Mặc dù không quá rõ qúa trình “Ngủ” là như thế nào, nhưng Mạc Vong đại khái cũng hiểu chuyện gì xảy ra, vì vậy. . . . . .
Sấm • sét • giữa • trời quang!
Không • phải • vậy • chứ!
Có thể tưởng tượng sao?
Giống như là hai đối thủ luôn tranh đấu với nhau, cho tới nay kết quả đều là 50:45, mặc dù có chênh lệch nhưng còn có thể đền bù, nhưng mà! Một ngày nào đó, đối thủ B đột nhiên phát hiện, thì ra là không biết ở khi nào đối thủ A đã Thăng Tiên rồi, còn đứng ở đám mây cúi đầu bễ nghễ nhìn mình. . . . . .
Cô đi đi đi đi đi! ! !
____Tiếng lòng của cô gái đại khái là như vậy.
Nếu như đổi lại người là khác , tuyệt đối biết đó là nói láo, bởi vì quanh năm Thạch Vịnh Triết đều bi thương tỏa ra hơi thở “Đồng ♂ trinh”, khụ khụ, đây là một loại cảm giác chỉ có thể hiểu nhưng không thể diễn đạt, nếu như nhất định phải dùng một phép toán để chứng minh lời nói này, đại khái là —— Kiêu ngạo + lời nói ác độc + dễ xấu hổ = xử nam vạn năm . Dĩ nhiên, bởi vì thành tích môn số học của cô gái chỉ là bình thường, lại không có điều kiện để chứng minh, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp suy luận ra nó.
Đơn giản mà nói, mặc dù Mạc Vong tin tưởng Tiểu Trúc Mã của mình tuyệt đối sẽ không đi quá giới hạn cuối cùng như vậy; nhưng mặt khác, cô lại cảm thấy những lời sư muội nói vừa rồi cũng có thể là sự thật, nếu không làm sao lại khóc đến như vậy. . . . . . Cho nên nói đến cùng vẫn là nói người này đã đi tới cái gì giới hạn, làm chuyện gì đi quá giới hạn!
Mang theo nghi ngờ như vậy, cô vẫn tiếp tục đi về phía sân thể dục.
Cùng lúc đó, trong đầu dũng giả cũng vô cùng mờ mịt, hắn cẩn thận nhớ lại những lời mình đã nói, nhưng dù nghĩ thế nào cũng không phát hiện ra ở đâu có vấn đề, nhưng như vậy thì tại sao sư muội kia lại khóc? Nhưng hắn là dũng giả đại nhân đại biểu cho chính nghĩa, tại sao có thể làm ra chuyện xấu giống như Ma vương được (Mạc Vong: Tôi chưa từng làm, thật! )? Hắn rất để ý, vô cùng để ý, vì vậy lặng lẽ quay trở lại bên cạnh mấy người ( Để đòi lại thân thể từ tay Ma vương, nhất định phải theo sát tay sai của tên tà ác đó! ), có lòng muốn hỏi, nhưng không thể được ! Hắn đường đường là dũng giả, làm sao có thể thỏa hiệp với lũ tà ác này? !
Vì vậy bây giờ có thể đặt câu hỏi với:
Người bạn nhỏ thứ nhất, Brad.
Ta nói. . . . . .
. . . . . . Ôm lấy ống quần Nam Thần cọ cọ.
Bra. . . . . .
. . . . . . Tiếp tục cọ, liều mạng cọ.
Này. . . . . .
. . . . . . Có thể cọ thật vui chết đi được.
—— Cái trán ha ha ha, cứ như vậy cọ qua cọ lại trên người Esther đại nhân, thật ♂dễ ♂ chịu ~
Nhìn chăm chú vào mèo Brad đã vui đến nhộn nhẹo, dũng giả đại nhân nắm tóc trên trán, lặng lẽ bỏ qua sự lựa chọn này, nhìn về phía ——
Người bạn nhỏ thứ hai, Saka.
Con này thì ngủ rất là say.
Muốn cho nó tỉnh lại, không dễ dàng như vậy.
Điều này, Thạch Vịnh Triết chân chính cũng đã được thấy qua, mặc dù lôi cái đuôi của nó như cây rẻ lau kéo đi kéo lại lau dọn phòng, đến cuối cùng, gian phòng sạch sẽ, người thì mệt chết đi được, nó vẫn bất động như núi.
Nhưng là, nó có một nhược điểm, đó chính là!
Dũng giả đại nhân móc túi, không sai! Trong túi thiếu niên luôn mang theo kẹo với nhiều loại mùi vị khác nhau, nắm chặt cơ hội có thể đưa cho Tiểu Thanh Mai ăn—— nhưng hàng hai này hoàn toàn quên mất mình đã bị đổi thân thể —— cũng may trong túi áo khoác của cô gái thật sự còn có một viên kẹo.
Hắn đem viên kẹo đến trước mũi Bạch Cẩu, quơ tới quơ lui .
Quả nhiên, lỗ mũi khẽ rung động mấy cái.
Nhưng là chỉ là mấy cái mà thôi, vẫn như cũ ngủ rất ngon.
. . . . . . Tại sao không có phản ứng vậy? Dũng giả nghi ngờ, cảm thấy rất là kì quái, trong lúc không chú ý, cũng vô
Sấm • sét • giữa • trời quang!
Không • phải • vậy • chứ!
Có thể tưởng tượng sao?
Giống như là hai đối thủ luôn tranh đấu với nhau, cho tới nay kết quả đều là 50:45, mặc dù có chênh lệch nhưng còn có thể đền bù, nhưng mà! Một ngày nào đó, đối thủ B đột nhiên phát hiện, thì ra là không biết ở khi nào đối thủ A đã Thăng Tiên rồi, còn đứng ở đám mây cúi đầu bễ nghễ nhìn mình. . . . . .
Cô đi đi đi đi đi! ! !
____Tiếng lòng của cô gái đại khái là như vậy.
Nếu như đổi lại người là khác , tuyệt đối biết đó là nói láo, bởi vì quanh năm Thạch Vịnh Triết đều bi thương tỏa ra hơi thở “Đồng ♂ trinh”, khụ khụ, đây là một loại cảm giác chỉ có thể hiểu nhưng không thể diễn đạt, nếu như nhất định phải dùng một phép toán để chứng minh lời nói này, đại khái là —— Kiêu ngạo + lời nói ác độc + dễ xấu hổ = xử nam vạn năm . Dĩ nhiên, bởi vì thành tích môn số học của cô gái chỉ là bình thường, lại không có điều kiện để chứng minh, cho nên trong khoảng thời gian ngắn không có biện pháp suy luận ra nó.
Đơn giản mà nói, mặc dù Mạc Vong tin tưởng Tiểu Trúc Mã của mình tuyệt đối sẽ không đi quá giới hạn cuối cùng như vậy; nhưng mặt khác, cô lại cảm thấy những lời sư muội nói vừa rồi cũng có thể là sự thật, nếu không làm sao lại khóc đến như vậy. . . . . . Cho nên nói đến cùng vẫn là nói người này đã đi tới cái gì giới hạn, làm chuyện gì đi quá giới hạn!
Mang theo nghi ngờ như vậy, cô vẫn tiếp tục đi về phía sân thể dục.
Cùng lúc đó, trong đầu dũng giả cũng vô cùng mờ mịt, hắn cẩn thận nhớ lại những lời mình đã nói, nhưng dù nghĩ thế nào cũng không phát hiện ra ở đâu có vấn đề, nhưng như vậy thì tại sao sư muội kia lại khóc? Nhưng hắn là dũng giả đại nhân đại biểu cho chính nghĩa, tại sao có thể làm ra chuyện xấu giống như Ma vương được (Mạc Vong: Tôi chưa từng làm, thật! )? Hắn rất để ý, vô cùng để ý, vì vậy lặng lẽ quay trở lại bên cạnh mấy người ( Để đòi lại thân thể từ tay Ma vương, nhất định phải theo sát tay sai của tên tà ác đó! ), có lòng muốn hỏi, nhưng không thể được ! Hắn đường đường là dũng giả, làm sao có thể thỏa hiệp với lũ tà ác này? !
Vì vậy bây giờ có thể đặt câu hỏi với:
Người bạn nhỏ thứ nhất, Brad.
Ta nói. . . . . .
. . . . . . Ôm lấy ống quần Nam Thần cọ cọ.
Bra. . . . . .
. . . . . . Tiếp tục cọ, liều mạng cọ.
Này. . . . . .
. . . . . . Có thể cọ thật vui chết đi được.
—— Cái trán ha ha ha, cứ như vậy cọ qua cọ lại trên người Esther đại nhân, thật ♂dễ ♂ chịu ~
Nhìn chăm chú vào mèo Brad đã vui đến nhộn nhẹo, dũng giả đại nhân nắm tóc trên trán, lặng lẽ bỏ qua sự lựa chọn này, nhìn về phía ——
Người bạn nhỏ thứ hai, Saka.
Con này thì ngủ rất là say.
Muốn cho nó tỉnh lại, không dễ dàng như vậy.
Điều này, Thạch Vịnh Triết chân chính cũng đã được thấy qua, mặc dù lôi cái đuôi của nó như cây rẻ lau kéo đi kéo lại lau dọn phòng, đến cuối cùng, gian phòng sạch sẽ, người thì mệt chết đi được, nó vẫn bất động như núi.
Nhưng là, nó có một nhược điểm, đó chính là!
Dũng giả đại nhân móc túi, không sai! Trong túi thiếu niên luôn mang theo kẹo với nhiều loại mùi vị khác nhau, nắm chặt cơ hội có thể đưa cho Tiểu Thanh Mai ăn—— nhưng hàng hai này hoàn toàn quên mất mình đã bị đổi thân thể —— cũng may trong túi áo khoác của cô gái thật sự còn có một viên kẹo.
Hắn đem viên kẹo đến trước mũi Bạch Cẩu, quơ tới quơ lui .
Quả nhiên, lỗ mũi khẽ rung động mấy cái.
Nhưng là chỉ là mấy cái mà thôi, vẫn như cũ ngủ rất ngon.
. . . . . . Tại sao không có phản ứng vậy? Dũng giả nghi ngờ, cảm thấy rất là kì quái, trong lúc không chú ý, cũng vô
/139
|