Trước đó, một lần cầu hôn Thẩm Mộ Ngạn cũng chưa từng làm, ngoại trừ lần đầu tiên ở nhà ông bà nội, anh mang theo chiếc nhẫn hứa hẹn tượng trưng ra, Cố Phán chưa từng thấy thế trận lớn như vậy nữa.
Cô không biết có phải là chuyện lần này khiến anh lại có cảm giác gì khác hay không, cho nên mới muốn tăng tốc, để quan hệ của hai người gần thêm một bước?
Nhưng chủ yếu là cô còn chưa chuẩn bị xong mà!
... Cũng không thể xem như chưa chuẩn bị xong, thật ra cô đã sớm nghĩ tới việc kết hôn với Thẩm Mộ Ngạn sẽ thế nào.
Chẳng qua là không khác cuộc sống hiện tại là bao, bạn trai phong cách thầy chủ nhiệm thăng cấp làm ông chồng phong cách thầy chủ nhiệm, hơn nữa còn là cầm giấy chứng nhận nhậm chức một cách hợp pháp.
Mỗi ngày một cốc sữa bò nhất định phải uống hết, ba bữa cơm đúng giờ, quần áo không thể quá mỏng, váy không thể quá ngắn. Khụ, còn có ban đêm... không thể thường xuyên khiêu khích anh, không thì cuối cùng thua thiệt vẫn là mình.
Thật ra những ngày này Cố Phán sống vẫn rất vui vẻ, chí ít cảm thấy thú vị hơn cuộc sống trước kia.
Vả lại bản thân cô cũng có sự nghiệp của mình, không cần mỗi ngày đều ở nhà làm sâu gạo, đây là thay đổi lớn nhất. Cô tin cho dù kết hôn rồi, người đàn ông này cũng tuyệt đối sẽ không hạn chế cô.
Những cái này cô đều đã nghĩ đến.
Nhưng vấn đề ngay ở chỗ, nếu hai người kết hôn, chắc chắn phải tổ chức một hôn lễ long trọng, cho dù không long trọng, theo quan niệm cổ lỗ sĩ của ông bà nội, cũng nhất định sẽ không để bọn họ làm qua loa cho xong chuyện.
Đến lúc đó dù cô chỉ đứng chỉ tay năm ngón đi nữa, có một vài chuyện cô cũng phải tốn thời gian tự tay xử lý. Vả lại với tính tình của bà nội, cùng với thái độ coi trọng Thẩm Mộ Ngạn của hai ông bà hiện giờ, coi như Thẩm Mộ Ngạn đồng ý để cô không làm gì hết, hai ông bà khẳng định cũng sẽ không gật đầu.
Nhưng trước mắt, ban nhạc đang ở thời kỳ phát triển, mọi người mỗi ngày thậm chí ngủ cũng không đủ, sao cô có thể không biết ngượng mà nói với bọn họ, à, cái đó, bọn mình trước tiên ngừng lại hai tháng, tớ đi chuẩn bị kết hôn, đợi kết hôn xong lại tiếp tục?
Cố Phán vẫn đang nghĩ tới nghĩ lui, cho nên sau khi Thẩm Mộ Ngạn nói xong, rất lâu cô chưa lên tiếng.
Bên trong phòng giữ quần áo dần dần chìm vào an tĩnh quỷ dị, nếu bây giờ có người thứ ba ở đây, đoán chừng lại phải xấu hổ hận không thể chết ngay tại chỗ rồi.
Có phần muộn màng, đại tiểu thư Cố dường như đã nhận ra mình "Cân nhắc" quá lâu.
Cô vội ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện Thẩm Mộ Ngạn vẫn như cũ con mắt chưa hề di chuyển liếc nhìn mình, trong con ngươi có hơi nặng nề.
Cố Phán ngay lập tức quýnh lên, vội nói: "Không phải là em không muốn kết hôn đâu! Chỉ là... Chỉ là cảm thấy hiện tại ban nhạc còn đang trong thời kỳ phát triển, em lập tức muốn rút ra nhiều thời gian như vậy để chuẩn hôn lễ cũng không tốt lắm? Hai chúng ta kết hôn lại không thể làm qua loa, cho dù anh đồng ý, chỗ ông bà nội cũng không có khả năng đâu."
Nói đến đây, Cố Phán chần chờ, thử thăm dò lại hỏi câu: "Không thì... chúng ta đăng ký kết hôn trước? Hôn lễ hoãn tới một, hai năm sau?"
Cố Phán nói ra ý tưởng này xong, thì càng thấy đáng tin cậy, sợ người đàn ông ở đối diện không tin, thậm chí còn giơ tay lên, duỗi ra ba ngón tay trắng nõn, làm động tác thề.
"Em cam đoan, trong vòng hai năm sau khi đăng ký kết hôn, em nhất định sẽ dẫn dắt ban nhạc G5 mở một buổi biểu diễn vạn người xem, đến lúc đó đây coi như là hoàn thành mục tiêu giai đoạn thứ nhất của bọn em, nếu như vậy, sau này dù em muốn làm gì, mọi người chắc chắn cũng sẽ hiểu!"
Cô gái nhỏ nói xong, Thẩm Mộ Ngạn cũng chỉ đứng yên lặng, không hề đáp lại.
Cô có chút sốt ruột, sợ anh không tin mình, lại vội vàng kéo ống tay áo của anh.
"Thật mà! Anh tin em lần này! Nếu không thì tháng này, anh tìm chút thời gian chúng ta đi đăng ký kết hôn luôn, dù sao đăng ký kết hôn rất nhanh!"
Thẩm Mộ Ngạn lúc này mới có chút phản ứng, mở miệng nói: "Hôm nay."
"Hả?"
"Hôm nay đi đăng ký kết hôn."
"..."
Tiếng nói vừa dứt, Thẩm Mộ Ngạn xoay người, chọn một cái áo phông màu trắng cùng một cái quần bút chì màu đen ở trong tủ quần áo của Cố Phán.
Anh đưa bộ quần áo đã chọn xong kia đến trước mặt cô, "Thay quần áo đi, bây giờ chúng ta đi ngay."
"........."
—— ——
Hôm nay không phải là ngày gì đặc biệt, người đăng ký ở cục dân chính không coi là đông.
Từ nhỏ Cố Phán chính là một mình đơn độc ở trong một quyển hộ khẩu. Trước kia là cùng với cha mẹ, về sau cha mẹ qua đời, sổ hộ khẩu kia cũng chỉ còn lại có một mình cô.
Sau khi ban nhạc ra mắt, Cố Phán liền đem tất cả giấy chứng nhận đều mang ở bên người, cho nên hôm nay dù cho vội vàng ra quyết định muốn đi đăng ký kết hôn, cô cũng không đến mức phải về nhà ông bà nội lấy sổ hộ khẩu.
Lúc bọn họ lái xe đến cục dân chính, vừa vặn gần tới giờ nghỉ trưa, trong đại sảnh chính chỉ còn lại ba cặp tình nhân còn chưa làm thủ tục.
Cố Phán và Thẩm Mộ Ngạn xếp hàng ở sau bọn họ để lấy số. So sánh với mấy cặp vợ chồng tương lai ở trước mặt, hai người bọn họ trái lại là an tĩnh hơn, có chút không ăn khớp.
Cái này cũng không thể trách bọn họ, dù sao bây giờ Cố Phán vẫn còn đang bị treo trên hot-search đấy, mặc dù cô không có tự kỷ đến mức sẽ cảm thấy đi tới chỗ nào cũng đều gặp được fan hâm mộ của mình, nhưng quần chúng ăn dưa chắc chắn sẽ không thiếu đâu!
Cho nên cô đeo khẩu trang, mũ nón đều phải kín đáo hơn lúc khác không ít.
Nếu không phải là Thẩm Mộ Ngạn từ chối vô cùng triệt để, Cố Phán còn muốn trang bị cho cả anh nữa.
Lúc này cô cách một tầng khẩu trang không tiện nói chuyện, Thẩm Mộ Ngạn lại không phải người sẽ chủ động nói chuyện phiếm tạo không khí, tự nhiên, bầu không khí giữa hai người khẳng định lạnh lẽo hơn mấy cặp đôi trước mặt kia nhiều.
Có điều cũng may, những người ở xung quanh cũng không tính là nhiều chuyện, cũng chưa xuất hiện kiểu quần chúng ăn dưa giàu trí tưởng tượng kia, đến trước mặt hỏi Cố Phán mấy câu đại loại "Phải chăng là tự nguyện kết hôn".
Về sau, xếp hàng được một lúc thì đến hai người bọn họ.
Nhân viên công tác cho bọn họ hai tờ đơn, điền xong rồi, lại chỉ dẫn bọn họ đi chụp ảnh kết hôn.
Thợ chụp ảnh ở trong phòng chụp là một ông chú có vẻ mặt hiền lành, nhìn thấy bọn họ đi vào, còn không ngừng khen bọn họ xứng đôi, dáng dấp đều dễ nhìn như vậy.
Cố Phán từ nhỏ đến lớn đã nghe quen mấy lời ca ngợi, nhưng lại là lần đầu tiên nghe được có người đặt cô và Thẩm Mộ Ngạn chung một chỗ mà khen.
Vào khoảnh khắc ấy, trong đầu cô không khỏi bỗng nhiên xuất hiện một giọng nói ——
A, cuộc sống sau này, người đàn ông bên cạnh này, hình như cũng phải đứng sóng vai cùng cô, tên của hai người, cũng sắp mãi mãi gắn bó cùng nhau.
Cô không nói rõ được dưới đáy lòng đến cùng là suy nghĩ gì. Trong cuộc sống trước kia cô quá mức không an ổn, chưa từng nghĩ qua sẽ thành thật ở bên cạnh một người, trải qua tháng ngày êm ả là như thế nào.
Nhưng bây giờ cuộc sống như vậy, hình như cũng không tệ lắm. Nhất là Cố Phán từ từ ý thức được, "ngài Thẩm" lập tức sắp trở thành "chồng" rồi, loại cảm giác này, nhẹ bẫng, có cảm giác tràn đầy, lại ngọt ngào.
Giống như là nước có ga sủi bọt mùa hè, chỉ cần vừa nghĩ tới, cô đã không nhịn được nhếch miệng lên.
Nghĩ tới đây, cô nhịn không được thoáng nhìn về phía Thẩm Mộ Ngạn, trong đôi con ngươi xinh đẹp, có chút ánh sáng nhỏ vụn cùng ý cười vui vẻ, dường như đang nói ——
À, nửa đời sau này, em phải tiếp tục cầm chứng nhận hợp pháp chọc tức anh rồi!
Thẩm Mộ Ngạn và Cố Phán là cặp đôi cuối cùng nhận giấy chứng nhận kết hôn trước giờ nghỉ trưa.
Lúc nhân viên công tác đưa cho bọn họ hai quyển sổ đỏ, tươi cười nói với bọn họ một câu tân hôn vui vẻ, Cố Phán cười híp mắt đáp lại một câu cảm ơn.
Sau đó cô cầm lấy hai quyển sổ đỏ, vội vã lôi kéo Thẩm Mộ Ngạn đi đến băng ghế dài trong đại sảnh ngồi xuống.
Cô gái nhỏ hiện tại cảm thấy rất mới lạ, cầm hai bản chứng nhận kết hôn ngồi ở chỗ đó lật tới lật lui mà nhìn, còn bày góc độ các kiểu mà chụp ảnh.
So sánh với cô, Thẩm Mộ Ngạn ngược lại thản nhiên hơn rất nhiều. Nếu không phải trong đầu vẫn nhớ rõ dáng vẻ người đàn ông này vừa rồi ở phòng giữ quần áo là như thế nào thay mình tìm quần áo, yêu cầu lập tức đi ra ngoài, Cố Phán thậm chí sắp cho là, chuyện đăng ký kết hôn này là mình ép buộc anh đến.
Lúc này điện thoại của Thẩm Mộ Ngạn chợt vang lên. Anh lấy ra nhìn, phát hiện người gọi tới là Lý Trì.
Ấn xong nút trả lời, anh nhàn nhạt "ừ" một tiếng.
Người bên kia dường như nói một tràng dài, cũng không thấy biểu cảm của Thẩm Mộ Ngạn có thay đổi gì, cuối cùng, anh đáp lại một câu: "Tạm thời không cần quan tâm."
Thấy anh cúp điện thoại, Cố Phán ngẩng đầu nhìn anh, "Ai vậy?"
"Lý Trì."
"Hả? Là công ty có việc gấp ạ?"
Lý Trì bình thường rất có ánh mắt. Hôm nay Thẩm Mộ Ngạn cố ý ở nhà, anh ta không có khả năng không biết. Không có chuyện đặc biệt quan trọng, Lý Trì hẳn là sẽ không gọi điện thoại cho tổng giám đốc nhà anh ta mới đúng.
Cố Phán chỉ lo Thẩm Mộ Ngạn vì đi theo cô mà bỏ lỡ việc quan trọng, thế là vội vàng lại nói câu: "Dù sao giấy kết hôn cũng nhận xong rồi, cũng không có việc gì nữa, anh đi đến công ty cũng không sao. À, không thì em đi cùng anh nhé?"
Chương trình ghi hình hôm nay xem như hỏng rồi, hot search còn trôi nổi đấy, trong chốc lát Cố Phán cũng không có lịch trình gì khác, đi cùng anh đến công ty một ngày cũng không hề gì.
Nào ngờ, Thẩm Mộ Ngạn nghe xong lời cô, thì lắc đầu, "Không phải chuyện của công ty. Là Lý Trì phát hiện chúng ta lên hot search rồi."
"Tin tức của anh chậm như vậy à?" Cố Phán có chút ngoài ý muốn, "Cái hot search này cũng trôi nổi bao lâu rồi, giờ anh mới nhìn thấy?"
Thẩm Mộ Ngạn nghe xong lời cô, nghiêm mặt bổ sung một câu: "Hot search mới."
"???"
Trong lòng Cố Phán hiện lên dự cảm không tốt lắm, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra, ấn mở Weibo.
Quả nhiên, chủ đề đứng đầu trên hot search đã thay đổi ——
# Cố Phán cục dân chính #
Weibo gốc là một tấm ảnh do người qua đường chụp, phía trên chụp rõ Cố Phán và Thẩm Mộ Ngạn đang nắm tay xếp hàng ở đại sảnh.
Mặc dù khuôn mặt của cô gái nhỏ được trang bị đầy đủ, nhưng Thẩm Mộ Ngạn lại bị chụp vô cùng rõ ràng.
Bình luận bên dưới đã nổ tung rồi, trừ fan hâm mộ các nhà ra, đám dân mạng mới sáng sớm đã bắt đầu đuổi theo "bộ phim dài tập" này, cũng gửi không ít bình luận.
Bạn trên mạng 1:??? Cô ca sĩ này hiệu suất cao như vậy sao? Buổi sáng bị phát hiện chuyện tình cảm, giữa trưa đã đăng ký kết hôn rồi?
Bạn trên mạng 2:... Chẳng trách trên Weibo một mực im ắng không có bất kỳ phản hồi chính thức nào, vốn dĩ người ta là vội vàng đi hợp pháp hóa quan hệ à. Ô, mặc kệ thế nào, hai người nhìn vẫn rất xứng đôi, chúc mừng, chúc mừng.
Fan hâm mộ Cố Phán 1: Không phải thông báo chính thức không hẹn nhá. Mời theo dõi lễ hội âm nhạc ngày mùng 2 tháng 4 ban nhạc G5 sẽ tham dự...
Fan CP Hứa Cố: Phương thức vả mặt bây giờ đều chơi lớn như vậy sao? Đây là đang nói cho fan CP chúng tôi biết, đừng ôm bất kỳ ảo tưởng nào nữa hả? Không đúng! Tôi nhìn Phán Phán có vẻ không vui vẻ lắm! Cô ấy nhất định là bị tên xấu xa kia ép buộc!
...
Bình luận gần như là lấy khí thế dời núi lấp biển mà ép tới, Cố Phán cũng không cần theo thứ tự lật xuống phía dưới, tùy tiện nhìn chia sẻ cùng tin nhắn bên dưới hai tài khoản marketing, thì đã biết chuyện hôm nay thật sự ầm ĩ to rồi.
Cô có chút cạn lời, vốn còn muốn tạm xử lý sự việc buổi sáng, hiện tại lại ầm ĩ ra một tin dưa bở mới nữa.
Cố Phán nâng mắt nhìn Thẩm Mộ Ngạn, "Làm sao bây giờ?"
So sánh với vẻ xoắn xuýt cùng chần chờ của cô, Thẩm Mộ Ngạn thì bình tĩnh khác thường.
"Công khai đi." Anh nhìn cô, nói thẳng.
"Công khai thế nào? Chẳng lẽ phải nói tư liệu bọn họ đào ra đều là thật, em và tổng giám đốc Thẩm thị đúng là đang yêu đương đồng thời vừa mới nhận chứng nhận kết hôn?"
"Không được à?"
"..."
Được, rất được.
Cố Phán ngẫm nghĩ, cảm thấy hình như cũng chỉ có thể như vậy thôi, vì thế cam chịu số phận, cầm điện thoại bắt đầu soạn thảo Weibo.
Cô biết Thẩm Mộ Ngạn có một Weibo cá nhân, hơn nữa còn là loại có thêm dấu V kia, chỉ có điều cái Weibo đó vẫn luôn do Lý Trì quản lý, cho nên cô cũng chưa từng quan tâm lắm.
Lúc này phải công bố tin kết hôn, còn là dưới tình huống toàn mạng đều biết chồng cô là ai, nếu như cô không đồng thời tag anh, hình như cũng không hay lắm nhỉ?
Thế là Cố Phán chần chờ một chút, cuối cùng vẫn là theo cách nghĩ của mình, đính kèm cái weibo cá nhân kia của Thẩm Mộ Ngạn.
Ca sĩ chính của G5 - Cố Phán V: Giấy chứng nhận kết hôn, của tôi. Thẩm Mộ Ngạn, người đàn ông này, cũng là của tôi. [ ảnh đính kèm]
Đánh xong câu này, Cố Phán còn trực tiếp đính kèm ảnh hai quyển sổ đỏ vừa mới chụp ở phía dưới. Dù là hình ảnh hay là chữ viết, trên cơ bản đều là thừa nhận tin tức mình đã đăng ký kết hôn.
Cô vốn cho là chuyện này mình gần như đơn phương quyết định là đủ rồi, lại không ngờ rằng, người đàn ông ở bên cạnh lúc này cũng lấy điện thoại ra.
Còn chưa kịp phản ứng, Cố Phán đã nhìn thấy trong theo dõi đặc biệt của giao diện chính, xuất hiện 1 nhắc nhở mới màu đỏ.
Cô quét xuống phía dưới, Weibo mới của người đàn ông liền nhảy ra.
Thẩm Mộ Ngạn V: Phải, đều là của cô ấy.
Cô không biết có phải là chuyện lần này khiến anh lại có cảm giác gì khác hay không, cho nên mới muốn tăng tốc, để quan hệ của hai người gần thêm một bước?
Nhưng chủ yếu là cô còn chưa chuẩn bị xong mà!
... Cũng không thể xem như chưa chuẩn bị xong, thật ra cô đã sớm nghĩ tới việc kết hôn với Thẩm Mộ Ngạn sẽ thế nào.
Chẳng qua là không khác cuộc sống hiện tại là bao, bạn trai phong cách thầy chủ nhiệm thăng cấp làm ông chồng phong cách thầy chủ nhiệm, hơn nữa còn là cầm giấy chứng nhận nhậm chức một cách hợp pháp.
Mỗi ngày một cốc sữa bò nhất định phải uống hết, ba bữa cơm đúng giờ, quần áo không thể quá mỏng, váy không thể quá ngắn. Khụ, còn có ban đêm... không thể thường xuyên khiêu khích anh, không thì cuối cùng thua thiệt vẫn là mình.
Thật ra những ngày này Cố Phán sống vẫn rất vui vẻ, chí ít cảm thấy thú vị hơn cuộc sống trước kia.
Vả lại bản thân cô cũng có sự nghiệp của mình, không cần mỗi ngày đều ở nhà làm sâu gạo, đây là thay đổi lớn nhất. Cô tin cho dù kết hôn rồi, người đàn ông này cũng tuyệt đối sẽ không hạn chế cô.
Những cái này cô đều đã nghĩ đến.
Nhưng vấn đề ngay ở chỗ, nếu hai người kết hôn, chắc chắn phải tổ chức một hôn lễ long trọng, cho dù không long trọng, theo quan niệm cổ lỗ sĩ của ông bà nội, cũng nhất định sẽ không để bọn họ làm qua loa cho xong chuyện.
Đến lúc đó dù cô chỉ đứng chỉ tay năm ngón đi nữa, có một vài chuyện cô cũng phải tốn thời gian tự tay xử lý. Vả lại với tính tình của bà nội, cùng với thái độ coi trọng Thẩm Mộ Ngạn của hai ông bà hiện giờ, coi như Thẩm Mộ Ngạn đồng ý để cô không làm gì hết, hai ông bà khẳng định cũng sẽ không gật đầu.
Nhưng trước mắt, ban nhạc đang ở thời kỳ phát triển, mọi người mỗi ngày thậm chí ngủ cũng không đủ, sao cô có thể không biết ngượng mà nói với bọn họ, à, cái đó, bọn mình trước tiên ngừng lại hai tháng, tớ đi chuẩn bị kết hôn, đợi kết hôn xong lại tiếp tục?
Cố Phán vẫn đang nghĩ tới nghĩ lui, cho nên sau khi Thẩm Mộ Ngạn nói xong, rất lâu cô chưa lên tiếng.
Bên trong phòng giữ quần áo dần dần chìm vào an tĩnh quỷ dị, nếu bây giờ có người thứ ba ở đây, đoán chừng lại phải xấu hổ hận không thể chết ngay tại chỗ rồi.
Có phần muộn màng, đại tiểu thư Cố dường như đã nhận ra mình "Cân nhắc" quá lâu.
Cô vội ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện Thẩm Mộ Ngạn vẫn như cũ con mắt chưa hề di chuyển liếc nhìn mình, trong con ngươi có hơi nặng nề.
Cố Phán ngay lập tức quýnh lên, vội nói: "Không phải là em không muốn kết hôn đâu! Chỉ là... Chỉ là cảm thấy hiện tại ban nhạc còn đang trong thời kỳ phát triển, em lập tức muốn rút ra nhiều thời gian như vậy để chuẩn hôn lễ cũng không tốt lắm? Hai chúng ta kết hôn lại không thể làm qua loa, cho dù anh đồng ý, chỗ ông bà nội cũng không có khả năng đâu."
Nói đến đây, Cố Phán chần chờ, thử thăm dò lại hỏi câu: "Không thì... chúng ta đăng ký kết hôn trước? Hôn lễ hoãn tới một, hai năm sau?"
Cố Phán nói ra ý tưởng này xong, thì càng thấy đáng tin cậy, sợ người đàn ông ở đối diện không tin, thậm chí còn giơ tay lên, duỗi ra ba ngón tay trắng nõn, làm động tác thề.
"Em cam đoan, trong vòng hai năm sau khi đăng ký kết hôn, em nhất định sẽ dẫn dắt ban nhạc G5 mở một buổi biểu diễn vạn người xem, đến lúc đó đây coi như là hoàn thành mục tiêu giai đoạn thứ nhất của bọn em, nếu như vậy, sau này dù em muốn làm gì, mọi người chắc chắn cũng sẽ hiểu!"
Cô gái nhỏ nói xong, Thẩm Mộ Ngạn cũng chỉ đứng yên lặng, không hề đáp lại.
Cô có chút sốt ruột, sợ anh không tin mình, lại vội vàng kéo ống tay áo của anh.
"Thật mà! Anh tin em lần này! Nếu không thì tháng này, anh tìm chút thời gian chúng ta đi đăng ký kết hôn luôn, dù sao đăng ký kết hôn rất nhanh!"
Thẩm Mộ Ngạn lúc này mới có chút phản ứng, mở miệng nói: "Hôm nay."
"Hả?"
"Hôm nay đi đăng ký kết hôn."
"..."
Tiếng nói vừa dứt, Thẩm Mộ Ngạn xoay người, chọn một cái áo phông màu trắng cùng một cái quần bút chì màu đen ở trong tủ quần áo của Cố Phán.
Anh đưa bộ quần áo đã chọn xong kia đến trước mặt cô, "Thay quần áo đi, bây giờ chúng ta đi ngay."
"........."
—— ——
Hôm nay không phải là ngày gì đặc biệt, người đăng ký ở cục dân chính không coi là đông.
Từ nhỏ Cố Phán chính là một mình đơn độc ở trong một quyển hộ khẩu. Trước kia là cùng với cha mẹ, về sau cha mẹ qua đời, sổ hộ khẩu kia cũng chỉ còn lại có một mình cô.
Sau khi ban nhạc ra mắt, Cố Phán liền đem tất cả giấy chứng nhận đều mang ở bên người, cho nên hôm nay dù cho vội vàng ra quyết định muốn đi đăng ký kết hôn, cô cũng không đến mức phải về nhà ông bà nội lấy sổ hộ khẩu.
Lúc bọn họ lái xe đến cục dân chính, vừa vặn gần tới giờ nghỉ trưa, trong đại sảnh chính chỉ còn lại ba cặp tình nhân còn chưa làm thủ tục.
Cố Phán và Thẩm Mộ Ngạn xếp hàng ở sau bọn họ để lấy số. So sánh với mấy cặp vợ chồng tương lai ở trước mặt, hai người bọn họ trái lại là an tĩnh hơn, có chút không ăn khớp.
Cái này cũng không thể trách bọn họ, dù sao bây giờ Cố Phán vẫn còn đang bị treo trên hot-search đấy, mặc dù cô không có tự kỷ đến mức sẽ cảm thấy đi tới chỗ nào cũng đều gặp được fan hâm mộ của mình, nhưng quần chúng ăn dưa chắc chắn sẽ không thiếu đâu!
Cho nên cô đeo khẩu trang, mũ nón đều phải kín đáo hơn lúc khác không ít.
Nếu không phải là Thẩm Mộ Ngạn từ chối vô cùng triệt để, Cố Phán còn muốn trang bị cho cả anh nữa.
Lúc này cô cách một tầng khẩu trang không tiện nói chuyện, Thẩm Mộ Ngạn lại không phải người sẽ chủ động nói chuyện phiếm tạo không khí, tự nhiên, bầu không khí giữa hai người khẳng định lạnh lẽo hơn mấy cặp đôi trước mặt kia nhiều.
Có điều cũng may, những người ở xung quanh cũng không tính là nhiều chuyện, cũng chưa xuất hiện kiểu quần chúng ăn dưa giàu trí tưởng tượng kia, đến trước mặt hỏi Cố Phán mấy câu đại loại "Phải chăng là tự nguyện kết hôn".
Về sau, xếp hàng được một lúc thì đến hai người bọn họ.
Nhân viên công tác cho bọn họ hai tờ đơn, điền xong rồi, lại chỉ dẫn bọn họ đi chụp ảnh kết hôn.
Thợ chụp ảnh ở trong phòng chụp là một ông chú có vẻ mặt hiền lành, nhìn thấy bọn họ đi vào, còn không ngừng khen bọn họ xứng đôi, dáng dấp đều dễ nhìn như vậy.
Cố Phán từ nhỏ đến lớn đã nghe quen mấy lời ca ngợi, nhưng lại là lần đầu tiên nghe được có người đặt cô và Thẩm Mộ Ngạn chung một chỗ mà khen.
Vào khoảnh khắc ấy, trong đầu cô không khỏi bỗng nhiên xuất hiện một giọng nói ——
A, cuộc sống sau này, người đàn ông bên cạnh này, hình như cũng phải đứng sóng vai cùng cô, tên của hai người, cũng sắp mãi mãi gắn bó cùng nhau.
Cô không nói rõ được dưới đáy lòng đến cùng là suy nghĩ gì. Trong cuộc sống trước kia cô quá mức không an ổn, chưa từng nghĩ qua sẽ thành thật ở bên cạnh một người, trải qua tháng ngày êm ả là như thế nào.
Nhưng bây giờ cuộc sống như vậy, hình như cũng không tệ lắm. Nhất là Cố Phán từ từ ý thức được, "ngài Thẩm" lập tức sắp trở thành "chồng" rồi, loại cảm giác này, nhẹ bẫng, có cảm giác tràn đầy, lại ngọt ngào.
Giống như là nước có ga sủi bọt mùa hè, chỉ cần vừa nghĩ tới, cô đã không nhịn được nhếch miệng lên.
Nghĩ tới đây, cô nhịn không được thoáng nhìn về phía Thẩm Mộ Ngạn, trong đôi con ngươi xinh đẹp, có chút ánh sáng nhỏ vụn cùng ý cười vui vẻ, dường như đang nói ——
À, nửa đời sau này, em phải tiếp tục cầm chứng nhận hợp pháp chọc tức anh rồi!
Thẩm Mộ Ngạn và Cố Phán là cặp đôi cuối cùng nhận giấy chứng nhận kết hôn trước giờ nghỉ trưa.
Lúc nhân viên công tác đưa cho bọn họ hai quyển sổ đỏ, tươi cười nói với bọn họ một câu tân hôn vui vẻ, Cố Phán cười híp mắt đáp lại một câu cảm ơn.
Sau đó cô cầm lấy hai quyển sổ đỏ, vội vã lôi kéo Thẩm Mộ Ngạn đi đến băng ghế dài trong đại sảnh ngồi xuống.
Cô gái nhỏ hiện tại cảm thấy rất mới lạ, cầm hai bản chứng nhận kết hôn ngồi ở chỗ đó lật tới lật lui mà nhìn, còn bày góc độ các kiểu mà chụp ảnh.
So sánh với cô, Thẩm Mộ Ngạn ngược lại thản nhiên hơn rất nhiều. Nếu không phải trong đầu vẫn nhớ rõ dáng vẻ người đàn ông này vừa rồi ở phòng giữ quần áo là như thế nào thay mình tìm quần áo, yêu cầu lập tức đi ra ngoài, Cố Phán thậm chí sắp cho là, chuyện đăng ký kết hôn này là mình ép buộc anh đến.
Lúc này điện thoại của Thẩm Mộ Ngạn chợt vang lên. Anh lấy ra nhìn, phát hiện người gọi tới là Lý Trì.
Ấn xong nút trả lời, anh nhàn nhạt "ừ" một tiếng.
Người bên kia dường như nói một tràng dài, cũng không thấy biểu cảm của Thẩm Mộ Ngạn có thay đổi gì, cuối cùng, anh đáp lại một câu: "Tạm thời không cần quan tâm."
Thấy anh cúp điện thoại, Cố Phán ngẩng đầu nhìn anh, "Ai vậy?"
"Lý Trì."
"Hả? Là công ty có việc gấp ạ?"
Lý Trì bình thường rất có ánh mắt. Hôm nay Thẩm Mộ Ngạn cố ý ở nhà, anh ta không có khả năng không biết. Không có chuyện đặc biệt quan trọng, Lý Trì hẳn là sẽ không gọi điện thoại cho tổng giám đốc nhà anh ta mới đúng.
Cố Phán chỉ lo Thẩm Mộ Ngạn vì đi theo cô mà bỏ lỡ việc quan trọng, thế là vội vàng lại nói câu: "Dù sao giấy kết hôn cũng nhận xong rồi, cũng không có việc gì nữa, anh đi đến công ty cũng không sao. À, không thì em đi cùng anh nhé?"
Chương trình ghi hình hôm nay xem như hỏng rồi, hot search còn trôi nổi đấy, trong chốc lát Cố Phán cũng không có lịch trình gì khác, đi cùng anh đến công ty một ngày cũng không hề gì.
Nào ngờ, Thẩm Mộ Ngạn nghe xong lời cô, thì lắc đầu, "Không phải chuyện của công ty. Là Lý Trì phát hiện chúng ta lên hot search rồi."
"Tin tức của anh chậm như vậy à?" Cố Phán có chút ngoài ý muốn, "Cái hot search này cũng trôi nổi bao lâu rồi, giờ anh mới nhìn thấy?"
Thẩm Mộ Ngạn nghe xong lời cô, nghiêm mặt bổ sung một câu: "Hot search mới."
"???"
Trong lòng Cố Phán hiện lên dự cảm không tốt lắm, cô nhanh chóng lấy điện thoại ra, ấn mở Weibo.
Quả nhiên, chủ đề đứng đầu trên hot search đã thay đổi ——
# Cố Phán cục dân chính #
Weibo gốc là một tấm ảnh do người qua đường chụp, phía trên chụp rõ Cố Phán và Thẩm Mộ Ngạn đang nắm tay xếp hàng ở đại sảnh.
Mặc dù khuôn mặt của cô gái nhỏ được trang bị đầy đủ, nhưng Thẩm Mộ Ngạn lại bị chụp vô cùng rõ ràng.
Bình luận bên dưới đã nổ tung rồi, trừ fan hâm mộ các nhà ra, đám dân mạng mới sáng sớm đã bắt đầu đuổi theo "bộ phim dài tập" này, cũng gửi không ít bình luận.
Bạn trên mạng 1:??? Cô ca sĩ này hiệu suất cao như vậy sao? Buổi sáng bị phát hiện chuyện tình cảm, giữa trưa đã đăng ký kết hôn rồi?
Bạn trên mạng 2:... Chẳng trách trên Weibo một mực im ắng không có bất kỳ phản hồi chính thức nào, vốn dĩ người ta là vội vàng đi hợp pháp hóa quan hệ à. Ô, mặc kệ thế nào, hai người nhìn vẫn rất xứng đôi, chúc mừng, chúc mừng.
Fan hâm mộ Cố Phán 1: Không phải thông báo chính thức không hẹn nhá. Mời theo dõi lễ hội âm nhạc ngày mùng 2 tháng 4 ban nhạc G5 sẽ tham dự...
Fan CP Hứa Cố: Phương thức vả mặt bây giờ đều chơi lớn như vậy sao? Đây là đang nói cho fan CP chúng tôi biết, đừng ôm bất kỳ ảo tưởng nào nữa hả? Không đúng! Tôi nhìn Phán Phán có vẻ không vui vẻ lắm! Cô ấy nhất định là bị tên xấu xa kia ép buộc!
...
Bình luận gần như là lấy khí thế dời núi lấp biển mà ép tới, Cố Phán cũng không cần theo thứ tự lật xuống phía dưới, tùy tiện nhìn chia sẻ cùng tin nhắn bên dưới hai tài khoản marketing, thì đã biết chuyện hôm nay thật sự ầm ĩ to rồi.
Cô có chút cạn lời, vốn còn muốn tạm xử lý sự việc buổi sáng, hiện tại lại ầm ĩ ra một tin dưa bở mới nữa.
Cố Phán nâng mắt nhìn Thẩm Mộ Ngạn, "Làm sao bây giờ?"
So sánh với vẻ xoắn xuýt cùng chần chờ của cô, Thẩm Mộ Ngạn thì bình tĩnh khác thường.
"Công khai đi." Anh nhìn cô, nói thẳng.
"Công khai thế nào? Chẳng lẽ phải nói tư liệu bọn họ đào ra đều là thật, em và tổng giám đốc Thẩm thị đúng là đang yêu đương đồng thời vừa mới nhận chứng nhận kết hôn?"
"Không được à?"
"..."
Được, rất được.
Cố Phán ngẫm nghĩ, cảm thấy hình như cũng chỉ có thể như vậy thôi, vì thế cam chịu số phận, cầm điện thoại bắt đầu soạn thảo Weibo.
Cô biết Thẩm Mộ Ngạn có một Weibo cá nhân, hơn nữa còn là loại có thêm dấu V kia, chỉ có điều cái Weibo đó vẫn luôn do Lý Trì quản lý, cho nên cô cũng chưa từng quan tâm lắm.
Lúc này phải công bố tin kết hôn, còn là dưới tình huống toàn mạng đều biết chồng cô là ai, nếu như cô không đồng thời tag anh, hình như cũng không hay lắm nhỉ?
Thế là Cố Phán chần chờ một chút, cuối cùng vẫn là theo cách nghĩ của mình, đính kèm cái weibo cá nhân kia của Thẩm Mộ Ngạn.
Ca sĩ chính của G5 - Cố Phán V: Giấy chứng nhận kết hôn, của tôi. Thẩm Mộ Ngạn, người đàn ông này, cũng là của tôi. [ ảnh đính kèm]
Đánh xong câu này, Cố Phán còn trực tiếp đính kèm ảnh hai quyển sổ đỏ vừa mới chụp ở phía dưới. Dù là hình ảnh hay là chữ viết, trên cơ bản đều là thừa nhận tin tức mình đã đăng ký kết hôn.
Cô vốn cho là chuyện này mình gần như đơn phương quyết định là đủ rồi, lại không ngờ rằng, người đàn ông ở bên cạnh lúc này cũng lấy điện thoại ra.
Còn chưa kịp phản ứng, Cố Phán đã nhìn thấy trong theo dõi đặc biệt của giao diện chính, xuất hiện 1 nhắc nhở mới màu đỏ.
Cô quét xuống phía dưới, Weibo mới của người đàn ông liền nhảy ra.
Thẩm Mộ Ngạn V: Phải, đều là của cô ấy.
/98
|