Kiền Thiên tông không phải là đại tông môn gia tộc Nguyễn Diệu Cầm đang dựa vào sao?
Mặc Sĩ Thiên Kỳ không nghĩ tới bọn họ và Kiền Thiên tông sẽ có duyên như vậy, ở bí cảnh Cổ Đầm Hồ gặp được một thiếu niên luyện đan sư kiêu ngạo trên mây, sẽ là người Kiền Thiên tông, lại còn là thiếu gia hệ luyện đan sư chính quy Kiền Thiên tông.
Nhưng mà, những thứ này không có gì quan hệ với hắn, tiểu thiếu gia đó trâu bò lợi hại như thế nào, là chuyện của hắn ta.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn nữ luyện đan sư trước mặt nói: Thì ra là như vậy, ta đã hiểu, đa tạ Đào đạo hữu báo cho biết.
Đào Tố Vân nở nụ cười với hắn, thấy hắn lơ đễnh, cũng khó mà nói cái gì.
Kiền Thiên tông đối với rất nhiều người mà nói, giống như quái vật lớn, cho dù là Linh Tiên Đảo và Thánh Dan phường, cũng không dễ chọc tới Kiền Thiên tông. Cũng không biết vị tiểu thiếu gia môn hạ Đan trưởng lão Kiền Thiên tông này làm sao có thể bức bối không hé răng đã chạy tới tham gia thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ, nhưng lại chỉ dẫn theo vài người như vậy.
Nếu vị Đan thiếu gia này không cẩn thận gặp chuyện không may ở trong bí cảnh...
Đào Tố Vân có thể tưởng tượng đại lục Nghiễm Nguyên nhất định phải biến thiên.
Đan Phong bị tức đi rồi, luyện đan sư ở chung quanh nhìn Mặc Sĩ Thiên Kỳ một lát, rồi dời đi lực chú ý rất nhanh, thảo luận cùng với người bên cạnh đại điện là chỗ nào, vòng thử luyện tiếp theo sẽ là cái gì.
Theo người bị truyền tống đến trong đại điện càng ngày càng nhiều, người chung quanh cũng bắt đầu nhịn không được tìm kiếm ở trong đại điện.
Đại điện này trống rỗng, tựa như một tồn tại phong kín, mọi người đánh giá một lát, cũng chưa phát hiện có cửa ra nào, nhịn không được mà thấy khó hiểu.
Chẳng lẽ mỗi lần Cổ Đầm Hồ thử luyện, đều thích giam giữ phong kín người?
Thẳng đến khi người đến được gần đông đủ, rốt cục đại điện có biến hóa, chỉ thấy trên mặt tường chỗ sâu trong đại điện xuất hiện bốn cái của thong thông đạo, phía trên cửa có bốn chữ ký hiệu Giáp, ất, bính, đinh , không biết là ý gì.
Tiếp theo, một giọng nói vang lên:【Chư vị luyện đan sư tham gia thử luyện, thỉnh lựa chọn cửa vào thông đạo, tiến vào đợt thử luyện thứ hai.】
Giọng nói này không biết từ chỗ nào truyền đến, bay bổng, thậm chí khó phân nam nữ, cũng không vang lên như thế nào, lại làm cho mỗi người trong đại điện đều có thể nghe được rất rõ ràng.
Nghe được giọng nói này, giữa đại điện phát ra tiếng ồ lên, đặc biệt là luyện đan sư, nhìn về phía bốn cái cửa vào có ký hiệu giáp ất bính đinh, trong lúc nhất thời cũng không biết chọn cái nào, vì sao phải chia giáp ất bính đinh?
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn xuống, quay đầu hỏi Sở Chước: Sở tỷ, cô nói chúng ta chọn cửa vào nào thì tốt?
Sở Chước nhíu mày, chậm rì rì hỏi: Thật muốn ta chọn?
Vận khí của nàng... xem như bình thường đi, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ không hay ho một chút, chỉ sợ do nàng chọn, đến lúc đó hãm hại Mặc Sĩ Thiên Kỳ thì làm sao bây giờ?
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cười đến vẻ mặt ngốc bạch ngọt: Đương nhiên, cô là Sở tỷ, mặc kệ cô chọn lựa cái nào, ta đều sẽ tiến vào.
Dáng vẻ tôn trọng nàng lựa chọn.
Sở Chước nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu: Quên đi, vẫn là do huynh tự mình đến chọn đi, nói không chừng đợt thử luyện thứ hai này, kỳ thực là thiết kế cho luyện đan sư các người.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cảm thấy có đạo lý, cũng không chối từ, đợi luyện đan sư phía trước chọn xong tiến vào, hắn cũng tùy tiện chọn một cái cửa chữ Giáp , cùng tiến vào với Sở Chước.
Sở Chước đi theo phía sau Mặc Sĩ Thiên Kỳ, nhìn sang chung quanh, phát hiện đó Đan Phong chọn cửa vào chữ Bính, còn nữ luyện đan sư Đào Tố Vân lúc trước đáp lời cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ, chọn cửa vào là chữ Đinh.
Đào Tố Vân phát hiện ánh mắt Sở Chước, quay đầu nhìn qua đây, lộ ra một nụ cười tươi ôn hòa với nàng.
Diện mạo Đào Tố Vân cũng không quá xuất sắc, ngũ quan lại rất nhu hòa, tổ hợp cùng một chỗ làm cho người ta cảm giác rất thoải mái, đặc biệt thời điểm mỉm cười, có một loại lực lượng trấn an lòng người. Nàng là luyện đan sư cấp tám, tu vi là Linh Quang cảnh tầng bảy, nghe nói là luyện đan sư đến từ một gia tộc nhị lưu, cũng được cho là thiên tài.
Tiến vào thông đạo, chung quanh có chút tối, nhưng đi trong chốc lát, thì lập tức rộng mở trong sáng.
Rất nhanh, bọn họ tiến vào một phòng luyện đan.
Phòng luyện đan là phong kín, trừ bỏ bọn họ ra, chung quanh đều không có những người khác, người đi vào lúc trước hoặc là người theo sát phía sau bọn họ, cũng không ở trong này.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn đến lò luyện đan trong phòng luyện đan, hai mắt sáng lên, nhào đi qua sờ soạng nó lại mò mẫm, nói với Sở Chước: Sở tỷ, lò đan này sử dụng tài liệu là cát Hắc Tinh thất truyền, thủ pháp luyện chế ló đan cũng khác biệt với lò luyện đan hiện tại, xem ra đây quả thật là thứ thời kì thượng cổ, không biết dùng để luyện đan sẽ có hiệu quả thế nào.
Sở Chước ôm A Chiếu và bé rùa, mỉm cười nói: Yên tâm, đợi lát nữa huynh có thể thể nghiệm.
Vừa mới nói xong, đột nhiên giữa không trung tung bay xuống dưới một tấm thẻ ngọc.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ đưa tay tiếp được, kiểm tra, phát hiện trên thẻ ngọc không có gì nguy hiểm, thưa đặt thẻ ngọc tới trên trán, đưa linh thức tiến vào.
Đợi Mặc Sĩ Thiên Kỳ xem xét xong nội dung trong thẻ ngọc, trên mặt lộ ra thần sắc kích động, nói với Sở Chước: Sở tỷ, đợt thử luyện thứ hai này quả thật là luyện đan. Nếu như có thể thông qua, là chúng ta có thể rời khỏi phòng luyện đan, nếu như không thể, cũng chỉ có thể vẫn luôn ở trong phòng luyện đan, thẳng đến khi bí cảnh kết thúc.
Sở Chước nghe xong, thì hiểu rõ thử luyện trong bí cảnh này, hẳn là không ngừng mà đi tới, nếu vậy không thể thông qua thử luyện, thì bị giữ lại ở tại chỗ. Hơn nữa thử luyện này, không chỉ có là thử luyện luyện đan sư, đồng thời cũng thử luyện người tu luyện, cho nên nó cũng không phải đặc biệt nhằm vào luyện đan sư. Cho nên luyện đan sư sẽ mang nhiều người tu luyện như vậy cùng nhau tiến vào bí cảnh tham
Mặc Sĩ Thiên Kỳ không nghĩ tới bọn họ và Kiền Thiên tông sẽ có duyên như vậy, ở bí cảnh Cổ Đầm Hồ gặp được một thiếu niên luyện đan sư kiêu ngạo trên mây, sẽ là người Kiền Thiên tông, lại còn là thiếu gia hệ luyện đan sư chính quy Kiền Thiên tông.
Nhưng mà, những thứ này không có gì quan hệ với hắn, tiểu thiếu gia đó trâu bò lợi hại như thế nào, là chuyện của hắn ta.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn nữ luyện đan sư trước mặt nói: Thì ra là như vậy, ta đã hiểu, đa tạ Đào đạo hữu báo cho biết.
Đào Tố Vân nở nụ cười với hắn, thấy hắn lơ đễnh, cũng khó mà nói cái gì.
Kiền Thiên tông đối với rất nhiều người mà nói, giống như quái vật lớn, cho dù là Linh Tiên Đảo và Thánh Dan phường, cũng không dễ chọc tới Kiền Thiên tông. Cũng không biết vị tiểu thiếu gia môn hạ Đan trưởng lão Kiền Thiên tông này làm sao có thể bức bối không hé răng đã chạy tới tham gia thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ, nhưng lại chỉ dẫn theo vài người như vậy.
Nếu vị Đan thiếu gia này không cẩn thận gặp chuyện không may ở trong bí cảnh...
Đào Tố Vân có thể tưởng tượng đại lục Nghiễm Nguyên nhất định phải biến thiên.
Đan Phong bị tức đi rồi, luyện đan sư ở chung quanh nhìn Mặc Sĩ Thiên Kỳ một lát, rồi dời đi lực chú ý rất nhanh, thảo luận cùng với người bên cạnh đại điện là chỗ nào, vòng thử luyện tiếp theo sẽ là cái gì.
Theo người bị truyền tống đến trong đại điện càng ngày càng nhiều, người chung quanh cũng bắt đầu nhịn không được tìm kiếm ở trong đại điện.
Đại điện này trống rỗng, tựa như một tồn tại phong kín, mọi người đánh giá một lát, cũng chưa phát hiện có cửa ra nào, nhịn không được mà thấy khó hiểu.
Chẳng lẽ mỗi lần Cổ Đầm Hồ thử luyện, đều thích giam giữ phong kín người?
Thẳng đến khi người đến được gần đông đủ, rốt cục đại điện có biến hóa, chỉ thấy trên mặt tường chỗ sâu trong đại điện xuất hiện bốn cái của thong thông đạo, phía trên cửa có bốn chữ ký hiệu Giáp, ất, bính, đinh , không biết là ý gì.
Tiếp theo, một giọng nói vang lên:【Chư vị luyện đan sư tham gia thử luyện, thỉnh lựa chọn cửa vào thông đạo, tiến vào đợt thử luyện thứ hai.】
Giọng nói này không biết từ chỗ nào truyền đến, bay bổng, thậm chí khó phân nam nữ, cũng không vang lên như thế nào, lại làm cho mỗi người trong đại điện đều có thể nghe được rất rõ ràng.
Nghe được giọng nói này, giữa đại điện phát ra tiếng ồ lên, đặc biệt là luyện đan sư, nhìn về phía bốn cái cửa vào có ký hiệu giáp ất bính đinh, trong lúc nhất thời cũng không biết chọn cái nào, vì sao phải chia giáp ất bính đinh?
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn xuống, quay đầu hỏi Sở Chước: Sở tỷ, cô nói chúng ta chọn cửa vào nào thì tốt?
Sở Chước nhíu mày, chậm rì rì hỏi: Thật muốn ta chọn?
Vận khí của nàng... xem như bình thường đi, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ không hay ho một chút, chỉ sợ do nàng chọn, đến lúc đó hãm hại Mặc Sĩ Thiên Kỳ thì làm sao bây giờ?
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cười đến vẻ mặt ngốc bạch ngọt: Đương nhiên, cô là Sở tỷ, mặc kệ cô chọn lựa cái nào, ta đều sẽ tiến vào.
Dáng vẻ tôn trọng nàng lựa chọn.
Sở Chước nghĩ nghĩ, vẫn lắc đầu: Quên đi, vẫn là do huynh tự mình đến chọn đi, nói không chừng đợt thử luyện thứ hai này, kỳ thực là thiết kế cho luyện đan sư các người.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cảm thấy có đạo lý, cũng không chối từ, đợi luyện đan sư phía trước chọn xong tiến vào, hắn cũng tùy tiện chọn một cái cửa chữ Giáp , cùng tiến vào với Sở Chước.
Sở Chước đi theo phía sau Mặc Sĩ Thiên Kỳ, nhìn sang chung quanh, phát hiện đó Đan Phong chọn cửa vào chữ Bính, còn nữ luyện đan sư Đào Tố Vân lúc trước đáp lời cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ, chọn cửa vào là chữ Đinh.
Đào Tố Vân phát hiện ánh mắt Sở Chước, quay đầu nhìn qua đây, lộ ra một nụ cười tươi ôn hòa với nàng.
Diện mạo Đào Tố Vân cũng không quá xuất sắc, ngũ quan lại rất nhu hòa, tổ hợp cùng một chỗ làm cho người ta cảm giác rất thoải mái, đặc biệt thời điểm mỉm cười, có một loại lực lượng trấn an lòng người. Nàng là luyện đan sư cấp tám, tu vi là Linh Quang cảnh tầng bảy, nghe nói là luyện đan sư đến từ một gia tộc nhị lưu, cũng được cho là thiên tài.
Tiến vào thông đạo, chung quanh có chút tối, nhưng đi trong chốc lát, thì lập tức rộng mở trong sáng.
Rất nhanh, bọn họ tiến vào một phòng luyện đan.
Phòng luyện đan là phong kín, trừ bỏ bọn họ ra, chung quanh đều không có những người khác, người đi vào lúc trước hoặc là người theo sát phía sau bọn họ, cũng không ở trong này.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ nhìn đến lò luyện đan trong phòng luyện đan, hai mắt sáng lên, nhào đi qua sờ soạng nó lại mò mẫm, nói với Sở Chước: Sở tỷ, lò đan này sử dụng tài liệu là cát Hắc Tinh thất truyền, thủ pháp luyện chế ló đan cũng khác biệt với lò luyện đan hiện tại, xem ra đây quả thật là thứ thời kì thượng cổ, không biết dùng để luyện đan sẽ có hiệu quả thế nào.
Sở Chước ôm A Chiếu và bé rùa, mỉm cười nói: Yên tâm, đợi lát nữa huynh có thể thể nghiệm.
Vừa mới nói xong, đột nhiên giữa không trung tung bay xuống dưới một tấm thẻ ngọc.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ đưa tay tiếp được, kiểm tra, phát hiện trên thẻ ngọc không có gì nguy hiểm, thưa đặt thẻ ngọc tới trên trán, đưa linh thức tiến vào.
Đợi Mặc Sĩ Thiên Kỳ xem xét xong nội dung trong thẻ ngọc, trên mặt lộ ra thần sắc kích động, nói với Sở Chước: Sở tỷ, đợt thử luyện thứ hai này quả thật là luyện đan. Nếu như có thể thông qua, là chúng ta có thể rời khỏi phòng luyện đan, nếu như không thể, cũng chỉ có thể vẫn luôn ở trong phòng luyện đan, thẳng đến khi bí cảnh kết thúc.
Sở Chước nghe xong, thì hiểu rõ thử luyện trong bí cảnh này, hẳn là không ngừng mà đi tới, nếu vậy không thể thông qua thử luyện, thì bị giữ lại ở tại chỗ. Hơn nữa thử luyện này, không chỉ có là thử luyện luyện đan sư, đồng thời cũng thử luyện người tu luyện, cho nên nó cũng không phải đặc biệt nhằm vào luyện đan sư. Cho nên luyện đan sư sẽ mang nhiều người tu luyện như vậy cùng nhau tiến vào bí cảnh tham
/238
|