Chương 5.3:
Cô ta đi tới trước mặt Ni Ni, ngồi xổm xuống, nhẹ giọng dỗ dành: “Ni Ni ngoan nhé, chúng ta là khách”.
“Bánh! Dâu! Tây!”. Ni Ni cắn rắng nghiến từng chữ.
“Nổi giận sẽ không đẹp đâu, Ni Ni nhà chúng ta là cô bé xinh đẹp nhất, không nên tức giận nha”.
Nhóc con lộ vẻ mặt trầm tư.
Trang Như Nhân thở dài một tiếng: “Phải cười, Ni Ni cười lên mới là công chúa nhỏ”.
Ni Ni suy tư một lúc lâu rồi trịnh trọng lắc đầu: “Mẹ tôi nói, cười lên sẽ có nếp nhăn”.
Lập Lập nghiêng đầu đứng bên cạnh.
Không được bắt nạt bạn đồng lứa, công chúa trong truyện cổ tích không phải như thế này!
Tất cả mọi người cũng không biết nên tiếp lời đứa nhỏ này như thế nào.
Cũng may Khương Lâm đứng ra giảng hoa: “Để cô đặt một cái bánh gato dâu tây bên ngoài nhé”.
Lúc này, cửa nhà khép hờ bị gõ nhẹ một cái.
Mọi người đều dồn mắt về phía cửa nhà.
Một nữ minh tinh xinh đẹp động lòng người dẫn theo một cô bé “phấn điêu ngọc trác” đứng ở đó.
Cô bé trông nhút nhát rụt rè, nét mặt nữ minh tinh lại cao cao tại thượng, toát lên vài phần lạnh nhạt, dường như đã sớm quen được người ta ngưỡng mộ, tin rằng sự xuất hiện của mình tất nhiên sẽ trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả mọi người.
Bình luận:
“Hôm nay khoe sắc rồi! Quá đẹp, mau chụp màn hình thôi!”.
“Vừa rồi liếc mắt nhìn, có cảm giác xinh đẹp ngỡ ngàng năm đó, vẫn là Mạc Tuệ “bà đây đẹp nhất”!”.
“Nhờ có con bé đốc thúc mẹ trang điểm hahahaha!”.
Khương Lâm và Tần Phong lập tức nhiệt tình nghênh đón Mạc Tuệ vào nhà.
Trang Như Nhân lùi sang một bên, nhìn lén Mạc Tuệ vài lần.
So ra thì Trương Tân Minh là bình tĩnh nhất.
Anh ta bước nhanh về phía trước, đưa tay phải ra, đưa danh thiếp đã chuẩn bị sẵn ra, tự giới thiệu: “Chào cô, cô Mạc, tôi là đạo diễn Trương Tân Minh của phim “Nuông chiều cô vợ ngọt ngào, chạy nhanh lên nào” và “Một cái thai, ba em bé và người mẹ cool ngầu”. Tôi vẫn luôn muốn tìm cơ hội làm quen với cô, tiện thể trao đổi phương thức liên lạc với cô”.
Mạc Tuệ không bắt tay anh ta, thậm chí còn không thèm nhìn danh thiếp, chỉ đang tìm phòng vệ sinh.
Vừa rồi bé con nghịch đồ trang điểm, phải rửa tay trước khi ăn cơm.
Thời gian trôi qua từng giây, Trang Như Nhân cảm thấy khó chịu thay cho chồng mình, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch.
Đột nhiên, một bàn tay nhỏ nhắn yếu ớt đưa ra.
An An nhận lấy tấm thẻ nhỏ mạ vàng.
Lúc này chân mày của mọi người mới giãn ra.
Lúc này Trương Tân Minh mới nhận thấy sau lưng mình toát một lớp mồ hôi lạnh.
Lập Lập mở to hai mắt, ý thức được một chuyện quan trọng.
Công chúa trong truyện cổ tích là phải như thế này mới đúng này!
Bình luận:
“Đột nhiên không thích anh đạo diễn này, cảm giác anh ta muốn lợi dụng”.
“Nữ hoàng ảnh đế thật sự không ổn rồi, sao lại lưu lạc đến nỗi tham gia cùng chương trình với một đống sao xịt thế này!”.
“Có lẽ tất cả tiền của chương trình đều dùng để mời nữ hoàng ảnh đế hết rồi”.
“Huhuhu con bé ấm áp quá, nó không đành lòng thấy Trương Tân Minh xấu hổ, cho nên mới nhận lấy danh thiếp”.
Nhìn cảnh này, Khương Lâm và Tần Phong mắt to trừng mắt nhỏ, điên cuồng ám chỉ lẫn nhau.
Sao lại để người ta cướp mất spotlight rồi!
Ké fame sao?
Bầu không khí giữa người lớn với nhau căng thẳng như vậy, trẻ con đương nhiên có thể nhận ra được.
Lúc Khương Lâm mời mọi người ngồi xuống ăn cơm, Ni Ni đi tới bên cạnh Trang Như Nhân, hỏi: “Đây là ai?”.
Trang Như Nhân nhớ đến bộ dạng xa cách của Mạc Tuệ, cảm thấy không đáng thay cho chồng mình.
Mẹ cô ta làm trợ lý nghệ sĩ trong một công ty giải trí, nghe được một ít tin đồn, nói Mạc Tuệ bây giờ đã không giống ngày xưa nữa.
Một người như vậy, dựa vào đâu mà tỏ thái độ với chồng cô ta?
“Nữ minh tinh sắp hết thời”. Trang Như Nhân thấp giọng nói.
Ni Ni phồng má lên: “Không hỏi cô cái này! Ý tôi là con nhỏ kia kìa, nó là ai?”.
Trang Như Nhân quay đầu liếc nhìn An An.
Cô bé con mặc trang phục do chương trình chuẩn bị, đồ cặp với Mạc Tuệ, màu xanh trong vắt như bầu trời.
Hai người dường như không sửa soạn tỉ mỉ, nhưng vẫn phát ra ánh hào quang.
Rất kỳ lạ, nét hai người hơi giống nhau.
Bất kể là khuôn mặt hay là thần thái.
Chương trình đúng là nhọc lòng thật, để tạo mánh khoé mà có thể tìm ra một đứa nhỏ như thế.
“Hỏi cô đấy!”. Ni Ni sắp nổi đoá rồi.
Trang Như Nhân khinh miệt nói: “Một đứa cô nhi mà thôi”.
Bình luận:
“??? Tôi vừa nghe thấy cái gì đấy?”.
“Vừa rồi trông cô ta hiền lành nhẹ nhàng, không được nổi bật cho lắm, bây giờ thế mà lại nói như vậy, mất hết thiện cảm”.
“A a a cáu quá, Mạc Tuệ xông lên đi, có người muốn bắt nạt con cô kìa!”.
/603
|