Cuộc Hôn Nhân Bí Mật Đầy Ngọt Ngào: Vợ Yêu Bé Bỏng Của Đại Gia Tài Phiệt
Chương 93: Cậu ta muốn dẫn cô bỏ trốn sao?
/297
|
Tần Luật kinh ngạc nhìn hai người một trước một sau cùng bước vào nhà, ánh mắt dừng trên người cô gái thanh tú và xinh đẹp đang mặc bộ váy dệt len màu xanh lam kia, trong đáy mắt dường như có thứ gì đó đang vỡ tan thành từng mảnh….
"Mộ Vi Vi, là cậu thật sao?"
Từ lúc mới đến đây Tần Luật đã để ý thấy xấp bài thi trên bàn viết tên cô, nét chữ cũng rất giống chữ của Mộ Vi Vi.
Nhưng hắn vẫn không muốn tin rằng Mộ Vi Vi này chính là Mộ Vi Vi mà hắn quen biết.
Phó Thời Khâm dùng ánh mắt khó hiểu mà nhìn hai người bọn họ, "Thì ra hai người có quen biết sao? Vậy thì tốt rồi."
Tốt ông nội anh đấy!
Cố Vi Vi âm thầm mắng Phó Thời Khâm, hắn tìm ai không tìm, lại đi tìm Tần Luật tới làm gia sư cho cô.
Phó Hàn Tranh tinh ý để ý thấy ánh mắt của Tần Luật có chút kỳ lạ, Vi Vi thì lại đang nhíu mày lại.
Tần Luật thu lại ánh mắt đầy đau khổ của mình, nói, "Chúng tôi… là bạn học Sơ trung."
Trước đây Tần Luật hắn cũng từng nghe người nhà nói có một cô gái chuyển tới Phó gia ở, hơn nữa còn cố chấp theo đuổi Phó Hàn Tranh không tha.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ rằng cô gái kia lại là Mộ Vi Vi mà hắn tìm kiếm bấy lâu nay.
Phó Hàn Tranh khẽ liếc mắt nhìn sang Cố Vi Vi, lúc này đã lấy lại bình tĩnh, mặt không biến sắc mà hỏi.
"Là bạn học?"
Nhưng ánh mắt kia của Tần Luật tuyệt đối không phải là ánh mắt dùng để nhìn một người bạn học thông thường.
Cố Vi Vi nghe xong lại gật đầu, tự nhủ bọn họ thật sự chỉ là bạn học mà thôi.
"Tiểu Luật là cháu đích tôn của Tần gia, hai nhà Phó, Tần vốn đã thân thiết từ lâu, hơn nữa cậu ta còn là học bá, hoàn toàn đủ năng lực để dạy cô." Phó Thời Khâm giới thiệu.
Cố Vi Vi không đáp lại lời hắn, chỉ im lặng quay về phòng của mình thay quần áo ở nhà rồi đem bài thi số học của mình ra, dùng bút khoanh tròn một vài câu hỏi trên tờ đề.
"Giảng cho tôi những phần này."
Phó Thời Khâm vỗ vỗ vai Tần Luật, nhờ vả, "Cậu cố gắng dạy dỗ cô ngốc này đi nhé, thi thố tệ đến thế này thật đúng là mất mặt chết đi được."
Anh trai hắn là người nhìn xa trông rộng cỡ nào chứ, nếu để người khác biết được chuyện bạn gái của anh ấy lại học hành kém cỏi như vậy thì sẽ khiến Phó gia rất mất mặt.
Phó Hàn Tranh thấy vẻ mặt Cố Vi Vi không có gì khác thường, mà anh còn có một hội nghị trực tuyến quan trọng nên cũng không hỏi nhiều mà chỉ im lặng đi vào phòng làm việc của mình bắt đầu xử lý công việc.
Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm đi rồi, trong phòng cũng chỉ còn lại hai người Cố Vi Vi và Tần Luật.
Cố Vi Vi đẩy bài thi số học của mình về phía Tần Luật, rồi lại tiếp tục vội vội vàng vàng mà làm nốt đề thi ngữ văn mà buổi chiều cô còn đang làm dở.
Tần Luật vẫn chưa hết kinh ngạc mà ngồi bất động một chỗ, nhìn Cố Vi Vi đang nằm bò ra bàn trà mà tập trung làm bài tập. Hắn cẩn thận ngẫm lại rồi nhận ra, đã gần nửa năm nay Tần Luật hắn không gặp cô rồi.
Có thể cô gái xinh đẹp động lòng người đang ở trước mặt hắn và người con gái như ánh mặt trời vui vẻ ấm áp trong ký ức của hắn đã cách nhau rất xa, mỗi lần cô nhìn hắn cũng không còn tươi cười rạng rỡ như trước đây nữa.
"Mộ Vi Vi, cậu rời xa Phó Hàn Tranh đi."
"Hả?" Cố Vi Vi ngẩng đầu lên nhìn hắn, tên gấu con này lại định bày trò điên rồ gì thế.
"Phó Hàn Tranh chẳng phải loại tốt đẹp gì, cậu cứ tiếp tục đi theo anh ta thì sẽ có ngày đến cả mạng cũng không còn đâu." Tần Luật cảnh báo.
Hắn là người của Tần gia, rất hay lui tới với Phó gia. Mặc dù hắn chưa từng tận mắt trông thấy thủ đoạn ra tay của Phó Hàn Tranh nhưng đã từng nghe nói rất nhiều.
Phàm là người làm trái ý anh ta thì xưa nay chưa từng có kết quả tốt.
Mộ Vi Vi mới chỉ mười tám tuổi, sao có thể đối phó với kẻ đa mưu túc trí như Phó Hàn Tranh chứ. Một khi cô ấy làm gì đó khiến anh ta nổi giận thì kết cục cũng chẳng thể tốt đẹp hơn mấy người kia là bao.
"Trên đời này vốn đã chẳng có người tốt rồi." Cố Vi Vi thản nhiên đáp.
Cho dù là bản thân Cố Vi Vi cô hay là Mộ Vi Vi kia, qua những chuyện đã xảy ra đều có thể hiểu được đạo lý này.
Tần Luật thấy Cố Vi Vi không hề bị hắn làm lung lay, lại nghiêm túc nói tiếp.
"Mộ Vi Vi, không phải cậu vẫn luôn muốn tới Italy học dương cầm sao, sau khi thi đại học xong tôi có thể đưa cậu đi ngay lập tức…."
Đôi lông mày thanh tú của Cố Vi Vi nhíu lại, cô ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt chân thành của Tần Luật, tên gấu con này muốn dẫn cô bỏ trốn sao?
"Mộ Vi Vi, là cậu thật sao?"
Từ lúc mới đến đây Tần Luật đã để ý thấy xấp bài thi trên bàn viết tên cô, nét chữ cũng rất giống chữ của Mộ Vi Vi.
Nhưng hắn vẫn không muốn tin rằng Mộ Vi Vi này chính là Mộ Vi Vi mà hắn quen biết.
Phó Thời Khâm dùng ánh mắt khó hiểu mà nhìn hai người bọn họ, "Thì ra hai người có quen biết sao? Vậy thì tốt rồi."
Tốt ông nội anh đấy!
Cố Vi Vi âm thầm mắng Phó Thời Khâm, hắn tìm ai không tìm, lại đi tìm Tần Luật tới làm gia sư cho cô.
Phó Hàn Tranh tinh ý để ý thấy ánh mắt của Tần Luật có chút kỳ lạ, Vi Vi thì lại đang nhíu mày lại.
Tần Luật thu lại ánh mắt đầy đau khổ của mình, nói, "Chúng tôi… là bạn học Sơ trung."
Trước đây Tần Luật hắn cũng từng nghe người nhà nói có một cô gái chuyển tới Phó gia ở, hơn nữa còn cố chấp theo đuổi Phó Hàn Tranh không tha.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ rằng cô gái kia lại là Mộ Vi Vi mà hắn tìm kiếm bấy lâu nay.
Phó Hàn Tranh khẽ liếc mắt nhìn sang Cố Vi Vi, lúc này đã lấy lại bình tĩnh, mặt không biến sắc mà hỏi.
"Là bạn học?"
Nhưng ánh mắt kia của Tần Luật tuyệt đối không phải là ánh mắt dùng để nhìn một người bạn học thông thường.
Cố Vi Vi nghe xong lại gật đầu, tự nhủ bọn họ thật sự chỉ là bạn học mà thôi.
"Tiểu Luật là cháu đích tôn của Tần gia, hai nhà Phó, Tần vốn đã thân thiết từ lâu, hơn nữa cậu ta còn là học bá, hoàn toàn đủ năng lực để dạy cô." Phó Thời Khâm giới thiệu.
Cố Vi Vi không đáp lại lời hắn, chỉ im lặng quay về phòng của mình thay quần áo ở nhà rồi đem bài thi số học của mình ra, dùng bút khoanh tròn một vài câu hỏi trên tờ đề.
"Giảng cho tôi những phần này."
Phó Thời Khâm vỗ vỗ vai Tần Luật, nhờ vả, "Cậu cố gắng dạy dỗ cô ngốc này đi nhé, thi thố tệ đến thế này thật đúng là mất mặt chết đi được."
Anh trai hắn là người nhìn xa trông rộng cỡ nào chứ, nếu để người khác biết được chuyện bạn gái của anh ấy lại học hành kém cỏi như vậy thì sẽ khiến Phó gia rất mất mặt.
Phó Hàn Tranh thấy vẻ mặt Cố Vi Vi không có gì khác thường, mà anh còn có một hội nghị trực tuyến quan trọng nên cũng không hỏi nhiều mà chỉ im lặng đi vào phòng làm việc của mình bắt đầu xử lý công việc.
Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm đi rồi, trong phòng cũng chỉ còn lại hai người Cố Vi Vi và Tần Luật.
Cố Vi Vi đẩy bài thi số học của mình về phía Tần Luật, rồi lại tiếp tục vội vội vàng vàng mà làm nốt đề thi ngữ văn mà buổi chiều cô còn đang làm dở.
Tần Luật vẫn chưa hết kinh ngạc mà ngồi bất động một chỗ, nhìn Cố Vi Vi đang nằm bò ra bàn trà mà tập trung làm bài tập. Hắn cẩn thận ngẫm lại rồi nhận ra, đã gần nửa năm nay Tần Luật hắn không gặp cô rồi.
Có thể cô gái xinh đẹp động lòng người đang ở trước mặt hắn và người con gái như ánh mặt trời vui vẻ ấm áp trong ký ức của hắn đã cách nhau rất xa, mỗi lần cô nhìn hắn cũng không còn tươi cười rạng rỡ như trước đây nữa.
"Mộ Vi Vi, cậu rời xa Phó Hàn Tranh đi."
"Hả?" Cố Vi Vi ngẩng đầu lên nhìn hắn, tên gấu con này lại định bày trò điên rồ gì thế.
"Phó Hàn Tranh chẳng phải loại tốt đẹp gì, cậu cứ tiếp tục đi theo anh ta thì sẽ có ngày đến cả mạng cũng không còn đâu." Tần Luật cảnh báo.
Hắn là người của Tần gia, rất hay lui tới với Phó gia. Mặc dù hắn chưa từng tận mắt trông thấy thủ đoạn ra tay của Phó Hàn Tranh nhưng đã từng nghe nói rất nhiều.
Phàm là người làm trái ý anh ta thì xưa nay chưa từng có kết quả tốt.
Mộ Vi Vi mới chỉ mười tám tuổi, sao có thể đối phó với kẻ đa mưu túc trí như Phó Hàn Tranh chứ. Một khi cô ấy làm gì đó khiến anh ta nổi giận thì kết cục cũng chẳng thể tốt đẹp hơn mấy người kia là bao.
"Trên đời này vốn đã chẳng có người tốt rồi." Cố Vi Vi thản nhiên đáp.
Cho dù là bản thân Cố Vi Vi cô hay là Mộ Vi Vi kia, qua những chuyện đã xảy ra đều có thể hiểu được đạo lý này.
Tần Luật thấy Cố Vi Vi không hề bị hắn làm lung lay, lại nghiêm túc nói tiếp.
"Mộ Vi Vi, không phải cậu vẫn luôn muốn tới Italy học dương cầm sao, sau khi thi đại học xong tôi có thể đưa cậu đi ngay lập tức…."
Đôi lông mày thanh tú của Cố Vi Vi nhíu lại, cô ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt chân thành của Tần Luật, tên gấu con này muốn dẫn cô bỏ trốn sao?
/297
|