Sau khi nghe xong A Chiếu giải thích, Bích Tầm Châu cũng là vẻ mặt kinh ngạc.
Thứ như Định Hồn Châu này, chưa bao giờ nghe thấy, có lẽ cũng không phải là vật của Linh thế giới, mà là linh bảo Đại Hoang giới, có lẽ cũng là vật cực kì trân quý, A Chiếu có thể lấy ra...
Bích Tầm Châu nhịn không được nhìn về phía cụ lông nho nhỏ đó, tuy rằng vẫn còn nho nhỏ, lúc này lại cảm thấy nó vô cùng cao lớn.
Thấy Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẫn là vẻ mặt nghi hoặc, Bích Tầm Châu liền nhỏ giọng nói cho bọn họ lời A Chiếu nói.
Thì ra là như vậy. Mặc Sĩ Thiên Kỳ vô cùng cao hứng, hai mắt sáng lấp lánh: Như thế thật sự là quá tốt rồi!
Nam tử quay đầu nhìn qua, nhìn thấy Mặc Sĩ Thiên Kỳ phản ứng, tự nhiên biết hắn vì sao cao hứng như thế, không khỏi mở miệng nói:【Ta cũng không phải là Kính Trạch Quân.】
Mặc Sĩ Thiên Kỳ sửng sốt.
【Tuy ta là thần niệm Kính Trạch Quân lưu lại, tự ta cũng đã sinh ra ý thức, không phải bản thân Kính Trạch Quân, Kính Trạch Quân từ thời kì thượng cổ thì đã ngã xuống.】Nó lạnh nhạt vừa nói, thần sắc thanh lãnh không gợn sóng, mí mắt cụp xuống, yên tĩnh mà tự phụ.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng Sở Chước nhìn thấy bộ dạng nó như vậy, không khỏi nghĩ đến lúc trước khi nhìn thấy Kính Trạch Quân ở trong tranh nhận truyền thừa.
Một người kinh tài tuyệt diễm như vậy, lại ngã xuống ở cái thời đại cường giả mọc lên như nấm, ngẫm lại thì đáng tiếc.
Sở Chước đột nhiên nói: Vừa rồi khi ta cùng A Kỳ nhận truyền thừa, cũng nhìn thấy Kính Trạch Quân, cũng không phải là thần niệm Kính Trạch Quân, mà là một đoạn ký ức hắn lưu lại. Chúng ta ở trong tranh đều nhận được truyền thừa bí cảnh, mà Kính Trạch Quân đối chúng ta có ân truyền thừa giáo dục... Mặc dù ngươi không phải Kính Trạch Quân, nhưng ngươi thay Kính Trạch Quân thủ hộ bí cảnh, kế thừa ý chí cùng ký ức của Kính Trạch Quân, chúng ta cũng cảm kích ngươi.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ gật đầu theo: Sở tỷ nói đúng, bí cảnh này là của Kính Trạch Quân, chúng ta có được truyền thừa, Kính Trạch Quân coi như là nửa sư phụ của chúng ta, ngươi có thể tốt lành, chúng ta cũng cao hứng.
Nam tử nhìn bọn họ, hơi hơi nhếch lên miệng, không nói chuyện.
Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng không để ý nó, lập tức nói lên việc truyền thừa vừa rồi ở trong tranh cùng A Chiếu, Bích Tầm Châu.
Bên ngoài một ngày, trong tranh cũng là mười năm.
Thời gian Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ tiến vào trong tranh là một ngày, lại giống như ở bên trong qua mười năm, mười năm này nhận được ký ức giáo dục Kính Trạch Quân lưu lại trong tranh.
Đây mới là cực trân quý truyền thừa trong bí cảnh, là bất kì bí cảnh nào so ra đều kém hơn.
Kính Trạch Quân đó là chủ nhân bí cảnh này, cũng là vị kia thượng cổ đại năng.
Kính Trạch Quân thật sự là một người bác học, chẳng qua là một ký ức, lại có thể giáo dục chúng ta thật nhiều thứ, nếu không phải hạn chế trong tranh, ta và Sở tỷ đều có thể trực tiếp tấn bậc ngay tại trong tranh. Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói, tràn đầy tôn sùng đối với chủ nhân bí cảnh này, có thể nói, vị Kính Trạch Quân đã trở thành người đầu tiên hắn sùng bái cuộc đời này.
Còn A Chiếu, đó là thú đầu tiên hắn sùng bái trong cuộc đời, không mâu thuẩn.
Bởi vì là hai người cùng nhau tiến vào trong thế giới tranh, cho nên truyền thừa bí cảnh cũng chia làm hai phần.
Một phần là đan đạo, một phần là võ đạo.
Kính Trạch Quân giáo dục Mặc Sĩ Thiên Kỳ đan đạo, giáo dục Sở Chước võ đạo, mười năm ở trong thế giới tranh, hai người được ký ức Kính Trạch Quân lưu lại chỉ đạo, tuy rằng chỉ là một phần ký ức, cũng đã dấu ấn ở trong đầu bọn họ, phần truyền thừa này, so với ký ức truyền thừa huyết mạch thần thú nào đó cũng không thua kém bao nhiêu.
Còn có, ta có công pháp tu luyện. Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói đến cái này, hai mắt đều đang sáng lên: Là Kính Trạch Quân truyền thụ, phương thức tu luyện nhân tộc thời kì thượng cổ cùng hiện tại đã không giống nhau, sau khi ký ức Kính Trạch Quân biết tình huống của ta, tự mình suy diễn một bộ công pháp tu luyện thiên cấp cực phẩm cho ta...
Không nói Mặc Sĩ Thiên Kỳ phấn chấn không thôi, ngay cả Bích Tầm Châu cùng Huyền Uyên ở bên cạnh nghe được đều nghe đến sửng sửng sốt sốt.
Nếu chân tướng theo như lời bọn họ nói, trong thế giới trong tranh có một đạo ký ức Kính Trạch Quân lưu lại giáo dục bọn họ, có thể nghĩ vị Kính Trạch Quân này là loại người kinh tài tuyệt diễm cỡ nào. Cho dù đã muốn ngã xuống, lưu lại một ký ức thôi, phần ký ức này thế nhưng cũng có thể lúc này căn cứ vào Mặc Sĩ Thiên Kỳ cần, vì hắn suy diễn ra một bộ công pháp luyện đan sư thích hợp hắn tu luyện.
Đó là nhân tộc thời kì thượng cổ đại năng!
Nhân tộc thời kì thượng cổ mặc dù suy thoái, nhưng mỗi một nhân tộc có thể nhấc lên trọng trách quật khởi nhân tộc đại năng, đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, bọn họ trí tuệ và mưu kế, là châu bảo nhân tộc, sáng tạo ra một bộ công pháp thích hợp nhân tộc tu luyện,
Thứ như Định Hồn Châu này, chưa bao giờ nghe thấy, có lẽ cũng không phải là vật của Linh thế giới, mà là linh bảo Đại Hoang giới, có lẽ cũng là vật cực kì trân quý, A Chiếu có thể lấy ra...
Bích Tầm Châu nhịn không được nhìn về phía cụ lông nho nhỏ đó, tuy rằng vẫn còn nho nhỏ, lúc này lại cảm thấy nó vô cùng cao lớn.
Thấy Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẫn là vẻ mặt nghi hoặc, Bích Tầm Châu liền nhỏ giọng nói cho bọn họ lời A Chiếu nói.
Thì ra là như vậy. Mặc Sĩ Thiên Kỳ vô cùng cao hứng, hai mắt sáng lấp lánh: Như thế thật sự là quá tốt rồi!
Nam tử quay đầu nhìn qua, nhìn thấy Mặc Sĩ Thiên Kỳ phản ứng, tự nhiên biết hắn vì sao cao hứng như thế, không khỏi mở miệng nói:【Ta cũng không phải là Kính Trạch Quân.】
Mặc Sĩ Thiên Kỳ sửng sốt.
【Tuy ta là thần niệm Kính Trạch Quân lưu lại, tự ta cũng đã sinh ra ý thức, không phải bản thân Kính Trạch Quân, Kính Trạch Quân từ thời kì thượng cổ thì đã ngã xuống.】Nó lạnh nhạt vừa nói, thần sắc thanh lãnh không gợn sóng, mí mắt cụp xuống, yên tĩnh mà tự phụ.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng Sở Chước nhìn thấy bộ dạng nó như vậy, không khỏi nghĩ đến lúc trước khi nhìn thấy Kính Trạch Quân ở trong tranh nhận truyền thừa.
Một người kinh tài tuyệt diễm như vậy, lại ngã xuống ở cái thời đại cường giả mọc lên như nấm, ngẫm lại thì đáng tiếc.
Sở Chước đột nhiên nói: Vừa rồi khi ta cùng A Kỳ nhận truyền thừa, cũng nhìn thấy Kính Trạch Quân, cũng không phải là thần niệm Kính Trạch Quân, mà là một đoạn ký ức hắn lưu lại. Chúng ta ở trong tranh đều nhận được truyền thừa bí cảnh, mà Kính Trạch Quân đối chúng ta có ân truyền thừa giáo dục... Mặc dù ngươi không phải Kính Trạch Quân, nhưng ngươi thay Kính Trạch Quân thủ hộ bí cảnh, kế thừa ý chí cùng ký ức của Kính Trạch Quân, chúng ta cũng cảm kích ngươi.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ gật đầu theo: Sở tỷ nói đúng, bí cảnh này là của Kính Trạch Quân, chúng ta có được truyền thừa, Kính Trạch Quân coi như là nửa sư phụ của chúng ta, ngươi có thể tốt lành, chúng ta cũng cao hứng.
Nam tử nhìn bọn họ, hơi hơi nhếch lên miệng, không nói chuyện.
Sở Chước và Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng không để ý nó, lập tức nói lên việc truyền thừa vừa rồi ở trong tranh cùng A Chiếu, Bích Tầm Châu.
Bên ngoài một ngày, trong tranh cũng là mười năm.
Thời gian Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ tiến vào trong tranh là một ngày, lại giống như ở bên trong qua mười năm, mười năm này nhận được ký ức giáo dục Kính Trạch Quân lưu lại trong tranh.
Đây mới là cực trân quý truyền thừa trong bí cảnh, là bất kì bí cảnh nào so ra đều kém hơn.
Kính Trạch Quân đó là chủ nhân bí cảnh này, cũng là vị kia thượng cổ đại năng.
Kính Trạch Quân thật sự là một người bác học, chẳng qua là một ký ức, lại có thể giáo dục chúng ta thật nhiều thứ, nếu không phải hạn chế trong tranh, ta và Sở tỷ đều có thể trực tiếp tấn bậc ngay tại trong tranh. Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói, tràn đầy tôn sùng đối với chủ nhân bí cảnh này, có thể nói, vị Kính Trạch Quân đã trở thành người đầu tiên hắn sùng bái cuộc đời này.
Còn A Chiếu, đó là thú đầu tiên hắn sùng bái trong cuộc đời, không mâu thuẩn.
Bởi vì là hai người cùng nhau tiến vào trong thế giới tranh, cho nên truyền thừa bí cảnh cũng chia làm hai phần.
Một phần là đan đạo, một phần là võ đạo.
Kính Trạch Quân giáo dục Mặc Sĩ Thiên Kỳ đan đạo, giáo dục Sở Chước võ đạo, mười năm ở trong thế giới tranh, hai người được ký ức Kính Trạch Quân lưu lại chỉ đạo, tuy rằng chỉ là một phần ký ức, cũng đã dấu ấn ở trong đầu bọn họ, phần truyền thừa này, so với ký ức truyền thừa huyết mạch thần thú nào đó cũng không thua kém bao nhiêu.
Còn có, ta có công pháp tu luyện. Mặc Sĩ Thiên Kỳ nói đến cái này, hai mắt đều đang sáng lên: Là Kính Trạch Quân truyền thụ, phương thức tu luyện nhân tộc thời kì thượng cổ cùng hiện tại đã không giống nhau, sau khi ký ức Kính Trạch Quân biết tình huống của ta, tự mình suy diễn một bộ công pháp tu luyện thiên cấp cực phẩm cho ta...
Không nói Mặc Sĩ Thiên Kỳ phấn chấn không thôi, ngay cả Bích Tầm Châu cùng Huyền Uyên ở bên cạnh nghe được đều nghe đến sửng sửng sốt sốt.
Nếu chân tướng theo như lời bọn họ nói, trong thế giới trong tranh có một đạo ký ức Kính Trạch Quân lưu lại giáo dục bọn họ, có thể nghĩ vị Kính Trạch Quân này là loại người kinh tài tuyệt diễm cỡ nào. Cho dù đã muốn ngã xuống, lưu lại một ký ức thôi, phần ký ức này thế nhưng cũng có thể lúc này căn cứ vào Mặc Sĩ Thiên Kỳ cần, vì hắn suy diễn ra một bộ công pháp luyện đan sư thích hợp hắn tu luyện.
Đó là nhân tộc thời kì thượng cổ đại năng!
Nhân tộc thời kì thượng cổ mặc dù suy thoái, nhưng mỗi một nhân tộc có thể nhấc lên trọng trách quật khởi nhân tộc đại năng, đều là hạng người kinh tài tuyệt diễm, bọn họ trí tuệ và mưu kế, là châu bảo nhân tộc, sáng tạo ra một bộ công pháp thích hợp nhân tộc tu luyện,
/238
|