Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 108: Cưa cẩm đại pháp
/297
|
"Ai có con cơ?" Cố Vi Vi vừa mới bị Phó Hàn Tranh hôn tới mê man, nhất thời vẫn chưa tỉnh táo cho lắm.
"Là nam thần Thời Dịch, trên Weibo có người chụp được bức ảnh anh ấy mua que thử thai, bây giờ trên mạng đã loạn như ong vỡ tổ rồi." Kỷ Trình khóc lóc.
Cố Vi Vi nhìn thủ phạm chân chính Phó Thời Khâm đang ngồi co gối trên sô pha ngoài phòng khách mà xem ti vi.
"Yên tâm đi, không phải Phó Thời Dịch đâu, người mua que thử thai là anh trai anh ta, Phó Thời Khâm."
"Cô chắc chắn là Nhị thiếu mua chứ không phải Tam thiếu chứ?" Kỷ Trình lại thút thít mấy tiếng nữa, "Nhưng người trên ảnh mặc quần áo của nam thần Thời Dịch mà."
"Tất nhiên là chắc chắn rồi."
Hắn mua que thử thai cho cô dùng, cô còn không chắc chắn được chắc?
Phó Thời Khâm ngồi trên ghế sô pha xem tin tức giải trí, buổi lễ trao giải Thời Thượng Thịnh Điển đã bắt đầu từ hai giờ trước, lúc này Phó Thời Dịch đang đi thảm đỏ.
Hôm nay Phó Thời Dịch xuất hiện với mái tóc màu xám rất cá tính, mặc bộ âu phục màu lam thời thượng, vừa tới nơi, tiếng hò hét của những người hâm mộ đã ào ào vang lên.
Thời Dịch nhìn về phía ống kính phóng viên bắt đầu tạo dáng, miệng nở một nụ cười đầy tà mị, cả người soái khí ngời ngời.
Phó Thời Khâm đang cầm một bát kẹo ngọt, vừa nhai vừa xem tivi, lại còn hừ một tiếng chê bai.
"Tinh tướng!"
Trên tivi, Phó Thời Dịch vừa mới hoàn thành một chữ ký rồng bay phượng múa, sau đó lại tiếp tục tạo dáng.
Phó Thời Khâm vừa bỏ một viên kẹo vào miệng liền nghe thấy MC dùng lời lẽ hoa mỹ hết lời ca ngợi Phó Thời Dịch, lại tiếp tục coi thường mà hừ một tiếng.
"Nông nổi!"
Cố Vi Vi nói chuyện với Kỷ Trình xong, lại liếc mắt nhìn cái người đang ngồi trên ghế sô pha kia.
"Hai người thực sự là anh em ruột thịt cùng mẹ sinh ra sao?"
Phó Thời Khâm quay đầu lại nhìn cô, "Mẹ thì cùng một mẹ thật, còn có phải ruột thịt hay không thì có trời mới biết."
Cái răng đầu tiên mà Phó Thời Dịch thay là bị hắn đánh rụng.
Mà cô bạn gái đầu tiên của hắn là bị Phó Thời Dịch đào chân tường ("đào chân tường" nghĩa là phá hoại chuyện của người khác làm lợi cho mình)
Phó Thời Khâm vừa mới dứt lời thì điện thoại di động của hắn đổ chuông. Hắn lười cầm lên, vì thế liền trực tiếp mở loa ngoài.
Ở đầu dây bên kia truyền tới tiếng mắng chửi của kẻ đang tức muốn nổ cả phổi, Phó Thời Dịch.
"Phó lão nhị, anh muốn chết đấy phải không, sao anh cứ thích giả mạo em như vậy chứ? Đã thế mua cái gì không mua, lại đi mua que thử thai?"
"Chính cậu muốn hai chúng ta giống nhau còn gì." Phó Thời Khâm thấy mình thành công chọc Phó Thời Dịch tức muốn phát điên, trong lòng cảm thấy thật vui vẻ.
"Anh cho rằng em gần đây quá bận rộn, không có thời gian quay về một đấu một với anh phải không?" Phó Thời Dịch hét lên.
"Chẳng phải ngày nào cậu cũng được nhắc tới trên mấy tin tức giải trí rồi lên trang nhất tạp chí sao, chuyện như vậy cậu phải quen từ lâu rồi chứ?" Phó Thời Khâm nói.
"Quen ông nội anh thì có, bây giờ trên mạng đã đồn ầm lên là em đã kết hôn có cả con rồi kìa!" Phó Thời Dịch chỉ hận không thể nhảy qua điện thoại tới gặp Phó Thời Khâm ngay lập tức.
Tên anh trai này đã biết rõ hai người bọn họ giống nhau y đúc lại còn cố tình ra ngoài gây sự. Phó Thời Khâm tự mình gây sự cũng chẳng sao, đằng này lại mặc quần áo của hắn đi gây sự, đây chẳng phải cố tình thì là gì.
Ai cũng nói Phó Thời Dịch hắn tai tiếng đầy người nhưng có ai biết một nửa đống tai tiếng này đều là do Phó Thời Khâm giả mạo hắn gây ra chứ.
"Dù sao cũng không phải tôi muốn mua, là đại ca bảo tôi đi mua, tôi dám không đi chắc?" Phó Thời Khâm liếc sang cánh cửa phòng làm việc, "Cậu có bản lĩnh thì đi mà xả giận lên anh ấy."
Ở đầu dây bên kia, Phó Thời Dịch sửng sốt vài giây rồi thấp giọng hỏi.
"Chị dâu của chúng ta mang thai rồi sao?"
"Là con trai hay con gái vậy?"
"Có phải con ruột của đại ca không thế?"
....
"Cô ấy không có thai, làm mất công tôi hoan hỉ cả một buổi chiều.
Phó Thời Khâm đáp.
"Lần này chưa có, có thể lần sau chúng ta sẽ thật sự lên chức chú cũng nên." Phó Thời Dịch vừa nghe chuyện Cố Vi Vi suýt mang thai liền quên sạch mục đích ban đầu mình gọi điện thoại cho Phó Thời Khâm là gì.
"Hơn nữa lần trước em kêu anh chỉ bảo cưa cẩm đại pháp cho đại ca, rốt cuộc là anh có nói không vậy?"
"Cậu nói nhiều như vậy, làm sao mà tôi biết được cậu đang muốn nhắc tới cái nào chứ?" Phó Thời Khâm đáp.
"Giữa nam và nữ, chuyện mấu chốt chỉ có hai chữ mà thôi, một là làm, hai là yêu, càng làm càng yêu, càng yêu càng làm…."
"….." Cố Vi Vi đánh răng xong, vừa mới bước ra khỏi phòng tắm thì lại trùng hợp nghe được lời này của hai anh em kia.
Cô nghĩ, quyết định ký hợp đồng với Văn Hóa Thời Ức là quá sai lầm rồi.
"Là nam thần Thời Dịch, trên Weibo có người chụp được bức ảnh anh ấy mua que thử thai, bây giờ trên mạng đã loạn như ong vỡ tổ rồi." Kỷ Trình khóc lóc.
Cố Vi Vi nhìn thủ phạm chân chính Phó Thời Khâm đang ngồi co gối trên sô pha ngoài phòng khách mà xem ti vi.
"Yên tâm đi, không phải Phó Thời Dịch đâu, người mua que thử thai là anh trai anh ta, Phó Thời Khâm."
"Cô chắc chắn là Nhị thiếu mua chứ không phải Tam thiếu chứ?" Kỷ Trình lại thút thít mấy tiếng nữa, "Nhưng người trên ảnh mặc quần áo của nam thần Thời Dịch mà."
"Tất nhiên là chắc chắn rồi."
Hắn mua que thử thai cho cô dùng, cô còn không chắc chắn được chắc?
Phó Thời Khâm ngồi trên ghế sô pha xem tin tức giải trí, buổi lễ trao giải Thời Thượng Thịnh Điển đã bắt đầu từ hai giờ trước, lúc này Phó Thời Dịch đang đi thảm đỏ.
Hôm nay Phó Thời Dịch xuất hiện với mái tóc màu xám rất cá tính, mặc bộ âu phục màu lam thời thượng, vừa tới nơi, tiếng hò hét của những người hâm mộ đã ào ào vang lên.
Thời Dịch nhìn về phía ống kính phóng viên bắt đầu tạo dáng, miệng nở một nụ cười đầy tà mị, cả người soái khí ngời ngời.
Phó Thời Khâm đang cầm một bát kẹo ngọt, vừa nhai vừa xem tivi, lại còn hừ một tiếng chê bai.
"Tinh tướng!"
Trên tivi, Phó Thời Dịch vừa mới hoàn thành một chữ ký rồng bay phượng múa, sau đó lại tiếp tục tạo dáng.
Phó Thời Khâm vừa bỏ một viên kẹo vào miệng liền nghe thấy MC dùng lời lẽ hoa mỹ hết lời ca ngợi Phó Thời Dịch, lại tiếp tục coi thường mà hừ một tiếng.
"Nông nổi!"
Cố Vi Vi nói chuyện với Kỷ Trình xong, lại liếc mắt nhìn cái người đang ngồi trên ghế sô pha kia.
"Hai người thực sự là anh em ruột thịt cùng mẹ sinh ra sao?"
Phó Thời Khâm quay đầu lại nhìn cô, "Mẹ thì cùng một mẹ thật, còn có phải ruột thịt hay không thì có trời mới biết."
Cái răng đầu tiên mà Phó Thời Dịch thay là bị hắn đánh rụng.
Mà cô bạn gái đầu tiên của hắn là bị Phó Thời Dịch đào chân tường ("đào chân tường" nghĩa là phá hoại chuyện của người khác làm lợi cho mình)
Phó Thời Khâm vừa mới dứt lời thì điện thoại di động của hắn đổ chuông. Hắn lười cầm lên, vì thế liền trực tiếp mở loa ngoài.
Ở đầu dây bên kia truyền tới tiếng mắng chửi của kẻ đang tức muốn nổ cả phổi, Phó Thời Dịch.
"Phó lão nhị, anh muốn chết đấy phải không, sao anh cứ thích giả mạo em như vậy chứ? Đã thế mua cái gì không mua, lại đi mua que thử thai?"
"Chính cậu muốn hai chúng ta giống nhau còn gì." Phó Thời Khâm thấy mình thành công chọc Phó Thời Dịch tức muốn phát điên, trong lòng cảm thấy thật vui vẻ.
"Anh cho rằng em gần đây quá bận rộn, không có thời gian quay về một đấu một với anh phải không?" Phó Thời Dịch hét lên.
"Chẳng phải ngày nào cậu cũng được nhắc tới trên mấy tin tức giải trí rồi lên trang nhất tạp chí sao, chuyện như vậy cậu phải quen từ lâu rồi chứ?" Phó Thời Khâm nói.
"Quen ông nội anh thì có, bây giờ trên mạng đã đồn ầm lên là em đã kết hôn có cả con rồi kìa!" Phó Thời Dịch chỉ hận không thể nhảy qua điện thoại tới gặp Phó Thời Khâm ngay lập tức.
Tên anh trai này đã biết rõ hai người bọn họ giống nhau y đúc lại còn cố tình ra ngoài gây sự. Phó Thời Khâm tự mình gây sự cũng chẳng sao, đằng này lại mặc quần áo của hắn đi gây sự, đây chẳng phải cố tình thì là gì.
Ai cũng nói Phó Thời Dịch hắn tai tiếng đầy người nhưng có ai biết một nửa đống tai tiếng này đều là do Phó Thời Khâm giả mạo hắn gây ra chứ.
"Dù sao cũng không phải tôi muốn mua, là đại ca bảo tôi đi mua, tôi dám không đi chắc?" Phó Thời Khâm liếc sang cánh cửa phòng làm việc, "Cậu có bản lĩnh thì đi mà xả giận lên anh ấy."
Ở đầu dây bên kia, Phó Thời Dịch sửng sốt vài giây rồi thấp giọng hỏi.
"Chị dâu của chúng ta mang thai rồi sao?"
"Là con trai hay con gái vậy?"
"Có phải con ruột của đại ca không thế?"
....
"Cô ấy không có thai, làm mất công tôi hoan hỉ cả một buổi chiều.
Phó Thời Khâm đáp.
"Lần này chưa có, có thể lần sau chúng ta sẽ thật sự lên chức chú cũng nên." Phó Thời Dịch vừa nghe chuyện Cố Vi Vi suýt mang thai liền quên sạch mục đích ban đầu mình gọi điện thoại cho Phó Thời Khâm là gì.
"Hơn nữa lần trước em kêu anh chỉ bảo cưa cẩm đại pháp cho đại ca, rốt cuộc là anh có nói không vậy?"
"Cậu nói nhiều như vậy, làm sao mà tôi biết được cậu đang muốn nhắc tới cái nào chứ?" Phó Thời Khâm đáp.
"Giữa nam và nữ, chuyện mấu chốt chỉ có hai chữ mà thôi, một là làm, hai là yêu, càng làm càng yêu, càng yêu càng làm…."
"….." Cố Vi Vi đánh răng xong, vừa mới bước ra khỏi phòng tắm thì lại trùng hợp nghe được lời này của hai anh em kia.
Cô nghĩ, quyết định ký hợp đồng với Văn Hóa Thời Ức là quá sai lầm rồi.
/297
|