Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 45: Cuốn sổ đỏ (2)
/297
|
"Nếu cô định nói là vì dự án South River thì tôi sẽ nhờ người khác phụ trách. Trong giai đoạn này, cô sẽ chịu trách nhiệm bình phục vết thương ở Maple Residence. Tôi chấp thuận mọi đơn nghỉ phép của cô trong tháng tiếp theo đấy. "
Mộ Du Thần hơi nhíu mày và lấy cháo từ Ah Mo.
"Tôi thực sự ổn. Tôi không có vấn đề gì nếu được xuất viện ngay lập tức cả. Tôi đã đưa ra dự án South River. Tôi muốn hoàn thành những gì tôi đã bắt đầu và làm thật tốt. Dù sao đó cũng chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi. Anh cũng bận rộn cả một ngày rồi mà. Về nhà và nghỉ ngơi sớm hơn đi. Tôi vẫn sẽ ổn dù một mình. "
Khi cô phát hiện ra trời đã khuya bởi bầu trời tối đen bên ngoài, Tịch Hạ Dạ cảm thấy không được tự nhiên nếu trì hoãn anh thêm nữa, đặc biệt là vì còn có một cuộc họp rất quan trọng vào sáng mai. Là Chủ tịch mới được bổ nhiệm, tất nhiên, anh sẽ bận rộn với việc kinh doanh của Tập đoàn.
Khi nghe điều này, đôi lông mày như được điêu khắc của Mộ Du Thần lại nhíu lại. Trước khi anh có thể trả lời, Tịch Hạ Dạ đã với tay lấy cháo. "Một mình thì tôi vẫn ổn mà. Anh nên về nhà và nghỉ ngơi. Cuộc họp sáng mai sẽ khá căng thẳng đấy..."
Trước khi nói xong, Tịch Hạ Dạ đã nghe thấy giọng nói rõ ràng và bất lực của Mộ Du Thần. "Hạ Dạ, dường như cô đã quên ý nghĩa của tờ giấy cô đã ký trước đó. Nếu cô vẫn không hiểu ý nghĩa của hôn nhân, tôi không ngại giải thích nó với cô đâu. Hôn nhân là trách nhiệm và nghĩa vụ được chúng ta chung tay xây dựng nên. Bây giờ cô là vợ của tôi. Chăm sóc cô là trách nhiệm và nghĩa vụ mà tôi không thể lảng tránh. Cô có thể tự giác hơn không? Cô có thể yêu cầu tôi một chút được không? "
Tịch Hạ Dạ đang chịu đựng nỗi đau của trong lúc cầm bát, bỗng giật mình vì lời khiển trách nghiêm khắc của anh. Rồi cô ngước nhìn anh. Nhìn thấy sự u ám mơ hồ trong mắt anh, đột nhiên cô không thể không cảm thấy trái tim mình mềm hẳn đi.
Một lúc sau, cô lặng lẽ nhìn xuống. Im lặng một lúc, cô ấy đột nhiên giơ tay và nói bằng giọng khàn khàn rõ ràng, "Vậy thì, Chủ tịch Mộ, tôi có một yêu cầu! Tôi yêu cầu anh đừng tách tôi ra khỏi dự án South River của tôi. Tôi muốn yêu cầu được xuất viện vào ngày mai đấy! "
Khi Tịch Hạ Dạ nói ra những lời này thì Ah Mo trước đó vẫn còn bị sốc bởi câu nói của Mộ Du Thần, đột nhiên anh không thể nhịn được và bật cười. Lập tức, anh đón được ánh mắt lạnh lùng tối tăm của Chủ tịch. Ngay sau đó, anh hắng giọng và nói: "Ông chủ, tôi sẽ đi hỏi bác sĩ về tình hình của bà chủ!"
Hóa ra, người bạn cũ của anh từ văn phòng dân sự đã đến sớm hơn để giúp Ông chủ và Giám đốc Tịch giải quyết giấy chứng nhận kết hôn của họ. Không có gì lạ khi họ rất bí mật. Khi lần đầu tiên nghe về sự kết hợp, anh đã tự hỏi thần thánh phương nào là bà chủ lại có thể khiến Ông chủ Mộ sẵn sàng trói buộc bằng hôn nhân kia chứ. Lúc đầu, anh nghĩ đó là tình cờ, nhưng giờ anh đã hiểu!
Ah Mo chạy đi như một cơn gió, không dám làm phiền Ông chủ và Giám đốc Tịch. Ồ, khoan đã. Bây giờ, nên được gọi cô ấy là bà chủ. Anh ta không thể làm phiền dịp vui vẻ của họ được.
Trước đây, anh thực sự đã nghĩ Ông chủ sẽ không kết hôn với bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng ai có thể ngờ được...
Có vẻ như Giám đốc Tịch thực sự xuất chúng. Ít nhất, với Ông chủ, cô ấy rất đặc biệt...
"Sao cô lại tiếp tục làm công việc đó vậy, Tịch Hạ Dạ. Ôi, bây giờ sức khỏe cô đang thế nào cơ chứ!?"
Mộ Du Thần không thể không cảm thấy bất lực. Anh không ngờ người phụ nữ này lại phản ứng nhanh như vậy, dùng lời nói để gài bẫy anh. Nhìn cô một bên, anh cầm lấy cái bát mà cô đang vật lộn và đưa cho cô cái muỗng.
Tịch Hạ Dạ không quan tâm đến việc lịch thiệp hay không nữa. Vì anh đã nhìn thấy cô ở tình trạng tồi tệ nhất rồi nên cô không còn bận tâm nữa. Cô cầm lấy muỗng, múc một thìa cháo và cẩn thận thổi cho bớt nóng trước khi ăn nó. Cô nói một cách thực tế, "Chính anh đã nói rằng tôi không có bất kỳ yêu cầu nào mà. Nhưng bây giờ khi tôi đã đưa ra yêu cầu, có vẻ như anh lại không sẵn lòng."
"Thật là giỏi diện lý do mà!" Mộ Du Thần khẽ mắng, rồi anh từ từ đưa bát lên môi cô. Anh suy nghĩ về điều đó trước khi nhẹ nhàng nói: "Nếu nhu cầu của cô là như vậy, tôi sẽ chấp thuận nó cho cô. Sáng mai, cô sẽ được xuất viện, nhưng cô phải về thẳng nhà tôi tại Maple Residence. Về phần đồ đạc trong căn hộ của cô, tôi sẽ nhờ Ah Mo đóng gói và mang đi hết. Hãy ở nhà một tuần rồi sau đó tôi sẽ xem xét cho phép cô có thể tiếp tục phụ trách dự án South River nữa hay không"
Vì ở Maple Residence có một bác sĩ gia đình, chú Trung, anh sẽ phải gặp rắc rối với ông ấy nếu đi đâu đó.
Maple Residence là nơi anh ở...
Đó là ở khu Grand Waves nơi cô đã ở lại qua đêm sau khi say rượu.
Từ bây giờ, cô sẽ sống với người đàn ông này sao?
Những thập kỷ dài lê thê vô tận phía trước...
Tịch Hạ Dạ đột nhiên cảm thấy hơi khó chịu và cô không thể không cau mày. Những cảm xúc lẫn lộn khuấy động trong đôi mắt lấp lánh của cô khi cô nhìn Mộ Du Thần. Tâm trí cô chợt lóe lên khi ký giấy hôn thú...
Phải rồi, bọn họ đã kết hôn. Kể từ lúc cô ký giấy hôn thú, mọi thứ đã không quay lại được nữa. Nó không phải điều xấu chỉ là cô liều lĩnh và ngang bướng một lần.
Cho dù kết quả là gì, dù đó là một bi kịch hay hài kịch thì cô cũng sẽ bình tĩnh chấp nhận nó. Hôn nhân là một canh bạc lớn của cuộc đời và cô, Tịch Hạ Dạ, đã đặt cược xuống!
Khi nghĩ như vậy, cô khẽ gật đầu. "Được rồi, tôi cũng sẽ làm như anh muốn."
...
Sáng sớm, người từ văn phòng dân sự thực sự đã giao giấy hôn thú đến. Tịch Hạ Dạ cầm cuốn sổ nhỏ màu đỏ trong tay và tình cờ mở nó ra. Rõ ràng cô không thể không cảm thấy rằng hai người trong bức tranh không hòa hợp. Rõ ràng Mộ Du Thần danh giá và điển trai như mọi khi, trong khi cô thì nhăn nhó, xanh xao, và trông có vẻ hơi gượng gạo...
Một lúc sau, cô từ từ đóng cuốn sổ đỏ trong tay và hít vào. Nhìn lên những tia nắng vàng chiếu vào một góc từ cửa sổ, khuôn mặt xinh đẹp của cô bỗng nở một nụ cười yếu ớt...
" Cô đang nghĩ về những suy nghĩ hạnh phúc nào thế? Hãy cho tôi biết về nó đi. Tôi cũng muốn được tận hưởng cùng cô."
Cuốn sổ đỏ đột nhiên rút ra khỏi tay cô trong lúc giọng nói trầm bổng và du dương từ từ lướt qua tai cô.
Cô thu lại ánh mắt và nhận thấy người đàn ông xuất hiện bên giường cô với quyển sổ đỏ trên tay. Anh ta tình cờ mở nó ra để xem nội dung của nó trước khi đưa nó cho Ah Mo bên cạnh.
Mộ Du Thần hơi nhíu mày và lấy cháo từ Ah Mo.
"Tôi thực sự ổn. Tôi không có vấn đề gì nếu được xuất viện ngay lập tức cả. Tôi đã đưa ra dự án South River. Tôi muốn hoàn thành những gì tôi đã bắt đầu và làm thật tốt. Dù sao đó cũng chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi. Anh cũng bận rộn cả một ngày rồi mà. Về nhà và nghỉ ngơi sớm hơn đi. Tôi vẫn sẽ ổn dù một mình. "
Khi cô phát hiện ra trời đã khuya bởi bầu trời tối đen bên ngoài, Tịch Hạ Dạ cảm thấy không được tự nhiên nếu trì hoãn anh thêm nữa, đặc biệt là vì còn có một cuộc họp rất quan trọng vào sáng mai. Là Chủ tịch mới được bổ nhiệm, tất nhiên, anh sẽ bận rộn với việc kinh doanh của Tập đoàn.
Khi nghe điều này, đôi lông mày như được điêu khắc của Mộ Du Thần lại nhíu lại. Trước khi anh có thể trả lời, Tịch Hạ Dạ đã với tay lấy cháo. "Một mình thì tôi vẫn ổn mà. Anh nên về nhà và nghỉ ngơi. Cuộc họp sáng mai sẽ khá căng thẳng đấy..."
Trước khi nói xong, Tịch Hạ Dạ đã nghe thấy giọng nói rõ ràng và bất lực của Mộ Du Thần. "Hạ Dạ, dường như cô đã quên ý nghĩa của tờ giấy cô đã ký trước đó. Nếu cô vẫn không hiểu ý nghĩa của hôn nhân, tôi không ngại giải thích nó với cô đâu. Hôn nhân là trách nhiệm và nghĩa vụ được chúng ta chung tay xây dựng nên. Bây giờ cô là vợ của tôi. Chăm sóc cô là trách nhiệm và nghĩa vụ mà tôi không thể lảng tránh. Cô có thể tự giác hơn không? Cô có thể yêu cầu tôi một chút được không? "
Tịch Hạ Dạ đang chịu đựng nỗi đau của trong lúc cầm bát, bỗng giật mình vì lời khiển trách nghiêm khắc của anh. Rồi cô ngước nhìn anh. Nhìn thấy sự u ám mơ hồ trong mắt anh, đột nhiên cô không thể không cảm thấy trái tim mình mềm hẳn đi.
Một lúc sau, cô lặng lẽ nhìn xuống. Im lặng một lúc, cô ấy đột nhiên giơ tay và nói bằng giọng khàn khàn rõ ràng, "Vậy thì, Chủ tịch Mộ, tôi có một yêu cầu! Tôi yêu cầu anh đừng tách tôi ra khỏi dự án South River của tôi. Tôi muốn yêu cầu được xuất viện vào ngày mai đấy! "
Khi Tịch Hạ Dạ nói ra những lời này thì Ah Mo trước đó vẫn còn bị sốc bởi câu nói của Mộ Du Thần, đột nhiên anh không thể nhịn được và bật cười. Lập tức, anh đón được ánh mắt lạnh lùng tối tăm của Chủ tịch. Ngay sau đó, anh hắng giọng và nói: "Ông chủ, tôi sẽ đi hỏi bác sĩ về tình hình của bà chủ!"
Hóa ra, người bạn cũ của anh từ văn phòng dân sự đã đến sớm hơn để giúp Ông chủ và Giám đốc Tịch giải quyết giấy chứng nhận kết hôn của họ. Không có gì lạ khi họ rất bí mật. Khi lần đầu tiên nghe về sự kết hợp, anh đã tự hỏi thần thánh phương nào là bà chủ lại có thể khiến Ông chủ Mộ sẵn sàng trói buộc bằng hôn nhân kia chứ. Lúc đầu, anh nghĩ đó là tình cờ, nhưng giờ anh đã hiểu!
Ah Mo chạy đi như một cơn gió, không dám làm phiền Ông chủ và Giám đốc Tịch. Ồ, khoan đã. Bây giờ, nên được gọi cô ấy là bà chủ. Anh ta không thể làm phiền dịp vui vẻ của họ được.
Trước đây, anh thực sự đã nghĩ Ông chủ sẽ không kết hôn với bất kỳ người phụ nữ nào, nhưng ai có thể ngờ được...
Có vẻ như Giám đốc Tịch thực sự xuất chúng. Ít nhất, với Ông chủ, cô ấy rất đặc biệt...
"Sao cô lại tiếp tục làm công việc đó vậy, Tịch Hạ Dạ. Ôi, bây giờ sức khỏe cô đang thế nào cơ chứ!?"
Mộ Du Thần không thể không cảm thấy bất lực. Anh không ngờ người phụ nữ này lại phản ứng nhanh như vậy, dùng lời nói để gài bẫy anh. Nhìn cô một bên, anh cầm lấy cái bát mà cô đang vật lộn và đưa cho cô cái muỗng.
Tịch Hạ Dạ không quan tâm đến việc lịch thiệp hay không nữa. Vì anh đã nhìn thấy cô ở tình trạng tồi tệ nhất rồi nên cô không còn bận tâm nữa. Cô cầm lấy muỗng, múc một thìa cháo và cẩn thận thổi cho bớt nóng trước khi ăn nó. Cô nói một cách thực tế, "Chính anh đã nói rằng tôi không có bất kỳ yêu cầu nào mà. Nhưng bây giờ khi tôi đã đưa ra yêu cầu, có vẻ như anh lại không sẵn lòng."
"Thật là giỏi diện lý do mà!" Mộ Du Thần khẽ mắng, rồi anh từ từ đưa bát lên môi cô. Anh suy nghĩ về điều đó trước khi nhẹ nhàng nói: "Nếu nhu cầu của cô là như vậy, tôi sẽ chấp thuận nó cho cô. Sáng mai, cô sẽ được xuất viện, nhưng cô phải về thẳng nhà tôi tại Maple Residence. Về phần đồ đạc trong căn hộ của cô, tôi sẽ nhờ Ah Mo đóng gói và mang đi hết. Hãy ở nhà một tuần rồi sau đó tôi sẽ xem xét cho phép cô có thể tiếp tục phụ trách dự án South River nữa hay không"
Vì ở Maple Residence có một bác sĩ gia đình, chú Trung, anh sẽ phải gặp rắc rối với ông ấy nếu đi đâu đó.
Maple Residence là nơi anh ở...
Đó là ở khu Grand Waves nơi cô đã ở lại qua đêm sau khi say rượu.
Từ bây giờ, cô sẽ sống với người đàn ông này sao?
Những thập kỷ dài lê thê vô tận phía trước...
Tịch Hạ Dạ đột nhiên cảm thấy hơi khó chịu và cô không thể không cau mày. Những cảm xúc lẫn lộn khuấy động trong đôi mắt lấp lánh của cô khi cô nhìn Mộ Du Thần. Tâm trí cô chợt lóe lên khi ký giấy hôn thú...
Phải rồi, bọn họ đã kết hôn. Kể từ lúc cô ký giấy hôn thú, mọi thứ đã không quay lại được nữa. Nó không phải điều xấu chỉ là cô liều lĩnh và ngang bướng một lần.
Cho dù kết quả là gì, dù đó là một bi kịch hay hài kịch thì cô cũng sẽ bình tĩnh chấp nhận nó. Hôn nhân là một canh bạc lớn của cuộc đời và cô, Tịch Hạ Dạ, đã đặt cược xuống!
Khi nghĩ như vậy, cô khẽ gật đầu. "Được rồi, tôi cũng sẽ làm như anh muốn."
...
Sáng sớm, người từ văn phòng dân sự thực sự đã giao giấy hôn thú đến. Tịch Hạ Dạ cầm cuốn sổ nhỏ màu đỏ trong tay và tình cờ mở nó ra. Rõ ràng cô không thể không cảm thấy rằng hai người trong bức tranh không hòa hợp. Rõ ràng Mộ Du Thần danh giá và điển trai như mọi khi, trong khi cô thì nhăn nhó, xanh xao, và trông có vẻ hơi gượng gạo...
Một lúc sau, cô từ từ đóng cuốn sổ đỏ trong tay và hít vào. Nhìn lên những tia nắng vàng chiếu vào một góc từ cửa sổ, khuôn mặt xinh đẹp của cô bỗng nở một nụ cười yếu ớt...
" Cô đang nghĩ về những suy nghĩ hạnh phúc nào thế? Hãy cho tôi biết về nó đi. Tôi cũng muốn được tận hưởng cùng cô."
Cuốn sổ đỏ đột nhiên rút ra khỏi tay cô trong lúc giọng nói trầm bổng và du dương từ từ lướt qua tai cô.
Cô thu lại ánh mắt và nhận thấy người đàn ông xuất hiện bên giường cô với quyển sổ đỏ trên tay. Anh ta tình cờ mở nó ra để xem nội dung của nó trước khi đưa nó cho Ah Mo bên cạnh.
/297
|