời điểm nàng ta nổi bật nhất, nàng ta cũng chỉ là người thân cận bên cạnh Phùng Yên Nhi, cùng lắm có thể cùng ta cười đùa vài câu mà thôi. Lời nói của nàng ta lúc này chắc như đinh đóng cột, giống như ta thật sự là người vô tình vô nghĩa.

Nữ nhân này rõ ràng đã bị bắt, chẳng lẽ còn muốn giở trò gì khác?

Chẳng biết từ lúc nào A Nam đã lặng lẽ đứng ở phía sau ta: Hà Tử Ngư? Chẳng lẽ người đánh vào ót ta ở trong rừng mai là ngươi? Giọng nói của nàng hòa hoãn, nhưng rõ ràng là có chút nghi ngờ.

Ánh mắt Hà Tử Ngư chuyển sang A Nam, rõ ràng là mang theo oán hận: Yêu nữ nhà ngươi! Chỉ một lần tuần tra phía nam liền dùng pháp thuật mị hoặc hoàng thượng.

A Nam liếc mắt nhìn nữ nhân này một cái, ngay cả mí mắt cũng không nháy. Nàng chỉ cúi xuống, tiện tay rút cây ngân trâm trên đầu, cắm vào khay cơm mà ta lỡ tay đánh rơi.

Gẩy gẩy một chút, lúc này ngân trâm đã tối màu.

Mọi người đều cúi đầu kinh hô một tiếng.

Vì sao lại hạ độc với hoàng thượng chứ không phải với ta? Ngươi ở trong lãnh cung, đã lấy được độc từ nơi nào? A Nam bình tĩnh hỏi.

Trên mặt Hà Tử Ngư lộ ra nụ cười đắc ý: Các người thật sự cho rằng phụ thân ta vừa chết thì Hà Tử Ngư sẽ không có người giúp đỡ sao? Nơi này là Lạc Kinh! Làm sao đã đến phiên yêu nữ liều lĩnh nhà ngươi? Nàng lại quay đầu, hung ác trừng mắt nhìn ta chằm chằm: Còn có tên bạo chúa ngươi! Các ngươi mở mắt nhìn thử xem, còn có ai ủng hộ các ngươi.

Ta lập tức cảm thấy máu trong người phun trào lên, gầm thét như thể muốn xé rách ta. Nữ nhân này dường như đã nói trúng chỗ đau của ta, đúng vậy, bọn họ ở nơi này đã lâu, khắp nơi đều là thế lực của bọn họ. Miệng của Hà Tử Ngư thật là độc.

A Nam không hề để ý chút nào đến cơn giận của Hà Tử Ngư, nàng chỉ lo tính toán: Ngươi vốn nên bị giam ở Mai Lâm phía tây cận dung cung, còn có mấy nữ nhân bị điên cùng làm bạn với ngươi. A Nam dường như nghĩ tới cái gì, lại nói: Khó trách bây giờ ngươi giả điên giả dại thuần thục như vậy. Chính là vì cận dung cung từ trước đến nay đều không khóa, là ai đã thả ngươi ra ngoài? Câu hỏi của A Nam vẫn luôn xoay quanh người đứng phía sau Hà Tử Ngư.

Từ sau khi A Nam biết Phùng Yên Nhi đối địch với mình liền nổi lòng đề phòng, cho nên câu hỏi của nàng lúc này chung quy vẫn là muốn dẫn đến trên người Phùng Yên Nhi. Đương như hoài nghi của nàng là đúng, ngoại trừ Phùng Yên Nhi, còn có ai khác dám để người của cận dung cung ra ngoài.

Nhưng bây giờ vẫn chưa tới lúc xử phạt Phùng Yên Nhi. Huống chi lúc này Phùng Yên Nhi còn có thể một mực khẳng định rằng không biết việc này. Sợ là rất nhiều người có chìa khóa của cận dung cung, mà mỗi ngày đều có người đến đưa cơm, không biết là có bao nhiêu người có thể ra vào nơi này.

Ta đến nắm lấy tay A Nam, muốn ngăn cản nàng tiếp tục truy hỏi.

Ta vẫn nhớ rõ Phùng Yên Nhi cùng với Lý Dật kề sát vào nhau, cùng nhau giết ta ở kiếp trước. Đối với nàng mà nàng, Lý Dật kia có lẽ là người vô cùng quan trọng. Ta vẫn không rõ quan hệ giữa họ là gì, vì sao lúc trước ta đã bỏ ra nhiều chân tình đến như vậy cũng không đổi được một chút thiện ý của Phùng Yên Nhi. Ngày nào chưa thể tìm ra đáp án của câu hỏi này thì ngày đó ta chưa thể yên tâm.

Lúc này, ta lạnh nhạt nhìn Phùng Yên Nhi, cảm thấy nàng ta không có chút lo lắng nào. A Nam từng bước ép sát truy hỏi Hà Tư Ngư như vậy, thế nhưng Phùng Yên Nhi đứng xa xa kia vẫn không hề biến sắc. Nàng ta không hề sợ hãi.

Quả nhiên, lúc này Phùng Ký lại mở miệng: Nữ tử của Hà Kỳ Nhất phải không? Hắn giả mù sa mưa, thở dài một hơi, giống như vừa mới biết nữ nhân này: Thật không hiểu phụ thân ngươi và ngươi nghĩ thế nào, nữ nhân ở trong hậu cung vốn nên là hiền lương thục đức, dịu dàng khéo léo. Giống như tiểu nữ của ta, mặc dù làm đến Thục phi cũng vẫn luôn cẩn thận chăm chỉ, cùng các tỷ muội trong cung chung sống hòa thuận. Còn ngươi, trên đường hoàng thượng đi tuần phía nam còn muốn hãm hại Sở Hiền phi, chuyện này vốn dĩ là không đúng. Xảy ra chuyện này, hoàng thượng không giết ngươi đã là thiên ân đại điển đối với ngươi. Ngươi đã không biết cảm tạ, ngược lại còn lấy oán báo ơn! Hắn lắc đầu, giường như vô cùng tiếc hận, sau đó nói với những người khác: Phụ nhân của nữ nhân này đã chết, bản thân lại là cái dạng này, sợ là đã điên rồi.

Lão tặc Phùng Ký này lại dời tầm mắt đi. Nhưng lý do thoái thác lần này lại được không ít người phụ họa.

Hà Tử Ngư nở nụ cười, hình như nàng đã sớm hiểu rõ chuyện gì đó: Nếu ta đã làm thì sẽ không sợ bị mất đầu. Nàng nhìn ta, cười lạnh: Chỉ thương xót cho thân mẫu cùng các đệ muội của ta, ngàn vạn lần không nên có một tỷ tỷ vô dụng như ta. Bản thân ở hậu cung bị người khác giẫm đạp không nói, còn liên lụy tới phụ thân. Bọn họ người thì già yếu, người thì còn quá nhỏ, không biết sau khi ta chết, ai sẽ tới chiếu cố bọn họ. Ánh mắt nàng ta nhìn ta


/152

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status