Phần một
Con ngươi Greens bỗng nhiên thu nhỏ lại, trong tròng mắt màu tím phản chiếu bóng dáng cô gái đang khóc, cô khóc cũng không phải là quá lớn, có thể nói là tương đối yên lặng rơi nước mắt, nhưng mà càng như vây, càng làm cho người ta cảm thấy bi thương, đến hắn cũng suýt chút nữa nhịn không được mà nói hết ra, nhưng mà. . . . . .
Nhớ tới lời dặn của người kia trước khi, chàng trai tóc tím lặng lẽ siết chặt nắm đấm rủ xuống hai bên người, do dự liên tục, cuối cùng giữ vững trầm mặc.
—— thật xin lỗi, bệ hạ. . . . . .
—— cũng là vì ngài. . . . . .
Tiểu tỷ bệ hạ. . . . . . Không biết chàng trai tóc vàng đi tới từ lúc nào, ngồi chồm hổm cẩn thận từng li từng tí dùng khan tay lau đi từng giọt nước mắt trên mặt cô gái, Tại sao người đột nhiên khóc?
À? Mạc Vong sững sờ chốc lát, vươn tay sờ mặt của mình một cái, nghi ngờ mà lúng túng nói, Đúng vậy, tại sao tôi lại khóc? Cô nhận lấy khăn tay, chợt lau mặt, Tôi là đang suy nghĩ linh tinh gì chứ, Esther lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không có chuyện gì. Giống như đang giải thích nguyên nhân, lại vừa giống như đang tự thuyết phục bản thân.
Đúng vậy, Esther tiền bối chính là người mạnh nhất ma giới. Thứ cho thần mạo muội, sự lo lắng của ngài chính là tuyệt đối không xảy ra. THAIN cười vô cùng rực rỡ, tự tin nói, Dĩ nhiên, muốn thắng được ma thần đại nhân cũng chỉ có tiểu tỷ bệ hạ thôi.
. . . . . . Ta liền coi như xong. Mạc Vong nhìn trời, ừ, như vậy giống như nước mắt cũng không chảy xuống rồi, Giống như tôi, một tay của ngươi có thể ném ra ngoài rất nhiều lần?’’ Đại Lực Sĩ cái gì, đáng sợ nhất rồi.
Làm sao có thể? Chàng trai vô cùng kiên định lắc lắc đầu, Dù thần có tự ném mình đi, cũng sẽ tuyệt đối không ném bệ ha ra ngoài. Giơ tay lên, Người cần thần thề sao?
. . . . . . Không cần. Tại sao người nào cũng giống nhau như vậy, toàm nói những lời buồn nôn khoa trương như vậy.
Tiểu tỷ bệ hạ.
À? Cái gì?
Nơi này, chàng trai duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng gạt đi khéo mắt cô, mặc dù lực tay hơi mạnh, nhưng động tác cũng rất dịu dàng, Vẫn còn nước mắt. Rút tay về sau đó đưa tay lên cho cô nhìn.
Mạc Vong nhìn chăm chú vào trên đầu ngón tay hắn, giọt nước trong suốt, hơi thẹn thùng, cô thật sự là càng ngày càng yếu ớt rồi, có chút chuyện cũng khóc sao được? Thói hư tật xấu này nhất định phải bỏ! Hơn nữa. . . . . . Chờ Esther trở lại, nhất định không muốn nhìn một vị ma vương bệ hạ mít ướt như vậy, nếu là hắn thì sẽ nói như thế nào nhỉ? Ưmh, có lẽ là Bệ
Con ngươi Greens bỗng nhiên thu nhỏ lại, trong tròng mắt màu tím phản chiếu bóng dáng cô gái đang khóc, cô khóc cũng không phải là quá lớn, có thể nói là tương đối yên lặng rơi nước mắt, nhưng mà càng như vây, càng làm cho người ta cảm thấy bi thương, đến hắn cũng suýt chút nữa nhịn không được mà nói hết ra, nhưng mà. . . . . .
Nhớ tới lời dặn của người kia trước khi, chàng trai tóc tím lặng lẽ siết chặt nắm đấm rủ xuống hai bên người, do dự liên tục, cuối cùng giữ vững trầm mặc.
—— thật xin lỗi, bệ hạ. . . . . .
—— cũng là vì ngài. . . . . .
Tiểu tỷ bệ hạ. . . . . . Không biết chàng trai tóc vàng đi tới từ lúc nào, ngồi chồm hổm cẩn thận từng li từng tí dùng khan tay lau đi từng giọt nước mắt trên mặt cô gái, Tại sao người đột nhiên khóc?
À? Mạc Vong sững sờ chốc lát, vươn tay sờ mặt của mình một cái, nghi ngờ mà lúng túng nói, Đúng vậy, tại sao tôi lại khóc? Cô nhận lấy khăn tay, chợt lau mặt, Tôi là đang suy nghĩ linh tinh gì chứ, Esther lợi hại như vậy, chắc chắn sẽ không có chuyện gì. Giống như đang giải thích nguyên nhân, lại vừa giống như đang tự thuyết phục bản thân.
Đúng vậy, Esther tiền bối chính là người mạnh nhất ma giới. Thứ cho thần mạo muội, sự lo lắng của ngài chính là tuyệt đối không xảy ra. THAIN cười vô cùng rực rỡ, tự tin nói, Dĩ nhiên, muốn thắng được ma thần đại nhân cũng chỉ có tiểu tỷ bệ hạ thôi.
. . . . . . Ta liền coi như xong. Mạc Vong nhìn trời, ừ, như vậy giống như nước mắt cũng không chảy xuống rồi, Giống như tôi, một tay của ngươi có thể ném ra ngoài rất nhiều lần?’’ Đại Lực Sĩ cái gì, đáng sợ nhất rồi.
Làm sao có thể? Chàng trai vô cùng kiên định lắc lắc đầu, Dù thần có tự ném mình đi, cũng sẽ tuyệt đối không ném bệ ha ra ngoài. Giơ tay lên, Người cần thần thề sao?
. . . . . . Không cần. Tại sao người nào cũng giống nhau như vậy, toàm nói những lời buồn nôn khoa trương như vậy.
Tiểu tỷ bệ hạ.
À? Cái gì?
Nơi này, chàng trai duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng gạt đi khéo mắt cô, mặc dù lực tay hơi mạnh, nhưng động tác cũng rất dịu dàng, Vẫn còn nước mắt. Rút tay về sau đó đưa tay lên cho cô nhìn.
Mạc Vong nhìn chăm chú vào trên đầu ngón tay hắn, giọt nước trong suốt, hơi thẹn thùng, cô thật sự là càng ngày càng yếu ớt rồi, có chút chuyện cũng khóc sao được? Thói hư tật xấu này nhất định phải bỏ! Hơn nữa. . . . . . Chờ Esther trở lại, nhất định không muốn nhìn một vị ma vương bệ hạ mít ướt như vậy, nếu là hắn thì sẽ nói như thế nào nhỉ? Ưmh, có lẽ là Bệ
/139
|