Chương 8.2: Khống chế em gái và bị em gái khống chế
Chính cô cũng cảm thấy mình kỳ cục. Trước kia cô đau khổ nài xin Cảnh Bác Hiên, không muốn dựa vào cái cây đại thụ như anh ta để đi trong giới. Cô thích biểu diễn, cũng muốn dựa vào thực lực của mình để có được một vai diễn nhỏ nhoi, càng muốn xứng danh với ba. Cảnh Bác Hiên không chịu nổi cô, cuối cùng miễn cưỡng đồng ý với điều kiện trước khi tốt nghiệp không được giẫm chân vào giới này. Hơn nữa cô chỉ có thể ký hợp đồng với Huyễn Ảnh. Tới lúc đó sẽ không ai biết cô gái này là em gái anh. Người đại diện gì đó cũng là do cô dùng thực lực để tranh thủ. Cô bằng lòng hết. Xem như bây giờ cô đã đơn phương bội ước nhỉ? Cô rất sợ anh ta không kiềm được mà bắt cô về nhà.
Vốn sau đó là cảnh của Khương Hàn và Lương Đồng nhưng Lương Đồng bị Mạc Thiếu Khanh gọi qua nên đạo diễn Vu chỉ có thể nhắm mắt quay cảnh của Trình Dương và Cảnh Huyên.
Trình Dương diễn vai một công tử nhà giàu ăn chơi trác táng, chơi bời trăng hoa thành tính, là cậu ấm nổi tiếng trong kinh thành. Phụ thân anh ta là hoàng thúc, không ai dám quản anh ta cái gì nên càng vô pháp vô thiên. Phụ thân anh ta thấy anh ta càng ngày càng đi quá giới hạn mới xin thánh chỉ để anh ta theo quân ra trận, gánh cái hư danh Hữu Tướng quân, thực ra là ăn không ngồi rồi.
Quân địch đánh hạ Vọng Thành xong, Đại tướng quân mạnh mẽ chống đỡ vết thương chỉ huy bố trí, chuyển bại thành thắng rất nhanh, chiếm lại Vọng Thành lần nữa, cũng ép quân địch lui về phía nam sông Ô La lần nữa.
Trong thành bắt đầu kiểm đếm thi thể, nên thiêu thì thiêu.
Tự Âm bò ra khỏi dưới bụng đầu bếp trưởng, dọa bọn lính giật nảy cả mình. Cả đám cầm đao chỉ về phía cô. Thấy rõ là một cô bé họ mới buông lỏng cảnh giác. Trên cổ cô có con dấu lưu đày nên bọn lính không biết xử lý thế nào, đành phải áp giải cô về nơi đóng quân. Vừa hay họ đụng phải Hữu Tướng quân. Gần đây anh ta vô cùng bực bội. Chỗ tồi tàn này không có thú vui gì, còn động một tí là thấy người chết. Khoảnh khắc thấy Tự Âm, mắt anh ta sáng rực lên. Sống lâu trong quân doanh, chỉ cần là phụ nữ anh ta đã nhìn thêm một chút, huống hồ Tự Âm cũng được xưng là người phụ nữ đẹp ở kinh thành.
Cảnh này là Hữu tướng quân trêu chọc Cảnh Huyên, không hề có chừng mực. Cô nhắm hai mắt lại. Đúng là ngày chó chết, điều này cũng mẹ nó quá trùng hợp! Mới vừa vào đã cho Cảnh Bác Huyên thấy cảnh này, lực đánh vào thật lớn.
Nhớ năm đó có một nam sinh lớn gan trong trường, lúc nghỉ giữa giờ thổ lộ với cô trước mặt người toàn trường, còn kéo tay cô. Anh ta chặn người ở cửa trường học, đánh cho người ta nằm viện nửa tháng.
Bây giờ tuy là quay phim nhưng dù gì Trình Dương cũng là nam! Cuối cùng cô đã hiểu rõ cái gì gọi là họa vô đơn chí.
/189
|