Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 228: Cố tiên sinh mời cô cùng ăn tối
/297
|
Editor: Wave Literature
Nói chuyện với Phó Hàn Tranh xong, Kiều Lâm liền đến phòng gọi cô xuống lầu ăn cơm.
Ăn trưa xong, Kiều Lâm liền đưa chuyên gia trang điểm và trợ lý đến phòng Cố Vi Vi, chuẩn bị tạo hình cho buổi tuyên truyền phim chiều nay.
Bọn họ vừa mới trang điểm xong, chủ nhiệm sản xuất của đoàn phim liền cầm một túi đồ tới.
"Vi Vi, đây là cà phê, còn có trang phục của cô nữa."
"Chúng tôi đã chuẩn bị trang phục rồi." Kiều Lâm nói.
Hắn đưa chuyên gia trang điểm theo, việc trang điểm và trang phục cho mỗi hoạt động tuyên truyền phim của Mộ Vi Vi đều được lên kế hoạch cả rồi, đâu cần đoàn phim phải chuẩn bị trang phục chứ.
Chủ nhiệm sản xuất hơi lúng túng gượng cười, vẫn bày ra vẻ mặt tươi cười nói.
"Vi Vi trời sinh đã xinh đẹp, nhưng dù sao nữ chính của bộ phim lần này cũng là Lê Hinh Nhi, cô đã xinh đẹp như vậy rồi lại thêm trang điểm, chẳng phải sẽ biến thành khách át mất chủ sao, cho nên… cho nên nhờ mọi người phối hợp một chút…"
Mộ Vi Vi xinh đẹp tươi trẻ, dù là dung mạo hay khí chất đều hơn Lê Hinh Nhi nhiều.
Cùng đứng trên một sân khấu, chắc chắn sẽ tỏa sáng hơn Lê Hinh Nhi, nhưng cô chỉ là nữ thứ, không thể quá nổi bật được.
Kiều Lâm lấy quần áo trong túi ra xem thử, còn có một chiếc kính gọng đen, vừa nhìn hắn liền chẳng nói chẳng rằng ném thẳng lên sô pha.
"Cho nên, nhan sắc của cô ta kém, liền muốn Vi Vi nhà tôi trang điểm xấu đi để tôn cô ta lên?"
"Không phải là trang điểm thành xấu đi, chỉ là không cần ăn mặc tỉ mỉ như vậy mà thôi." Chủ nhiệm sản xuất vẫn cố tươi cười.
"Tự cô ta nhan sắc kém thì đi sửa mặt là được rồi, dựa vào cái gì mà chúng tôi phải nhường cô ta?" Kiều Lâm lạnh lùng nói thẳng.
Tự mình không xinh đẹp, còn muốn trách nghệ sĩ của hắn quá xuất sắc?
"Kiều Lâm à, đều tuyên truyền cùng một bộ phim điện ảnh mà, mọi người phối hợp với nhau một chút đi mà…"
"Chúng tôi…"
"Kiều Lâm!" Cố Vi Vi gọi người quản lý của mình lại, đứng dậy nói, "Đừng làm khó đoàn phim nữa, trọng điểm quảng bá phim đúng là nên đặt lên cặp đôi nhân vật chính mới phải."
Chủ nhiệm sản xuất lau cái trán đã đổ đầy mồ hôi, vô cùng cảm kích mà nói cảm ơn Cố Vi Vi.
Kiều Lâm: "Yêu cầu vô lý như vậy, chắc chắn là do phía Lê Hinh Nhi đưa ra, cô đồng ý với bọn họ làm gì chứ?"
"Dù sao bộ phim này cũng là do cô ta đóng chính, tôi nổi bật quá, chẳng phải sẽ tự kiếm chuyện hay sao?"
Cố Vi Vi cầm bộ trang phục chủ nhiệm sản xuất đem đến lên, vào phòng tắm thay đồ.
Lúc ra ngoài, liền biến thành một tiểu muội muội ngốc nghếch đáng yêu mặc bộ đồ thể dục, đeo kính.
Kiều Lâm vừa nhìn một cái, liền tức giận trợn mắt lên.
Mắt của cô vốn rất đẹp, nhưng lại bị cái kính kia che mất vẻ linh hoạt, còn trở nên ngơ ngác.
Lúc bọn họ đến địa điểm tuyên truyền phim, Lê Hinh Nhi mặc một chiếc chân váy ngắn màu trắng, thanh thuần xinh đẹp thật khiến người ta yêu thích.
Cả buổi tuyên truyền Cố Vi Vi đều tránh ở một bên, để làm nền cho vai nữ chính Lê Hinh Nhi.
Phó Thời Dịch giỏi ca hát, lại đẹp trai, dẫn dắt khán giả rất tốt.
Hắn phối hợp cùng nữ chính Lê Hinh Nhi, đạt được hiệu quả tuyên truyền tốt trên cả mong đợi.
Hoạt động vừa kết thúc, Phó Thời Dịch lên xe liền đắc ý nhận công.
"Thế nào hả, kịch bản tôi viết siêu có ích phải không, đại ca tôi cảm động lắm chứ gì."
"Cảm động ông nội anh thì có, suýt nữa thì tôi bị dắt mũi rồi." Cố Vi Vi tức giận lườm hắn một cái.
Phó Thời Dịch, "Tôi tâm huyết như vậy, viết toàn những câu thâm tình, mà lại không có tác dụng sao?"
Cố Vi Vi tháo kính xuống, giục.
"Được rồi, quay về nhanh lên một chút, ăn cơm sớm rồi ra sân bay."
Cô ở đây, thần kinh cũng rất căng thẳng, rời đi sớm một chút cũng tốt.
Dù sao, bây giờ còn chưa đến lúc cô đấu với Lăng Nghiên.
Mọi người vừa mới về tới khách sạn, Hắc Điền Chí Hùng đã chờ ở đây từ lâu, dẫn theo hai người khác tới đón đầu.
"Mộ tiểu thư, Cố tiên sinh mời cô cùng ăn tối."
Cố Vi Vi trầm mặc một lát, trả lời.
"Cảm ơn ý tốt của Cố tiên sinh, nhưng chúng tôi còn phải lên máy bay về nước."
Hắc Điền Chí Hùng khẽ gật đầu, giọng nói lạnh nhạt mang theo ý uy hiếp.
"Mộ tiểu thư, Cố tiên sinh đợi cô đã lâu, nếu cô không đi, chỉ e là mọi người không thể xuất cảnh được đâu."
Nói chuyện với Phó Hàn Tranh xong, Kiều Lâm liền đến phòng gọi cô xuống lầu ăn cơm.
Ăn trưa xong, Kiều Lâm liền đưa chuyên gia trang điểm và trợ lý đến phòng Cố Vi Vi, chuẩn bị tạo hình cho buổi tuyên truyền phim chiều nay.
Bọn họ vừa mới trang điểm xong, chủ nhiệm sản xuất của đoàn phim liền cầm một túi đồ tới.
"Vi Vi, đây là cà phê, còn có trang phục của cô nữa."
"Chúng tôi đã chuẩn bị trang phục rồi." Kiều Lâm nói.
Hắn đưa chuyên gia trang điểm theo, việc trang điểm và trang phục cho mỗi hoạt động tuyên truyền phim của Mộ Vi Vi đều được lên kế hoạch cả rồi, đâu cần đoàn phim phải chuẩn bị trang phục chứ.
Chủ nhiệm sản xuất hơi lúng túng gượng cười, vẫn bày ra vẻ mặt tươi cười nói.
"Vi Vi trời sinh đã xinh đẹp, nhưng dù sao nữ chính của bộ phim lần này cũng là Lê Hinh Nhi, cô đã xinh đẹp như vậy rồi lại thêm trang điểm, chẳng phải sẽ biến thành khách át mất chủ sao, cho nên… cho nên nhờ mọi người phối hợp một chút…"
Mộ Vi Vi xinh đẹp tươi trẻ, dù là dung mạo hay khí chất đều hơn Lê Hinh Nhi nhiều.
Cùng đứng trên một sân khấu, chắc chắn sẽ tỏa sáng hơn Lê Hinh Nhi, nhưng cô chỉ là nữ thứ, không thể quá nổi bật được.
Kiều Lâm lấy quần áo trong túi ra xem thử, còn có một chiếc kính gọng đen, vừa nhìn hắn liền chẳng nói chẳng rằng ném thẳng lên sô pha.
"Cho nên, nhan sắc của cô ta kém, liền muốn Vi Vi nhà tôi trang điểm xấu đi để tôn cô ta lên?"
"Không phải là trang điểm thành xấu đi, chỉ là không cần ăn mặc tỉ mỉ như vậy mà thôi." Chủ nhiệm sản xuất vẫn cố tươi cười.
"Tự cô ta nhan sắc kém thì đi sửa mặt là được rồi, dựa vào cái gì mà chúng tôi phải nhường cô ta?" Kiều Lâm lạnh lùng nói thẳng.
Tự mình không xinh đẹp, còn muốn trách nghệ sĩ của hắn quá xuất sắc?
"Kiều Lâm à, đều tuyên truyền cùng một bộ phim điện ảnh mà, mọi người phối hợp với nhau một chút đi mà…"
"Chúng tôi…"
"Kiều Lâm!" Cố Vi Vi gọi người quản lý của mình lại, đứng dậy nói, "Đừng làm khó đoàn phim nữa, trọng điểm quảng bá phim đúng là nên đặt lên cặp đôi nhân vật chính mới phải."
Chủ nhiệm sản xuất lau cái trán đã đổ đầy mồ hôi, vô cùng cảm kích mà nói cảm ơn Cố Vi Vi.
Kiều Lâm: "Yêu cầu vô lý như vậy, chắc chắn là do phía Lê Hinh Nhi đưa ra, cô đồng ý với bọn họ làm gì chứ?"
"Dù sao bộ phim này cũng là do cô ta đóng chính, tôi nổi bật quá, chẳng phải sẽ tự kiếm chuyện hay sao?"
Cố Vi Vi cầm bộ trang phục chủ nhiệm sản xuất đem đến lên, vào phòng tắm thay đồ.
Lúc ra ngoài, liền biến thành một tiểu muội muội ngốc nghếch đáng yêu mặc bộ đồ thể dục, đeo kính.
Kiều Lâm vừa nhìn một cái, liền tức giận trợn mắt lên.
Mắt của cô vốn rất đẹp, nhưng lại bị cái kính kia che mất vẻ linh hoạt, còn trở nên ngơ ngác.
Lúc bọn họ đến địa điểm tuyên truyền phim, Lê Hinh Nhi mặc một chiếc chân váy ngắn màu trắng, thanh thuần xinh đẹp thật khiến người ta yêu thích.
Cả buổi tuyên truyền Cố Vi Vi đều tránh ở một bên, để làm nền cho vai nữ chính Lê Hinh Nhi.
Phó Thời Dịch giỏi ca hát, lại đẹp trai, dẫn dắt khán giả rất tốt.
Hắn phối hợp cùng nữ chính Lê Hinh Nhi, đạt được hiệu quả tuyên truyền tốt trên cả mong đợi.
Hoạt động vừa kết thúc, Phó Thời Dịch lên xe liền đắc ý nhận công.
"Thế nào hả, kịch bản tôi viết siêu có ích phải không, đại ca tôi cảm động lắm chứ gì."
"Cảm động ông nội anh thì có, suýt nữa thì tôi bị dắt mũi rồi." Cố Vi Vi tức giận lườm hắn một cái.
Phó Thời Dịch, "Tôi tâm huyết như vậy, viết toàn những câu thâm tình, mà lại không có tác dụng sao?"
Cố Vi Vi tháo kính xuống, giục.
"Được rồi, quay về nhanh lên một chút, ăn cơm sớm rồi ra sân bay."
Cô ở đây, thần kinh cũng rất căng thẳng, rời đi sớm một chút cũng tốt.
Dù sao, bây giờ còn chưa đến lúc cô đấu với Lăng Nghiên.
Mọi người vừa mới về tới khách sạn, Hắc Điền Chí Hùng đã chờ ở đây từ lâu, dẫn theo hai người khác tới đón đầu.
"Mộ tiểu thư, Cố tiên sinh mời cô cùng ăn tối."
Cố Vi Vi trầm mặc một lát, trả lời.
"Cảm ơn ý tốt của Cố tiên sinh, nhưng chúng tôi còn phải lên máy bay về nước."
Hắc Điền Chí Hùng khẽ gật đầu, giọng nói lạnh nhạt mang theo ý uy hiếp.
"Mộ tiểu thư, Cố tiên sinh đợi cô đã lâu, nếu cô không đi, chỉ e là mọi người không thể xuất cảnh được đâu."
/297
|