Khi môi Lăng Tiếu cách môi cô vài cm, một bàn tay thon dài đã ôm trọn mặt hắn mà kéo ra
- Vợ bạn cũng muốn ăn? Không sợ đầy bụng đi? - Diệp Minh ghé sát tai hắn gằn từng chữ, mắt mang hàn ý lạnh lẽo khiến cô cũng có chút sợ hãi
- Chỉ là hôn làm quen thôi mà? Cậu không cần keo kiệt vậy đi? - Lăng Tiếu kéo tay Diệp Minh ra, cà chớn nói
- Đây không phải Mỹ!
- Được! Được! Đừng tức giận a. Không định mời tớ một bữa hả? - Không chờ anh trả lời, Lăng Tiếu trực tiếp ngồi xuống,vị trí của cái ghế kia bên cạnh Lâm Nguyệt. Diệp Minh "hừ" một tiếng cũng ngồi vào
Chưa đầy một khắc thời gian, trên bàn đã đầy thức ăn, Lăng Tiếu cũng gọi thêm không ít món. Lâm Nguyệt như một cô bé ngoan ngoãn, ngồi im, không nói cái gì.
- Cô em, em tên gì?
- Lâm Nguyệt - Cô mím mím môi, vẫn là nên trả lời, dù sao hắn cũng là bạn của Diệp Minh a. Sau khi trò chuyện một lúc, Lâm Nguyệt đã thân thiết hơn một chút
- Nguyệt Nhi a... Em lấy hắn có hối hận hay không? Hắn rất hung dữ nha. Hay là ở cạnh anh,anh nhất định sẽ cưng chiều em. Thế nào? - Lăng Tiếu đột nhiên hỏi, thuận thế ôm cô vào lòng, mũi ngửi ngửi mái tóc, mặt vô cùng hài lòng.
Phía đối diện, ai kia đang đen mặt nhìn Lăng Tiếu, thấy hắn ôm cô vào lòng nhịn không được gầm lên
- Lăng Tiếu, cậu thiếu đòn có phải không? - Vừa dứt lời, một tiếng "bộp" vang lên thanh thúy. Hiển nhiên trên đầu hắn có một cục u vô cùng bắt mát a
Lăng Tiếu ôm đầu la oai oái,lập tức quay sang chỗ cô tô cáo
- Thấy chưa? Hắn vô cùng hung dữ!
Diệp Minh nghe hắn nói lại nổi máu, dưới gầm bàn đem chân hắn đạp một cái đau điếng
Đạp xong lại liếc cô vài cái xem phản ứng của cô thế nào, nghe nói con gái không thích đàn ông hung dữ. Nghĩ đến việc bị cô chán ghét, Diệp Minh có chút thấp thỏm, ngồi im không nói gì. Nếu có thực chán ghét anh, anh như thế nào giải thích a?
Lâm Nguyệt nhìn hai người biểu hiện như con nít, nhịn không được cười lớn
- ha ha...Hai người lớn rồi mà cứ như con nít ấy! - nói xong còn vò mớ tóc bị làm cho rối tung của Lăng Tiếu
Diệp Minh thấy Lâm Nguyệt làm thế, hận không thể tống cổ tên kia về. Tội nghiệp cho miếng bít tết, bị anh xem là chỗ phát tiết, hậm hực vừa cắt vừa lẩm bẩm
- Hừ! Cho mấy người thân mật này... Cho mấy người cười đùa này, cho mấy người vui vẻ này... Hừ hừ hừ
Miếng bít tết thoáng chốc đã bị anh cắt cho nát
- Diệp Minh, Lâm Nguyệt, tối nay có tiệc đấy! Hai người đi không?
- ...Cũng được...
- À! Có cả Mica đấy nhé- Lăng Tiếu hứng khởi nói.
- Mica? - Người này là ai a? Cô chưa từng nghe Diệp Minh nói qua bao giờ. Mà cũng phải, dù sao hai người mới kết hôn chưa được bao lâu cơ mà, cô đối với bạn bè của anh hầu như không có hứng thú
- Mica là.....
--------------------
Là nữ phụ thứ 2
- Vợ bạn cũng muốn ăn? Không sợ đầy bụng đi? - Diệp Minh ghé sát tai hắn gằn từng chữ, mắt mang hàn ý lạnh lẽo khiến cô cũng có chút sợ hãi
- Chỉ là hôn làm quen thôi mà? Cậu không cần keo kiệt vậy đi? - Lăng Tiếu kéo tay Diệp Minh ra, cà chớn nói
- Đây không phải Mỹ!
- Được! Được! Đừng tức giận a. Không định mời tớ một bữa hả? - Không chờ anh trả lời, Lăng Tiếu trực tiếp ngồi xuống,vị trí của cái ghế kia bên cạnh Lâm Nguyệt. Diệp Minh "hừ" một tiếng cũng ngồi vào
Chưa đầy một khắc thời gian, trên bàn đã đầy thức ăn, Lăng Tiếu cũng gọi thêm không ít món. Lâm Nguyệt như một cô bé ngoan ngoãn, ngồi im, không nói cái gì.
- Cô em, em tên gì?
- Lâm Nguyệt - Cô mím mím môi, vẫn là nên trả lời, dù sao hắn cũng là bạn của Diệp Minh a. Sau khi trò chuyện một lúc, Lâm Nguyệt đã thân thiết hơn một chút
- Nguyệt Nhi a... Em lấy hắn có hối hận hay không? Hắn rất hung dữ nha. Hay là ở cạnh anh,anh nhất định sẽ cưng chiều em. Thế nào? - Lăng Tiếu đột nhiên hỏi, thuận thế ôm cô vào lòng, mũi ngửi ngửi mái tóc, mặt vô cùng hài lòng.
Phía đối diện, ai kia đang đen mặt nhìn Lăng Tiếu, thấy hắn ôm cô vào lòng nhịn không được gầm lên
- Lăng Tiếu, cậu thiếu đòn có phải không? - Vừa dứt lời, một tiếng "bộp" vang lên thanh thúy. Hiển nhiên trên đầu hắn có một cục u vô cùng bắt mát a
Lăng Tiếu ôm đầu la oai oái,lập tức quay sang chỗ cô tô cáo
- Thấy chưa? Hắn vô cùng hung dữ!
Diệp Minh nghe hắn nói lại nổi máu, dưới gầm bàn đem chân hắn đạp một cái đau điếng
Đạp xong lại liếc cô vài cái xem phản ứng của cô thế nào, nghe nói con gái không thích đàn ông hung dữ. Nghĩ đến việc bị cô chán ghét, Diệp Minh có chút thấp thỏm, ngồi im không nói gì. Nếu có thực chán ghét anh, anh như thế nào giải thích a?
Lâm Nguyệt nhìn hai người biểu hiện như con nít, nhịn không được cười lớn
- ha ha...Hai người lớn rồi mà cứ như con nít ấy! - nói xong còn vò mớ tóc bị làm cho rối tung của Lăng Tiếu
Diệp Minh thấy Lâm Nguyệt làm thế, hận không thể tống cổ tên kia về. Tội nghiệp cho miếng bít tết, bị anh xem là chỗ phát tiết, hậm hực vừa cắt vừa lẩm bẩm
- Hừ! Cho mấy người thân mật này... Cho mấy người cười đùa này, cho mấy người vui vẻ này... Hừ hừ hừ
Miếng bít tết thoáng chốc đã bị anh cắt cho nát
- Diệp Minh, Lâm Nguyệt, tối nay có tiệc đấy! Hai người đi không?
- ...Cũng được...
- À! Có cả Mica đấy nhé- Lăng Tiếu hứng khởi nói.
- Mica? - Người này là ai a? Cô chưa từng nghe Diệp Minh nói qua bao giờ. Mà cũng phải, dù sao hai người mới kết hôn chưa được bao lâu cơ mà, cô đối với bạn bè của anh hầu như không có hứng thú
- Mica là.....
--------------------
Là nữ phụ thứ 2
/16
|