- Như vậy sao được chứ, quá phiền phức rồi, hơn nữa chị còn phải đi làm nữa, không thể ngày nào cũng chỉ ở nhà em được.
Hạ Sương cảm động cười, Hồ Tư Doanh tuy là có hơi ma quái một chút, nhưng hai người họ bèo nước gặp nhau, hôm nay còn là ngày đầu tiên gặp nhau, Hồ Tư Doanh đã đối đãi chân thành, điều này khiến cô hết sức cảm động.
Hồ Tư Doanh khẽ cười một tiếng, vỗ về bàn tay của Hạ Sương nói:
- Đừng quá lo lắng, chị Hạ Sương cứ việc làm việc ở thành phố Lĩnh Hải, chỉ cần đến ở với em là được rồi, nhà em có rất nhiều vệ sĩ, như vậy vừa an toàn, chị lại có thể tiết kiệm tiền thuê nhà nữa, em nghe nói bây giờ những bà cho thuê nhà đều là người bóc lột hết. Dù sao nhà em có rất nhiều phòng trống, chị và dì cùng dọn qua là được rồi. Hơn nữa nhà em có rất nhiều trai đẹp đó, đảm bảo mỗi ngày tâm trạng của chị đều thoải mái đó! Cái người tên là Liễu Đạo gì đó cho hắn tiếp tục làm con chó thiến đi, hì hì…
- Ha hả, cái đó tính sau đi, đúng rồi ngài mai em với anh Tiêu định đi đâu vậy, chị thấy bộ dạng hai người gấp gáp lắm.
Hạ Sương lau khóe mắt sắp chảy nước mắt, mỉm cười hỏi.
Hồ Tư Doanh ngẩn ra một lúc, hai mắt liền sáng lên, kéo tay Hạ Sương nói:
- Đúng ha chị Hạ Sương, bọn em lần này muốn đến một nơi rất thú vị, hơn nữa còn ở lại rất lâu nữa, hay là chị đi với bọn em nha! Vừa hay tranh thủ cơ hội này giải sầu, thả lỏng tâm trạng.
Hồ Tư Doanh thầm nghĩ, có Hạ Sương làm bạn, bản thân cũng sẽ không quá nhàm chán, không thì bắt mình trong vòng 1 – 2 tháng đối mặt với Tiêu Thần, thật sự là vô cùng vô vị, tuy là vẻ đẹp thằng nhóc đó không làm thất vọng cả nước, nhưng ngày nào cũng phải nhìn hắn thì cũng sẽ phiền chứ?
…
- Ta dis, con Tiểu ma nữ này rốt cuộc đang làm cái gì vậy, làm gì lại lôi cả Hạ Sương vào vậy!
Tiêu Thần đứng ngoài cửa gần 10 phút, lúc này không còn nhịn nổi nữa, vội lôi chìa khóa ra, xông vào trong.
- Hi, thằng nhóc ngươi cuối cùng cũng biết đường về rồi ah! Có phải vừa ở ngoài nói chuyện nhân sinh với em nào không?
Hồ Tư Doanh hai người bọn họ đang có hứng tán gẫu, Tiêu Thần hùng hổ xông vào, sắc mặt còn có chút khổ sở. Hồ Tư Doanh thầm nghĩ, không lẽ thằng nhóc này ra ngoài tìm mấy em trên đường tiến hành giao dịch bẩn thỉu gì, sau đó trên người không mang theo tiền, trốn về chứ?
Sắc mặt Tiêu Thần trắng nhợt, khẽ nói:
- Coi như cô thông minh, biết năng lực của anh xuất chúng, vừa rồi chính vì tán gẫu chuyện nhân sinh với mấy em quá muộn, nên mới về trễ rồi.
- Cô theo tôi qua đây chút, tôi có chuyện muốn nói với cô.
Tiêu Thần liếc mắt nhìn hốc mắt có chút đỏ của Hạ Sương, ngoắc tay với Hồ Tư Doanh, đi vào nhà vệ sinh trước.
…
Vừa theo Tiêu Thần bước vào nhà vệ sinh, Hồ Tư Doanh liền khoanh tay bảo vệ phía trước, nghiêm mặt nói với Tiêu Thần:
- Tiêu Thần ta nói với ngươi, ngươi không được có suy nghĩ muốn chiếm tiện nghi ta, bổn cô nương băng thanh ngọc khiết, nếu ngươi dám làm bậy, thì ta, thì ta sẽ la lên gọi người đến biết chưa?
Tên tiểu tử này gọi mình vào nhà vệ sinh, chắc chắn không có chuyện tốt lành gì, không chừng muốn giở trò xấu với bổn cô nương, bổn cô nương sexy như vậy, không thể để tên háo sắc như hắn chiếm tiện nghi rồi.
Ùm, lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác!
Ẹo
Ngực Tiêu Thần đọng lại một ngụm nhiệt huyết, xém chút nữa là ói ra, chửi thầm trong lòng, người phụ nữ như bà cô, bổn đại gia sớm muộn gì cũng phải thu phục ngươi, xem sau này ngươi còn đắc chí với ta không, Tiểu ma nữ đụng phải Đạo Pháo ca, cũng chỉ có thể bại dưới Đại Pháo thôi.
- Tôi nói cô đứng đắn chút được không, cô thấy người đẹp trai như Tiêu đại gia, sẽ thích cô sao?
Tiêu Thần quăng cho Tiểu ma nữ ánh nhìn khinh bỉ, con nhỏ này dáng người tuy rằng không tồi, khuôn mặt cũng tương đối xuất sắc, nhưng hiển nhiên không phải thuộc dạng con gái rượu, giống như một con ngựa hoang, hơn nữa còn là một con ngựa hoang tháo bỏ dây cương, khó có thể thuần phục.
Hồ Tư Doanh cẩn thận quan sát Tiêu Thần vài cái, cười hì hì nói:
- Sẽ! Theo như ba năm nghiên cứu tâm lý học loài người mà xem, anh đã sớm thích tôi rồi, rất có thể lần đầu gặp mặt ở đại viện quân đội thì anh đã thích tôi, chỉ là con người anh che giấu rất sâu, hoặc là nói anh giống như một ngụy quân tử! Tôi biết da mặt anh mỏng, thích người ta cũng không dám mở miệng nói ra, nhưng anh yên tâm chị đây là một người hào phóng, là một người bác ái, tuy là chị sẽ không thích em, nhưng mà, em cũng có quyền lợi của em, có quyền thích chị. Đối với việc này chị…
- Câm miệng!
Tiêu Thần thật sự là không chịu nổi nữa, cái con nhỏ này đắc chí lên, so ra còn trâu hơn, Tiêu Thần có chút mất kiên nhẫn hừ nói:
- Đừng có mà kéo mấy cái đó với tôi, tôi thích cô được thôi, lần đầu tiên nhìn thấy cô là tôi đã thích cô rồi, thích đến nổi tối không ngủ được, mỗi tối nằm mơ đều mơ thấy cô, ì chéo với cô, mỗi sáng thức dậy vẫn còn nằm mơ cùng cô, còn nhiều lần làm vận động buổi sáng…
Ngươi đã muốn hại ta, vậy đại gia đây sẽ mượn gió bẻ măng, cho ngươi hiểu rõ nguồn gốc, đây là do cô ép tôi đó, hì hì, đừng có trách tôi, em gái xinh đẹp của tôi.
Hồ Tư Doanh vừa nghe Tiêu Thần nói lộ liễu như vậy, khuôn mặt lập tức đỏ lên, vội vàng nói:
- Được rồi, không nói giỡn với anh nữa, con người anh không biết cái gì là hài hước và khôi hài, kêu tôi vào đây có chuyện gì nói mau.
Tiêu Thần cười ha hả, sắc mặt lập tức lạnh xuống, nghiêm mặt nói:
- Một trong những điều kiện của nhiệm vụ lần này cô còn nhớ không? Đó chính là cô nhất định phải nghe lời tôi, bằng không tôi sẽ đưa cô về Lĩnh Hải.
Hồ Tư Doanh gật gật đầu, Tiêu Thần tiếp tục nói:
- Nếu như cô phải nghe lời tôi, vậy thì bây giờ tôi nói cho cô biết, nhiệm vụ lần này vô cùng nguy hiểm, tình thế vùng hải đảo Điếu Ngư vô cùng phức tạp, không chỉ có RB, nước Cộng Hòa, còn có nước Mỹ, thậm chí còn có một số tổ chức bí mật hoạt động bên đó, cho nên nhiều nhất chỉ có thể hai chúng ta đi, không thể dẫn thêm người khác, không thì sẽ nảy sinh rất nhiều rắc rối không cần thiết, thậm chí là thương vong.
Sắc mặt Hồ Tư Doanh ngẩn ra, cô tức khắc phản ứng lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn Tiêu Thần, hỏi:
- Anh nghe thấy cuộc nói chuyện của tôi với chị Hạ Sương hả?
Có ngốc thì cô cũng nghe ra, chắc chắn Tiêu Thần đã nghe được cuộc trò chuyện của mình với Hạ Sương, cô vừa định mời Hạ Sương cùng đi đảo Điếu Ngư, chuyện này còn chưa quyết định, thì Tiêu Thần đã xông vào phòng, kêu mình vào nhà vệ sinh, đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Chẳng lẽ nhĩ lực của tên này tốt như vậy?
Hồ Tư Doanh có thể khẳng định, khi nãy bản thân và Hạ Sương trò chuyện, bên cạnh cũng không có người thứ 3, Tiêu Thần có thể nghe được cuộc trò chuyện của cô và Hạ Sương, điều này khiến cô không thể không kinh hãi. Tuy rằng ở ngoài mặt cô cười cười nói nói với người khác, nhưng bên trong vẫn là người thông minh, nếu như Tiêu Thần thật sự có khả năng này, vậy thì sau này cô ở bên Tiêu Thần thì còn gì là bí mật để nói, thậm chí đến câu nói cũng không thể nói nữa.
Tiêu Thần thấy sắc mặt Hồ Tư Doanh trở nên nghiêm túc, nhưng cũng không định giấu giếm, chỉ là mặt không cảm xúc đổi gật gật đầu, nói:
- Năng lực của tôi ở phương diện này ưu tú hơn người thường một chút, nhưng tôi cũng không phải cố ý tôi…
- Anh sao có thể như vậy…
Hồ Tư Doanh đột nhiên lại nạt Tiêu Thần một câu, cô thật sự nổi giận rồi.
Hạ Sương cảm động cười, Hồ Tư Doanh tuy là có hơi ma quái một chút, nhưng hai người họ bèo nước gặp nhau, hôm nay còn là ngày đầu tiên gặp nhau, Hồ Tư Doanh đã đối đãi chân thành, điều này khiến cô hết sức cảm động.
Hồ Tư Doanh khẽ cười một tiếng, vỗ về bàn tay của Hạ Sương nói:
- Đừng quá lo lắng, chị Hạ Sương cứ việc làm việc ở thành phố Lĩnh Hải, chỉ cần đến ở với em là được rồi, nhà em có rất nhiều vệ sĩ, như vậy vừa an toàn, chị lại có thể tiết kiệm tiền thuê nhà nữa, em nghe nói bây giờ những bà cho thuê nhà đều là người bóc lột hết. Dù sao nhà em có rất nhiều phòng trống, chị và dì cùng dọn qua là được rồi. Hơn nữa nhà em có rất nhiều trai đẹp đó, đảm bảo mỗi ngày tâm trạng của chị đều thoải mái đó! Cái người tên là Liễu Đạo gì đó cho hắn tiếp tục làm con chó thiến đi, hì hì…
- Ha hả, cái đó tính sau đi, đúng rồi ngài mai em với anh Tiêu định đi đâu vậy, chị thấy bộ dạng hai người gấp gáp lắm.
Hạ Sương lau khóe mắt sắp chảy nước mắt, mỉm cười hỏi.
Hồ Tư Doanh ngẩn ra một lúc, hai mắt liền sáng lên, kéo tay Hạ Sương nói:
- Đúng ha chị Hạ Sương, bọn em lần này muốn đến một nơi rất thú vị, hơn nữa còn ở lại rất lâu nữa, hay là chị đi với bọn em nha! Vừa hay tranh thủ cơ hội này giải sầu, thả lỏng tâm trạng.
Hồ Tư Doanh thầm nghĩ, có Hạ Sương làm bạn, bản thân cũng sẽ không quá nhàm chán, không thì bắt mình trong vòng 1 – 2 tháng đối mặt với Tiêu Thần, thật sự là vô cùng vô vị, tuy là vẻ đẹp thằng nhóc đó không làm thất vọng cả nước, nhưng ngày nào cũng phải nhìn hắn thì cũng sẽ phiền chứ?
…
- Ta dis, con Tiểu ma nữ này rốt cuộc đang làm cái gì vậy, làm gì lại lôi cả Hạ Sương vào vậy!
Tiêu Thần đứng ngoài cửa gần 10 phút, lúc này không còn nhịn nổi nữa, vội lôi chìa khóa ra, xông vào trong.
- Hi, thằng nhóc ngươi cuối cùng cũng biết đường về rồi ah! Có phải vừa ở ngoài nói chuyện nhân sinh với em nào không?
Hồ Tư Doanh hai người bọn họ đang có hứng tán gẫu, Tiêu Thần hùng hổ xông vào, sắc mặt còn có chút khổ sở. Hồ Tư Doanh thầm nghĩ, không lẽ thằng nhóc này ra ngoài tìm mấy em trên đường tiến hành giao dịch bẩn thỉu gì, sau đó trên người không mang theo tiền, trốn về chứ?
Sắc mặt Tiêu Thần trắng nhợt, khẽ nói:
- Coi như cô thông minh, biết năng lực của anh xuất chúng, vừa rồi chính vì tán gẫu chuyện nhân sinh với mấy em quá muộn, nên mới về trễ rồi.
- Cô theo tôi qua đây chút, tôi có chuyện muốn nói với cô.
Tiêu Thần liếc mắt nhìn hốc mắt có chút đỏ của Hạ Sương, ngoắc tay với Hồ Tư Doanh, đi vào nhà vệ sinh trước.
…
Vừa theo Tiêu Thần bước vào nhà vệ sinh, Hồ Tư Doanh liền khoanh tay bảo vệ phía trước, nghiêm mặt nói với Tiêu Thần:
- Tiêu Thần ta nói với ngươi, ngươi không được có suy nghĩ muốn chiếm tiện nghi ta, bổn cô nương băng thanh ngọc khiết, nếu ngươi dám làm bậy, thì ta, thì ta sẽ la lên gọi người đến biết chưa?
Tên tiểu tử này gọi mình vào nhà vệ sinh, chắc chắn không có chuyện tốt lành gì, không chừng muốn giở trò xấu với bổn cô nương, bổn cô nương sexy như vậy, không thể để tên háo sắc như hắn chiếm tiện nghi rồi.
Ùm, lúc nào cũng phải đề cao cảnh giác!
Ẹo
Ngực Tiêu Thần đọng lại một ngụm nhiệt huyết, xém chút nữa là ói ra, chửi thầm trong lòng, người phụ nữ như bà cô, bổn đại gia sớm muộn gì cũng phải thu phục ngươi, xem sau này ngươi còn đắc chí với ta không, Tiểu ma nữ đụng phải Đạo Pháo ca, cũng chỉ có thể bại dưới Đại Pháo thôi.
- Tôi nói cô đứng đắn chút được không, cô thấy người đẹp trai như Tiêu đại gia, sẽ thích cô sao?
Tiêu Thần quăng cho Tiểu ma nữ ánh nhìn khinh bỉ, con nhỏ này dáng người tuy rằng không tồi, khuôn mặt cũng tương đối xuất sắc, nhưng hiển nhiên không phải thuộc dạng con gái rượu, giống như một con ngựa hoang, hơn nữa còn là một con ngựa hoang tháo bỏ dây cương, khó có thể thuần phục.
Hồ Tư Doanh cẩn thận quan sát Tiêu Thần vài cái, cười hì hì nói:
- Sẽ! Theo như ba năm nghiên cứu tâm lý học loài người mà xem, anh đã sớm thích tôi rồi, rất có thể lần đầu gặp mặt ở đại viện quân đội thì anh đã thích tôi, chỉ là con người anh che giấu rất sâu, hoặc là nói anh giống như một ngụy quân tử! Tôi biết da mặt anh mỏng, thích người ta cũng không dám mở miệng nói ra, nhưng anh yên tâm chị đây là một người hào phóng, là một người bác ái, tuy là chị sẽ không thích em, nhưng mà, em cũng có quyền lợi của em, có quyền thích chị. Đối với việc này chị…
- Câm miệng!
Tiêu Thần thật sự là không chịu nổi nữa, cái con nhỏ này đắc chí lên, so ra còn trâu hơn, Tiêu Thần có chút mất kiên nhẫn hừ nói:
- Đừng có mà kéo mấy cái đó với tôi, tôi thích cô được thôi, lần đầu tiên nhìn thấy cô là tôi đã thích cô rồi, thích đến nổi tối không ngủ được, mỗi tối nằm mơ đều mơ thấy cô, ì chéo với cô, mỗi sáng thức dậy vẫn còn nằm mơ cùng cô, còn nhiều lần làm vận động buổi sáng…
Ngươi đã muốn hại ta, vậy đại gia đây sẽ mượn gió bẻ măng, cho ngươi hiểu rõ nguồn gốc, đây là do cô ép tôi đó, hì hì, đừng có trách tôi, em gái xinh đẹp của tôi.
Hồ Tư Doanh vừa nghe Tiêu Thần nói lộ liễu như vậy, khuôn mặt lập tức đỏ lên, vội vàng nói:
- Được rồi, không nói giỡn với anh nữa, con người anh không biết cái gì là hài hước và khôi hài, kêu tôi vào đây có chuyện gì nói mau.
Tiêu Thần cười ha hả, sắc mặt lập tức lạnh xuống, nghiêm mặt nói:
- Một trong những điều kiện của nhiệm vụ lần này cô còn nhớ không? Đó chính là cô nhất định phải nghe lời tôi, bằng không tôi sẽ đưa cô về Lĩnh Hải.
Hồ Tư Doanh gật gật đầu, Tiêu Thần tiếp tục nói:
- Nếu như cô phải nghe lời tôi, vậy thì bây giờ tôi nói cho cô biết, nhiệm vụ lần này vô cùng nguy hiểm, tình thế vùng hải đảo Điếu Ngư vô cùng phức tạp, không chỉ có RB, nước Cộng Hòa, còn có nước Mỹ, thậm chí còn có một số tổ chức bí mật hoạt động bên đó, cho nên nhiều nhất chỉ có thể hai chúng ta đi, không thể dẫn thêm người khác, không thì sẽ nảy sinh rất nhiều rắc rối không cần thiết, thậm chí là thương vong.
Sắc mặt Hồ Tư Doanh ngẩn ra, cô tức khắc phản ứng lại, ánh mắt sắc lạnh nhìn Tiêu Thần, hỏi:
- Anh nghe thấy cuộc nói chuyện của tôi với chị Hạ Sương hả?
Có ngốc thì cô cũng nghe ra, chắc chắn Tiêu Thần đã nghe được cuộc trò chuyện của mình với Hạ Sương, cô vừa định mời Hạ Sương cùng đi đảo Điếu Ngư, chuyện này còn chưa quyết định, thì Tiêu Thần đã xông vào phòng, kêu mình vào nhà vệ sinh, đây tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Chẳng lẽ nhĩ lực của tên này tốt như vậy?
Hồ Tư Doanh có thể khẳng định, khi nãy bản thân và Hạ Sương trò chuyện, bên cạnh cũng không có người thứ 3, Tiêu Thần có thể nghe được cuộc trò chuyện của cô và Hạ Sương, điều này khiến cô không thể không kinh hãi. Tuy rằng ở ngoài mặt cô cười cười nói nói với người khác, nhưng bên trong vẫn là người thông minh, nếu như Tiêu Thần thật sự có khả năng này, vậy thì sau này cô ở bên Tiêu Thần thì còn gì là bí mật để nói, thậm chí đến câu nói cũng không thể nói nữa.
Tiêu Thần thấy sắc mặt Hồ Tư Doanh trở nên nghiêm túc, nhưng cũng không định giấu giếm, chỉ là mặt không cảm xúc đổi gật gật đầu, nói:
- Năng lực của tôi ở phương diện này ưu tú hơn người thường một chút, nhưng tôi cũng không phải cố ý tôi…
- Anh sao có thể như vậy…
Hồ Tư Doanh đột nhiên lại nạt Tiêu Thần một câu, cô thật sự nổi giận rồi.
/484
|