Cuồng Dã Diễm Tiêu Diêu

Chương 89: Mấy gã tiểu lâu la.

/484


Nghe Tiêu Thần nói những lời này hai mắt bà chủ lập tức tỏa sáng, khẽ nhỏ giọng:

- Ái chà. Tôi biết tiểu Thần tài giỏi, các cô gái nhất định đều hướng vào lồng ngực cậu mà. Tốt nhất tìm vài cô bạn một lúc cùng so sánh mới thấy được điểm hơn kém.

- Bà chủ quả là tri âm của tôi.

Nghe bà chủ mập mạp nói những lời kia Tiêu Thần kích động nắm lấy tay, quay lại phía ông chủ đang nấu ăn quát:

- Ông chủ. Hôm nay cho thêm một đĩa măng xào. Gói cả ba phần để tôi mang về.

- Được. Không thành vấn đề.

Đang trong gian bếp nghe Tiêu Thần gọi đồ ông chủ càng đảo tay dao thớt nhanh hơn. Thêm một phần đồ ăn chính là kiếm thêm một phần tiền.

- Bà chủ. Có phải bà có cô em khuynh nước khuynh thành nào muốn giới thiệu cho tôi? Hoặc là cháu, cháu họ, con gái nhỏ...

Tiêu Thần lập tức suy đoán, bản thân hắn ưu tú như vậy bà chủ nhất định đang muốn làm mai, tiện tay kết tơ hồng...

Chậc. Khuynh quốc khuynh thành, không phải tuyệt diễm thiên hạ, không đầy đặn như Tần Vận, không dịu dàng như Thi Nhu, không chu đáo như Hà Tú, không đáng yêu như Yến Yến, nhất định hắn sẽ từ chối.

- Chà. Không phải thế.

Vừa nghe Tiêu Thần hỏi, bà chủ lập tức tỏ vẻ xấu hổ.

- Chứ không phải bà định giới thiệu cho tôi mấy bà cô xinh đẹp đấy chứ?

Tiêu Thần có chút khó hiểu nói tiếp:

- Nếu là vậy tôi cũng suy nghĩ một chút.

Ha hả...mấy cô nàng xinh đẹp như mẹ vợ Hà Phương Nhã cũng chấp nhận được.

Bà chủ khoát tay, thở dài nói:

- Ai. Cũng không phải nữa. Thật ra tôi muốn cậu tìm giúp đối tượng cho đứa con trai tôi. Năm nay nó mười chín tuổi nếu không tìm bạn gái sợ rằng về sau nó sẽ ế vợ.

- Tiểu Thần cậu không phải biết nhiều cô gái sao? Bác gái này muốn cậu giới thiệu cho tôi vài người, làm mối...

Giọng nói bà chủ có chút thương tâm, nghĩ tới đứa con ngốc của hai vợ chồng đã mười chín tuổi còn chưa có đối tượng dẫn về.

Nhìn lại Tiêu Thần người ta mới có mười bảy, mười tám tuổi hình như đã có không dưới một hai cô bạn gái, người so với người thật tức chết.

- Sặc.

Tiêu Thần tụt sạch cảm xúc. Vốn tưởng bác gái này sẽ giới thiệu cho mình cô nàng nào tuyệt sắc, cho dù không phải tuyệt sắc cũng phải là em gái có thể gối đầu, hình như người ta cũng tìm mai mối.

- Bà chủ. Con bà mới mười chín tuổi, gấp gì chứ. Còn trẻ mà.

Tiêu Thần uống ngụm trà, cười nói.

- Tiểu Thần. Cậu không biết đó thôi. Đứa con của tôi vừa nhìn thấy các cô gái đã ngượng đỏ mặt. Nó như vậy sao cô gái nào dám tới gần. Năm nay mười chín, sang năm đã hai mươi rồi. Nếu không có bạn gái, họ Lưu chúng tôi sẽ tuyệt hậu. Nhà tôi chỉ có nó độc đinh.

Bà chủ nói tới nói lui xúc động phát khóc. Tiêu Thần ngồi một bên tự hỏi không biết bác gái có lấy áo hắn lau nước mắt hay không nhưng cũng tránh qua một bên.

- Tôi nói này bà chủ. Bà sốt ruột cũng vô dụng. Hiện tại mới mười chín tuổi nên có lẽ da mặt còn mỏng. Chờ thêm một hai năm nữa sẽ tốt hơn nhiều.

Tiêu Thần ngồi cạnh thật sự không biết nói gì cho tốt, phải nói thật để giới thiệu đối tượng cho con trai bà chủ hắn không làm được.

Đứa con trai bà chủ quán cơm Tiêu Thần cũng đã gặp vài lần. Gã này vóc người khá béo, da hơi ngăm đen nhìn qua rất bình thường, chỉ là quá mức thành thật. Bình thường gã gặp con gái chưa từng nói chuyện tình cảm, muốn tìm bạn gái tại thành phố như Lĩnh Hải quả thật quá khó.

- Ài. Thằng con tôi chỉ cần có một phần mười tâm địa gian giảo như cậu tôi đã không cần lo lắng chuyện bạn gái nó.

Bà chủ lau lệ cảm thán cho việc con trai mình quá thành thật. Nếu chỉ có một phần mười bản lĩnh tán gái của Tiêu Thần cả đời không lo ế vợ.

- Dừng.

Anh bạn Tiêu Thần khá buồn bực, tại sao trong mắt bác gái này hắn biến thành tâm địa gian giảo?

Bác gái giật mình muốn giải thích bất quá ông chủ đã đem ba phần đồ ăn đóng gói đi ra. Tiêu Thần ăn cay khá tốt bởi thế hắn lấy thêm chút nước tương ớt cho vào các phần. Các món hắn gọi nhìn qua rất đẹp mắt bởi thế có thể Chu Tử Y sẽ khá thích ăn.

Nghĩ tới Chu Tử Y đang nhanh chóng hồi tỉnh lại thấy y phục trên người đã bị thay Tiêu Thần sốt ruột muốn lập tức trở về.

Hắn nhanh chóng thanh toán tiền muốn đi đột nhiên từ đầu hẻm xuất hiện năm gã thanh niên nắm giữ gậy bóng chày trên tay, hùng hổ tiến vào.

- Ông chú bà thím, buôn bán không tồi.

Gã thiếu niên da trắng nõn, trên người mặc chiếc áo thêu mấy chữ lớn " Ta ti tiện từ nhỏ"

- Ha ha. Các cậu muốn dùng gì.

Tuy rằng nhìn qua vài gã thanh niên này không chút thiện ý nhưng bà chủ vẫn kiên trì cười hỏi.

- Ha ha...Cho chúng tôi vài cân bào ngư, thêm mười cân tôm hùm. Thêm vài con cá tầm loại lớn đi.

Gã thiếu niên lùn vung cây gậy bóng chày trên tay liếc mắt nhìn bà chủ:

- Phì. Tôi nói này bác gái. Bác già vậy cũng ra tiếp khách sao? Tôi khuyên bác nên mời mấy cô em xinh đẹp bưng trà, dọn bàn,..làm ăn mới khá được. Nếu thuận tiện thuê luôn mấy nhà bên cạnh để các cô ấy dùng da thịt kiếm thêm thu nhập.

- Ha ha...Nếu là thật có khi tôi cũng tới chiếu cố việc kinh doanh của bác gái.

- Cần phải tìm vài cô trẻ đẹp, nếu không chúng tôi không tới đâu.

- Đừng lấy giá cao, chúng tôi đều là người nghèo, không chịu nổi hàng cao cấp.

Mấy gã đi theo phụ họa khiến vài người khách còn lại trong quán cơm cũng bị dọa bỏ chạy hết, bà chủ sắc mặt đã đổi sang màu gan heo.

Đừng nói là bào ngư, ngay cả cá tầm nhỏ trong quán cơm này cũng không có.

- Ha ha. Cậu nhỏ này thật biết đùa. Chỗ tôi là quán nhỏ bình thường người tới ăn cơm đều là công nhân với mấy người xung quanh, ở đâu ra cá tầm, tôm hùm chứ. Ha ha...Nếu các cậu muốn thử trong tiệm chúng tôi có vài món ngon. Móng heo kho tàu, tôm lớn chao dầu, cá Lư hấp đều rất ngon. Dùng với bia lạnh càng ngon hơn. Các cậu cứ thoải mái ăn, hôm nay bác gái này mời khách.

Bà chủ cười bồi. Ra ngoài buôn bán, không thể đắc tội đám du côn nếu không việc kinh doanh coi như chấm dứt.


/484

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status