Ánh mắt mọi người đều dời lên người lam y nữ tử kia, đó là một cô nương tuổi khoảng hai mươi, gương mặt tinh tế, không có một khuyết điểm, phải nói là một vẻ đẹp thanh thuần, làn da trắng nõn, ánh mắt lại vô cùng bén nhọn. Trong lòng bọn họ cả kinh Hiên Viên quốc từ khi nào xuất hiện một đại mỹ nhân như vậy, nếu đem thiên hạ đệ nhất mỹ nhân của Hiên Viên quốc là Thượng Quan Nhu so sánh với nàng thì Thượng Quan Nhu chẳng bằng một phần khí chất của nàng.
Ánh mắt của Thượng Quan Nhu ghen ghét nhìn nàng. Xinh đẹp thì sao, chỉ cần dám đối đầu với Thượng Quan Nhu nàng thì chỉ có con đường chết. Bàn tay trong ống tay áo đã nắm chặt. Nàng ta mềm nhũn dựa vào người Hiên Viên Thần.
-" Thần ca ca, nàng là ai a, sao có thể vô lễ như vậy, thật không tốt." Thượng. Quan Nhu ôn nhu nói, nàng ta tựa như con mèo nhỏ nép vào lòng Hiên Viên Thần, tỏ vẻ sợ hãi trước hành động của lam y nữ tử.
Lam y nữ tử cười giễu cợt nhìn đám người Hiên Viên Thần, thanh âm thực sắc bén.
- Giữa thanh thiên bạch nhật mà còn có thể ôm ấp giữa đường a. Là không biết xấu hổ hay là ngay cả một chút lễ nghĩa các ngươi cũng không biết.
Hiên Viên Thần nghe được sự châm chọc trong giọng nói của nàng, liền buông Thượng Quan Nhu ra. Thượng Quan Nhu bất ngờ bị buông ra suýt nữa là mất đà ngã xuống, cũng may có Hiên Viên Hy ở phía sau tiếp được. Nàng ta âm độc liếc lam y nữ tử.
-" Ai nha, nghe nói Thượng Quan tiểu thư đây là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, lại tinh thông cầm kỳ thi họa, cư xử đúng mực, ôn nhu thiện lương, hôm nay bổn cô nương ta may mắng được diện kiến thật là so với lời đồn quả thật là càng chính xác nha." Lam y nữ tử tỏ vẻ kinh hỉ, ngắm nhìn Thượng Quan Nhu.
-" Tất nhiên rồi, Nhu nhi tỷ tỷ là ôn nhu thục đức, xinh đẹp vô song, ai dám sánh bằng chứ." Hiên Viên Hy nghe được lời nói của lam y nữ tử thì đắc ý vô cùng, hất hàm nói.
-" Ồ thì ra là vậy a.. Nhưng ta thấy Thượng Quan tiểu thư đây lại là một kẻ dung mạo tầm thường, lòng dạ hiểm độc, một bụng âm mưu, ánh mắt độc ác lại biết giả vờ nga. Nếu để cho nàng vào đội kịch chắc sẽ làm ăn rất khá." Lam y nữ tử nói ra một tràng dài làm cho Hiên Viên Hy đang dương dương đắc ý chết trân tại chỗ.
-" Hỗn xược, nữ nhân không biết tốt xấu, hoàng huynh, huynh mau trói nàng lại giam vào đại lao." Hiên Viên Hy căm tức chỉ tay vào mặt lam y nữ tử, tay kia kéo áo Hiên Viên Thần.
Hiên Viên Thần vẫn không hề chú ý đến Hiên Viên Hy, hắn trầm mặc suy nghĩ những lời lam y nữ tử kia vừa nói ' muốn hưu nàng, ngươi có tư cách đó sao'
-" Ngươi vì sao nói ta không có đủ tư cách hưu nàng." Hiên Viên Thần nghi hoặc hỏi lam y nữ tử. Lời hắn vừa nói ra làm Hiên Viên Hy, Thượng Quan Nhu cùng Hiên Viên Phong hóa đá tại chỗ.
-" Tĩnh vương gia, kẻ cuồng vọng tự nhiên là có lý do để cuồng vọng, ngươi không có tư cách chính là không có tư cách, đừng nói hưu nàng, ngay cả tư cách cưới nàng ngươi cũng không có đâu, đừng vọng tưởng." Lam y nữ tử vừa đáp xong Hiên Viên Thần đã đen mặt.
-" A Ngũ, tỷ không nên nói vậy a, cho dù Tĩnh vương không có đủ tư cách hay nhị muội của ta giả tạo đi nữa thì cũng không nên nói thẳng ra vậy nga." Tuyết Như Song có lòng tốt khuyên A Ngũ. Nói xong nàng hướng về đám người Hiên Viên Thần làm bộ dánh như muốn nói:' nhìn xem ta rất tốt mà.'
-" Đúng nga, ta làm sao lại quên, Tĩnh vương đây là nhân vật cao quý a. Hơn nữa Thượng Quan tiểu thư đây lòng dạ âm độc, nếu bọn họ muốn sai người giết ta thì phải làm sao a. Ô ta thật sợ Song nhi, chỉ tại ta quá thành thật mà." A Ngũ rất là ' sợ hãi ' ôm lấy Tuyết Như Song.
- " A Ngũ, tỷ đừng sợ, giữa ban ngày ban mặt bọn họ làm sao có thể lạm sát người vô tội a, cùng lắm là thuê một đám sát thủ bí mật làm việc thôi a." Tuyết Như Song an ủi A Ngũ rất ' chân thành'.
-" ô ô ta chưa muốn chết, bọn họ sao có thể không để Vương pháp vào mắt được a." Tuyết Như Song càng nói, A Ngũ càng khóc dữ hơn. Hai người kẻ xướng người họa thật không chê vào đâu được, đám người Hiên Viên Thần sắc mặt càng âm trầm. Miệng lưỡi thật độc.
-" Người đâu, mang giấy bút tới, ta muốn viết hưu thư." Hiên Viên Thần tức giận đến cực điểm, chưa bao giờ hắn nhận lấy sỉ nhục lớn như vậy.
-" Không cần. Hưu thư ta đã sớm chuẩn bị sẵn rồi, Tĩnh vương ta sẽ hưu ngươi. Các ngươi yên tâm, ta sẽ nói với Hoàng hậu nương nương tứ hôn cho nhị muội và Tĩnh vương gia, các người chẳng phải rất là nồng tình mật ý sao." Tuyết Như Song nghe thấy Hiên Viên Thần nói hai chữ hưu thư, hai mắt liền sáng rỡ, vội vàng sai Điệp nhi đưa hưu thư cho hắn.
Hiên Viên Thần ngơ ngác nhìn hưu thư trong tay còn chư hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Tuyết Như Song đã dẫn A Ngũ đi. Bỏ lại sau lưng câu nói:' Ta sẽ giúp ngươi cùng muội muội nên duyên vợ chồng, trăm năm hạnh phúc ha ha.'
Khi Thượng Quan Nhu, Hiên Viên Phong, Hiên Viên Hy tỉnh táo lại thì đã nghe Hiên Viên Thần rống giận.
- Thượng Quan Song, ngươi đừng hòng thoát khỏi tay ta.
Trong một gian phòng của tửu lâu bên cạnh. Tử y nam tử khóe môi nhàn nhạt gợi lên nụ cười. Nữ nhân này thật thú vị. Thượng Quan Song này, hắn phải hảo hảo tìm hiểu nàng mới được. Hắc y nam tử đứng bên cạnh kinh ngạc. Xem ra chủ tử đã chọn được phu nhân tương lai rồi.
Ánh mắt của Thượng Quan Nhu ghen ghét nhìn nàng. Xinh đẹp thì sao, chỉ cần dám đối đầu với Thượng Quan Nhu nàng thì chỉ có con đường chết. Bàn tay trong ống tay áo đã nắm chặt. Nàng ta mềm nhũn dựa vào người Hiên Viên Thần.
-" Thần ca ca, nàng là ai a, sao có thể vô lễ như vậy, thật không tốt." Thượng. Quan Nhu ôn nhu nói, nàng ta tựa như con mèo nhỏ nép vào lòng Hiên Viên Thần, tỏ vẻ sợ hãi trước hành động của lam y nữ tử.
Lam y nữ tử cười giễu cợt nhìn đám người Hiên Viên Thần, thanh âm thực sắc bén.
- Giữa thanh thiên bạch nhật mà còn có thể ôm ấp giữa đường a. Là không biết xấu hổ hay là ngay cả một chút lễ nghĩa các ngươi cũng không biết.
Hiên Viên Thần nghe được sự châm chọc trong giọng nói của nàng, liền buông Thượng Quan Nhu ra. Thượng Quan Nhu bất ngờ bị buông ra suýt nữa là mất đà ngã xuống, cũng may có Hiên Viên Hy ở phía sau tiếp được. Nàng ta âm độc liếc lam y nữ tử.
-" Ai nha, nghe nói Thượng Quan tiểu thư đây là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, lại tinh thông cầm kỳ thi họa, cư xử đúng mực, ôn nhu thiện lương, hôm nay bổn cô nương ta may mắng được diện kiến thật là so với lời đồn quả thật là càng chính xác nha." Lam y nữ tử tỏ vẻ kinh hỉ, ngắm nhìn Thượng Quan Nhu.
-" Tất nhiên rồi, Nhu nhi tỷ tỷ là ôn nhu thục đức, xinh đẹp vô song, ai dám sánh bằng chứ." Hiên Viên Hy nghe được lời nói của lam y nữ tử thì đắc ý vô cùng, hất hàm nói.
-" Ồ thì ra là vậy a.. Nhưng ta thấy Thượng Quan tiểu thư đây lại là một kẻ dung mạo tầm thường, lòng dạ hiểm độc, một bụng âm mưu, ánh mắt độc ác lại biết giả vờ nga. Nếu để cho nàng vào đội kịch chắc sẽ làm ăn rất khá." Lam y nữ tử nói ra một tràng dài làm cho Hiên Viên Hy đang dương dương đắc ý chết trân tại chỗ.
-" Hỗn xược, nữ nhân không biết tốt xấu, hoàng huynh, huynh mau trói nàng lại giam vào đại lao." Hiên Viên Hy căm tức chỉ tay vào mặt lam y nữ tử, tay kia kéo áo Hiên Viên Thần.
Hiên Viên Thần vẫn không hề chú ý đến Hiên Viên Hy, hắn trầm mặc suy nghĩ những lời lam y nữ tử kia vừa nói ' muốn hưu nàng, ngươi có tư cách đó sao'
-" Ngươi vì sao nói ta không có đủ tư cách hưu nàng." Hiên Viên Thần nghi hoặc hỏi lam y nữ tử. Lời hắn vừa nói ra làm Hiên Viên Hy, Thượng Quan Nhu cùng Hiên Viên Phong hóa đá tại chỗ.
-" Tĩnh vương gia, kẻ cuồng vọng tự nhiên là có lý do để cuồng vọng, ngươi không có tư cách chính là không có tư cách, đừng nói hưu nàng, ngay cả tư cách cưới nàng ngươi cũng không có đâu, đừng vọng tưởng." Lam y nữ tử vừa đáp xong Hiên Viên Thần đã đen mặt.
-" A Ngũ, tỷ không nên nói vậy a, cho dù Tĩnh vương không có đủ tư cách hay nhị muội của ta giả tạo đi nữa thì cũng không nên nói thẳng ra vậy nga." Tuyết Như Song có lòng tốt khuyên A Ngũ. Nói xong nàng hướng về đám người Hiên Viên Thần làm bộ dánh như muốn nói:' nhìn xem ta rất tốt mà.'
-" Đúng nga, ta làm sao lại quên, Tĩnh vương đây là nhân vật cao quý a. Hơn nữa Thượng Quan tiểu thư đây lòng dạ âm độc, nếu bọn họ muốn sai người giết ta thì phải làm sao a. Ô ta thật sợ Song nhi, chỉ tại ta quá thành thật mà." A Ngũ rất là ' sợ hãi ' ôm lấy Tuyết Như Song.
- " A Ngũ, tỷ đừng sợ, giữa ban ngày ban mặt bọn họ làm sao có thể lạm sát người vô tội a, cùng lắm là thuê một đám sát thủ bí mật làm việc thôi a." Tuyết Như Song an ủi A Ngũ rất ' chân thành'.
-" ô ô ta chưa muốn chết, bọn họ sao có thể không để Vương pháp vào mắt được a." Tuyết Như Song càng nói, A Ngũ càng khóc dữ hơn. Hai người kẻ xướng người họa thật không chê vào đâu được, đám người Hiên Viên Thần sắc mặt càng âm trầm. Miệng lưỡi thật độc.
-" Người đâu, mang giấy bút tới, ta muốn viết hưu thư." Hiên Viên Thần tức giận đến cực điểm, chưa bao giờ hắn nhận lấy sỉ nhục lớn như vậy.
-" Không cần. Hưu thư ta đã sớm chuẩn bị sẵn rồi, Tĩnh vương ta sẽ hưu ngươi. Các ngươi yên tâm, ta sẽ nói với Hoàng hậu nương nương tứ hôn cho nhị muội và Tĩnh vương gia, các người chẳng phải rất là nồng tình mật ý sao." Tuyết Như Song nghe thấy Hiên Viên Thần nói hai chữ hưu thư, hai mắt liền sáng rỡ, vội vàng sai Điệp nhi đưa hưu thư cho hắn.
Hiên Viên Thần ngơ ngác nhìn hưu thư trong tay còn chư hiểu được chuyện gì đang xảy ra. Tuyết Như Song đã dẫn A Ngũ đi. Bỏ lại sau lưng câu nói:' Ta sẽ giúp ngươi cùng muội muội nên duyên vợ chồng, trăm năm hạnh phúc ha ha.'
Khi Thượng Quan Nhu, Hiên Viên Phong, Hiên Viên Hy tỉnh táo lại thì đã nghe Hiên Viên Thần rống giận.
- Thượng Quan Song, ngươi đừng hòng thoát khỏi tay ta.
Trong một gian phòng của tửu lâu bên cạnh. Tử y nam tử khóe môi nhàn nhạt gợi lên nụ cười. Nữ nhân này thật thú vị. Thượng Quan Song này, hắn phải hảo hảo tìm hiểu nàng mới được. Hắc y nam tử đứng bên cạnh kinh ngạc. Xem ra chủ tử đã chọn được phu nhân tương lai rồi.
/38
|