Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 80: Không học hành cho tốt lại còn yêu sớm cái gì chứ
/297
|
Nữ dinh kia nghe vậy liền tức giận trừng mắt mà nhìn Cố Vi Vi, cố chấp lắc đầu liên tục không chịu tin lời nam sinh nói.
"Em không tin, anh lừa em, anh căn bản không hề có bạn gái, anh lừa em…:
"Cô ấy chính là bạn gái của tôi, chúng tôi đã bên nhau bốn năm rồi." Nam sinh kia vẫn nắm chặt cánh tay đang nỗ lực muốn thoát khỏi bàn tay của hắn, dùng ngữ khí cương quyết mà khẳng định.
Cái gì vậy? Ai ở bên hắn bốn năm cơ chứ!
"Mỹ nữ, cô hiểu lầm rồi, thật ra tôi…."
"Tôi và Vi Vi đã ở bên nhau từ Sơ trung rồi, chẳng qua cô ây không thích khoa trương cho nên người ngoài mới không biết chuyện mà thôi." Nam sinh kia cắt ngang lời Cố Vi Vi đang nói.
Cố Vi Vi hoảng sợ nhìn nam sinh đang khẳng định chắc nịch kia, hình như hắn thực sự là người quen của Mộ Vi Vi thì phải.
Nữ sinh kia bị cự tuyệt tình cảm, lại nghe nói hai người bọn họ đã yêu nhau từ lâu liền tức giận đến phát khóc ròi chạy mất.
"Kịch đã diễn xong rồi, cậu thả tôi đi được chưa vậy?"
Nam sinh kia vẫn nhất quyết không buông tay Cố Vi Vi ra, ngược lại còn cố tình rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Khuôn mặt tuấn tú như ánh mặt trời bỗng nhiên được phóng to trước mắt cô.
"Mộ Vi Vi, ai nói là tôi đang diễn kịch chứ?"
"….." Cố Vi Vi nhíu mày, đây không phải diễn kịch thì còn có thể là chuyện gì được cơ chứ.
Nam sinh kia nhìn cô im lặng mấy giây thì mỉm cười châm chọc, "Xem ra, nhanh như vậy mà cậu đã quên bản thân từng viết thư tình gửi cho tôi rồi sao?"
"Thư tình?" Cố Vi Vi nhíu mày, cô viết thư tình cho hắn lúc nào cơ chứ?
Nam sinh kia thấy Cố Vi Vi vẫn cố chấp không chịu thừa nhận chuyện cũ, lại tiếp tục cắn răng nói, "Cậu viết thư tình cho tôi suốt năm thứ ba Sơ trung, lại còn vì tôi mà chuyển tới học ở Trường Trung học Anh Thành, vậy mà bây giờ nói quên liền quên sao?"
Dường như Cố Vi Vi đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, sửng sốt mở to hai mắt.
Trời ạ, đúng là cô từng gửi thư tình cho hắn!
Hay nói chính xác thì, là Mộ Vi Vi từng gửi thư tình cho nam sinh này.
Từ lúc nãy Cố Vi Vi đã cảm thấy người này rất quen, thì ra là một nam sinh học cùng trường Sơ trung với Mộ Vi Vi, cũng chính là học bá tiếng tăm lừng lẫy của Trường Trung học Anh Thành, Tần Luật.
Thành tích của hắn luôn đứng đầu trong mọi cuộc thi, sở hữu gương mặt tuấn tú xuất chúng, hơn nữa còn là cháu đích tôn của tập đoàn tài chính Tần thị ở Đế Đô, cho nên ở trường học, Tần Luật được rất nhiều nữ sinh hâm mộ.
Trước đây đúng là Mộ Vi Vi có theo đuổi hắn, cũng thật sự vì hắn mà chuyển tới học ở trường Trung học Anh Thành. Nhưng sau vụ tai nạn giao thông kia, Mộ Vi Vi liền thay lòng đổi dạ, bắt đầu thích Phó Hàn Tranh.
Cố Vi Vi đẩy tay Tần Luật ra, xoa xoa cánh tay bị hắn nắm đến đau nhức.
"Đúng là trước đây tôi có viết, nhưng chẳng phải cậu không đồng ý sao?"
"Bây giờ tôi đồng ý rồi, tôi cho phép cậu trở thành bạn gái của tôi." Tần Luật tuyên bố.
Từ sau khi Mộ Vi Vi gặp tai nạn giao thông thì hầu như không đến trường học nữa. Hắn đã từng tới Lê gia tìm cô, nhưng người của Lê gia chỉ nói cô đã chuyển ra ngoài sống rồi.
Gần đây hắn lại bận tham gia thi đấu nên không đi học, mãi đến mấy hôm trước đọc được tin tức về Mộ Vi Vi trên Weibo, hắn mới biết thì ra cô đã quay về trường học rồi.
Hôm nay Tần Luật đến trường vốn là để tìm Mộ Vi Vi.
"Thật ngại quá, tôi thay lòng đổi dạ rồi." Cố Vi Vi nói thẳng.
Nhóc con, không lo học hành cho tốt lại còn bày đặt yêu sớm cái gì chứ?
"Ý cậu là gì?" Khuôn mặt đẹp trai của Tần Luật lập tức hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Cố Vi Vi khẽ thở dài một hơi rồi cứ trực tiếp mà nói, "Chính là tôi thay lòng đổi dạ thích người khác rồi, không thích cậu nữa, cậu hiểu chưa?"
"Tôi không cho phép!" Tần Luật trầm giọng.
Hắn tìm cô lâu như vậy, đợi cô lâu như vậy, bây giờ tìm được rồi thì cô lại lạnh nhạt nói cô thích người khác rồi mà được sao? Hắn nhất định không chấp nhận để mọi chuyện cứ thế mà kết thúc.
"Cậu là gì của tôi mà không cho phép…." Cố Vi Vi nhìn cậu thiếu niên đang giận dỗi kia, có chút buồn cười mà hỏi.
Tần Luận lại nắm chặt lấy tay cô, rất thành thực mà nói, "Tôi là bạn trai của cậu!"
Cố Vi Vi đau đầu, day day trán rồi phũ phàng nói, "Vậy bây giờ chúng ta chia tay đi, không liên quan tới nhau nữa."
Trước đây Mộ Vi Vi theo đuổi hắn là chuyện của Mộ Vi Vi, nhưng bây giờ cô không phải là Mộ Vi Vi, không có thời gian và tâm tư mà đi yêu sớm với một cậu nhóc học sinh.
"Em không tin, anh lừa em, anh căn bản không hề có bạn gái, anh lừa em…:
"Cô ấy chính là bạn gái của tôi, chúng tôi đã bên nhau bốn năm rồi." Nam sinh kia vẫn nắm chặt cánh tay đang nỗ lực muốn thoát khỏi bàn tay của hắn, dùng ngữ khí cương quyết mà khẳng định.
Cái gì vậy? Ai ở bên hắn bốn năm cơ chứ!
"Mỹ nữ, cô hiểu lầm rồi, thật ra tôi…."
"Tôi và Vi Vi đã ở bên nhau từ Sơ trung rồi, chẳng qua cô ây không thích khoa trương cho nên người ngoài mới không biết chuyện mà thôi." Nam sinh kia cắt ngang lời Cố Vi Vi đang nói.
Cố Vi Vi hoảng sợ nhìn nam sinh đang khẳng định chắc nịch kia, hình như hắn thực sự là người quen của Mộ Vi Vi thì phải.
Nữ sinh kia bị cự tuyệt tình cảm, lại nghe nói hai người bọn họ đã yêu nhau từ lâu liền tức giận đến phát khóc ròi chạy mất.
"Kịch đã diễn xong rồi, cậu thả tôi đi được chưa vậy?"
Nam sinh kia vẫn nhất quyết không buông tay Cố Vi Vi ra, ngược lại còn cố tình rút ngắn khoảng cách giữa hai người. Khuôn mặt tuấn tú như ánh mặt trời bỗng nhiên được phóng to trước mắt cô.
"Mộ Vi Vi, ai nói là tôi đang diễn kịch chứ?"
"….." Cố Vi Vi nhíu mày, đây không phải diễn kịch thì còn có thể là chuyện gì được cơ chứ.
Nam sinh kia nhìn cô im lặng mấy giây thì mỉm cười châm chọc, "Xem ra, nhanh như vậy mà cậu đã quên bản thân từng viết thư tình gửi cho tôi rồi sao?"
"Thư tình?" Cố Vi Vi nhíu mày, cô viết thư tình cho hắn lúc nào cơ chứ?
Nam sinh kia thấy Cố Vi Vi vẫn cố chấp không chịu thừa nhận chuyện cũ, lại tiếp tục cắn răng nói, "Cậu viết thư tình cho tôi suốt năm thứ ba Sơ trung, lại còn vì tôi mà chuyển tới học ở Trường Trung học Anh Thành, vậy mà bây giờ nói quên liền quên sao?"
Dường như Cố Vi Vi đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, sửng sốt mở to hai mắt.
Trời ạ, đúng là cô từng gửi thư tình cho hắn!
Hay nói chính xác thì, là Mộ Vi Vi từng gửi thư tình cho nam sinh này.
Từ lúc nãy Cố Vi Vi đã cảm thấy người này rất quen, thì ra là một nam sinh học cùng trường Sơ trung với Mộ Vi Vi, cũng chính là học bá tiếng tăm lừng lẫy của Trường Trung học Anh Thành, Tần Luật.
Thành tích của hắn luôn đứng đầu trong mọi cuộc thi, sở hữu gương mặt tuấn tú xuất chúng, hơn nữa còn là cháu đích tôn của tập đoàn tài chính Tần thị ở Đế Đô, cho nên ở trường học, Tần Luật được rất nhiều nữ sinh hâm mộ.
Trước đây đúng là Mộ Vi Vi có theo đuổi hắn, cũng thật sự vì hắn mà chuyển tới học ở trường Trung học Anh Thành. Nhưng sau vụ tai nạn giao thông kia, Mộ Vi Vi liền thay lòng đổi dạ, bắt đầu thích Phó Hàn Tranh.
Cố Vi Vi đẩy tay Tần Luật ra, xoa xoa cánh tay bị hắn nắm đến đau nhức.
"Đúng là trước đây tôi có viết, nhưng chẳng phải cậu không đồng ý sao?"
"Bây giờ tôi đồng ý rồi, tôi cho phép cậu trở thành bạn gái của tôi." Tần Luật tuyên bố.
Từ sau khi Mộ Vi Vi gặp tai nạn giao thông thì hầu như không đến trường học nữa. Hắn đã từng tới Lê gia tìm cô, nhưng người của Lê gia chỉ nói cô đã chuyển ra ngoài sống rồi.
Gần đây hắn lại bận tham gia thi đấu nên không đi học, mãi đến mấy hôm trước đọc được tin tức về Mộ Vi Vi trên Weibo, hắn mới biết thì ra cô đã quay về trường học rồi.
Hôm nay Tần Luật đến trường vốn là để tìm Mộ Vi Vi.
"Thật ngại quá, tôi thay lòng đổi dạ rồi." Cố Vi Vi nói thẳng.
Nhóc con, không lo học hành cho tốt lại còn bày đặt yêu sớm cái gì chứ?
"Ý cậu là gì?" Khuôn mặt đẹp trai của Tần Luật lập tức hiện lên vẻ lạnh lẽo.
Cố Vi Vi khẽ thở dài một hơi rồi cứ trực tiếp mà nói, "Chính là tôi thay lòng đổi dạ thích người khác rồi, không thích cậu nữa, cậu hiểu chưa?"
"Tôi không cho phép!" Tần Luật trầm giọng.
Hắn tìm cô lâu như vậy, đợi cô lâu như vậy, bây giờ tìm được rồi thì cô lại lạnh nhạt nói cô thích người khác rồi mà được sao? Hắn nhất định không chấp nhận để mọi chuyện cứ thế mà kết thúc.
"Cậu là gì của tôi mà không cho phép…." Cố Vi Vi nhìn cậu thiếu niên đang giận dỗi kia, có chút buồn cười mà hỏi.
Tần Luận lại nắm chặt lấy tay cô, rất thành thực mà nói, "Tôi là bạn trai của cậu!"
Cố Vi Vi đau đầu, day day trán rồi phũ phàng nói, "Vậy bây giờ chúng ta chia tay đi, không liên quan tới nhau nữa."
Trước đây Mộ Vi Vi theo đuổi hắn là chuyện của Mộ Vi Vi, nhưng bây giờ cô không phải là Mộ Vi Vi, không có thời gian và tâm tư mà đi yêu sớm với một cậu nhóc học sinh.
/297
|