Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt

Chương 87: Tại sao hành sự mà lại không đóng cửa

/297


Lúc bọn họ về tới nhà trọ thì đã là mười giờ tối rồi.

Cố Vi Vi về phòng thay bộ đồ đang mặc thành đồ ngủ rộng rãi thoải mái, thấy trên tay mình còn đang dính máu liền đi vào phòng tắm.

Cô vừa bước vào phòng tắm thì đột nhiên Phó Hàn Tranh cũng bước vào theo.

"Em muốn làm gì?"

"….. Rửa tay."

Phó Hàn Tranh bế cô ngồi lên bồn rửa tay rồi giúp cô xắn tay áo ngủ lên, thấm ướt khăn mặt rồi lại vắt khô.

Sau đó anh tự mình thay cô lau vết máu bám trên tay đi.

Lau tay sạch sẽ xong, Phó Hàn Tranh lại giặt khăn mặt đi, tiếp tục giúp cô lau bùn đất bám trên mặt.

"…Cảm ơn anh." Trong lòng Cố Vi Vi đột nhiên xuất hiện một loại cảm giác không tên, như thể cô thật sự là người của anh vậy.

Phó Hàn Tranh đặt khăn mặt xuống, nghiêm túc nhìn người con gái đang ngồi trên bồn rửa tay, con ngươi đen láy sâu thẳm mà ôn nhu.

"Vi Vi, tôi không muốn chuyện tối hôm nay lại xảy ra thêm lần thứ hai."

Trên đường đi tới xưởng thép, anh đã phải trải qua cảm giác căng thẳng và sợ hãi mà trước nay chưa từng có.

Cố Vi Vi mím môi im lặng một lúc rồi mỉm cười, "Chuyện hôm nay xảy ra bất ngờ, hơn nữa tôi cũng chỉ bị thương nhẹ mà thôi…."

"Hay là em muốn tôi phái người giám sát em 24/24 đây?" Phó Hàn Tranh lạnh giọng cắt lời cô.

Ý cười trong đáy mắt Cố Vi Vi lập tức biến mất, thay vào đó là sự lạnh lẽo như sương mù, "Phó Hàn Tranh, tôi không phải thứ gì đó thuộc quyền sở hữu của anh, xin anh đừng can thiệp quá sâu vào cuộc sống của tôi."

Bây giờ Phó Hàn Tranh thích cô là bởi vì anh vẫn chưa biết cô là Cố Vi Vi chứ không phải Mộ Vi Vi.

Nhưng sau này, đến khi anh biết được sự thật rốt cuộc cô là ai rồi thì chắc chắn anh sẽ hận cô thấu xương.

Con ngươi thâm trầm của Phó Hàn Tranh đột nhiên trở nên âm u, hắn chậm rãi cúi đầu xuống ngang tầm mắt Cố Vi Vi rồi áp sát mặt cô, "Vậy sao, có phải tôi phải khiến em thuộc quyền sở hữu của tôi thì em mới chịu ngoan ngoãn một chút không?"

Cố Vi Vi nhíu mày ngả người ra phía sau để kéo dài khoảng cách với anh, lưng dựa vào chiếc gương trên tường, trong lòng đột nhiên thật muốn chửi thề.

Mẹ nó chứ, lại là cái kiểu tựa bàn chết tiệt này?!

Lần trước là bàn trong phòng làm việc, lần này lại tới bồn rửa tay.

Phó Hàn Tranh vẫn tiếp tục áp sát Cố Vi Vi, đôi môi anh mạnh mẽ đặt lên bờ môi mềm mại của cô, hơi thở nóng rực mang theo mùi hương nam tính xâm chiếm toàn bộ không khí xung quanh hai người.

Cố Vi Vi không chịu ngẩng đầu lên, cố ý né tránh nụ hôn mãnh liệt của anh, nhưng cô càng cự tuyệt thì anh lại càng quấn quýt hôn sâu hơn, thậm chí bàn tay Phó Hàn Tranh đã gắt gao luồn vào bên trong lớp áo ngủ rộng, tìm được áo lót của cô.

Cố Vi Vi bối rối rướn người về phía trước muốn chạy trốn, nhưng lại chỉ càng khiến mình vùi sâu vào lòng anh hơn, bàn tay của Phó Hàn Tranh không ngừng loay hoay trên lưng cô, cuối cùng dừng lại ngay tại khóa gài áo lót.

Cố Vi Vi hoảng sợ trợn tròn hai mắt muốn ngăn cản anh nhưng chỉ trong nháy mắt, khóa gài đã bị anh cởi ra rồi.

"…..A"

Cố Vi Vi giữ chặt lấy một tay của Phó Hàn Tranh, muốn ngăn cản anh tiếp tục tiến thêm bước nữa nhưng lại không thể cản được tay còn lại của anh thừa cơ cởi khuy áo ngủ.

Đúng lúc Cố Vi Vi nghĩ rằng lần này sự trong sạch của cô khó mà giữ được rồi thì Phó Thời Khâm lại đột nhiên trở về nhà trọ, ngó đầu nhìn vào trong phòng tắm rồi lập tức che mắt mình lại, vừa la hét vừa chạy khỏi nơi ám muội kia.

"Anh, tại sao hai người hành sự mà lại không đóng cửa thế hả?"

Lúc này Phó Hàn Tranh mới chịu rời khỏi đôi môi Cố Vi Vi, nhẹ nhàng đỡ lấy đầu cô rồi trầm giọng nói với Cố Vi Vi.

"Bây giờ thì em biết mình sai rồi chứ?"

Cố Vi Vi liền gật đầu liên tục, nếu không phải Phó Thời Khâm quay về đúng lúc thì chắc chắn tối nay cô đã bị Phó Hàn Tranh ăn sạch rồi.

Tuy Mộ Vi Vi đã từng lên giường với hắn nhưng cô thì hoàn toàn không muốn.

Phó Hàn Tranh hít vào một hơi thật sâu, ánh mắt của anh cũng bắt đầu bình tĩnh lại.

Sau đó Phó Hàn Tranh lại đưa tay vòng ra sau lưng cô, gài lại áo lót và áo ngủ của Cố Vi Vi rồi bế cô từ trên bồn rửa tay xuống.

Cố Vi Vi chân vừa chạm đất liền vọt về phòng của mình ngay lập tức rồi khóa cửa phòng lại, trong lúc vội vàng còn thoáng trông thấy Phó Thời Khâm đang ngồi ở phòng khách sững sờ tại chỗ.

/297

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status