Khi Sở Chước bọn họ trở lại đại điện, phát hiện trong đại điện đã có nhiều người, tốc độ của bọn họ cũng không phải nhanh nhất.
Kỳ thực cũng có thể lý giải, tuy nói ở đợt thử luyện thứ hai, tốc độ luyện đan của Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng đủ mau, khiến cho bọn họ có thể tiến vào vòng thử luyện thứ ba trước tiên. Nhưng khi ở vòng thứ ba, bọn họ gặp phải Luyện Vân Long Đằng, ở trên thảo nguyên phải tốn chút thời gian mới tìm được truyền tống trận, tự nhiên so với những người khác phải chậm một chút.
Nay mọi người cũng hiểu rõ đại khái quy luật thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ, rõ ràng chính là luân phiên luyện đan sư và người tu luyện cùng nhau thử luyện. Vòng thứ nhất khảo nghiệm năng lực người tu luyện, đợt thứ hai là trình độ luyện đan của luyện đan sư, vòng thứ ba như cũ là khảo nghiệm người tu luyện, thứ tư lại trở về đại điện này, có lẽ vẫn là khảo nghiệm luyện đan.
Nội dung mỗi lần thử luyện đều là ngẫu nhiên, chỉ xem vận khí của ngươi có được hya không, bị truyền tống đến nơi đâu.
Những người trở lại đại điện sớm hơn bọn họ, hẳn là ở vòng thử luyện thứ ba có vẻ đơn giản, cho nên mới có thể truyền tống trở về trong đại điện này trước tiên.
Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy rồi, rất nhiều người tu luyện trước đó ở trong thử luyện trải qua một phen khổ đấu mới được truyền tống trở lại đại điện không khỏi nghẹn khẩu khí.
Mỗi một vòng thử luyện, mọi người bị truyền tống thử luyện khác nhau, trải nghiệm cũng không giống. Sở Chước bọn họ cũng không biết những người khác thử luyện là như thế nào, chỉ có thể từ thương thế trên người những người đó đến phán đoán nội dung bọn họ thử luyện, trải qua qua khổ chiến linh tinh hay không, còn thương vong, vậy càng không phải ít.
Trong đại điện khi mọi người phát hiện lại có người bị truyền tống trở về, không khỏi nhìn qua, sau đó thì dời tầm mắt rất nhanh, không hề quan tâm nữa.
Vòng thử luyện thứ ba, trừ bỏ Đan Phong bên kia đã chết một người tu luyện ra, những người khác bị thương cũng không nặng, thoạt nhìn cũng không chật vật, cho nên đoàn người Sở Chước thoạt nhìn coi như là thoải mái.
Trải qua qua mấy vòng thử luyện, tất cả mọi người biết đại điện này hẳn là một nơi nghỉ ngơi, thẳng đến khi người tham gia thử luyện đều trở về tương đối rồi, mới có thể bắt đầu vòng thử luyện tiếp theo.
Cho nên người được truyền tống trở về cũng không vội mà làm cái gì, tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi ở trong đại điện.
Đương nhiên, dựa theo trải nghiệm lúc trước, thời gian nghỉ ngơi này cũng sẽ không lâu lắm, nhiều nhất là hai mươi canh giờ, tiếp theo sẽ bắt đầu vòng thử luyện kế tiếp.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Sở Chước cũng tìm một địa phương nghỉ ngơi, chờ đợi vòng thử luyện tiếp theo.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người tu luyện và luyện đan sư được truyền tống đến đại điện.
Sở Chước ôm A Chiếu cùng bé rùa, quan sát trong chốc lát, phát hiện những người được truyền tống đến đại điện, trong đó nhất định sẽ có tổ hợp luyện đan sư và người tu luyện, cực ít sẽ có một mình người tu luyện hoặc là luyện đan sư. Bởi vậy có thể thấy được, thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ, là do tổ đội luyện đan sư và người tu luyện hoàn thành, thiếu một thứ cũng không được.
Chẳng trách mỗi một luyện đan sư đều đã mang theo một đám người tu luyện tiến tới tham gia thử luyện, thì ra là vì nguyên nhân này.
Sở Chước bọn họ nghỉ ngơi trong chốc lát, lại thấy mấy chi đội ngũ được truyền tống đến đại điện, trong đó cũng có hai luyện đan sư khi ở đợt thử luyện thứ hai, từng đi qua trò chuyện với Mặc Sĩ Thiên Kỳ.
Thứ nhất là Đào Tố Vân, thứ hai là Hoắc Tinh Hà.
Hai người này tuổi không lớn, tuy rằng thiên phú luyện đan không so được với Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Đan Phong, nhưng ở đại lục Nghiễm Nguyên coi như là luyện đan sư thiên tài. Đặc biệt là Đào Tố Vân, chỉ là luyện đan sư đến từ một gia tộc nhị lưu, có thể đi đến từng bước này, rất không dễ dàng.
Còn Hoắc Tinh Hà, thì nghe được từ Hoắc thị Đông Đình, Hoắc thị Đông Đình và Dịch thị Tây Đình cũng được coi là đại gia tộc hai đình, địa vị ở Nghiễm Nguyên đại lục không thấp, đủ để tạo được điều kiện rất tốt cho một luyện đan sư thiên tài.
Hoắc Tinh Hà mày kiếm mắt sáng, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có phong phạm danh môn, là một quý công tử danh môn có chút tự hạn chế. Cũng không biết vìa sao vừa nhìn Mặc Sĩ Thiên Kỳ thì thuận mắt, lúc trước Mặc Sĩ Thiên Kỳ tìm hắn nói chuyện, còn có lòng tốt nhắc nhở qua hắn vài câu.
Thấy hai người này cũng thông qua vòng thử luyện thứ ba, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cao hứng đi qua, trao đổi tình huống vòng thử luyện thứ ba cùng bọn họ.
Trao đổi được không kém lắm, Mặc Sĩ Thiên Kỳ chạy về nói thầm cùng Sở Chước: Sở tỷ, thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ này thật sự là rất biến thái. Nghe nói vòng thử luyện thứ ba, Hoắc đạo hữu thế nhưng bị truyền tống đến một nơi hoang vu không một ngọn cỏ, linh khí loãng, chiến đấu cùng với các loại cọp hoang mãng xà, trải qua một phen ác đấu, mới tìm được truyền tống trận rời khỏi. Còn có Đào đạo hữu... . . .
Sau khi Sở Chước nghe xong, cũng hiểu được thử luyện bí cảnh này quả thật là rất biến thái, căn bản là không cân nhắc qua sức chiến đấu của luyện đan sư, chẳng trách nhiều người như vậy cũng không biện pháp thông qua.
Quả nhiên, hai mươi canh giờ qua đi, Sở Chước phát hiện người thông qua vòng thứ ba thử luyện trở lại đại điện này cũng không nhiều, luyện đan sư chỉ có ba ngàn người.
Mới vòng thử luyện thứ ba, vốn là một vạn luyện đan sư đã bị cắt giảm đến ba ngàn người, có thể thấy được tỉ lệ đào thải cao.
Khi mặt tường ở chỗ sâu trong đại điện lại xuất hiện bốn cái cửa thông đạo Giáp ất bính đinh , mọi người biết vòng thử luyện thứ tư bắt đầu.
Lần này Mặc Sĩ Thiên Kỳ như cũ lựa chọn cửa thông đạo chữ giáp.
Đan Phong và đám người Đào Tố Vân cũng lựa chọn đi qua từng cửa thông đạo, vẫn chưa giống như những luyện đan sư khác, ở mỗi vòng thí luyện thì đổi một cửa vào thông đạo. Kỳ thực mọi người cũng không biết vì sao đại điện này muốn phân chia bốn cửa vào thông đạo, mà bốn cửa vào thông đạo lại có cái gì khác nhau. Bởi vì cơ hội lựa chọn chỉ có một lần, cho nên mỗi lần bọn họ lựa chọn đều rất thận trọng, cũng lo lắng chủ nhân bí cảnh này lại làm chút gì đó biến thái thử luyện cho bọn hắn.
Dù sao lần đầu tiên chon lối vào chữ giáp, thì chọn chữ giáp thôi. Mặc Sĩ Thiên Kỳ là một người tùy tâm, cảm thấy cái cửa nào cũng giống nhau.
Sở Chước đối với cái này cũng không ý kiến.
Hiện tại đối với rất nhiều tình huống của bí cảnh bọn họ đều không biết, lựa chọn cái nào thật đúng là chỉ có thể tự mình mơ hồ, xem vận khí cá nhân.
Sau khi bọn họ đi qua thông đạo, lại đi đến một gian phòng luyện đan khép kín.
Cũng giống đợt thử luyện thứ hai, vẫn là từ giữa không trung bay xuống một
Kỳ thực cũng có thể lý giải, tuy nói ở đợt thử luyện thứ hai, tốc độ luyện đan của Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng đủ mau, khiến cho bọn họ có thể tiến vào vòng thử luyện thứ ba trước tiên. Nhưng khi ở vòng thứ ba, bọn họ gặp phải Luyện Vân Long Đằng, ở trên thảo nguyên phải tốn chút thời gian mới tìm được truyền tống trận, tự nhiên so với những người khác phải chậm một chút.
Nay mọi người cũng hiểu rõ đại khái quy luật thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ, rõ ràng chính là luân phiên luyện đan sư và người tu luyện cùng nhau thử luyện. Vòng thứ nhất khảo nghiệm năng lực người tu luyện, đợt thứ hai là trình độ luyện đan của luyện đan sư, vòng thứ ba như cũ là khảo nghiệm người tu luyện, thứ tư lại trở về đại điện này, có lẽ vẫn là khảo nghiệm luyện đan.
Nội dung mỗi lần thử luyện đều là ngẫu nhiên, chỉ xem vận khí của ngươi có được hya không, bị truyền tống đến nơi đâu.
Những người trở lại đại điện sớm hơn bọn họ, hẳn là ở vòng thử luyện thứ ba có vẻ đơn giản, cho nên mới có thể truyền tống trở về trong đại điện này trước tiên.
Suy nghĩ cẩn thận điểm ấy rồi, rất nhiều người tu luyện trước đó ở trong thử luyện trải qua một phen khổ đấu mới được truyền tống trở lại đại điện không khỏi nghẹn khẩu khí.
Mỗi một vòng thử luyện, mọi người bị truyền tống thử luyện khác nhau, trải nghiệm cũng không giống. Sở Chước bọn họ cũng không biết những người khác thử luyện là như thế nào, chỉ có thể từ thương thế trên người những người đó đến phán đoán nội dung bọn họ thử luyện, trải qua qua khổ chiến linh tinh hay không, còn thương vong, vậy càng không phải ít.
Trong đại điện khi mọi người phát hiện lại có người bị truyền tống trở về, không khỏi nhìn qua, sau đó thì dời tầm mắt rất nhanh, không hề quan tâm nữa.
Vòng thử luyện thứ ba, trừ bỏ Đan Phong bên kia đã chết một người tu luyện ra, những người khác bị thương cũng không nặng, thoạt nhìn cũng không chật vật, cho nên đoàn người Sở Chước thoạt nhìn coi như là thoải mái.
Trải qua qua mấy vòng thử luyện, tất cả mọi người biết đại điện này hẳn là một nơi nghỉ ngơi, thẳng đến khi người tham gia thử luyện đều trở về tương đối rồi, mới có thể bắt đầu vòng thử luyện tiếp theo.
Cho nên người được truyền tống trở về cũng không vội mà làm cái gì, tìm một chỗ ngồi xuống nghỉ ngơi ở trong đại điện.
Đương nhiên, dựa theo trải nghiệm lúc trước, thời gian nghỉ ngơi này cũng sẽ không lâu lắm, nhiều nhất là hai mươi canh giờ, tiếp theo sẽ bắt đầu vòng thử luyện kế tiếp.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Sở Chước cũng tìm một địa phương nghỉ ngơi, chờ đợi vòng thử luyện tiếp theo.
Theo thời gian trôi qua, càng ngày càng nhiều người tu luyện và luyện đan sư được truyền tống đến đại điện.
Sở Chước ôm A Chiếu cùng bé rùa, quan sát trong chốc lát, phát hiện những người được truyền tống đến đại điện, trong đó nhất định sẽ có tổ hợp luyện đan sư và người tu luyện, cực ít sẽ có một mình người tu luyện hoặc là luyện đan sư. Bởi vậy có thể thấy được, thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ, là do tổ đội luyện đan sư và người tu luyện hoàn thành, thiếu một thứ cũng không được.
Chẳng trách mỗi một luyện đan sư đều đã mang theo một đám người tu luyện tiến tới tham gia thử luyện, thì ra là vì nguyên nhân này.
Sở Chước bọn họ nghỉ ngơi trong chốc lát, lại thấy mấy chi đội ngũ được truyền tống đến đại điện, trong đó cũng có hai luyện đan sư khi ở đợt thử luyện thứ hai, từng đi qua trò chuyện với Mặc Sĩ Thiên Kỳ.
Thứ nhất là Đào Tố Vân, thứ hai là Hoắc Tinh Hà.
Hai người này tuổi không lớn, tuy rằng thiên phú luyện đan không so được với Mặc Sĩ Thiên Kỳ và Đan Phong, nhưng ở đại lục Nghiễm Nguyên coi như là luyện đan sư thiên tài. Đặc biệt là Đào Tố Vân, chỉ là luyện đan sư đến từ một gia tộc nhị lưu, có thể đi đến từng bước này, rất không dễ dàng.
Còn Hoắc Tinh Hà, thì nghe được từ Hoắc thị Đông Đình, Hoắc thị Đông Đình và Dịch thị Tây Đình cũng được coi là đại gia tộc hai đình, địa vị ở Nghiễm Nguyên đại lục không thấp, đủ để tạo được điều kiện rất tốt cho một luyện đan sư thiên tài.
Hoắc Tinh Hà mày kiếm mắt sáng, trong lúc giơ tay nhấc chân đều có phong phạm danh môn, là một quý công tử danh môn có chút tự hạn chế. Cũng không biết vìa sao vừa nhìn Mặc Sĩ Thiên Kỳ thì thuận mắt, lúc trước Mặc Sĩ Thiên Kỳ tìm hắn nói chuyện, còn có lòng tốt nhắc nhở qua hắn vài câu.
Thấy hai người này cũng thông qua vòng thử luyện thứ ba, Mặc Sĩ Thiên Kỳ cao hứng đi qua, trao đổi tình huống vòng thử luyện thứ ba cùng bọn họ.
Trao đổi được không kém lắm, Mặc Sĩ Thiên Kỳ chạy về nói thầm cùng Sở Chước: Sở tỷ, thử luyện bí cảnh Cổ Đầm Hồ này thật sự là rất biến thái. Nghe nói vòng thử luyện thứ ba, Hoắc đạo hữu thế nhưng bị truyền tống đến một nơi hoang vu không một ngọn cỏ, linh khí loãng, chiến đấu cùng với các loại cọp hoang mãng xà, trải qua một phen ác đấu, mới tìm được truyền tống trận rời khỏi. Còn có Đào đạo hữu... . . .
Sau khi Sở Chước nghe xong, cũng hiểu được thử luyện bí cảnh này quả thật là rất biến thái, căn bản là không cân nhắc qua sức chiến đấu của luyện đan sư, chẳng trách nhiều người như vậy cũng không biện pháp thông qua.
Quả nhiên, hai mươi canh giờ qua đi, Sở Chước phát hiện người thông qua vòng thứ ba thử luyện trở lại đại điện này cũng không nhiều, luyện đan sư chỉ có ba ngàn người.
Mới vòng thử luyện thứ ba, vốn là một vạn luyện đan sư đã bị cắt giảm đến ba ngàn người, có thể thấy được tỉ lệ đào thải cao.
Khi mặt tường ở chỗ sâu trong đại điện lại xuất hiện bốn cái cửa thông đạo Giáp ất bính đinh , mọi người biết vòng thử luyện thứ tư bắt đầu.
Lần này Mặc Sĩ Thiên Kỳ như cũ lựa chọn cửa thông đạo chữ giáp.
Đan Phong và đám người Đào Tố Vân cũng lựa chọn đi qua từng cửa thông đạo, vẫn chưa giống như những luyện đan sư khác, ở mỗi vòng thí luyện thì đổi một cửa vào thông đạo. Kỳ thực mọi người cũng không biết vì sao đại điện này muốn phân chia bốn cửa vào thông đạo, mà bốn cửa vào thông đạo lại có cái gì khác nhau. Bởi vì cơ hội lựa chọn chỉ có một lần, cho nên mỗi lần bọn họ lựa chọn đều rất thận trọng, cũng lo lắng chủ nhân bí cảnh này lại làm chút gì đó biến thái thử luyện cho bọn hắn.
Dù sao lần đầu tiên chon lối vào chữ giáp, thì chọn chữ giáp thôi. Mặc Sĩ Thiên Kỳ là một người tùy tâm, cảm thấy cái cửa nào cũng giống nhau.
Sở Chước đối với cái này cũng không ý kiến.
Hiện tại đối với rất nhiều tình huống của bí cảnh bọn họ đều không biết, lựa chọn cái nào thật đúng là chỉ có thể tự mình mơ hồ, xem vận khí cá nhân.
Sau khi bọn họ đi qua thông đạo, lại đi đến một gian phòng luyện đan khép kín.
Cũng giống đợt thử luyện thứ hai, vẫn là từ giữa không trung bay xuống một
/238
|