Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 211: Bạn gái anh chuẩn bị mặc bộ váy hở ngực sâu này ra ngoài, anh liệu mà làm đi
/297
|
Editor: Wave Literature
Kiều Lâm uống một ngụm nước, liếc sang ngực Cố Vi Vi một cái.
"Cô cứ thử trước đi đã, cũng không thể không tới liên hoan phim được."
Bây giờ đã không còn thời gian để đi tìm bộ váy khác nữa rồi.
Nếu so ngực, thì đúng là ngực cô lớn hơn ngực Lê Hinh Nhi.
"Chuyện này…"
Cố Vi Vi cầm bộ váy kia, khóc không ra nước mắt.
Cũng không biết là, có thể dùng phấn để che giấu dấu hôn đi hay không.
Cố Vi Vi cầm theo hộp phấn chuẩn bị vào trong thay đồ, đúng lúc đó thì Phó Thời Dịch tới.
Hắn mặc một bộ đồ Tây cao cấp màu đen được đặt may riêng, kết hợp với mái tóc màu xám chói mắt, phát huy vẻ đẹp trai và khí chất của hắn đến tột đỉnh.
"Xảy ra chuyện gì vậy, mọi người vừa nói không thể mặc bộ váy kia được là thế nào?"
"Bộ váy đó bị dính một chút cà phê, tôi tìm một bộ khác tới thay thế, bây giờ chỉ có thể mặc bộ này mà thôi." Kiều Lâm chỉ bộ váy đuôi cá màu trắng bạc với chi tiết cổ V khoét sâu trên tay Cố Vi Vi.
Phó Thời Dịch vừa nhìn một cái, liền sợ tới hít sâu một hơi.
"Không được không được, hở nhiều như vậy, có thể mặc ra ngoài được chắc?"
Để anh trai hắn biết chuyện này, sẽ tức điên lên cho mà xem.
"Chỉ còn cách thời gian bắt đầu liên hoan phim chưa tới một tiếng đồng hồ, không mặc bộ này, thì sẽ không thể đến liên hoan phim." Kiều Lâm sốt ruột.
Phó Thời Dịch cầm điện thoại di động, chụp lại chiếc váy mà Cố Vi Vi sắp phải mặc kia.
"Chờ một chút, tôi bảo người đi tìm bộ khác."
Hắn ngồi xuống sô pha, trực tiếp gửi hình ảnh kia cho Phó Hàn Tranh qua Weixin.
[Bộ váy ban đầu của cô ấy bị hỏng rồi, cô ấy chuẩn bị mặc bộ váy cổ V khoét sâu hở ngực này ra ngoài, anh liệu mà làm đi.]
Ở Đế Đô, Phó Hàn Tranh đang trong một cuộc họp, vừa mới nhìn thấy bức ảnh chụp bộ váy kia, liền lập tức tạm dừng hội nghị.
Sau đó, trả lời tin nhắn của Phó Thời Dịch.
[Đợi nửa tiếng đồng hồ.]
Phó Thời Dịch xem tin nhắn trả lời xong, gác chéo chân rồi nói.
"Đợi nửa tiếng đồng hồ."
Cố Vi Vi đặt bộ váy đang cầm trên tay xuống, âm thầm thở phào một hơi, coi như không cần phải mặc bộ váy này rồi.
Kiều Kâm sốt ruột đi tới đi lui trong phòng, thấy đã sắp đến giờ bắt đầu liên hoan phim, mà váy thì vẫn chưa đưa tới.
"Tam Thiếu, cậu có thể giục một chút không, thật sự không kịp mất."
Phó Thời Dịch đang chơi điện thoại, không hề có chút biểu hiện sốt ruột nào.
"Vẫn chưa được nửa tiếng đồng hồ mà."
Dựa vào tính cách của anh trai hắn, tuyệt đối không thể có chuyện để bạn gái mình ăn mặc như vậy cho người đàn ông khác nhìn.
Kiều Lâm nhìn đồng hồ, "Còn chưa tới 20 phút nữa là liên hoan phim bắt đầu rồi."
Hai mươi tám phút trôi qua, chuông cửa reo lên.
Một nhân viên của một hàng xa xỉ mang theo bộ váy thở hổn hển, đứng trước cửa.
"Vị nào là Phó Thời Dịch tiên sinh?"
"Tôi đây." Phó Thời Dịch giơ tay lên đáp.
"Bộ váy anh cần đến rồi." Người kia nói, kéo bộ váy kia vào phòng.
Kiều Lâm đem đồ mới ra xem, thán phục tới mức trợ tròn mắt.
"Tam thiếu, bộ váy cao giá như vậy, cậu nhiệt tình quá rồi đấy?"
Đây là một thương hiệu xa xỉ của phương Tây, bởi vì thiết kế của thương hiệu này vô cùng đẹp, nhưng cũng cô cùng kén người.
Người bình thường mặc lên thì không thể hiện được vẻ đẹp của nó, nhưng để người thích hợp mặc vào, sẽ đẹp đẽ đến mê hoặc chúng sinh.
Phó Thời Dịch cất điện thoại di động đi, nói.
"Nghệ sĩ của Văn Hóa Thời Ức chúng ta, sao có thể rơi vào nước không có đồ để mặc được cơ chứ."
Người nhiệt tình không phải hắn, mà là anh trai hắn.
"Cảm ơn Tam Thiếu, cảm ơn Tam Thiếu…" Kiều Lâm cảm động tới mức suýt nữa thì quỳ xuống khấu đầu hắn.
Lê Hinh Nhi phá hoại bộ váy mà hắn tỉ mỉ chuẩn bị, nhưng Tam Thiếu chỉ cần đảo mắt một cái đã kiếm ra được một bộ váy khác càng tinh xảo hoàn mỹ hơn.
"Tôi lên xe trước, mọi người thay đồ nhanh lên."
Phó Thời Dịch cầm lấy chiếc nơ của mình, cùng người quản lý và trợ lý của mình xuống lầu trước.
Kiều Lâm đợi mấy phút, thấy Cố Vi Vi mặc bộ váy kia bước ra, liền kích động thốt lên.
"Cưng à, cô quả thực đẹp tới phát sáng rồi!"
Kiều Lâm uống một ngụm nước, liếc sang ngực Cố Vi Vi một cái.
"Cô cứ thử trước đi đã, cũng không thể không tới liên hoan phim được."
Bây giờ đã không còn thời gian để đi tìm bộ váy khác nữa rồi.
Nếu so ngực, thì đúng là ngực cô lớn hơn ngực Lê Hinh Nhi.
"Chuyện này…"
Cố Vi Vi cầm bộ váy kia, khóc không ra nước mắt.
Cũng không biết là, có thể dùng phấn để che giấu dấu hôn đi hay không.
Cố Vi Vi cầm theo hộp phấn chuẩn bị vào trong thay đồ, đúng lúc đó thì Phó Thời Dịch tới.
Hắn mặc một bộ đồ Tây cao cấp màu đen được đặt may riêng, kết hợp với mái tóc màu xám chói mắt, phát huy vẻ đẹp trai và khí chất của hắn đến tột đỉnh.
"Xảy ra chuyện gì vậy, mọi người vừa nói không thể mặc bộ váy kia được là thế nào?"
"Bộ váy đó bị dính một chút cà phê, tôi tìm một bộ khác tới thay thế, bây giờ chỉ có thể mặc bộ này mà thôi." Kiều Lâm chỉ bộ váy đuôi cá màu trắng bạc với chi tiết cổ V khoét sâu trên tay Cố Vi Vi.
Phó Thời Dịch vừa nhìn một cái, liền sợ tới hít sâu một hơi.
"Không được không được, hở nhiều như vậy, có thể mặc ra ngoài được chắc?"
Để anh trai hắn biết chuyện này, sẽ tức điên lên cho mà xem.
"Chỉ còn cách thời gian bắt đầu liên hoan phim chưa tới một tiếng đồng hồ, không mặc bộ này, thì sẽ không thể đến liên hoan phim." Kiều Lâm sốt ruột.
Phó Thời Dịch cầm điện thoại di động, chụp lại chiếc váy mà Cố Vi Vi sắp phải mặc kia.
"Chờ một chút, tôi bảo người đi tìm bộ khác."
Hắn ngồi xuống sô pha, trực tiếp gửi hình ảnh kia cho Phó Hàn Tranh qua Weixin.
[Bộ váy ban đầu của cô ấy bị hỏng rồi, cô ấy chuẩn bị mặc bộ váy cổ V khoét sâu hở ngực này ra ngoài, anh liệu mà làm đi.]
Ở Đế Đô, Phó Hàn Tranh đang trong một cuộc họp, vừa mới nhìn thấy bức ảnh chụp bộ váy kia, liền lập tức tạm dừng hội nghị.
Sau đó, trả lời tin nhắn của Phó Thời Dịch.
[Đợi nửa tiếng đồng hồ.]
Phó Thời Dịch xem tin nhắn trả lời xong, gác chéo chân rồi nói.
"Đợi nửa tiếng đồng hồ."
Cố Vi Vi đặt bộ váy đang cầm trên tay xuống, âm thầm thở phào một hơi, coi như không cần phải mặc bộ váy này rồi.
Kiều Kâm sốt ruột đi tới đi lui trong phòng, thấy đã sắp đến giờ bắt đầu liên hoan phim, mà váy thì vẫn chưa đưa tới.
"Tam Thiếu, cậu có thể giục một chút không, thật sự không kịp mất."
Phó Thời Dịch đang chơi điện thoại, không hề có chút biểu hiện sốt ruột nào.
"Vẫn chưa được nửa tiếng đồng hồ mà."
Dựa vào tính cách của anh trai hắn, tuyệt đối không thể có chuyện để bạn gái mình ăn mặc như vậy cho người đàn ông khác nhìn.
Kiều Lâm nhìn đồng hồ, "Còn chưa tới 20 phút nữa là liên hoan phim bắt đầu rồi."
Hai mươi tám phút trôi qua, chuông cửa reo lên.
Một nhân viên của một hàng xa xỉ mang theo bộ váy thở hổn hển, đứng trước cửa.
"Vị nào là Phó Thời Dịch tiên sinh?"
"Tôi đây." Phó Thời Dịch giơ tay lên đáp.
"Bộ váy anh cần đến rồi." Người kia nói, kéo bộ váy kia vào phòng.
Kiều Lâm đem đồ mới ra xem, thán phục tới mức trợ tròn mắt.
"Tam thiếu, bộ váy cao giá như vậy, cậu nhiệt tình quá rồi đấy?"
Đây là một thương hiệu xa xỉ của phương Tây, bởi vì thiết kế của thương hiệu này vô cùng đẹp, nhưng cũng cô cùng kén người.
Người bình thường mặc lên thì không thể hiện được vẻ đẹp của nó, nhưng để người thích hợp mặc vào, sẽ đẹp đẽ đến mê hoặc chúng sinh.
Phó Thời Dịch cất điện thoại di động đi, nói.
"Nghệ sĩ của Văn Hóa Thời Ức chúng ta, sao có thể rơi vào nước không có đồ để mặc được cơ chứ."
Người nhiệt tình không phải hắn, mà là anh trai hắn.
"Cảm ơn Tam Thiếu, cảm ơn Tam Thiếu…" Kiều Lâm cảm động tới mức suýt nữa thì quỳ xuống khấu đầu hắn.
Lê Hinh Nhi phá hoại bộ váy mà hắn tỉ mỉ chuẩn bị, nhưng Tam Thiếu chỉ cần đảo mắt một cái đã kiếm ra được một bộ váy khác càng tinh xảo hoàn mỹ hơn.
"Tôi lên xe trước, mọi người thay đồ nhanh lên."
Phó Thời Dịch cầm lấy chiếc nơ của mình, cùng người quản lý và trợ lý của mình xuống lầu trước.
Kiều Lâm đợi mấy phút, thấy Cố Vi Vi mặc bộ váy kia bước ra, liền kích động thốt lên.
"Cưng à, cô quả thực đẹp tới phát sáng rồi!"
/297
|