Lý Dực thấy thần sắc Yên Nhiên không giống ngày thường, thấy mình chẳng những không có một chút vui mừng ngược lại là rất u oán mà nhìn chằm chằm vào hai mắt hắn, không khỏi thầm nghĩ, hai ngày này mình làm sai cái gì sao?
Lý Dực đi theo Yên Nhiên vào cửa, phất phất tay, mấy đứa Đại Đào mấy chỉ đành phải đứng ở cạnh cửa coi chừng.
"Muội muội hình như không thoải mái trong lòng, muội muội sao thế?" Lý Dực hỏi thẳng.
"Không có gì." Yên Nhiên gục ở trên kháng bàn, đột nhiên cảm thấy đối với cái gì cũng đều hứng thú rã rời, uể oải mà trả lời.
"Muội muội, các ngươi mới từ nơi nào trở lại ?" Lý Dực bắt đầu nói bóng nói gió.
"Đi thăm Tam tỷ tỷ, Tam tỷ tỷ mới từ nhà chồng trở lại."
Vĩnh Lăng, mình cũng không đắc tội nàng ấy nha? Không thể nào gây khó dễ cho mình đi? Lý Dực thầm nghĩ.
"Thế muội muội gặp được nàng, hẳn là rất vui mừng nhỉ?" Yên Nhiên cứ oán trách các tỷ tỷ xuất giá rồi, là khó được về nhà một lần, một năm cũng không gặp nhau được mấy lần, cho nên, Lý Dực mới có câu hỏi vừa rồi.
"Nhưng là, Tam tỷ tỷ dường như không vui, nói Tề gia nhiều quy củ, Tam tỷ tỷ không thích."
Tìm được mấu chốt vấn đề rồi, Lý Dực lôi kéo tay Yên Nhiên, nhìn vào mắt Yên Nhiên, nghiêm nghị hỏi: "Muội muội cũng không thích nhiều quy củ?"
Yên Nhiên không dám ngẩng đầu nhìn Lý Dực, cúi đầu yếu ớt mà lầm bầm một câu: "Người nào có thể thích nhiều quy củ?"
"Nhiều quy củ cũng không có cái gì, quen là tốt rồi, Hoa ma ma không phải là đã dạy ngươi cả rồi sao?" Lý Dực đau lòng mà sờ sờ tóc Yên Nhiên.
"Ca ca, ta sợ ta làm không tốt, không bằng, ca ca, ngươi cưới một đại gia khuê tú khác giống như Sở Sở tỷ tỷ?" Yên Nhiên dù sao cũng là tính tình trẻ con, cho là hôn nhân là có thể tùy thời đổi ý.
"Làm càn, ta không đồng ý." Lý Dực mắng một câu, thấy Yên Nhiên mở to hai mắt, có chút sợ mà nhìn hắn, Lý Dực đột nhiên nghĩ đến ánh mắt nai con lúc hắn đi săn.
Trong lòng thở dài, cũng ngồi xuống trên kháng, ngồi xuống bên cạnh Yên Nhiên.
"Nhưng là, ngươi đã đáp ứng ca ca, muốn cả đời ở bên ca ca, muội muội nếu đổi ý, ca ca sẽ đau lòng. Muội muội nhẫn tâm để cho ca ca đau lòng sao? Để cho ca ca một mình ở trong phòng lạnh như băng, ngay cả người nói chuyện cũng không có?" Không thể không nói, Lý Dực là khá hiểu Yên Nhiên
Quả nhiên, Yên Nhiên nghe lời Lý Dực nói, nhìn Lý Dực, Lý Dực mang đầy hi vọng mà nhìn Yên Nhiên, mong đợi Yên Nhiên đáp ứng hắn, hứa hẹn với hắn.
"Ca ca, mẫu hậu kia cũng không phải là mẹ đẻ ngươi, mấy lần gây khó khăn cho ngươi, không phải là muốn cho nhi tử của nàng làm thái tử sao? Ca ca, không bằng ngươi đi nói cho phụ hoàng, ngươi không muốn làm thái tử, ngươi chuyển từ trong cung ra, có được không?" Lúc này đổi thành Yên Nhiên mang đầy hi vọng mà nhìn Lý Dực.
Lý Dực nghe xong sợ hết hồn, vội bịt miệng Yên Nhiên, khoát khoát tay, thấy Yên Nhiên gật đầu, mới buông lỏng nàng ra.
"Những lời này, là ai dạy ngươi?" Lý Dực tất nhiên hiểu, lấy tâm trí một đứa nhỏ mười hai tuổi như Yên Nhiên, chỉ sợ là không nghĩ tới chỗ đó.
"Tam tỷ tỷ nói, Tam tỷ tỷ nói, bởi vì nguyên nhân này, mẫu hậu nhất định sẽ gây khó khăn cho ta." Yên Nhiên nhớ tới lời Vĩnh Lăng nói vừa rồi, vẫn còn có chút sợ.
"Đừng sợ, ca ca sẽ che chở ngươi, sẽ không để cho người ức hiếp ngươi." Lý Dực nắm bàn tay nhỏ bé của Yên Nhiên, dùng lên mấy phần sức lực.
Vĩnh Lăng đáng chết này, không có chuyện gì nói những thứ này với một đứa nhỏ mười hai tuổi làm gì, làm Lý Dực thất vọng nhất chính là, Yên Nhiên lại dao động, điều này nói rõ, Lý Dực hắn ở trong lòng Yên Nhiên còn không phải là quan trọng nhất, trong lòng Yên Nhiên, đối với hắn, chỉ sợ còn còn không có tình cảm nam nữ, có chỉ là tình huynh muội.
Nghĩ tới đây, Lý Dực một mặt may mắn, may mắn mình hạ thủ sớm, đính hôn rồi, một mặt, lại hơi có chút hao tâm tốn sức, mình đối với Yên Nhiên, dù sao bỏ ra nhiều như vậy, nhưng là, không có được hồi báo cùng cấp, sau này, phải làm như thế nào, mới có thể làm cho nàng đối với mình sinh ra loại tình cảm nam nữ không muốn xa rời kia đây?
Yên Nhiên thấy Lý Dực cau mày, theo thói quen muốn vuốt lên cho Lý Dực, lần này Lý Dực không có ngăn cản nàng, chẳng qua là thừa cơ hướng dẫn, nói: "Muội muội ngươi xem, ngươi nếu không ở bên ca ca, ca ca tức giận, cũng không có ai an ủi ca ca, chẳng lẽ ngươi thật sự mong muốn, ca ca cưới một nữ nhân khác? Nói như vậy, ca ca sẽ không thể tới thăm muội muội rồi, muội muội cũng phải gả cho một nam tử xa lạ, đến một địa phương xa lạ, từ đó về sau, cũng không thể gặp lại ca ca nữa, ngươi nếu bị ức hiếp, ngươi không thể nói cho ca ca, ca ca cũng không thể giúp ngươi ra mặt, lúc ngươi chảy nước mắt nhớ ca ca, ca ca đang ở bên cạnh nữ nhân khác, như vậy ngươi cũng muốn sao?"
Yên Nhiên nhắm mắt vừa nghĩ, phảng phất nhìn thấy tình cảnh thê thảm mình đang bị ức hiếp, núp ở một bên khóc nức nở, mà Lý Dực lại tăng thêm một câu, "Muội muội cảm thấy có thể tìm được một người còn thương ngươi hơn ca ca, một người thương ngươi hơn Phụ hoàng sao? Lời muội muội nói ngày hôm nay, ca ca quá thất vọng rồi."
Yên Nhiên nghe xong chủ động ôm lấy Lý Dực, nói: "Ca ca, là muội muội sai rồi, sau này muội muội không bao giờ nói lời như vậy nữa."
Yên Nhiên không cần suy nghĩ, là biết thế gian này, đúng là thật khó tìm được một người đối tốt với nàng hơn Lý Dực, tựa như phụ thân đối với mẫu thân.
"Vậy ca ca vô luận làm cái gì, muội muội đều ở bên cạnh ca ca?" Lý Dực nhân cơ hội đưa ra yêu cầu của mình.
Yên Nhiên đáng thương, chút manh nha phản kháng kia còn không có nảy sinh đã bị Lý Dực bóp chết rồi. Xem ra, phải thỏa đáng mà truyền bá cho Yên Nhiên chút ý thức nguy hiểm, chuyện trong cung trước kia Lý Dực luôn ngại bẩn, ngại độc, không muốn để cho Yên Nhiên tiếp xúc những thứ này, nhưng là, một ngày nào đó là phải lớn lên, là phải chiến đấu cùng hắn, tâm tư quá mức đơn thuần, sao có thể ứng phó được?
Chẳng qua, những tâm tư giữa đám nữ nhân, Hoa má má nghiền ngẫm thấu đáo, xem ra, còn cần thiết để cho Hoa ma ma tốn nhiều chút tâm tư rồi. Lý Dực thầm nghĩ.
Lý Dực lại cùng Yên Nhiên vành tai và tóc mai chạm vào nhau một hồi, thấy nụ cười trên mặt Yên Nhiên sáng sủa, lúc này mới không nỡ mà rời đi.
Ai ngờ hồi cung một chuyến, một cú sét đánh giữa trời quang, mẫu hậu phái người mời hắn đi một chuyến, lại có thể là cưới trắc Vương Phi cho hắn, bởi vì lẽ ra, mỗi hoàng tử đều có thể cưới hai trắc Vương Phi, năm nay Lý Dực đã mười tám rồi, nếu đổi lại hoàng tử khác, đứa nhỏ cũng ra đời rồi, hắn nhàn nhã hai năm, đã đủ khoan dung với hắn rồi.
Lý Dực không có cách nào trực tiếp nói không với mẫu hậu, lễ giáo không cho phép, hắn chỉ có thể đi tìm Lý Hãn, nhưng Lý Hãn vỗ bờ vai của hắn nói, trước khi hắn còn không có đủ cường đại, không thể để cho người khác bắt được nhược điểm của hắn, đó sẽ là trí mạng.
Lý Dực chóng mặt mà từ chỗ Lý Hãn trở lại, như thế nào mới có thể giải thích tất cả với Yên Nhiên đây? Như thế nào mới có thể để cho Yên Nhiên an tâm đợi hắn thêm mấy năm nữa?
Lý Dực đứng ngồi không yên đi tới đi lui ở trong phòng, giận đến đập phá mấy ly trà, thái giám tâm phúc rỉ tai với hắn mấy câu, lo lắng có người mật báo với mẫu hậu, Lý Dực lúc này mới ngồi yên, bắt đầu nghĩ đối sách.
Trắc Vương Phi này không cưới là không được, người được chọn này, sợ rằng mẫu hậu đã sớm định rồi, cố ý không có thả tiếng gió ra, chính là muốn đánh hắn một cái không ứng phó kịp.
Lý Dực một đêm không hề ngủ yên, trời vừa sáng, gắng gượng chống đỡ như bình thường vào thượng thư phòng, sau khi từ thượng thư phòng đi ra ngoài, liền xuất cung, đi tới Khang Viên.
Lâm Khang Bình thấy Lý Dực, nhìn Tử Tình nói: "Muốn tìm một chỗ an tĩnh qua mấy ngày thanh tĩnh cũng là khó khăn, vừa tiễn ba pho tượng đại thần đi lại tới một pho tượng tiểu thần."
Tử Tình vội nháy mắt với Lâm Khang Bình, ân cần hỏi Lý Dực: "Dực Nhi lại gặp phải việc khó rồi?"
Tử Tình vốn là nặng lòng với Lý Dực, thương yêu hắn những năm này, bây giờ thành nữ tế của mình, tất nhiên càng quan tâm hơn.
"Nương, ta phải cưới trắc Vương Phi rồi."
"Cái gì? Ngươi nói cái gì?" Lâm Khang Bình nhất thời khó có thể tiếp nhận, hắn cũng là đối với nữ nhi nhà mình quá mức thương yêu, cộng thêm mình cùng Tử Tình những năm này sống thế giới hai người như keo như sơn, nên đã quên nam nhân vốn là nên tam thê tứ thiếp.
Tử Tình lại trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Trước hết nghe lời Dực Nhi nói một chút đi."
Lý Dực kể lại tất tần tật sự việc ngày hôm qua cho Tử Tình, ngay cả cuộc nói chuyện của hắn cùng Lý Hãn cũng không có bỏ sót, hắn hiện tại chỉ muốn lấy được sự thông cảm của Tử Tình, như vậy, mới có hi vọng lấy được sự thông cảm của Yên Nhiên.
Lâm Khang Bình nghe xong cũng là trầm tĩnh lại, lúc này, hắn đã hiểu được, Lý Dực cưới trắc Vương Phi, là thế tất phải làm, nào có một hoàng tử chỉ cưới một chánh thê ? Không nói hoàng tử, chính là nam tử gia đình bình thường, cũng sẽ có thông phòng, tiểu thiếp, di nương một đống lớn, tựa như Vĩnh Liên, gả vào Chung gia, Chung Thiếu Bân đối với nàng, cũng coi như thương yêu cưng chiều có thừa, nhưng là, trong lúc Vĩnh Liên mang thai, không giống nhau cũng sắp xếp thông phòng? Chỉ có xuất thân từ nhà nông như Tăng gia, mới có thể giáo dục con mình không lấy thiếp.
Huống chi, Lâm Khang Bình cảm thấy Lý Hãn nói hết sức có lý, nếu như Lý Dực khư khư cố chấp, sẽ chỉ mang đến phiền toái vô cùng vô tận cho chính hắn và Yên Nhiên, kết quả này, so sánh với việc Lý Dực cưới trắc Vương Phi càng làm người ta lo lắng hãi hùng hơn.
"Vậy thì theo phụ hoàng cùng mẫu hậu ngươi, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, chẳng qua là, trong lòng ngươi phải hiểu rõ, nói thế nào với Yên Nhiên, chúng ta không muốn nhìn thấy đứa nhỏ bị ấm ức, còn có, nếu như ngươi không thể che chở Yên Nhiên chu toàn, không bằng sớm buông tay đi." Tử Tình nói.
"Việc này không được, tuyệt đối không được." Lý Dực và Lâm Khang Bình đồng thời nói.
Tử Tình liếc nhìn Lâm Khang Bình, ngay cả Lý Dực cũng lần đầu tiên mang đầy cảm kích nhìn Lâm Khang Bình, nói: "Đa tạ phụ thân thành toàn."
"Ta không phải là thành toàn ngươi, là bởi vì, Yên Nhiên đã đính hôn rồi, lúc này nếu thoái hôn, trong thiên hạ, còn ai dám cưới nàng? Chẳng lẽ nữ nhi của ta phải cô độc mà sống hết quãng đời còn lại? So với cái này, ta tình nguyện nàng gả cho ngươi." Lâm Khang Bình có mấy phần tức giận nói, thật sự là hối hận sớm để cho nữ nhi đính hôn rồi.
Tử Tình nghe xong chợt bừng tỉnh, chẳng phải là một sự việc như vậy? Sự việc bức đến nước này, Yên Nhiên không gả cũng phải gả rồi, cũng sống tốt hơn để cho nàng xuất gia làm ni. Ít nhất, Lý Dực đối với Yên Nhiên, vẫn là thật lòng, Lý Hãn đối với Yên Nhiên, xem ra cũng là có mấy phần ưa thích, có hai người bọn họ che chở, hẳn là sẽ không quá tệ đi?
Tử Tình đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, "Cái này, ngươi nếu muốn cưới thiếp, có phải cũng sinh một đống thứ tử thứ nữ hay không?"
Tử Tình cũng là đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, đệ đệ của Lý Dực có một đống, hôm nay chỉ vì một vị trí kia, mỗi bên giấu tâm cơ. Tương lai, giữa con cái của Lý Dực vì một vị trí này, lại muốn phân tranh không ngừng, đấu tới đấu đi, khi nào mới có một lúc an bình?
Lý Dực đi theo Yên Nhiên vào cửa, phất phất tay, mấy đứa Đại Đào mấy chỉ đành phải đứng ở cạnh cửa coi chừng.
"Muội muội hình như không thoải mái trong lòng, muội muội sao thế?" Lý Dực hỏi thẳng.
"Không có gì." Yên Nhiên gục ở trên kháng bàn, đột nhiên cảm thấy đối với cái gì cũng đều hứng thú rã rời, uể oải mà trả lời.
"Muội muội, các ngươi mới từ nơi nào trở lại ?" Lý Dực bắt đầu nói bóng nói gió.
"Đi thăm Tam tỷ tỷ, Tam tỷ tỷ mới từ nhà chồng trở lại."
Vĩnh Lăng, mình cũng không đắc tội nàng ấy nha? Không thể nào gây khó dễ cho mình đi? Lý Dực thầm nghĩ.
"Thế muội muội gặp được nàng, hẳn là rất vui mừng nhỉ?" Yên Nhiên cứ oán trách các tỷ tỷ xuất giá rồi, là khó được về nhà một lần, một năm cũng không gặp nhau được mấy lần, cho nên, Lý Dực mới có câu hỏi vừa rồi.
"Nhưng là, Tam tỷ tỷ dường như không vui, nói Tề gia nhiều quy củ, Tam tỷ tỷ không thích."
Tìm được mấu chốt vấn đề rồi, Lý Dực lôi kéo tay Yên Nhiên, nhìn vào mắt Yên Nhiên, nghiêm nghị hỏi: "Muội muội cũng không thích nhiều quy củ?"
Yên Nhiên không dám ngẩng đầu nhìn Lý Dực, cúi đầu yếu ớt mà lầm bầm một câu: "Người nào có thể thích nhiều quy củ?"
"Nhiều quy củ cũng không có cái gì, quen là tốt rồi, Hoa ma ma không phải là đã dạy ngươi cả rồi sao?" Lý Dực đau lòng mà sờ sờ tóc Yên Nhiên.
"Ca ca, ta sợ ta làm không tốt, không bằng, ca ca, ngươi cưới một đại gia khuê tú khác giống như Sở Sở tỷ tỷ?" Yên Nhiên dù sao cũng là tính tình trẻ con, cho là hôn nhân là có thể tùy thời đổi ý.
"Làm càn, ta không đồng ý." Lý Dực mắng một câu, thấy Yên Nhiên mở to hai mắt, có chút sợ mà nhìn hắn, Lý Dực đột nhiên nghĩ đến ánh mắt nai con lúc hắn đi săn.
Trong lòng thở dài, cũng ngồi xuống trên kháng, ngồi xuống bên cạnh Yên Nhiên.
"Nhưng là, ngươi đã đáp ứng ca ca, muốn cả đời ở bên ca ca, muội muội nếu đổi ý, ca ca sẽ đau lòng. Muội muội nhẫn tâm để cho ca ca đau lòng sao? Để cho ca ca một mình ở trong phòng lạnh như băng, ngay cả người nói chuyện cũng không có?" Không thể không nói, Lý Dực là khá hiểu Yên Nhiên
Quả nhiên, Yên Nhiên nghe lời Lý Dực nói, nhìn Lý Dực, Lý Dực mang đầy hi vọng mà nhìn Yên Nhiên, mong đợi Yên Nhiên đáp ứng hắn, hứa hẹn với hắn.
"Ca ca, mẫu hậu kia cũng không phải là mẹ đẻ ngươi, mấy lần gây khó khăn cho ngươi, không phải là muốn cho nhi tử của nàng làm thái tử sao? Ca ca, không bằng ngươi đi nói cho phụ hoàng, ngươi không muốn làm thái tử, ngươi chuyển từ trong cung ra, có được không?" Lúc này đổi thành Yên Nhiên mang đầy hi vọng mà nhìn Lý Dực.
Lý Dực nghe xong sợ hết hồn, vội bịt miệng Yên Nhiên, khoát khoát tay, thấy Yên Nhiên gật đầu, mới buông lỏng nàng ra.
"Những lời này, là ai dạy ngươi?" Lý Dực tất nhiên hiểu, lấy tâm trí một đứa nhỏ mười hai tuổi như Yên Nhiên, chỉ sợ là không nghĩ tới chỗ đó.
"Tam tỷ tỷ nói, Tam tỷ tỷ nói, bởi vì nguyên nhân này, mẫu hậu nhất định sẽ gây khó khăn cho ta." Yên Nhiên nhớ tới lời Vĩnh Lăng nói vừa rồi, vẫn còn có chút sợ.
"Đừng sợ, ca ca sẽ che chở ngươi, sẽ không để cho người ức hiếp ngươi." Lý Dực nắm bàn tay nhỏ bé của Yên Nhiên, dùng lên mấy phần sức lực.
Vĩnh Lăng đáng chết này, không có chuyện gì nói những thứ này với một đứa nhỏ mười hai tuổi làm gì, làm Lý Dực thất vọng nhất chính là, Yên Nhiên lại dao động, điều này nói rõ, Lý Dực hắn ở trong lòng Yên Nhiên còn không phải là quan trọng nhất, trong lòng Yên Nhiên, đối với hắn, chỉ sợ còn còn không có tình cảm nam nữ, có chỉ là tình huynh muội.
Nghĩ tới đây, Lý Dực một mặt may mắn, may mắn mình hạ thủ sớm, đính hôn rồi, một mặt, lại hơi có chút hao tâm tốn sức, mình đối với Yên Nhiên, dù sao bỏ ra nhiều như vậy, nhưng là, không có được hồi báo cùng cấp, sau này, phải làm như thế nào, mới có thể làm cho nàng đối với mình sinh ra loại tình cảm nam nữ không muốn xa rời kia đây?
Yên Nhiên thấy Lý Dực cau mày, theo thói quen muốn vuốt lên cho Lý Dực, lần này Lý Dực không có ngăn cản nàng, chẳng qua là thừa cơ hướng dẫn, nói: "Muội muội ngươi xem, ngươi nếu không ở bên ca ca, ca ca tức giận, cũng không có ai an ủi ca ca, chẳng lẽ ngươi thật sự mong muốn, ca ca cưới một nữ nhân khác? Nói như vậy, ca ca sẽ không thể tới thăm muội muội rồi, muội muội cũng phải gả cho một nam tử xa lạ, đến một địa phương xa lạ, từ đó về sau, cũng không thể gặp lại ca ca nữa, ngươi nếu bị ức hiếp, ngươi không thể nói cho ca ca, ca ca cũng không thể giúp ngươi ra mặt, lúc ngươi chảy nước mắt nhớ ca ca, ca ca đang ở bên cạnh nữ nhân khác, như vậy ngươi cũng muốn sao?"
Yên Nhiên nhắm mắt vừa nghĩ, phảng phất nhìn thấy tình cảnh thê thảm mình đang bị ức hiếp, núp ở một bên khóc nức nở, mà Lý Dực lại tăng thêm một câu, "Muội muội cảm thấy có thể tìm được một người còn thương ngươi hơn ca ca, một người thương ngươi hơn Phụ hoàng sao? Lời muội muội nói ngày hôm nay, ca ca quá thất vọng rồi."
Yên Nhiên nghe xong chủ động ôm lấy Lý Dực, nói: "Ca ca, là muội muội sai rồi, sau này muội muội không bao giờ nói lời như vậy nữa."
Yên Nhiên không cần suy nghĩ, là biết thế gian này, đúng là thật khó tìm được một người đối tốt với nàng hơn Lý Dực, tựa như phụ thân đối với mẫu thân.
"Vậy ca ca vô luận làm cái gì, muội muội đều ở bên cạnh ca ca?" Lý Dực nhân cơ hội đưa ra yêu cầu của mình.
Yên Nhiên đáng thương, chút manh nha phản kháng kia còn không có nảy sinh đã bị Lý Dực bóp chết rồi. Xem ra, phải thỏa đáng mà truyền bá cho Yên Nhiên chút ý thức nguy hiểm, chuyện trong cung trước kia Lý Dực luôn ngại bẩn, ngại độc, không muốn để cho Yên Nhiên tiếp xúc những thứ này, nhưng là, một ngày nào đó là phải lớn lên, là phải chiến đấu cùng hắn, tâm tư quá mức đơn thuần, sao có thể ứng phó được?
Chẳng qua, những tâm tư giữa đám nữ nhân, Hoa má má nghiền ngẫm thấu đáo, xem ra, còn cần thiết để cho Hoa ma ma tốn nhiều chút tâm tư rồi. Lý Dực thầm nghĩ.
Lý Dực lại cùng Yên Nhiên vành tai và tóc mai chạm vào nhau một hồi, thấy nụ cười trên mặt Yên Nhiên sáng sủa, lúc này mới không nỡ mà rời đi.
Ai ngờ hồi cung một chuyến, một cú sét đánh giữa trời quang, mẫu hậu phái người mời hắn đi một chuyến, lại có thể là cưới trắc Vương Phi cho hắn, bởi vì lẽ ra, mỗi hoàng tử đều có thể cưới hai trắc Vương Phi, năm nay Lý Dực đã mười tám rồi, nếu đổi lại hoàng tử khác, đứa nhỏ cũng ra đời rồi, hắn nhàn nhã hai năm, đã đủ khoan dung với hắn rồi.
Lý Dực không có cách nào trực tiếp nói không với mẫu hậu, lễ giáo không cho phép, hắn chỉ có thể đi tìm Lý Hãn, nhưng Lý Hãn vỗ bờ vai của hắn nói, trước khi hắn còn không có đủ cường đại, không thể để cho người khác bắt được nhược điểm của hắn, đó sẽ là trí mạng.
Lý Dực chóng mặt mà từ chỗ Lý Hãn trở lại, như thế nào mới có thể giải thích tất cả với Yên Nhiên đây? Như thế nào mới có thể để cho Yên Nhiên an tâm đợi hắn thêm mấy năm nữa?
Lý Dực đứng ngồi không yên đi tới đi lui ở trong phòng, giận đến đập phá mấy ly trà, thái giám tâm phúc rỉ tai với hắn mấy câu, lo lắng có người mật báo với mẫu hậu, Lý Dực lúc này mới ngồi yên, bắt đầu nghĩ đối sách.
Trắc Vương Phi này không cưới là không được, người được chọn này, sợ rằng mẫu hậu đã sớm định rồi, cố ý không có thả tiếng gió ra, chính là muốn đánh hắn một cái không ứng phó kịp.
Lý Dực một đêm không hề ngủ yên, trời vừa sáng, gắng gượng chống đỡ như bình thường vào thượng thư phòng, sau khi từ thượng thư phòng đi ra ngoài, liền xuất cung, đi tới Khang Viên.
Lâm Khang Bình thấy Lý Dực, nhìn Tử Tình nói: "Muốn tìm một chỗ an tĩnh qua mấy ngày thanh tĩnh cũng là khó khăn, vừa tiễn ba pho tượng đại thần đi lại tới một pho tượng tiểu thần."
Tử Tình vội nháy mắt với Lâm Khang Bình, ân cần hỏi Lý Dực: "Dực Nhi lại gặp phải việc khó rồi?"
Tử Tình vốn là nặng lòng với Lý Dực, thương yêu hắn những năm này, bây giờ thành nữ tế của mình, tất nhiên càng quan tâm hơn.
"Nương, ta phải cưới trắc Vương Phi rồi."
"Cái gì? Ngươi nói cái gì?" Lâm Khang Bình nhất thời khó có thể tiếp nhận, hắn cũng là đối với nữ nhi nhà mình quá mức thương yêu, cộng thêm mình cùng Tử Tình những năm này sống thế giới hai người như keo như sơn, nên đã quên nam nhân vốn là nên tam thê tứ thiếp.
Tử Tình lại trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Trước hết nghe lời Dực Nhi nói một chút đi."
Lý Dực kể lại tất tần tật sự việc ngày hôm qua cho Tử Tình, ngay cả cuộc nói chuyện của hắn cùng Lý Hãn cũng không có bỏ sót, hắn hiện tại chỉ muốn lấy được sự thông cảm của Tử Tình, như vậy, mới có hi vọng lấy được sự thông cảm của Yên Nhiên.
Lâm Khang Bình nghe xong cũng là trầm tĩnh lại, lúc này, hắn đã hiểu được, Lý Dực cưới trắc Vương Phi, là thế tất phải làm, nào có một hoàng tử chỉ cưới một chánh thê ? Không nói hoàng tử, chính là nam tử gia đình bình thường, cũng sẽ có thông phòng, tiểu thiếp, di nương một đống lớn, tựa như Vĩnh Liên, gả vào Chung gia, Chung Thiếu Bân đối với nàng, cũng coi như thương yêu cưng chiều có thừa, nhưng là, trong lúc Vĩnh Liên mang thai, không giống nhau cũng sắp xếp thông phòng? Chỉ có xuất thân từ nhà nông như Tăng gia, mới có thể giáo dục con mình không lấy thiếp.
Huống chi, Lâm Khang Bình cảm thấy Lý Hãn nói hết sức có lý, nếu như Lý Dực khư khư cố chấp, sẽ chỉ mang đến phiền toái vô cùng vô tận cho chính hắn và Yên Nhiên, kết quả này, so sánh với việc Lý Dực cưới trắc Vương Phi càng làm người ta lo lắng hãi hùng hơn.
"Vậy thì theo phụ hoàng cùng mẫu hậu ngươi, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, chẳng qua là, trong lòng ngươi phải hiểu rõ, nói thế nào với Yên Nhiên, chúng ta không muốn nhìn thấy đứa nhỏ bị ấm ức, còn có, nếu như ngươi không thể che chở Yên Nhiên chu toàn, không bằng sớm buông tay đi." Tử Tình nói.
"Việc này không được, tuyệt đối không được." Lý Dực và Lâm Khang Bình đồng thời nói.
Tử Tình liếc nhìn Lâm Khang Bình, ngay cả Lý Dực cũng lần đầu tiên mang đầy cảm kích nhìn Lâm Khang Bình, nói: "Đa tạ phụ thân thành toàn."
"Ta không phải là thành toàn ngươi, là bởi vì, Yên Nhiên đã đính hôn rồi, lúc này nếu thoái hôn, trong thiên hạ, còn ai dám cưới nàng? Chẳng lẽ nữ nhi của ta phải cô độc mà sống hết quãng đời còn lại? So với cái này, ta tình nguyện nàng gả cho ngươi." Lâm Khang Bình có mấy phần tức giận nói, thật sự là hối hận sớm để cho nữ nhi đính hôn rồi.
Tử Tình nghe xong chợt bừng tỉnh, chẳng phải là một sự việc như vậy? Sự việc bức đến nước này, Yên Nhiên không gả cũng phải gả rồi, cũng sống tốt hơn để cho nàng xuất gia làm ni. Ít nhất, Lý Dực đối với Yên Nhiên, vẫn là thật lòng, Lý Hãn đối với Yên Nhiên, xem ra cũng là có mấy phần ưa thích, có hai người bọn họ che chở, hẳn là sẽ không quá tệ đi?
Tử Tình đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, "Cái này, ngươi nếu muốn cưới thiếp, có phải cũng sinh một đống thứ tử thứ nữ hay không?"
Tử Tình cũng là đột nhiên nghĩ tới vấn đề này, đệ đệ của Lý Dực có một đống, hôm nay chỉ vì một vị trí kia, mỗi bên giấu tâm cơ. Tương lai, giữa con cái của Lý Dực vì một vị trí này, lại muốn phân tranh không ngừng, đấu tới đấu đi, khi nào mới có một lúc an bình?
/537
|