Cùng Trời Với Thú

Chương 31 - Chương 31

/238


Thân Đồ Hoàng tự mình đưa Sở Chước về Phù Thiên Phong rồi mới rời khỏi.

Sở Chước đứng ở trước sân viện, nhìn theo bóng dáng Thân Đồ Hoàng rời đi, nhịn không được đoán mục đích của Yến Nhã Chính.

Đời trước vào lúc này, nàng còn đang bò đỉnh Tẩy Thiên, không có đi Đoạn Tinh nhai, tự nhiên cũng sẽ không gặp được Yến Nhã Chính và Từ Nô Song, lại càng không sẽ cứu được Tần Cảnh ra. Nếu đời trước cuối cùng Tần Cảnh là chết ở trong tay Yến Nhã Chính và Từ Nô Song, Tẩy Kiếm Tông không có được tin tức, một chuyện năm năm sau Đoạn Tinh nhai bị phong bế đóng cửa, quả thật đáng giá để cân nhắc.

Tuy rằng Tần Cảnh nói Yến Nhã Chính muốn hủy diệt Đoạn Tinh nhai, nhưng Sở Chước thấy rằng lời này còn chờ bàn bạc lại.

Chỉ cần Yến Nhã Chính không phải ngốc, thì biết hủy diệt Đoạn Tinh nhai mất nhiều hơn được, sẽ không làm loại chuyện này. Chỉ khi hắn và Tẩy Kiếm Tông có thù địch oán hận không thể hòa giải, muốn hủy diệt căn cơ của Tẩy Kiếm Tông.

Lại nhìn mấy ngày này Từ Nô Song cho người gấp gáp chăm chú nhìn nàng, thấy thế nào cũng không giống như là trả thù.

Nói vậy việc Yến Nhã Chính và Từ Nô Song tính toán hẳn là không nhỏ, nếu không cũng sẽ không phái người tới giết nàng, thậm chí còn muốn vu oan lên người nàng. Mà việc bọn họ tính toán, quả thật có liên quan với Đoạn Tinh nhai, thậm chí là quặng Toái Tinh thạch Đoạn Tinh nhai.

Có thế này mới giải thích được thông.

Lúc trước Tần Cảnh hẳn là nghe sai, tưởng là Yến Nhã Chính muốn hủy diệt Đoạn Tinh nhai.

Đột nhiên hai má hơi ngứa, Sở Chước quay đầu, thì nhìn thấy yêu thú ngồi xổm ở trên bả vai nàng. Nàng đột nhiên nhớ tới A Chiếu đúng là thích gây sự, nó đã biết chuyện Yến Nhã Chính muốn làm, lấy tính cách của nó, khẳng định sẽ có đi biết rõ ràng chuyện này.

Sở Chước xách nó từ trên vai đến trong lòng, hỏi: A Chiếu, ngươi hẳn là biết mục đích của Yến Nhã Chính đi?

A Chiếu nhìn ngó nàng, là vẻ mặt vô tội như cũ.

Sau một lúc lâu, Sở Chước xoa xoa đầu nó, ôm nó tiến vào sân nhỏ.

Sở Chước bưng cơm chiều do nô bộc đưa tới tiến vào, kêu mấy con yêu thú cùng nhau ăn cơm chiều, phát hiện Ngọc Bích Băng Nhện không ở đây, nên hỏi: Huyền Uyên, Tầm Châu đi đâu rồi?

Uyên Đồ Huyền Quy chậm rì rì nói:【Nó đi gây sự.】

Sở Chước: ... ...

Tuy rằng nghe không hiểu lời Huyền Uyên nói, nhưng đại khái có thể từ trong sự biểu đạt ý tứ của nó mà biết, Ngọc Bích Băng Nhện khẳng định là trà trộn tham dự vào chuyện đêm nay. Bích Tầm Châu luôn luôn lãnh ngạo, không thích gây sự với nhân loại, đêm nay nó sẽ chủ động đi gây sự, không cần nghĩ cũng biết nhất định là A Chiếu sai sử.

Từ chuyện cũ trước đây có thể phỏng đoán Tẩy Kiếm Tông nhất định sẽ hành động vào đêm nay, mặc dù không biết kết quả sẽ như thế nào, hiện tại Sở Chước lại không có biện pháp làm cái gì. Dù sao nàng ở trong Tẩy Kiếm Tông quả thật là một người ngoài, cực kỵ nhúng tay vào việc tông môn người ta, duy nhất có thể làm là khi người ở bên cạnh tìm nàng gây phiền toái, cho nàng phản kích.

Một người hai thú ăn xong cơm chiều, Sở Chước đang định rửa mặt một chút thì nghỉ ngơi, đột nhiên bên ngoài vang lên giọng nói của đại sư huynh Phù Thiên Phong - Tô Cố.

Sở Chước đi đến trong viện, chỉ thấy Tô Cố đang đứng ở ngoài sân.

Tô Cố là một kiếm tu vừa nhìn sẽ khiến cho người ta thấy rằng chính khí nghiêm nghị, tu kiếm đạo cũng là lấy đoan chính làm chủ, rất dễ dàng làm cho người ta sinh ra hảo cảm, là đại sư huynh rất đáng tin cậy.

Sở Chước mở cửa viện ra, hỏi: Tô sư huynh tìm ta có việc gì không?

Tô Cố thấy nàng ở, nhẹ nhàng thở ra, nói: Sở sư muội, sư phụ kêu ta nói cho muội một tiếng, đêm nay nếu không có chuyện gì, trăm ngàn đừng rời khỏi Phù Thiên Phong.

Sở Chước vẻ mặt nhu thuận nói: Đã biết, đa tạ Tô sư huynh đặc biệt đi một chuyến.

Tô Cố cười cười với nàng, nhắn xong chuyện Chiêm Hòa Trạch nhờ, rốt cuộc không nên ở lâu, nên lập tức rời khỏi.

Sở Chước đóng cửa viện lại, trở về phòng rửa mặt rồi lên giường nghỉ ngơi.

Bóng đêm thâm trầm, cửa sổ tỏa ra ánh đèn mờ nhạt.

Khi nghe được động tĩnh trong viện, Sở Chước mở to mắt, yêu thú ngủ ở trong ổ chăn của nàng cũng mở một đôi dị đồng sáng loáng trong suốt, tinh thần rạng rỡ nâng đầu lên.

Sở Chước đi ra cửa phòng, chợt nghe được bên ngoài có tiếng nô bộc truyền đến: Sở cô nương, ngài có ở đây không?

Sở Chước đứng ở ngưỡng cửa sân viện, nhìn nô bộc đó, nhận ra hắn là A Thường nô bộc bình thường đưa cơm cho nàng, hỏi: Có chuyện gì sao?

A Thường lo lắng nói: Sở cô nương, Phong chủ tìm ngài có việc, để thuộc hạ kêu ngài đi qua.

Chiêm thúc thúc tìm ta? Trễ như vậy đi đâu? Sở Chước vẻ mặt kinh ngạc hỏi.

A Thường có chút khẩn trương nói: Phong chủ kêu ngài đi Kình Thiên phong, Phong chủ nói lần này có chút chuyện không vui, có lẽ cần Sở cô nương đi tới chỗ chưởng môn giáp mặt đối chất...

Sở Chước hơi hơi nheo mắt lại, nói với nô bộc đó: Một khi đã như vậy, ta đây liền đi thôi. Ngươi đợi một lát, đầu tiên ta trở về phòng đi đổi bộ y phục.

A Thường lập tức nói: Sở cô nương, việc này thực vội, ngài vẫn là đi theo ngay thôi.

Vừa dứt lời, đồng thời chưởng phong sắc bén đánh úp lại tới trước mặt của Sở Chước, xuyên thấu qua ánh trăng mờ tối, trên mặt A Thường làm gì còn có cung kính cẩn thận như bình thường, mà là lạnh nhạt khác thường, ra tay từng chiêu là sát chiêu.

Sở Chước sớm có chuẩn bị, ở khi hắn động thủ, thì lui về phía sau cực nhanh, lật tay nắm lấy một thanh trọng kiếm, cầm kiếm chụp đi qua hướng A Thường.

Dưới chân A Thường dịch qua vài bước, tránh đi trọng kiếm, một bàn tay dò vào trong tay áo, vung lên tới hướng của nàng.

Sở Chước trực giác có nguy hiểm, theo bản năng giơ trọng kiếm lên, kiếm quang lóe lên, chỉ nghe được thanh âm leng keng leng keng, Toái Tinh kiếm cản trở ngân châm tinh tế như lông trâu đánh úp lại.

Ngươi không phải A Thường, A Thường đâu? Sở Chước khẳng định hỏi.

Người nọ không có trả lời, một kích chưa trúng, lại ra tay lần nữa, như cũ là ám khí nhìn không thấy.

Sở Chước dựa vào kinh nghiệm nhiều năm chiến đấu, theo bản năng phi thân lên, nhảy đến trên nóc nhà, nhảy vọt vài cái lại từ nóc nhà nhảy xuống, thắt lưng xoay chuyển, Toái Tinh kiếm chém qua giữa không trung, một tiếng coong vang lên, đánh rơi một cái ngân châm màu vàng.

Vài lần ra tay đều bị nàng tránh thoát đi, rốt cuộc người này đã hiểu rõ vì sao trước đó phái ra mấy sát thủ đều không có giải quyết được nàng, ngược lại bị tiểu tử Thân Đồ Hoàng đó phá rối, thực lực nữ nhân này cùng với bọn họ tra được không khớp nhau... Không, phải nói, nữ nhân này rõ ràng chỉ có thực lực Ngưng Mạch cảnh tầng chín, cố tình lại có thể xuất ra thực lực vượt qua Vũ Hóa cảnh, quả thực không tưởng tượng nổi.

Ngày nào đó nếu để cho nàng trưởng thành, nhất định


/238

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status