Tối đó, Mễ Ly đang ngủ thì bị tiếng rên rỉ làm thức dậy. Khiến cô đỏ bừng cả mặt. Là ai vậy?
Cô ra khỏi phòng, tiếng rên ở bên cạnh phòng cô nhưng rõ ràng đó là phòng trống làm gì có ai. Ma? Cơ mà không đúng ma thì XXX để làm gì?
Cô đứng trước cửa phòng, thì:
“Em yêu, nhỏ một chút đi. Không mọi người sẽ nghe mất.”
“Tất cả là tại anh, ưm.” Tiếng rên rĩ của người phụ nữ trả lời.
Mễ Ly nhíu mày, đây không phải là giọng của Trình Tố Ninh sao? Vậy người đàn ông là ai?
Ông chồng già đó không thỏa mãn nhu cầu của em đúng không? Đã thế anh sẽ khiến em nằm liệt giường 3 ngày. Sau đó xoay người lại, tiếp tục.
Sau đó tiếng rên rỉ của Trình Tố Ninh lớn hơn.
Mễ Ly đi về phòng, trong lòng suy nghĩ. Giọng của người đàn ông đó cô nghe rất quen. Nhưng tại sao cô không nhớ nhỉ? Mà Trình Tố Ninh cũng thật to gan. Làm ngay bên cạnh phòng của cô.
Hứ, còn dám chê ba cô già. Cô nhất định phải điều tra xem người đàn ông đó là ai.
--- ------ ------ -------
Mễ Ly ngồi trong xe, hít một hơi sâu rồi thở ra. Được rồi, cô đã sẵn sàng. Cô tự tin ra khỏi xe, phong thái không có chỗ nào để chê.
“Bạn là Kiều Mễ Ly?”
Mễ Ly nghe thế, quay lại. Là Hồ Uyển Uyển. Cô ta tìm mình làm gì? Nhưng vẫn cười hỏi:
“Cô là...?”
Hồ Uyển Uyển không nghĩ rằng Mễ Ly sẽ không nhớ ra cô, gượng cười hỏi:
“Mình là Hồ Uyển Uyển đây, bạn không nhận ra sao?”
Mễ Ly cười khẩy một cái nói:
“Xin lỗi nhưng tôi không có chút ấn tượng nào về cô.” Mễ Ly nói xong liền xoay người bỏ đi.
Hồ Uyển Uyển thấy thế liếc một cái. Hứ. Cô ta tưởng cô ta là ai chứ? Ba là Kiều Tổng, mẹ là Hà ảnh hậu thì làm gì cũng được chắc?
Mễ Ly thở dài hôm nay cô mặc chiếc váy của hãng thời trang nổi tiếng D&G ( Dolce & Gabbana ) Cùng với túi xách đen của Dior. Và kính của Gucci. Thêm đôi giày cao gót của Christian Louboutin. Cả người toát lên vẻ đẹp sang trọng, quý phái xen lẫn một chút kiêu kì bí ẩn. Khiến cho mọi người khó rời mắt
Mấy cô gái đi dự tuyển cũng ghen tị. 1 người ghen tị nói:
“Chắc chắn là hàng fake.”
Mễ Ly nghe được thế cười một cái. Đi lại chỗ cô ta, châm chọc nói:
“Bạn gì đó à. Đồ của bạn là của Buberry đúng không?”
Cô gái đó nghe thế kiêu ngạo nói:
“Đúng vậy.”
“Chậc, chậc. Đúng là đồ chính hãng của Buberry nhưng nếu nhớ không nhầm đây là BST Hè-Thu của 2 năm trước thì phải. Bạn thích đồ cổ à?”
Cô gái đó nghe thế mặt đỏ đến mang tai. Đây là đồ cũ? Chính cô bán hàng nói với cô rằng bộ này rất hiếm cả thế giới chỉ có 10 người có. Cô đã dành hết tiền tiết kiệm của cả nhà ra mua để nở mặt nở mày, mà đây là hàng cũ sao? Tức chết cô rồi.
Mễ Ly cười nói tiếp:
“Đồ của tôi là hàng thật, nếu không tin cô có thể đến tận chi nhánh của D&G và Gucci bên Ý để hỏi. Còn cái kính mắt này thì đi New York nhé.”
Mễ Ly bỏ đi, để lại cho cô gái lúc nãy ngồi thẫn thờ. Một cô gái chạy lại đỡ cô ta cười nói:
“Xin lỗi bạn, em gái của mình hơi thô lỗ một chút.”
Tuy nói thế chứ Trình Tố Tố cũng tức điên lên. Cô chưa bao giờ được mặc đồ hiệu. Còn Kiều Mễ Ly, mọi thứ trên người cô ta toàn là hàng hiệu, không có chút gì là giả trừ cái tính cách của cô ta.
Doãn Thiên Hạo, Lộ Vĩ Phong, Đông Phương Kỳ từ xa nhìn Mễ Ly, cả 3 không hẹn mà cảm thán.
Đông Phương Kỳ nói:
“Tôi nhất định phải mời cô ấy làm nữ chính trong MV sắp tới của mình.”
Doãn Thiên Hạo nghe thế khóe miệng giật giật, nói:
“Tôi đã tìm ra nữ chính cho MV rồi nên cậu không cần phải mất công như vậy đâu.”
“Doãn tổng, tôi nhớ lúc trước chúng ta đã bàn bạc rằng tôi sẽ là người quyết định mọi chuyện.”
“Đó là trước đây, còn bây giờ thì khác.”
“Anh.” Đông Phương Kỳ gằn giọng.
Lộ Vĩ Phong thở dài:
“Thôi được rồi. 2 người bình ĩnh đi. Chúng ta đi thôi. Đến giờ rồi.”
Lộ Vĩ Phong nói xong đi trước. Hắn cảm thấy rất là lạ. Có phải vì phần trả lời của Tố Tố hôm qua? Tuy trả lời rất tốt nhưng hắn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng là cái gì mới được?
--- ------ ------ ---
“Ở đây tổng cộng có 500 người, mỗi top 50 hãy lên lấy cố thứ tự để bắt đầu.”
Mễ Ly nghe nói 500 người thì khóe miệng run run, chỉ có 500 người mà số báo danh của cô là 2702? Còn có cả 3000 mấy nữa. KL làm lố quá rồi.
Cô thở dài lên lấy SBD rồi về chỗ. Số 27? Ngày sinh của cô, hay thật. Mễ Ly cười thầm.
Quản lý nói:
“Mời những người có SBD từ 1 đến 20 vào trong phòng.”
Mễ Ly nhìn mọi người đi vào, có cả Trình Tố Tố nữa.
“Đừng nói số của cô ta là 18. Tức ngày sinh nhật của cô ta nhé.” Mễ Ly lầm bẩm. À đúng rồi nhỉ, Tiểu Đóa nói chọn số này vì bạn trai của cô ấy sinh ngày này. Nên cô cũng quyết định cho Trình Tố Tố sinh ngày 18 luôn.
Tính như thế này thì tổng cộng sẽ có 25 top. Mà cô là top thứ 2.
Bây giờ không làm gì Mễ Ly tranh thủ nghe nhạc:
‘I need you, I need you, I need you right now
Yeah, I need you right now
So don't let me, don't let me, don't let me down
I think I'm losing my mind now
It's in my head, darling I hope
That you'll be here, when I need you the most
So don't let me, don't let me, don't let me down
D-Don't let me down.”
Cô cũng tranh thủ nhớ lại nguyên bản. Top 1 là do Trình Tố Tố đứng đầu. Còn top 2 là Kiều Mễ Ly. Top 3 là Minh Ngọc Huyên. Top 4 là Vương Lạc Trúc. Top 15 là Cung Khuynh Lệ. Top 6 là Hồ Uyển Uyển. Top 22 là Đông Phương Tư Yến......
Cô chỉ nhớ được từng đó, còn vài người nữa nhưng không nhớ top.
Mỗi người chỉ có 3’ để diễn trừ trường hợp có thí sinh diễn quá dở nên BGK loại sớm
Quản Lí lớn giọng nói:
“Những người từ top 7 trở đi ngày mai hãy đến. Vì hôm nay không đủ thời gian.”
Mọi người liền lập tức ra về. Mễ Ly nhắm mắt lại rồi lẩm bẩm lời bài hát. May mắn thân thể này có sở thích rất giống cô. Từ món ăn đến hoạt động.
--- ------ ------ -------
Trong phòng diễn:
“Mọi người sẽ đóng vai Chúc Anh Đài. Chắc hẳn đây là một nhân vật mà ai cũng biết. Nào số 1 bắt đầu đi.” Đạo diễn Kim nói.
Số 1 hơi run, cô không ngờ là phải đóng vai con trai.
Rồi tiếp đến số 2, 3, 4,...
Đúng 1 tiếng sau, của phòng được mở ra. Có người vẻ mặt vui vẻ, có người như sắp khóc. Riêng Trình Tố Tố là cười tươi nhất.
Mễ Ly cười khẩy 1 cái.
“Mời top 2 vào trong.”
Mễ Ly liền đứng dậy. Hít một hơi sâu, đã đến lúc rồi.
Cô ra khỏi phòng, tiếng rên ở bên cạnh phòng cô nhưng rõ ràng đó là phòng trống làm gì có ai. Ma? Cơ mà không đúng ma thì XXX để làm gì?
Cô đứng trước cửa phòng, thì:
“Em yêu, nhỏ một chút đi. Không mọi người sẽ nghe mất.”
“Tất cả là tại anh, ưm.” Tiếng rên rĩ của người phụ nữ trả lời.
Mễ Ly nhíu mày, đây không phải là giọng của Trình Tố Ninh sao? Vậy người đàn ông là ai?
Ông chồng già đó không thỏa mãn nhu cầu của em đúng không? Đã thế anh sẽ khiến em nằm liệt giường 3 ngày. Sau đó xoay người lại, tiếp tục.
Sau đó tiếng rên rỉ của Trình Tố Ninh lớn hơn.
Mễ Ly đi về phòng, trong lòng suy nghĩ. Giọng của người đàn ông đó cô nghe rất quen. Nhưng tại sao cô không nhớ nhỉ? Mà Trình Tố Ninh cũng thật to gan. Làm ngay bên cạnh phòng của cô.
Hứ, còn dám chê ba cô già. Cô nhất định phải điều tra xem người đàn ông đó là ai.
--- ------ ------ -------
Mễ Ly ngồi trong xe, hít một hơi sâu rồi thở ra. Được rồi, cô đã sẵn sàng. Cô tự tin ra khỏi xe, phong thái không có chỗ nào để chê.
“Bạn là Kiều Mễ Ly?”
Mễ Ly nghe thế, quay lại. Là Hồ Uyển Uyển. Cô ta tìm mình làm gì? Nhưng vẫn cười hỏi:
“Cô là...?”
Hồ Uyển Uyển không nghĩ rằng Mễ Ly sẽ không nhớ ra cô, gượng cười hỏi:
“Mình là Hồ Uyển Uyển đây, bạn không nhận ra sao?”
Mễ Ly cười khẩy một cái nói:
“Xin lỗi nhưng tôi không có chút ấn tượng nào về cô.” Mễ Ly nói xong liền xoay người bỏ đi.
Hồ Uyển Uyển thấy thế liếc một cái. Hứ. Cô ta tưởng cô ta là ai chứ? Ba là Kiều Tổng, mẹ là Hà ảnh hậu thì làm gì cũng được chắc?
Mễ Ly thở dài hôm nay cô mặc chiếc váy của hãng thời trang nổi tiếng D&G ( Dolce & Gabbana ) Cùng với túi xách đen của Dior. Và kính của Gucci. Thêm đôi giày cao gót của Christian Louboutin. Cả người toát lên vẻ đẹp sang trọng, quý phái xen lẫn một chút kiêu kì bí ẩn. Khiến cho mọi người khó rời mắt
Mấy cô gái đi dự tuyển cũng ghen tị. 1 người ghen tị nói:
“Chắc chắn là hàng fake.”
Mễ Ly nghe được thế cười một cái. Đi lại chỗ cô ta, châm chọc nói:
“Bạn gì đó à. Đồ của bạn là của Buberry đúng không?”
Cô gái đó nghe thế kiêu ngạo nói:
“Đúng vậy.”
“Chậc, chậc. Đúng là đồ chính hãng của Buberry nhưng nếu nhớ không nhầm đây là BST Hè-Thu của 2 năm trước thì phải. Bạn thích đồ cổ à?”
Cô gái đó nghe thế mặt đỏ đến mang tai. Đây là đồ cũ? Chính cô bán hàng nói với cô rằng bộ này rất hiếm cả thế giới chỉ có 10 người có. Cô đã dành hết tiền tiết kiệm của cả nhà ra mua để nở mặt nở mày, mà đây là hàng cũ sao? Tức chết cô rồi.
Mễ Ly cười nói tiếp:
“Đồ của tôi là hàng thật, nếu không tin cô có thể đến tận chi nhánh của D&G và Gucci bên Ý để hỏi. Còn cái kính mắt này thì đi New York nhé.”
Mễ Ly bỏ đi, để lại cho cô gái lúc nãy ngồi thẫn thờ. Một cô gái chạy lại đỡ cô ta cười nói:
“Xin lỗi bạn, em gái của mình hơi thô lỗ một chút.”
Tuy nói thế chứ Trình Tố Tố cũng tức điên lên. Cô chưa bao giờ được mặc đồ hiệu. Còn Kiều Mễ Ly, mọi thứ trên người cô ta toàn là hàng hiệu, không có chút gì là giả trừ cái tính cách của cô ta.
Doãn Thiên Hạo, Lộ Vĩ Phong, Đông Phương Kỳ từ xa nhìn Mễ Ly, cả 3 không hẹn mà cảm thán.
Đông Phương Kỳ nói:
“Tôi nhất định phải mời cô ấy làm nữ chính trong MV sắp tới của mình.”
Doãn Thiên Hạo nghe thế khóe miệng giật giật, nói:
“Tôi đã tìm ra nữ chính cho MV rồi nên cậu không cần phải mất công như vậy đâu.”
“Doãn tổng, tôi nhớ lúc trước chúng ta đã bàn bạc rằng tôi sẽ là người quyết định mọi chuyện.”
“Đó là trước đây, còn bây giờ thì khác.”
“Anh.” Đông Phương Kỳ gằn giọng.
Lộ Vĩ Phong thở dài:
“Thôi được rồi. 2 người bình ĩnh đi. Chúng ta đi thôi. Đến giờ rồi.”
Lộ Vĩ Phong nói xong đi trước. Hắn cảm thấy rất là lạ. Có phải vì phần trả lời của Tố Tố hôm qua? Tuy trả lời rất tốt nhưng hắn vẫn cảm thấy có gì đó không đúng. Nhưng là cái gì mới được?
--- ------ ------ ---
“Ở đây tổng cộng có 500 người, mỗi top 50 hãy lên lấy cố thứ tự để bắt đầu.”
Mễ Ly nghe nói 500 người thì khóe miệng run run, chỉ có 500 người mà số báo danh của cô là 2702? Còn có cả 3000 mấy nữa. KL làm lố quá rồi.
Cô thở dài lên lấy SBD rồi về chỗ. Số 27? Ngày sinh của cô, hay thật. Mễ Ly cười thầm.
Quản lý nói:
“Mời những người có SBD từ 1 đến 20 vào trong phòng.”
Mễ Ly nhìn mọi người đi vào, có cả Trình Tố Tố nữa.
“Đừng nói số của cô ta là 18. Tức ngày sinh nhật của cô ta nhé.” Mễ Ly lầm bẩm. À đúng rồi nhỉ, Tiểu Đóa nói chọn số này vì bạn trai của cô ấy sinh ngày này. Nên cô cũng quyết định cho Trình Tố Tố sinh ngày 18 luôn.
Tính như thế này thì tổng cộng sẽ có 25 top. Mà cô là top thứ 2.
Bây giờ không làm gì Mễ Ly tranh thủ nghe nhạc:
‘I need you, I need you, I need you right now
Yeah, I need you right now
So don't let me, don't let me, don't let me down
I think I'm losing my mind now
It's in my head, darling I hope
That you'll be here, when I need you the most
So don't let me, don't let me, don't let me down
D-Don't let me down.”
Cô cũng tranh thủ nhớ lại nguyên bản. Top 1 là do Trình Tố Tố đứng đầu. Còn top 2 là Kiều Mễ Ly. Top 3 là Minh Ngọc Huyên. Top 4 là Vương Lạc Trúc. Top 15 là Cung Khuynh Lệ. Top 6 là Hồ Uyển Uyển. Top 22 là Đông Phương Tư Yến......
Cô chỉ nhớ được từng đó, còn vài người nữa nhưng không nhớ top.
Mỗi người chỉ có 3’ để diễn trừ trường hợp có thí sinh diễn quá dở nên BGK loại sớm
Quản Lí lớn giọng nói:
“Những người từ top 7 trở đi ngày mai hãy đến. Vì hôm nay không đủ thời gian.”
Mọi người liền lập tức ra về. Mễ Ly nhắm mắt lại rồi lẩm bẩm lời bài hát. May mắn thân thể này có sở thích rất giống cô. Từ món ăn đến hoạt động.
--- ------ ------ -------
Trong phòng diễn:
“Mọi người sẽ đóng vai Chúc Anh Đài. Chắc hẳn đây là một nhân vật mà ai cũng biết. Nào số 1 bắt đầu đi.” Đạo diễn Kim nói.
Số 1 hơi run, cô không ngờ là phải đóng vai con trai.
Rồi tiếp đến số 2, 3, 4,...
Đúng 1 tiếng sau, của phòng được mở ra. Có người vẻ mặt vui vẻ, có người như sắp khóc. Riêng Trình Tố Tố là cười tươi nhất.
Mễ Ly cười khẩy 1 cái.
“Mời top 2 vào trong.”
Mễ Ly liền đứng dậy. Hít một hơi sâu, đã đến lúc rồi.
/76
|