Edit: rubymoon2710
Phần hai.
Thời gian này không phải không có học sinh chuyển trường, nhưng khai giảng gần hai tháng mới đến báo cáo nhập học thì gần như không có.
“Người ngoại quốc?”
“Tóc màu vàng óng, mắt màu xanh lam, không phải người ngoại quốc mới là lạ?”
“Lưu học sinh?”
“Chưa từng nghe nói, hơn nữa bây giờ cũng không phải thời gian trao đổi học sinh mà!”
Thạch Vịnh Triết quay đầu nhìn về phía cô gái: “Tại sao tên đó lại đến đây?”
Vấn đề là Mạc Vong cũng trợn mắt há mồm: “Tôi cũng rất muốn biết!”
Không thể không nói, Tôn Hân Như khá hiểu rõ cách “Chỉ huy cấp dưới”, đầu tiên không có cắt ngang cuộc ồn ào của các học sinh, ngược lại sau khi cho bọn chúng trao đổi trong chốc lát, mới dần đưa mắt nhìn các học sinh ở phía dưới, vỗ tay một cái, cao giọng hô,: “Các em, yên tĩnh một chút.”
Phòng học lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.
Tôn Hân Như gật đầu một cái, trên mặt lộ ra một nụ cười: “Bạn đứng bên cạnh cô đây, chính là học sinh chuyển trường mới tới.” Nói xong, cô lui sang một bên, ý bảo học sinh mới đứng ở trên bục giảng.
Người có thể làm cho thiếu niên thiếu nữ kinh ngạc đến vậy, ngoài Thain còn có thể là ai?
Chỉ thấy trên mặt hắn lộ ra nụ cười sáng lạn, vô cùng lễ phép nói lời cảm ơn với Tôn Hân Như, sau đó đi tới trước bục giảng, nói: “Chào mọi người, tên của tôi là Thain • Hacurtis, vô cùng vinh hạnh khi từ hôm nay trở đi có thể trở thành bạn học của mọi người.....”
Tuy lời hắn nói là lời khách sáo thường thấy, nhưng các học sinh vẫn say sưa nghe, tất cả mọi người đều cảm thấy rằng: Người ngoại quốc này nói tiếng trung thật là lưu loát! Học ở đâu vậy? Âm uốn lưỡi và âm vòm họng phân biệt như thế nào? Nói thêm đôi câu nữa đi!
Không sai, đây chính là cái gọi là vây xem. Nhưng không thể không nói, Thain rất có ưu thế trong việc “Lẻn vào bảo vệ”, dù sao tóc vàng mắt xanh dương cái gì vẫn thuộc loại diện mạo khoa học trên trái đất, cho nên hoàn toàn không cần phải ngụy trang.
“Như vậy, bạn học Thain, em ngồi ở đây…..” Tôn Hân Như nhìn toàn bộ phòng học, trong lòng có chút băn khoăn, số học sinh trong lớp vừa đủ là số chẵn, trong thời gian ngắn không tìm được chỗ thích hợp để chen thêm người vào, nếu không cho học sinh mới chuyển đến này ngồi vào bàn cuối cùng?
“Cô giáo!” Thiếu niên tóc vàng đột nhiên giơ tay lên,: “Nghe nói ở đây muốn có ý kiến thì cần phải giơ tay, xin hỏi em làm vậy không có sai chứ ạ?”
“Ừ, em có vấn đề gì sao?”
“Em có thể tự lựa chọn chỗ ngồi không ạ?”
Lời vừa nói ra, các học sinh phía dưới lần lượt giơ yên lặng giơ lên ngón cái: huynh đệ, can đảm lắm!
Ai cũng muốn nói câu này với cô giáo, nhưng vấn đề là có rất ít người thực sự dám làm như vậy.
Tôn Hân Như sửng sốt một chút, ở trong lòng tự nhủ mấy lần: “Đây là người nước ngoài! Cô muốn chăm sóc tốt bạn bè quốc tế! Cô muốn thể hiện khí phách Trung Quốc!”. Sau đó, mỉm cười hỏi: “Vậy em muốn ngồi chỗ nào?”
Trong nháy mắt, trong lòng Mạc Vong xuất hiện dự cảm không lành : Không cần đâu, dừng lại!
Đáng tiếc, đã quá muộn.
“Chỗ đó!” Vẻ mặt Thain như ánh mặt trời chỉ tay về vị trí của cô gái.
Tôn Hân Như: “……” Người này rốt cuộc tới làm gì? !
Các bạn học: “…..” Mẹ nó, lá gan người này thật là lớn! Lại dám chủ động ngồi gần đại tỷ, này, thiếu niên, không nên bị hình tượng tiểu muội yếu đuối của cô ấy lừa gạt, thật ra bên trong nàng chính là nữ lực sĩ!
Không được đáp lại, thiếu niên lộ rra biểu tình nghi hoặc: “Không thể được sao?”
“Khụ,” Tôn Hân Như ho nhẹ ra tiếng,: “Bạn học Thain, tại sao em muốn ngồi chỗ đó vậy? Có nguyên nhân đặc biệt sao?”
“Không nói không được sao? Có thể không nói không ạ?” Thain có chút khó khăn nắm tóc, hắn rất muốn nói: “Tôi muốn ở gần để bảo vệ Tiểu Tỷ Tỷ bệ hạ” á…., nhưng Esther tiền bối đã đặc biệt nhắc nhở hắn, tuyệt đối không được ở trước mặt mọi người hô lên chữ “Bệ hạ”…Nếu không, ngài ấy chắc chắn sẽ tức giận.
Các bạn học: “…..” Thiếu niên thật can đảm, cây nến phía trước chúng tôi tha cho cậu vì cậu khá khen!
Tôn Hân Như: “…..” Mặc dù im lặng, nhưng cô rất nhanh đã phản ứng lại, thương lượng nhìn về phía Thạch Vịnh Triết: “Vậy thì, Thạch Vịnh Triết, em….”
Thiếu niên không chút nghĩ ngợi trả lời: “Em không đồng ý!” Hắn sẽ không vì một câu không giải thích được mà đổi chỗ ngồi đấy.
Tôn Hân Như: “…..” Các người hẹn cùng nhau phá đám sao?
Các bạn học: “…..” Triết ca thần tượng! Vạn năm không đổi!
Thấy không khí dần trở nên lúng túng, Mạc Vong không thể không nhảy ra một lần nữa: “Vậy thì để em đổi cùng bạn ấy đi ạ!”
Thạch Vịnh Triết: “…….”
Thain: “……”
Tôn Hân Như mừng rỡ: “Cứ như vậy đi,” Qủa nhiên con gái chính là áo bông thân thiết của giáo viên, so với nam sinh nghe lời hơn rất nhiều.
Phần hai.
Thời gian này không phải không có học sinh chuyển trường, nhưng khai giảng gần hai tháng mới đến báo cáo nhập học thì gần như không có.
“Người ngoại quốc?”
“Tóc màu vàng óng, mắt màu xanh lam, không phải người ngoại quốc mới là lạ?”
“Lưu học sinh?”
“Chưa từng nghe nói, hơn nữa bây giờ cũng không phải thời gian trao đổi học sinh mà!”
Thạch Vịnh Triết quay đầu nhìn về phía cô gái: “Tại sao tên đó lại đến đây?”
Vấn đề là Mạc Vong cũng trợn mắt há mồm: “Tôi cũng rất muốn biết!”
Không thể không nói, Tôn Hân Như khá hiểu rõ cách “Chỉ huy cấp dưới”, đầu tiên không có cắt ngang cuộc ồn ào của các học sinh, ngược lại sau khi cho bọn chúng trao đổi trong chốc lát, mới dần đưa mắt nhìn các học sinh ở phía dưới, vỗ tay một cái, cao giọng hô,: “Các em, yên tĩnh một chút.”
Phòng học lại một lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.
Tôn Hân Như gật đầu một cái, trên mặt lộ ra một nụ cười: “Bạn đứng bên cạnh cô đây, chính là học sinh chuyển trường mới tới.” Nói xong, cô lui sang một bên, ý bảo học sinh mới đứng ở trên bục giảng.
Người có thể làm cho thiếu niên thiếu nữ kinh ngạc đến vậy, ngoài Thain còn có thể là ai?
Chỉ thấy trên mặt hắn lộ ra nụ cười sáng lạn, vô cùng lễ phép nói lời cảm ơn với Tôn Hân Như, sau đó đi tới trước bục giảng, nói: “Chào mọi người, tên của tôi là Thain • Hacurtis, vô cùng vinh hạnh khi từ hôm nay trở đi có thể trở thành bạn học của mọi người.....”
Tuy lời hắn nói là lời khách sáo thường thấy, nhưng các học sinh vẫn say sưa nghe, tất cả mọi người đều cảm thấy rằng: Người ngoại quốc này nói tiếng trung thật là lưu loát! Học ở đâu vậy? Âm uốn lưỡi và âm vòm họng phân biệt như thế nào? Nói thêm đôi câu nữa đi!
Không sai, đây chính là cái gọi là vây xem. Nhưng không thể không nói, Thain rất có ưu thế trong việc “Lẻn vào bảo vệ”, dù sao tóc vàng mắt xanh dương cái gì vẫn thuộc loại diện mạo khoa học trên trái đất, cho nên hoàn toàn không cần phải ngụy trang.
“Như vậy, bạn học Thain, em ngồi ở đây…..” Tôn Hân Như nhìn toàn bộ phòng học, trong lòng có chút băn khoăn, số học sinh trong lớp vừa đủ là số chẵn, trong thời gian ngắn không tìm được chỗ thích hợp để chen thêm người vào, nếu không cho học sinh mới chuyển đến này ngồi vào bàn cuối cùng?
“Cô giáo!” Thiếu niên tóc vàng đột nhiên giơ tay lên,: “Nghe nói ở đây muốn có ý kiến thì cần phải giơ tay, xin hỏi em làm vậy không có sai chứ ạ?”
“Ừ, em có vấn đề gì sao?”
“Em có thể tự lựa chọn chỗ ngồi không ạ?”
Lời vừa nói ra, các học sinh phía dưới lần lượt giơ yên lặng giơ lên ngón cái: huynh đệ, can đảm lắm!
Ai cũng muốn nói câu này với cô giáo, nhưng vấn đề là có rất ít người thực sự dám làm như vậy.
Tôn Hân Như sửng sốt một chút, ở trong lòng tự nhủ mấy lần: “Đây là người nước ngoài! Cô muốn chăm sóc tốt bạn bè quốc tế! Cô muốn thể hiện khí phách Trung Quốc!”. Sau đó, mỉm cười hỏi: “Vậy em muốn ngồi chỗ nào?”
Trong nháy mắt, trong lòng Mạc Vong xuất hiện dự cảm không lành : Không cần đâu, dừng lại!
Đáng tiếc, đã quá muộn.
“Chỗ đó!” Vẻ mặt Thain như ánh mặt trời chỉ tay về vị trí của cô gái.
Tôn Hân Như: “……” Người này rốt cuộc tới làm gì? !
Các bạn học: “…..” Mẹ nó, lá gan người này thật là lớn! Lại dám chủ động ngồi gần đại tỷ, này, thiếu niên, không nên bị hình tượng tiểu muội yếu đuối của cô ấy lừa gạt, thật ra bên trong nàng chính là nữ lực sĩ!
Không được đáp lại, thiếu niên lộ rra biểu tình nghi hoặc: “Không thể được sao?”
“Khụ,” Tôn Hân Như ho nhẹ ra tiếng,: “Bạn học Thain, tại sao em muốn ngồi chỗ đó vậy? Có nguyên nhân đặc biệt sao?”
“Không nói không được sao? Có thể không nói không ạ?” Thain có chút khó khăn nắm tóc, hắn rất muốn nói: “Tôi muốn ở gần để bảo vệ Tiểu Tỷ Tỷ bệ hạ” á…., nhưng Esther tiền bối đã đặc biệt nhắc nhở hắn, tuyệt đối không được ở trước mặt mọi người hô lên chữ “Bệ hạ”…Nếu không, ngài ấy chắc chắn sẽ tức giận.
Các bạn học: “…..” Thiếu niên thật can đảm, cây nến phía trước chúng tôi tha cho cậu vì cậu khá khen!
Tôn Hân Như: “…..” Mặc dù im lặng, nhưng cô rất nhanh đã phản ứng lại, thương lượng nhìn về phía Thạch Vịnh Triết: “Vậy thì, Thạch Vịnh Triết, em….”
Thiếu niên không chút nghĩ ngợi trả lời: “Em không đồng ý!” Hắn sẽ không vì một câu không giải thích được mà đổi chỗ ngồi đấy.
Tôn Hân Như: “…..” Các người hẹn cùng nhau phá đám sao?
Các bạn học: “…..” Triết ca thần tượng! Vạn năm không đổi!
Thấy không khí dần trở nên lúng túng, Mạc Vong không thể không nhảy ra một lần nữa: “Vậy thì để em đổi cùng bạn ấy đi ạ!”
Thạch Vịnh Triết: “…….”
Thain: “……”
Tôn Hân Như mừng rỡ: “Cứ như vậy đi,” Qủa nhiên con gái chính là áo bông thân thiết của giáo viên, so với nam sinh nghe lời hơn rất nhiều.
/139
|