Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 264: Giá trị của Cố Vi Vi
/297
|
Editor: Wave Literature
Bàn tay đang nâng chén hồng trà của Cố Vi Vi run lên, làm đổ nước trà xuống quyển sách kia và bộ đồ trên người.
Phó Hàn Tranh nghe thấy tiếng động, hơi nghiêng đầu liếc nhìn.
"Tôi… tôi đi thay bộ quần áo."
Cô miễn cưỡng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhanh chân bước ra khỏi phòng, vào phòng cất đồ thay quần áo.
Cô vào phòng cất đồ, dựa người vào cửa thở gấp.
Cố vẫn luôn cho rằng, Cố gia nhận nuôi cô, để cô được sống sung túc, là ân tình lớn lao đối với cô.
Nhưng cô cũng luôn quan tâm tới lợi ích của Cố gia, trước nay không làm chuyện gây hại tới Cố gia.
Vậy mà, đến cả việc nhận nuôi cô cũng chỉ là một giao dịch không muốn người khác biết.
Vì người cha ruột thần bí không lộ diện kia của cô, Cố gia dành cho cô cuộc sống xa hoa nhất, luôn luôn cẩn thận bảo vệ sự an toàn của cô, che giấu thân thế của cô.
Những năm tháng đó, cô xem cuốn nhật ký mà mẹ để lại, dùng rất nhiều cách để đi tìm người cha ruột đã mất tích nhiều năm kia.
Thậm chí, cô vì điều tra được một chút manh mối, mà không tiếc liều mạng bất chấp nguy hiểm chạy tới chiến trường khói lửa.
Nhưng, cô vẫn không tìm được.
Cố Tư Đình nói với cô, cha của cô đã sớm qua đời rồi.
Nhưng, rõ ràng hắn đã sớm biết ông ấy là ai, biết ông ấy đang ở đâu, thậm chí… hắn đã gặp ông ấy rồi.
Thế nhưng hắn vẫn lừa gạt cô, không nói cho cô một chút tin tức nào cả.
Đối với Cố Tư Đình và toàn thể Cố gia, cô chỉ là một lá bài để đổi lấy lợi ích thôi sao?
Cố Vi Vi đi thay đồ đã lâu mà chưa quay lại, Phó Hàn Tranh kết thúc cuộc họp trực tuyến, đi qua gõ cửa.
"Vi Vi?"
Cố Vi Vi hồi phục tinh thần, nhanh chóng thay quần áo, nhìn vào gương điều chỉnh lại biểu cảm của mình, sau đó mới mở cửa đi ra ngoài.
Phó Hàn Tranh nhận ra sắc mặt của cô không tốt, liền hỏi.
"Sao em thay đồ lâu vậy, không khỏe sao?"
"Bụng có chút khó chịu."
Cố Vi Vi kiếm cớ, che giấu hoàn hảo.
Phó Hàn Tranh suy nghĩ một lát rồi nói.
"Có lẽ là do hôm qua uống rượu, nếu nghiêm trọng quá thì, chúng ta tới bệnh viện."
Cố Vi Vi gật đầu, ngoan ngoãn đi tới sô pha.
Phó Hàn Tranh lấy cho cô một chén nước đường đỏ, sau đó gọi điện thoại cho Raymond giao việc.
"Gần đây Cố gia có tin tức gì khả nghi không?"
Raymond suy nghĩ một lát rồi trả lời.
"Không có gì đặc biệt, chuyện điều tra người mà Cố Tư Đình tìm kiếm lần trước, chúng tôi vẫn chưa rõ mặt người cần tìm, bọn họ cũng chưa tìm được."
Phó Hàn Tranh nhíu mày, nghe xong liền hỏi.
"Vậy còn Cố Vi Vi mà Cố gia nhận nuôi thì sao?"
Lúc nãy nghe tin tức từ phía quân đội, Cố Vi Vi đã mất tích được mấy tháng rồi.
"Hình như đã mấy tháng nay cô ta không lộ diện rồi, ngài muốn điều tra cô ta sao?" Raymond hỏi.
Mặc dù Cố Vi Vi là đại tiểu thư của Cố gia, nhưng cô ta không nhúng tay vào chuyện của tập đoàn Cố thị.
Chỉ có thể nói rằng cô ta có thiên phú về phương diện nghệ thuật, cho nên không có trong phạm vi điều tra và tình báo của bọn họ.
Phó Hàn Tranh lạnh mặt, "Đúng vậy, điều tra cô ta, tốt nhất là… tìm được cô ta."
Raymond ngẩn người, dò hỏi.
"Vậy còn người mà Cố Tư Đình đang tìm…"
Phó Hàn Tranh: "Vẫn tìm, có thể là do bọn họ biết được tin tức về Cố Vi Vi, cho nên Cố gia mới tìm bọn họ."
"Tôi biết rồi, ông chủ." Raymond nhận lệnh xong thì cúp máy.
Cố Vi Vi cầm cốc nước ngồi trên sô pha, nhìn Phó Hàn Tranh gọi điện thoại trước mặt mình, thăm dò.
"Quan hệ giữa Phó gia và Cố gia… rất sâu sao?"
Phó Hàn Tranh ngồi xuống bên cạnh cô, rất tự nhiên mà quàng tay lên ôm vai cô.
"Hai nhà đã trở mặt từ thời ông nội rồi, Nhị gia gia cà một vị thúc thúc cùng cô cô chết trong tay người nhà họ Cố, đương nhiên Cố gia phải trả giá cho chuyện này."
Nhắc tới Cố gia, trong mắt Phó Hàn Tranh liền xuất hiện một tia thâm trầm.
"Hơn hai mươi năm trước, vốn dĩ Phó gia đã sắp lật đổ được Cố gia rồi, nhưng đột nhiên lại xuất hiện một thế lực kỳ lạ ủng hộ Cố gia, khiến Cố gia nhanh chóng trở mình, còn có quan hệ mật thiết với người của vương thất nước A."
Cố Vi Vi nhấp một ngụm nước đường đỏ, giả vờ vô tình nói.
"Vậy anh muốn tìm Cố Vi Vi làm gì?"
Phó Hàn Tranh nghĩ nói cho cô biết ân oán giữa hai nhà rồi, sau này cô sẽ tránh xa Cố gia một chút, vì thế không có ý định giấu cô.
"Cô là con gái của tổ chức kia, những thế lực như thế này vẫn luôn không ngừng tranh đấu, cho nên người kia mới che giấu thân phận của con gái mình, giao cho Cố gia nuôi lớn, đó là lá bài to lớn nhất để duy trì quan hệ đồng minh của Cố gia và người kia, chỉ cần Phó gia tìm được cô ấy, Cố gia… cũng hoàn toàn xong đời."
Những năm này, cũng vì bị thế lực kia cản trở, bọn họ mới đành phải nhìn Cố gia từng bước từng bước trở nên lớn mạnh.
Cố Vi Vi nghe vậy đột nhiên hỏi, "…Có thể tìm được sao?"
Cô cũng đã chết rồi, hiện tại còn đang sống lại trong cơ thể khác mà ngồi bên cạnh anh đây.
"Dường như Cố Vi Vi mất tích cùng với người của Nguyên gia, Nguyên gia vốn là do tổ chức kia phái tới để bảo vệ cô ta, tìm được người của Nguyên gia, là có thể tìm được cô ta." Phó Hàn Tranh đáp.
Bàn tay đang nâng chén hồng trà của Cố Vi Vi run lên, làm đổ nước trà xuống quyển sách kia và bộ đồ trên người.
Phó Hàn Tranh nghe thấy tiếng động, hơi nghiêng đầu liếc nhìn.
"Tôi… tôi đi thay bộ quần áo."
Cô miễn cưỡng duy trì vẻ mặt bình tĩnh, nhanh chân bước ra khỏi phòng, vào phòng cất đồ thay quần áo.
Cô vào phòng cất đồ, dựa người vào cửa thở gấp.
Cố vẫn luôn cho rằng, Cố gia nhận nuôi cô, để cô được sống sung túc, là ân tình lớn lao đối với cô.
Nhưng cô cũng luôn quan tâm tới lợi ích của Cố gia, trước nay không làm chuyện gây hại tới Cố gia.
Vậy mà, đến cả việc nhận nuôi cô cũng chỉ là một giao dịch không muốn người khác biết.
Vì người cha ruột thần bí không lộ diện kia của cô, Cố gia dành cho cô cuộc sống xa hoa nhất, luôn luôn cẩn thận bảo vệ sự an toàn của cô, che giấu thân thế của cô.
Những năm tháng đó, cô xem cuốn nhật ký mà mẹ để lại, dùng rất nhiều cách để đi tìm người cha ruột đã mất tích nhiều năm kia.
Thậm chí, cô vì điều tra được một chút manh mối, mà không tiếc liều mạng bất chấp nguy hiểm chạy tới chiến trường khói lửa.
Nhưng, cô vẫn không tìm được.
Cố Tư Đình nói với cô, cha của cô đã sớm qua đời rồi.
Nhưng, rõ ràng hắn đã sớm biết ông ấy là ai, biết ông ấy đang ở đâu, thậm chí… hắn đã gặp ông ấy rồi.
Thế nhưng hắn vẫn lừa gạt cô, không nói cho cô một chút tin tức nào cả.
Đối với Cố Tư Đình và toàn thể Cố gia, cô chỉ là một lá bài để đổi lấy lợi ích thôi sao?
Cố Vi Vi đi thay đồ đã lâu mà chưa quay lại, Phó Hàn Tranh kết thúc cuộc họp trực tuyến, đi qua gõ cửa.
"Vi Vi?"
Cố Vi Vi hồi phục tinh thần, nhanh chóng thay quần áo, nhìn vào gương điều chỉnh lại biểu cảm của mình, sau đó mới mở cửa đi ra ngoài.
Phó Hàn Tranh nhận ra sắc mặt của cô không tốt, liền hỏi.
"Sao em thay đồ lâu vậy, không khỏe sao?"
"Bụng có chút khó chịu."
Cố Vi Vi kiếm cớ, che giấu hoàn hảo.
Phó Hàn Tranh suy nghĩ một lát rồi nói.
"Có lẽ là do hôm qua uống rượu, nếu nghiêm trọng quá thì, chúng ta tới bệnh viện."
Cố Vi Vi gật đầu, ngoan ngoãn đi tới sô pha.
Phó Hàn Tranh lấy cho cô một chén nước đường đỏ, sau đó gọi điện thoại cho Raymond giao việc.
"Gần đây Cố gia có tin tức gì khả nghi không?"
Raymond suy nghĩ một lát rồi trả lời.
"Không có gì đặc biệt, chuyện điều tra người mà Cố Tư Đình tìm kiếm lần trước, chúng tôi vẫn chưa rõ mặt người cần tìm, bọn họ cũng chưa tìm được."
Phó Hàn Tranh nhíu mày, nghe xong liền hỏi.
"Vậy còn Cố Vi Vi mà Cố gia nhận nuôi thì sao?"
Lúc nãy nghe tin tức từ phía quân đội, Cố Vi Vi đã mất tích được mấy tháng rồi.
"Hình như đã mấy tháng nay cô ta không lộ diện rồi, ngài muốn điều tra cô ta sao?" Raymond hỏi.
Mặc dù Cố Vi Vi là đại tiểu thư của Cố gia, nhưng cô ta không nhúng tay vào chuyện của tập đoàn Cố thị.
Chỉ có thể nói rằng cô ta có thiên phú về phương diện nghệ thuật, cho nên không có trong phạm vi điều tra và tình báo của bọn họ.
Phó Hàn Tranh lạnh mặt, "Đúng vậy, điều tra cô ta, tốt nhất là… tìm được cô ta."
Raymond ngẩn người, dò hỏi.
"Vậy còn người mà Cố Tư Đình đang tìm…"
Phó Hàn Tranh: "Vẫn tìm, có thể là do bọn họ biết được tin tức về Cố Vi Vi, cho nên Cố gia mới tìm bọn họ."
"Tôi biết rồi, ông chủ." Raymond nhận lệnh xong thì cúp máy.
Cố Vi Vi cầm cốc nước ngồi trên sô pha, nhìn Phó Hàn Tranh gọi điện thoại trước mặt mình, thăm dò.
"Quan hệ giữa Phó gia và Cố gia… rất sâu sao?"
Phó Hàn Tranh ngồi xuống bên cạnh cô, rất tự nhiên mà quàng tay lên ôm vai cô.
"Hai nhà đã trở mặt từ thời ông nội rồi, Nhị gia gia cà một vị thúc thúc cùng cô cô chết trong tay người nhà họ Cố, đương nhiên Cố gia phải trả giá cho chuyện này."
Nhắc tới Cố gia, trong mắt Phó Hàn Tranh liền xuất hiện một tia thâm trầm.
"Hơn hai mươi năm trước, vốn dĩ Phó gia đã sắp lật đổ được Cố gia rồi, nhưng đột nhiên lại xuất hiện một thế lực kỳ lạ ủng hộ Cố gia, khiến Cố gia nhanh chóng trở mình, còn có quan hệ mật thiết với người của vương thất nước A."
Cố Vi Vi nhấp một ngụm nước đường đỏ, giả vờ vô tình nói.
"Vậy anh muốn tìm Cố Vi Vi làm gì?"
Phó Hàn Tranh nghĩ nói cho cô biết ân oán giữa hai nhà rồi, sau này cô sẽ tránh xa Cố gia một chút, vì thế không có ý định giấu cô.
"Cô là con gái của tổ chức kia, những thế lực như thế này vẫn luôn không ngừng tranh đấu, cho nên người kia mới che giấu thân phận của con gái mình, giao cho Cố gia nuôi lớn, đó là lá bài to lớn nhất để duy trì quan hệ đồng minh của Cố gia và người kia, chỉ cần Phó gia tìm được cô ấy, Cố gia… cũng hoàn toàn xong đời."
Những năm này, cũng vì bị thế lực kia cản trở, bọn họ mới đành phải nhìn Cố gia từng bước từng bước trở nên lớn mạnh.
Cố Vi Vi nghe vậy đột nhiên hỏi, "…Có thể tìm được sao?"
Cô cũng đã chết rồi, hiện tại còn đang sống lại trong cơ thể khác mà ngồi bên cạnh anh đây.
"Dường như Cố Vi Vi mất tích cùng với người của Nguyên gia, Nguyên gia vốn là do tổ chức kia phái tới để bảo vệ cô ta, tìm được người của Nguyên gia, là có thể tìm được cô ta." Phó Hàn Tranh đáp.
/297
|