Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 202: Con chỉ muốn sinh con cùng cô ấy mà thôi
/297
|
Editor: Wave Literature
Phó phu nhân đột nhiên nhớ tới cuộc hội họp mỗi ngày của mấy vị phu nhân với nhau, ai nấy đều đem cháu trai cháu gái nhà mình ra khoe khoang.
Mặc dù lần nào bà cũng im lặng không nói gì, nhưng có trời mới biết trong lòng bà đang ghen tị đến muốn phát điên lên rồi.
Nhưng, ba đứa con trai của bà đều chưa kết hôn, bà còn có thể làm gì được cơ chứ.
"Con… thật sự không thể không có con bé đó sao?"
Phó Hàn Tranh đứng ngoài cửa phòng làm việc, liếc nhìn Cố Vi Vi đang tìm đồ ở bên trong.
"Con chỉ muốn sinh con với cô ấy mà thôi."
Phó phu nhân nghe xong tâm trạng liền trở nên phức tạp, bà rất hài lòng để Mạnh Như Nhã làm con dâu.
Nhưng con trai không thích Mạnh Như Nhã, đến bao giờ bà mới được bế cháu trai đây.
Mặc dù bây giờ bà không thích cô gái kia, nhưng hiện tại người ta đã trở thành bạn gái của con trai bà rồi, chuyện bế cháu cũng đã nằm trong tầm tay.
"Vậy… vậy nếu con thật sự thích con bé như vậy, chúng ta sẽ không phản đối con quá nữa."
"Còn nếu đã quyết định muốn có con, thì mấy buổi tiệc rượu xã giao cứ để Thời Khâm đi đi, còn đừng uống rượu nữa."
"Công việc mà bận rộn quá, thì cũng để Thời Dịch quay về giúp con, đừng quá bận rộn làm việc mà làm hại thân thể…"
Vừa nhắc tới cháu trai, Phó phu nhân liền quên mất mục đích mình gọi điện thoại tới là gì.
"Chỉ cần mẹ không quấy rầy bọn con, mong muốn của mẹ sẽ được toại nguyện sớm thôi." Phó Hàn Tranh đáp.
Trong phòng làm việc, Cố Vi Vi vẫn chẳng tìm thấy giấy tờ mình cần ở đâu, sốt ruột gọi.
"Phó Hàn Tranh, rốt cuộc là anh để ở đâu vậy hả?"
"Mọi người nghỉ ngơi sớm một chút đi, con cúp máy đây." Phó Hàn Tranh nói.
"Được được được, hai đứa cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi." Phó phu nhân cúp máy, nhìn ông chồng Phó Thắng Anh đang đọc sách bên cạnh mình.
"Hàn Tranh nói, sẽ để chúng ta được bế cháu trai sớm một chút."
Phó Thắng Anh liếc mắt nhìn vị phu nhân trở mặt còn nhanh hơn lật sách của mình, "Vừa rồi còn lửa bốc tận trời gọi điện thoại muốn hỏi tội, chớp mắt một cái liền trở mặt rồi?"
"Mặc dù tôi muốn Như Nhã là con dâu, nhưng tôi càng muốn có cháu trai hơn." Phó phu nhân đặt điện thoại xuống, tiếp tục đắp mặt nạ.
Trước đây, cho dù bọn họ nói chuyện kết hôn sinh con với cậu con trai cả này như thế nào, đứa con này đều thờ ơ không quan tâm.
Bây giờ, con trai mình chủ động nói tới chuyện muốn sinh con, vậy chắc chắn ngày bọn họ được bế cháu không còn xa nữa rồi.
"Nó còn chưa kết hôn, vậy mà bà đã nghĩ tới chuyện bế cháu rồi?" Phó Thắng Anh cười.
Phó phu nhân xoa xoa hai bàn tay đáp, "Chỉ cần nó đồng ý muốn có con, tôi mặc kệ là kết hôn hay chưa, cứ sinh con ra rồi kết hôn cũng chẳng sao."
Phó Thắng Anh gật đầu, cũng không hỏi đến chuyện tình cảm của con cháu nữa.
Phó phu nhân dưỡng da xong, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, lại lập tức cầm điện thoại di động lên.
"Không được, phải dặn dò người giúp việc ở bên đó thời gian này nấu cho Hàn Tranh ăn nhiều canh tốt cho thân thể một chút mới được…"
Phó Thắng Anh bật cười, chiều nay cũng vì chuyện con trai tìm một cô gái không hợp ý bà ấy làm bạn gái, bực tức cả một buổi chiều.
Bây giờ mới qua mấy tiếng đồng hồ, liền bắt đầu chờ mong con trai sinh cháu trai cho bà ấy rồi.
...
Nhà trọ Cẩm Tú.
Phó Hàn Tranh tìm thư báo nhập học cho Cố Vi Vi xong liền nói, "Ngày kia để Từ Khiêm đưa em tới trường, nhập học xong lại tới công ty."
"Lại đi à?"
"Không đi theo tôi thì em muốn làm gì?" Phó Hàn Tranh nhíu mày hỏi.
Cô ấy vừa mới đi những hai tháng, vừa mới về được mấy ngày là lại phải đi tiếp, vậy mà mấy ngày ngày còn không muốn ở cùng anh?
"Tôi… tôi còn phải đi gặp người quản lý, thảo luận lịch trình quảng bá phim điện ảnh." Cố Vi Vi có chút chột dạ.
"Đó là việc của trợ lý." Phó Hàn Tranh nói.
Cố Vi Vi nói không lại anh, đành cầm lấy thư báo nhập học và giấy chứng nhận rồi đáp.
"Được rồi, đi thì đi."
Dù sao thì, cô có tới công ty thì cũng chỉ ăn đồ ăn vặt, ăn hoa quả, chơi game mà thôi, chẳng khác nào thú cưng của Phó Hàn Tranh cả.
Phó phu nhân đột nhiên nhớ tới cuộc hội họp mỗi ngày của mấy vị phu nhân với nhau, ai nấy đều đem cháu trai cháu gái nhà mình ra khoe khoang.
Mặc dù lần nào bà cũng im lặng không nói gì, nhưng có trời mới biết trong lòng bà đang ghen tị đến muốn phát điên lên rồi.
Nhưng, ba đứa con trai của bà đều chưa kết hôn, bà còn có thể làm gì được cơ chứ.
"Con… thật sự không thể không có con bé đó sao?"
Phó Hàn Tranh đứng ngoài cửa phòng làm việc, liếc nhìn Cố Vi Vi đang tìm đồ ở bên trong.
"Con chỉ muốn sinh con với cô ấy mà thôi."
Phó phu nhân nghe xong tâm trạng liền trở nên phức tạp, bà rất hài lòng để Mạnh Như Nhã làm con dâu.
Nhưng con trai không thích Mạnh Như Nhã, đến bao giờ bà mới được bế cháu trai đây.
Mặc dù bây giờ bà không thích cô gái kia, nhưng hiện tại người ta đã trở thành bạn gái của con trai bà rồi, chuyện bế cháu cũng đã nằm trong tầm tay.
"Vậy… vậy nếu con thật sự thích con bé như vậy, chúng ta sẽ không phản đối con quá nữa."
"Còn nếu đã quyết định muốn có con, thì mấy buổi tiệc rượu xã giao cứ để Thời Khâm đi đi, còn đừng uống rượu nữa."
"Công việc mà bận rộn quá, thì cũng để Thời Dịch quay về giúp con, đừng quá bận rộn làm việc mà làm hại thân thể…"
Vừa nhắc tới cháu trai, Phó phu nhân liền quên mất mục đích mình gọi điện thoại tới là gì.
"Chỉ cần mẹ không quấy rầy bọn con, mong muốn của mẹ sẽ được toại nguyện sớm thôi." Phó Hàn Tranh đáp.
Trong phòng làm việc, Cố Vi Vi vẫn chẳng tìm thấy giấy tờ mình cần ở đâu, sốt ruột gọi.
"Phó Hàn Tranh, rốt cuộc là anh để ở đâu vậy hả?"
"Mọi người nghỉ ngơi sớm một chút đi, con cúp máy đây." Phó Hàn Tranh nói.
"Được được được, hai đứa cũng nghỉ ngơi sớm một chút đi." Phó phu nhân cúp máy, nhìn ông chồng Phó Thắng Anh đang đọc sách bên cạnh mình.
"Hàn Tranh nói, sẽ để chúng ta được bế cháu trai sớm một chút."
Phó Thắng Anh liếc mắt nhìn vị phu nhân trở mặt còn nhanh hơn lật sách của mình, "Vừa rồi còn lửa bốc tận trời gọi điện thoại muốn hỏi tội, chớp mắt một cái liền trở mặt rồi?"
"Mặc dù tôi muốn Như Nhã là con dâu, nhưng tôi càng muốn có cháu trai hơn." Phó phu nhân đặt điện thoại xuống, tiếp tục đắp mặt nạ.
Trước đây, cho dù bọn họ nói chuyện kết hôn sinh con với cậu con trai cả này như thế nào, đứa con này đều thờ ơ không quan tâm.
Bây giờ, con trai mình chủ động nói tới chuyện muốn sinh con, vậy chắc chắn ngày bọn họ được bế cháu không còn xa nữa rồi.
"Nó còn chưa kết hôn, vậy mà bà đã nghĩ tới chuyện bế cháu rồi?" Phó Thắng Anh cười.
Phó phu nhân xoa xoa hai bàn tay đáp, "Chỉ cần nó đồng ý muốn có con, tôi mặc kệ là kết hôn hay chưa, cứ sinh con ra rồi kết hôn cũng chẳng sao."
Phó Thắng Anh gật đầu, cũng không hỏi đến chuyện tình cảm của con cháu nữa.
Phó phu nhân dưỡng da xong, đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, lại lập tức cầm điện thoại di động lên.
"Không được, phải dặn dò người giúp việc ở bên đó thời gian này nấu cho Hàn Tranh ăn nhiều canh tốt cho thân thể một chút mới được…"
Phó Thắng Anh bật cười, chiều nay cũng vì chuyện con trai tìm một cô gái không hợp ý bà ấy làm bạn gái, bực tức cả một buổi chiều.
Bây giờ mới qua mấy tiếng đồng hồ, liền bắt đầu chờ mong con trai sinh cháu trai cho bà ấy rồi.
...
Nhà trọ Cẩm Tú.
Phó Hàn Tranh tìm thư báo nhập học cho Cố Vi Vi xong liền nói, "Ngày kia để Từ Khiêm đưa em tới trường, nhập học xong lại tới công ty."
"Lại đi à?"
"Không đi theo tôi thì em muốn làm gì?" Phó Hàn Tranh nhíu mày hỏi.
Cô ấy vừa mới đi những hai tháng, vừa mới về được mấy ngày là lại phải đi tiếp, vậy mà mấy ngày ngày còn không muốn ở cùng anh?
"Tôi… tôi còn phải đi gặp người quản lý, thảo luận lịch trình quảng bá phim điện ảnh." Cố Vi Vi có chút chột dạ.
"Đó là việc của trợ lý." Phó Hàn Tranh nói.
Cố Vi Vi nói không lại anh, đành cầm lấy thư báo nhập học và giấy chứng nhận rồi đáp.
"Được rồi, đi thì đi."
Dù sao thì, cô có tới công ty thì cũng chỉ ăn đồ ăn vặt, ăn hoa quả, chơi game mà thôi, chẳng khác nào thú cưng của Phó Hàn Tranh cả.
/297
|