- Thái Thản Cự Thần Khắc La Nhược Tư vĩ đại đã chết ở Thần Ma Đại Chiến! Quang Minh Nữ Thần bỉ ổi phản bội và hợp tác với Hắc Ám Thần, chặn đánh ông ta. Trong âm mưu đó cũng có mười hai Chủ Thần tham dự. Bọn họ sợ Thái Thản Cự Thần vĩ đại vượt qua bọn họ, vì thế đã âm mưu giết chết ông ta, nên tạo ra Thần Ma Đại Chiến làm một cái cớ mà thôi. Kỳ thực chẳng qua chỉ là suy nghĩ không giống nhau về chiến tranh. Hình như có rất ít Chư Thần chết đi. Chỉ có duy nhất ba người chết đi, đó là Vận Mệnh Chi Thần, Thái Thản Cự Thần và Ma Thần Đại Hắc Thiên. Đại Hắc Thiên là người quá xúi quẩy, còn Vận Mệnh Chi Thần bị chết đi, nguyên nhân là vì ông ta biết quá nhiều sự việc không nên biết, làm cho người ta cảm giác thấy hoảng sợ, bị Chư Thần đố kỵ mà chết. Còn Thái Thản Cự Thần nguyên nhân lại là vì sức mạnh lớn lên nhanh quá, uy hiếp đến quyền uy của các Chủ Thần khác nên phải chết. Thù hận này Thái Thản Nhất Tộc sẽ không quên được. Ngươi đã muốn khiêu chiến với Chư Thần, như vậy thì ta sẽ ủng hộ ngươi, nhưng ngươi phải đáp ứng ta một việc.
Tạp Lạc Tư nhắm hờ đôi mắt nhìn lên trời, trong đôi mắt sâu xa đó bạo phát ra một luồng quang mang lạnh lùng.
- Việc gì hãy nói ra là được.
Bạch Khởi hình như cũng đoán ra gì rồi, nhưng yêu cầu của Tạp Lạc Tư không xung đột với lợi ích của mình, cho nên Bạch Khởi quyết định sẽ đáp ứng.
- Hủy diệt Chư Thần, hủy diệt những gì gọi là Chư Thần, đặc biệt là Quang Minh Nữ Thần và Hắc Ám Thần. Ta không yêu cầu ngươi giết tất cả mọi người, nhưng nếu ngươi có đủ sức mạnh, hai người này ngươi phải giết chết giúp ta. Chỉ cần như thế, ta có thể dẫn dắt Thái Thản Nhất Tộc trung thành với ngươi. Như thế nào?
Tạp Lạc Tư cũng rất rõ ràng, hắn nhìn hướng Bạch Khởi nói những lời như vậy
Đây không phải là Tạp Lạc Tư tùy tiện. Bạch Khởi vượt qua thiên tài rồi, hai mươi tuổi, chỉ dùng có năm năm, đi hết lộ trình mà trên Đại Lục này nhiều người dùng cả đời không đi hết được. Thời gian năm năm, từ Đấu Sĩ lên đến đỉnh cao Đấu Thánh, tốc độ như vậy làm người ta kinh ngạc. Cho dù là Tạp Lạc Tư một chút cũng không hoài nghi, nếu như Bạch Khởi mong muốn, tương lai hắn thậm chí có thể vượt qua Chư Thần, trở nên lớn mạnh hơn cả Chủ Thần. Nuốn giết chết Quang Minh Nữ Thần và Hắc Ám Thần không là vấn đề. Vì thế Tạp Lạc Tư mới đưa ra yêu cầu này, hắn đã suy nghĩ kỹ càng rồi, chứ không phải qua loa đại khái.
- Yêu cầu này không vấn đề gì. Chúng ta có cùng một kẻ thù, ta nghĩ ta mở ra Thất Đại Phong Ấn là đã đạp một chân mạnh mẽ lên mặt của Chủ Thần, xúc phạm tới quyền uy của bọn họ. Tin tưởng rằng cho dù ta không xem họ là kẻ thù thì họ cũng sẽ không tha cho ta. Nói như thế không thể không đánh một trận, nhưng trước lúc đó ta muốn yêu cầu hai việc.
Bạch Khởi nghe những lời này gật gật đầu, cơ bản không cần suy nghĩ phải từ chối, sự việc này hắn đã nhận làm.
- Ồ? Có việc gì nữa mau nói ra đi. Vì ngươi đã đáp ứng, như thế thì Thái Thản Nhất Tộc ta tự nhiên sẽ trung thành với ngươi. Tuy không có những nghi lễ tuyên thệ phiền phức, nhưng có Thái Thản Cự Thần Khắc La Nhược Tư ở trên, Tạp Lạc Tư ta nói lời sẽ giữ lời. Từ nay toàn bộ Thái Thản Nhất Tộc sẽ là thuộc hạ của ngươi. Ngươi muốn chúng ta làm những gì đều được. Vì báo thù cho Thái Thản Cự Thần, Thái Thản Nhất Tộc chúng ta không tiếc gì cả, không sợ diệt tộc cũng không oán hận.
Tạp Lạc Tư nói nghiêm nghị.
- Thứ nhất, ta muốn Thái Thản Nhất Tộc chuyển đến gần Thiết Bích Bảo, chỗ đó giống như Tử Vong Khâu Lĩnh. Nhưng dựa vào Thiết Bích Bảo, lúc nào cũng có thể phòng ngự tấn công của Thú Nhân. Thú Nhân bây giờ rục rịch ngóc đầu dậy, nếu có các ngươi ở đó, ta sẽ cảm thấy yên tâm rất nhiều, cũng có thể rảnh tay để xử lý những sự việc khác. Ngoài ra còn có một việc… Ta muốn ngươi cùng đi Đông Hải với ta một chuyến, cùng với Khiếu Thiên đi đối phó một kẻ thù.
Bạch Khởi một hơi nói hết ra suy nghĩ của mình. Hắn đã quyết định đưa theo Tạp Lạc Tư cùng hành động. Có Hoàng Kim Thái Thản ở bên, ngoài ra thêm Khiếu Thiên và mình, còn có Con trai Hải Thần Vô Cực, đội hình như vậy nếu vẫn không diệt được Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp đã bị thương trong phong ấn kia, bọn họ chắc sẽ đi tự sát tập thể.
- Kẻ thù? Ngươi vẫn có kẻ thù sao? Là ai? Mà đến bây giờ ngươi không có cách đối phó? Chẳng lẽ là Chủ Thần?
Tạp Lạc Tư nhíu mày nói, thực lực bây giờ của Bạch Khởi hắn cũng dự đoán được, không phải là so hơn thấp với mình, mà là so sánh đẳng cấp Cao Cấp Thần ở trên. Tuy còn kém một chút mới có thể bước vào hàng ngũ Cao Cấp Thần, nhưng đối với Bạch Khởi bây giờ tất cả đều không phải là đối thủ. Vậy đối thủ phải như thế nào? Cao Cấp Thần hay là Chủ Thần? Nhưng… Chẳng phải bọn họ đã ngủ say cả rồi sao? Làm sao lại xuất hiện? Trong lòng Tạp Lạc Tư chứa đầy nghi hoặc.
- Có, đương nhiên có, hơn nữa lại là một gã rất lợi hại. Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, ngươi có biết không?
Bạch Khởi cười nhẹ, sau đó nói vậy.
- Là hắn? Ồ. Thật thà mà nói, thực lực của ta và hắn ngang nhau, hoặc là có chút kém hơn. Nếu như là hắn, ta không phải là đối thủ. Chủ yếu là hắn hơi khó đối phó, hình như là không chết thì phải. Ngươi và ta hợp sức cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
Tạp Lạc Tư không hề giấu giếm. Đã từng sống không biết mấy vạn năm, đối với Hứa Đức Lạp thì hắn tự nhiên cũng biết. Hơn nữa đối với thực lực của đối phương cũng hiểu biết cơ bản, hắn không có giấu giếm cái gì, thản nhiên thừa nhận mình không phải là đối thủ.
- Ưhm, ta cũng biết hắn khó đối phó. Nhưng Hứa Đức Lạp đã bị phong ấn rồi, thực lực chỉ có thể phát huy khoảng ba phần thôi. Hơn nữa trước đây mấy ngày đã bị thương rồi, bây giờ đang trong lúc nghỉ ngơi dưỡng thần. Nếu như ngươi, còn có ta, ngoài ra còn có Khiếu Thiên và Con trai Hải Thần Vô Cực. Ngươi cảm thấy chúng ta có thể giết chết hắn không?
Bạch Khởi lần nữa chất vấn.
- Có thể! Nhất định có thể. Nếu như ta, ngươi, thêm Vô Cực thì có bảy, tám phần thắng. Nhưng bây giờ có thêm Khiếu Thiên thì ta có thể cho ngươi biết, chúng ta nắm chắc mười phần có thể đánh bại Hứa Đức Lạp. Thôn Thiên Thực Địa của Khiếu Thiên chính là khắc tinh của tên gia hỏa Hứa Đức Lạp này. Chẳng qua… Ta không ngờ ngươi lại có mối liên hệ với Vô Cực. Ngươi phải biết rằng hắn chính là con của Hải Thần Posedon, các ngươi sớm muộn gì cũng phải đối mặt. Bây giờ ngươi lại hợp tác với hắn… Hơn nữa nếu để cho hắn biết sự tồn tại của Khiếu Thiên, sợ rằng sau này sẽ xảy ra nhiều chuyện không hay.
Tạp Lạc Tư chân thành nhắc nhở. Đương nhiên hắn đã thề trung thành với Bạch Khởi, trở thành thủ hạ của Bạch Khởi, như vậy có những việc không phải do hắn có thể quyết định, hắn chỉ là ở bên cạnh nhắc nhở mà thôi.
- Cái này… Ta tự biết, chúng ta sớm muộn cũng phải đối mặt với nhau. Nhưng trước lúc đó, trước lúc Chư Thần quay về, ta tin tưởng tên gia hỏa Vô Cực kia không dám làm loạn. Còn sau đó… Nếu ta mở ra Thất Đại Phong Ấn, khi Chư Thần quay về… Như thế thì xem như Vô Cực không còn hợp tác với ta nữa, ta vẫn như trước phải đứng đối đầu với Chư Thần. Đây là sự việc không thể xoay chuyển. Cho nên ngươi cũng không phải suy nghĩ nhiều… Tất cả ta tự lo liệu lấy.
Chỉ là là Bạch Khởi nói ra như thế. Tất cả trong lòng hắn sớm đã có tính toán. Tất cả, tất cả hắn đều đã tính toán hết, nên không cần Tạp Lạc Tư mở miệng nói nhiều.
o0o
Sau khi bố trí các Thái Thản Cự Nhân lần lượt di chuyển, Bạch Khởi mang theo Khiếu Thiên, còn có Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư cao hơn ba mét kia, ba người cùng hướng duyên hải Đông Bộ đi tới. Ba người đều đi rất nhanh, đều bay lên không trung. Với tư cách là Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư đương nhiên nắm chắc năng lực phi hành, với thực lực của hắn, đây không là vấn đề gì. Còn Bạch Khởi thì không cần phải nói, hắn đã là một Cửu Tinh Đấu Đế đương nhiên không kém hơn những gì đã nói.
Nhưng Khiếu Thiên thì lại không thể không nói tới một chút. Tiểu gia hỏa này, không biết dưới sự sắp xếp của Tạp Lạc Tư đã cắn nuốt được thứ gì, thực lực bay vọt không hề nghi ngờ. Tiến vào cấp Đấu Thánh cũng không nói làm gì, phía sau lưng hắn lại mọc ra hai đôi cánh chim, nhìn qua rất hung tợn đáng sợ. Cơ thể sau khi thu nhỏ lại cũng lớn đến hơn ba thước, cũng xem là một Ma thú khổng lồ.
Hai người một thú cũng không có mất nhiều thời gian, đã đến tới bờ Đông Hải. Bạch Khởi có Tỵ Thủy Châu, sau khi mở ra, trực tiếp bao phủ lấy Khiếu Thiên và Tạp Lạc Tư trong đó chui xuống đáy biển, trải qua một ngày đã đến Hải Thần Điện. Dẫu sao ở đây Bạch Khởi cũng đã đến qua một lần, với trí nhớ của Bạch Khởi, tìm đến Hải Thần Điện trong đại dương mênh mông này cũng không phải là một việc khó khăn.
o0o
- Ý, hắn làm sao lại đến nữa?
Vô Cực đang trong Hải Thần Điện cầm Hoàng Kim Tam Xoa Kích múa võ luyện tập. Khi nhìn thấy ba chấm đen từ xa tiến lại liền lặng người đi, sau đó tự nói với mình. Hắn có thể cảm nhận được khí tức đó là Bạch Khởi, chỉ là còn hai chấm kia thì không biết là gì.
Nhưng Vô Cực vẫn biểu hiện sự tôn kính nên có. Tuy Bạch Khởi cũng chỉ là một phàm nhân, nhưng sức mạnh của hắn tương đương với mình. Ở thời đại các Chư Thần đang ngủ say này, một Vô Cực nhỏ nhoi như hắn cũng không có chỗ dựa phía sau, đối với Bạch Khởi vẫn cần phải khách khí một chút. Thuận tay thu hồi Hoàng Kim Tam Xoa Kích lại, rồi liền đi đến chỗ bọn Bạch Khởi đang tiến tới, chắp tay nói:
- Bạch Khởi huynh đệ, huynh làm sao lại quay lại? Huynh vừa mới rời khỏi chưa đến một tháng mà? Thế nào, có việc gì cần ta giúp đỡ sao?
Tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng lúc nói Vô Cực lại hướng sự chú ý của mình về Tạp Lạc Tư và Khiếu Thiên. Thân thể của một người một thú này khiến hắn kinh ngạc. Hơn nữa Vô Cực cũng nhạy bén phát hiện đầu Ma Lang và lão già cường tráng này thực lực đều không dưới mình, vì thế càng khiến trong lòng hắn lo lắng, không biết lần này Bạch Khởi đến là để làm gì.
- Kỳ thực không có chuyện gì. Lần trước ta đáp ứng giúp ngươi giết Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, nhưng ta chưa có làm được, cảm thấy trong lòng có chút hổ thẹn. Hôm nay việc riêng của ta đã xong rồi, cho nên lại đến. Lần này ta mang theo hai người bạn tốt để giúp đối phó với Hứa Đức Lạp. Hai người bọn họ thực lực đều không kém hơn ta, tin tưởng rằng nếu chúng ta liên hợp thì có thể giết được Hứa Đức Lạp.
Bạch Khởi sau khi nghe những lời đó, khẽ cười, nhẹ nhàng nói.
- Thật sao? Vậy thì tốt quá.
Vô Cực nghe vậy mắt liền sáng lên, nét mặt tươi cười, vui vẻ nói. Nhưng ngay sau đó chợt nghĩ ra cái gì, liền chau mày nói:
- Tên gia hỏa Hứa Đức Lạp đó thật khó đối phó. Đặc biệt là bất diệt chi thể của hắn, thật làm cho người ta đau đầu. Các vị có cách tốt nào để đối phó không?
- Cái này… Không cần các hạ phải hao tâm. Lai lịch hai người bạn này của ta không tầm thường. Lai lịch của Khiếu Thiên rất thần bí, ta cũng không tiện nói ra. Nhưng vị bên cạnh ta đây sợ rằng ngươi cũng đã nghe qua rồi, Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư!
Bạch Khởi cười kiêu ngạo. Bạch Khởi muốn nói ra thân phận của Tạp Lạc Tư là vì để sau này đàm phán tăng thêm một ít tiền bạc nữa, để cho Vô Cực biết mình đã đem đến là người như thế nào, giúp hắn đối phó Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp thêm phần tự tin. Hơn nữa cũng là vì có chỗ chuẩn bị cho việc đàm phán sau này.
- Đã vậy thì ta không nói nhiều nữa, Ha ha, có cách tiêu diệt Hứa Đức Lạp là tốt rồi. Vô Cực ta đại diện cho toàn bộ Hải Tộc cảm tạ ba vị.
Người ta không muốn nói nhiều, Vô Cực cũng không hỏi nhiều. Chỉ là hắn hiếu kỳ nhìn Khiếu Thiên hai người một cái. Trong lúc này thì cũng không thể nhìn ra được gì cả, cho dù tuổi tác của Vô Cực không phải là ít, nhưng cũng không xem là lớn, có những sự việc xảy ra trước lúc hắn ra đời thì hắn không thể rõ được.
- Cái này… Không vấn đề gì, nhưng có chút việc ta không biết có nên nói ra không.
Bạch Khởi do dự môt chút, rồi nói những lời như thế.
Không biết vì sao, Vô Cực nghe xong những lời đó của Bạch Khởi, luôn có một loại dự cảm không tốt lắm. Nhưng rốt cục chỗ nào không tốt thì Vô Cực lại không nói ra được. Chỉ là Vô Cực cảm thấy trong lòng rất khó chịu, rất lo lắng, cũng rất sốt ruột. Nhưng cụ thể là vì sao thì hắn lại không biết. Mặc dù trong lòng có suy nghĩ lo lắng như vậy, nhưng mà trước mặt Bạch Khởi, Vô Cực vẫn bảo trì đủ sự lễ phép, mang theo nụ cười hào sảng nói:
- Có gì Bạch Khởi huynh đệ cứ nhanh chóng nói ra đi. Chúng ta là bằng hữu, chẳng cần giấu giếm cái gì. Nếu như có thể, Vô Cực ta nhất định đáp ứng.
Lời thì nói như vậy, nhưng khi làm thì phải xem việc thế nào mới quyết định, nếu không trong phạm vi mình có thể chấp nhận, có đánh chết Vô Cực thì hắn cũng sẽ không làm.
Bạch Khởi nghe xong câu này trong lòng cười khẩy, cũng không nói gì đi đến bên cạnh Vô Cực, nói khẽ với Vô Cực:
- Vô Cực huynh đệ mời sang bên này.
Nói rồi kéo Vô Cực sang một bên, sau đó thần bí nhìn Khiếu Thiên và Tạp Lạc Tư một cái, rồi nhẹ nói:
- Vô Cực huynh đệ, ta đã nhận được ý tốt của huynh tặng ta, chưa có giúp huynh giải quyết gã gia hỏa Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp kia, trong lòng ta cảm thấy hổ thẹn. Lần này ta mời tới hai người giúp sức chúng ta cùng giải quyết xong hắn. Nhưng… Cái này, ta tuy không muốn lợi ích gì ở huynh, nhưng hai người bạn này của ta… huynh cũng phải chú ý một chút. Huynh phải biết, hai người bọn họ, những người bình thường có lẽ không thể mời được. Giờ họ đến rồi, như thế khẳng định có mục đích khác, nên chúng ta phải chu đáo một chút, nếu không sợ rằng bọn họ đi làm mà không gắng sức, cuối cùng lại như cũ phải gãy cánh mà quay lại.
Vô Cực nghe những lời này trong lòng cảm thấy đau xót. Lần trước để nhờ Bạch Khởi giúp đỡ, Vô Cực không chỉ tiêu hết mười ức kim tệ, hơn nữa còn để Bạch Khởi phá vỡ phong ấn của Hải Thần đối với Thủy nguyên tố nữa… Tưởng chừng như vậy đã là xuất ra nhiều máu rồi, ai ngờ lần này Bạch Khởi nói mình lại phải xuất máu thêm lần nữa… Hắn lúc đầu còn vui vẻ, nhưng nghe những lời sau đó liền không biết nên nói thế nào cho phải. Hắn biết lần này sợ rằng mình lại phải đổ nhiều máu hơn lần trước.
Chỉ là không biết hai người này rốt cục muốn những gì. Nhưng bất kể muốn cái gì, mình cũng đều phải xuất ra. Hứa Đức Lạp giống như một đám mây đen chụp xuống toàn bộ bầu trời Hải Tộc, làm mọi người khiếp sợ không thể chịu nổi một ngày. Tuy lần rồi đã làm bị thương Hứa Đức Lạp, khiến cho hắn không thể không ngủ say thêm trăm năm nữa. Nhưng Vô Cực vẫn còn có chút lo lắng, đó là nếu như Hứa Đức Lạp phá phong ấn mà ra, thì sẽ có hậu quả như thế nào.
Điều này luôn là điều hắn không dám tưởng tượng. Nếu một ngày Hứa Đức Lạp phá phong ấn mà ra, sợ rằng toàn bộ Hải Tộc đều phải theo đó mà hủy diệt. Hơn nữa không có sự bảo hộ của Hải Thần, có thể bản thân mình cũng sẽ bị tên gia hỏa Hứa Đức Lạp đó tiêu diệt. Cho nên Vô Cực rất lo lắng sự tình này. Bây giờ có một cách làm vất vả một lần, khỏe suốt đời đặt trước mặt mình, chỉ cần mình bỏ ra một chút vốn là có thể đạt được. Đương nhiên Vô Cực không thể nào bỏ qua.
Ba người Bạch Khởi xuất hiện giống như đem đến cho Vô Cực một đốm sáng nhỏ trong đêm tối, một mảnh ván trong nước lũ vậy, hắn cần phải nhanh chóng nắm lấy, tuyệt đối không thể để cơ hội trôi mất trước mắt. Vì thế sau khi do dự một chút, Vô Cực nghiến chặt răng khẽ nói với Bạch Khởi:
- Bạch Khởi huynh đệ, hai người bạn đó của huynh muốn gì, chỉ cần nói là được. Chỉ cần có thể tiêu diệt Hứa Đức Lạp, Hải Tộc ta không tiếc gì cả.
Bạch Khởi muốn chính là câu nói này, vì thế sau khi nghe câu nói đó Bạch Khởi liền cười ha ha, rồi vui mừng kéo cánh tay Vô Cực nói:
- Tốt! Không ngờ Vô Cực huynh đệ lại hào phóng như thế. Ta đã biết lần này ta đến không nhầm, hai người bạn đó của ta muốn cũng không nhiều. Cũng không muốn Thần Khí gì của huynh, cũng không muốn phá vỡ phong ấn gì của huynh. Hai người bạn của ta muốn chỉ là kim tệ, kim tệ màu vàng mà thôi. Hai người bọn họ không thích gì cả, chỉ thích mỗi thứ này. Ta tin tương Vô Cực huynh đệ sẽ không keo kiệt phải không.
Lời nói này làm Vô Cực lặng người một chút, sau đó liền cười ha ha, mặt đầy hào khí nói:
- Ta tưởng là cái gì, thì ra là kim tệ à? Hải Tộc ta giàu có cũng không thiếu một chút kim tệ đó. Muốn bao nhiêu Bạch Khởi huynh đệ hãy nói ra đi!
Không phải tiền của mình không đau lòng, Vô Cực tên gia hỏa này cơ bản không biết tầm quan trọng của kim tệ, cho nên cơ bản hắn không để ý đến. So với chỗ kim tệ đó thì hắn xem trọng hơn là các Thần Khí trong cung điện của Hải Tộc, hơn nữa còn là những phong ấn quý báu không dễ dàng xúc phạm kia. Còn những cái khác, hắn không để ý đến. Dù sao xuất ra cũng không phải là hắn, hơn nữa Hải Tộc lại rất giàu có.
- Không nhiều. Năm mươi ức kim tệ, thế nào?
Bạch Khởi cười khà khà, đến gần nói nhỏ.
Con số này Bạch Khởi đã cân nhắc một lượt rồi mới nói ra. Đương nhiên con số có thể tiến hành thương lượng. Bạch Khởi bây giờ như sư tử mở miệng lớn, nhưng lại có thể trả giá xuống một chút. Vô Cực rốt cuộc giàu có đến mức nào hắn cũng không rõ, nhưng tổng số bao nhiêu Bạch Khởi đã tính toán qua, Hải Tộc bây giờ có thể điều động được vốn tiền số lượng cũng là khoảng năm mươi ức kim tệ, thậm chí có thể còn ít hơn một chút. Vì thế Bạch Khởi mới đưa ra giá như thế.
- Năm mươi ức kim tệ? Cái này… Ồ, đợi ta một chút, để ta gọi Na Già Nữ Vương đến một chuyến, hỏi xem bà ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền.
Lần này Vô Cực không còn hào phóng như trước kia nữa, chỉ là không do dự một chút trả lời như vậy mà thôi. Lần này hắn rõ ràng học được thông minh một chút rồi, lại muốn gọi Na Già Nữ Vương tới hỏi trước xem thế nào. Rõ ràng từ sau lần trước, hắn cũng đã tìm hiểu xem rốt cuộc mười ức kim tệ có thể làm được những gì, rốt cuộc có giá trị bao nhiêu. Tuy hắn vẫn cứ như trước không để ý, nhưng chí ít lần này hắn cũng biết đau xót rồi.
Dù sao đó cũng là mười ức kim tệ a! Mười ức kim tệ, đủ để nuôi sống ngàn vạn người Hải Tộc trong hai mươi năm. Số tiền này hoàn toàn không ít, hơn nữa, lần này Bạch Khởi đưa ra con số rõ ràng không chỉ là mười ức kim tệ đơn giản như thế. Vì thế Vô Cực cũng có chút đau lòng, hắn muốn tìm Na Già Nữ Vương để thương lượng lại một lần.
Đương nhiên hắn không lập tức cự tuyệt, vì chuyện Hải Tộc mong muốn nhất chính là đối phó Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp. Đó mới đúng là nuôi ong tay áo, không giết hắn, Hải Tộc không thể bình an.
.
Tạp Lạc Tư nhắm hờ đôi mắt nhìn lên trời, trong đôi mắt sâu xa đó bạo phát ra một luồng quang mang lạnh lùng.
- Việc gì hãy nói ra là được.
Bạch Khởi hình như cũng đoán ra gì rồi, nhưng yêu cầu của Tạp Lạc Tư không xung đột với lợi ích của mình, cho nên Bạch Khởi quyết định sẽ đáp ứng.
- Hủy diệt Chư Thần, hủy diệt những gì gọi là Chư Thần, đặc biệt là Quang Minh Nữ Thần và Hắc Ám Thần. Ta không yêu cầu ngươi giết tất cả mọi người, nhưng nếu ngươi có đủ sức mạnh, hai người này ngươi phải giết chết giúp ta. Chỉ cần như thế, ta có thể dẫn dắt Thái Thản Nhất Tộc trung thành với ngươi. Như thế nào?
Tạp Lạc Tư cũng rất rõ ràng, hắn nhìn hướng Bạch Khởi nói những lời như vậy
Đây không phải là Tạp Lạc Tư tùy tiện. Bạch Khởi vượt qua thiên tài rồi, hai mươi tuổi, chỉ dùng có năm năm, đi hết lộ trình mà trên Đại Lục này nhiều người dùng cả đời không đi hết được. Thời gian năm năm, từ Đấu Sĩ lên đến đỉnh cao Đấu Thánh, tốc độ như vậy làm người ta kinh ngạc. Cho dù là Tạp Lạc Tư một chút cũng không hoài nghi, nếu như Bạch Khởi mong muốn, tương lai hắn thậm chí có thể vượt qua Chư Thần, trở nên lớn mạnh hơn cả Chủ Thần. Nuốn giết chết Quang Minh Nữ Thần và Hắc Ám Thần không là vấn đề. Vì thế Tạp Lạc Tư mới đưa ra yêu cầu này, hắn đã suy nghĩ kỹ càng rồi, chứ không phải qua loa đại khái.
- Yêu cầu này không vấn đề gì. Chúng ta có cùng một kẻ thù, ta nghĩ ta mở ra Thất Đại Phong Ấn là đã đạp một chân mạnh mẽ lên mặt của Chủ Thần, xúc phạm tới quyền uy của bọn họ. Tin tưởng rằng cho dù ta không xem họ là kẻ thù thì họ cũng sẽ không tha cho ta. Nói như thế không thể không đánh một trận, nhưng trước lúc đó ta muốn yêu cầu hai việc.
Bạch Khởi nghe những lời này gật gật đầu, cơ bản không cần suy nghĩ phải từ chối, sự việc này hắn đã nhận làm.
- Ồ? Có việc gì nữa mau nói ra đi. Vì ngươi đã đáp ứng, như thế thì Thái Thản Nhất Tộc ta tự nhiên sẽ trung thành với ngươi. Tuy không có những nghi lễ tuyên thệ phiền phức, nhưng có Thái Thản Cự Thần Khắc La Nhược Tư ở trên, Tạp Lạc Tư ta nói lời sẽ giữ lời. Từ nay toàn bộ Thái Thản Nhất Tộc sẽ là thuộc hạ của ngươi. Ngươi muốn chúng ta làm những gì đều được. Vì báo thù cho Thái Thản Cự Thần, Thái Thản Nhất Tộc chúng ta không tiếc gì cả, không sợ diệt tộc cũng không oán hận.
Tạp Lạc Tư nói nghiêm nghị.
- Thứ nhất, ta muốn Thái Thản Nhất Tộc chuyển đến gần Thiết Bích Bảo, chỗ đó giống như Tử Vong Khâu Lĩnh. Nhưng dựa vào Thiết Bích Bảo, lúc nào cũng có thể phòng ngự tấn công của Thú Nhân. Thú Nhân bây giờ rục rịch ngóc đầu dậy, nếu có các ngươi ở đó, ta sẽ cảm thấy yên tâm rất nhiều, cũng có thể rảnh tay để xử lý những sự việc khác. Ngoài ra còn có một việc… Ta muốn ngươi cùng đi Đông Hải với ta một chuyến, cùng với Khiếu Thiên đi đối phó một kẻ thù.
Bạch Khởi một hơi nói hết ra suy nghĩ của mình. Hắn đã quyết định đưa theo Tạp Lạc Tư cùng hành động. Có Hoàng Kim Thái Thản ở bên, ngoài ra thêm Khiếu Thiên và mình, còn có Con trai Hải Thần Vô Cực, đội hình như vậy nếu vẫn không diệt được Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp đã bị thương trong phong ấn kia, bọn họ chắc sẽ đi tự sát tập thể.
- Kẻ thù? Ngươi vẫn có kẻ thù sao? Là ai? Mà đến bây giờ ngươi không có cách đối phó? Chẳng lẽ là Chủ Thần?
Tạp Lạc Tư nhíu mày nói, thực lực bây giờ của Bạch Khởi hắn cũng dự đoán được, không phải là so hơn thấp với mình, mà là so sánh đẳng cấp Cao Cấp Thần ở trên. Tuy còn kém một chút mới có thể bước vào hàng ngũ Cao Cấp Thần, nhưng đối với Bạch Khởi bây giờ tất cả đều không phải là đối thủ. Vậy đối thủ phải như thế nào? Cao Cấp Thần hay là Chủ Thần? Nhưng… Chẳng phải bọn họ đã ngủ say cả rồi sao? Làm sao lại xuất hiện? Trong lòng Tạp Lạc Tư chứa đầy nghi hoặc.
- Có, đương nhiên có, hơn nữa lại là một gã rất lợi hại. Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, ngươi có biết không?
Bạch Khởi cười nhẹ, sau đó nói vậy.
- Là hắn? Ồ. Thật thà mà nói, thực lực của ta và hắn ngang nhau, hoặc là có chút kém hơn. Nếu như là hắn, ta không phải là đối thủ. Chủ yếu là hắn hơi khó đối phó, hình như là không chết thì phải. Ngươi và ta hợp sức cũng chưa hẳn là đối thủ của hắn.
Tạp Lạc Tư không hề giấu giếm. Đã từng sống không biết mấy vạn năm, đối với Hứa Đức Lạp thì hắn tự nhiên cũng biết. Hơn nữa đối với thực lực của đối phương cũng hiểu biết cơ bản, hắn không có giấu giếm cái gì, thản nhiên thừa nhận mình không phải là đối thủ.
- Ưhm, ta cũng biết hắn khó đối phó. Nhưng Hứa Đức Lạp đã bị phong ấn rồi, thực lực chỉ có thể phát huy khoảng ba phần thôi. Hơn nữa trước đây mấy ngày đã bị thương rồi, bây giờ đang trong lúc nghỉ ngơi dưỡng thần. Nếu như ngươi, còn có ta, ngoài ra còn có Khiếu Thiên và Con trai Hải Thần Vô Cực. Ngươi cảm thấy chúng ta có thể giết chết hắn không?
Bạch Khởi lần nữa chất vấn.
- Có thể! Nhất định có thể. Nếu như ta, ngươi, thêm Vô Cực thì có bảy, tám phần thắng. Nhưng bây giờ có thêm Khiếu Thiên thì ta có thể cho ngươi biết, chúng ta nắm chắc mười phần có thể đánh bại Hứa Đức Lạp. Thôn Thiên Thực Địa của Khiếu Thiên chính là khắc tinh của tên gia hỏa Hứa Đức Lạp này. Chẳng qua… Ta không ngờ ngươi lại có mối liên hệ với Vô Cực. Ngươi phải biết rằng hắn chính là con của Hải Thần Posedon, các ngươi sớm muộn gì cũng phải đối mặt. Bây giờ ngươi lại hợp tác với hắn… Hơn nữa nếu để cho hắn biết sự tồn tại của Khiếu Thiên, sợ rằng sau này sẽ xảy ra nhiều chuyện không hay.
Tạp Lạc Tư chân thành nhắc nhở. Đương nhiên hắn đã thề trung thành với Bạch Khởi, trở thành thủ hạ của Bạch Khởi, như vậy có những việc không phải do hắn có thể quyết định, hắn chỉ là ở bên cạnh nhắc nhở mà thôi.
- Cái này… Ta tự biết, chúng ta sớm muộn cũng phải đối mặt với nhau. Nhưng trước lúc đó, trước lúc Chư Thần quay về, ta tin tưởng tên gia hỏa Vô Cực kia không dám làm loạn. Còn sau đó… Nếu ta mở ra Thất Đại Phong Ấn, khi Chư Thần quay về… Như thế thì xem như Vô Cực không còn hợp tác với ta nữa, ta vẫn như trước phải đứng đối đầu với Chư Thần. Đây là sự việc không thể xoay chuyển. Cho nên ngươi cũng không phải suy nghĩ nhiều… Tất cả ta tự lo liệu lấy.
Chỉ là là Bạch Khởi nói ra như thế. Tất cả trong lòng hắn sớm đã có tính toán. Tất cả, tất cả hắn đều đã tính toán hết, nên không cần Tạp Lạc Tư mở miệng nói nhiều.
o0o
Sau khi bố trí các Thái Thản Cự Nhân lần lượt di chuyển, Bạch Khởi mang theo Khiếu Thiên, còn có Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư cao hơn ba mét kia, ba người cùng hướng duyên hải Đông Bộ đi tới. Ba người đều đi rất nhanh, đều bay lên không trung. Với tư cách là Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư đương nhiên nắm chắc năng lực phi hành, với thực lực của hắn, đây không là vấn đề gì. Còn Bạch Khởi thì không cần phải nói, hắn đã là một Cửu Tinh Đấu Đế đương nhiên không kém hơn những gì đã nói.
Nhưng Khiếu Thiên thì lại không thể không nói tới một chút. Tiểu gia hỏa này, không biết dưới sự sắp xếp của Tạp Lạc Tư đã cắn nuốt được thứ gì, thực lực bay vọt không hề nghi ngờ. Tiến vào cấp Đấu Thánh cũng không nói làm gì, phía sau lưng hắn lại mọc ra hai đôi cánh chim, nhìn qua rất hung tợn đáng sợ. Cơ thể sau khi thu nhỏ lại cũng lớn đến hơn ba thước, cũng xem là một Ma thú khổng lồ.
Hai người một thú cũng không có mất nhiều thời gian, đã đến tới bờ Đông Hải. Bạch Khởi có Tỵ Thủy Châu, sau khi mở ra, trực tiếp bao phủ lấy Khiếu Thiên và Tạp Lạc Tư trong đó chui xuống đáy biển, trải qua một ngày đã đến Hải Thần Điện. Dẫu sao ở đây Bạch Khởi cũng đã đến qua một lần, với trí nhớ của Bạch Khởi, tìm đến Hải Thần Điện trong đại dương mênh mông này cũng không phải là một việc khó khăn.
o0o
- Ý, hắn làm sao lại đến nữa?
Vô Cực đang trong Hải Thần Điện cầm Hoàng Kim Tam Xoa Kích múa võ luyện tập. Khi nhìn thấy ba chấm đen từ xa tiến lại liền lặng người đi, sau đó tự nói với mình. Hắn có thể cảm nhận được khí tức đó là Bạch Khởi, chỉ là còn hai chấm kia thì không biết là gì.
Nhưng Vô Cực vẫn biểu hiện sự tôn kính nên có. Tuy Bạch Khởi cũng chỉ là một phàm nhân, nhưng sức mạnh của hắn tương đương với mình. Ở thời đại các Chư Thần đang ngủ say này, một Vô Cực nhỏ nhoi như hắn cũng không có chỗ dựa phía sau, đối với Bạch Khởi vẫn cần phải khách khí một chút. Thuận tay thu hồi Hoàng Kim Tam Xoa Kích lại, rồi liền đi đến chỗ bọn Bạch Khởi đang tiến tới, chắp tay nói:
- Bạch Khởi huynh đệ, huynh làm sao lại quay lại? Huynh vừa mới rời khỏi chưa đến một tháng mà? Thế nào, có việc gì cần ta giúp đỡ sao?
Tuy ngoài miệng nói như thế, nhưng lúc nói Vô Cực lại hướng sự chú ý của mình về Tạp Lạc Tư và Khiếu Thiên. Thân thể của một người một thú này khiến hắn kinh ngạc. Hơn nữa Vô Cực cũng nhạy bén phát hiện đầu Ma Lang và lão già cường tráng này thực lực đều không dưới mình, vì thế càng khiến trong lòng hắn lo lắng, không biết lần này Bạch Khởi đến là để làm gì.
- Kỳ thực không có chuyện gì. Lần trước ta đáp ứng giúp ngươi giết Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, nhưng ta chưa có làm được, cảm thấy trong lòng có chút hổ thẹn. Hôm nay việc riêng của ta đã xong rồi, cho nên lại đến. Lần này ta mang theo hai người bạn tốt để giúp đối phó với Hứa Đức Lạp. Hai người bọn họ thực lực đều không kém hơn ta, tin tưởng rằng nếu chúng ta liên hợp thì có thể giết được Hứa Đức Lạp.
Bạch Khởi sau khi nghe những lời đó, khẽ cười, nhẹ nhàng nói.
- Thật sao? Vậy thì tốt quá.
Vô Cực nghe vậy mắt liền sáng lên, nét mặt tươi cười, vui vẻ nói. Nhưng ngay sau đó chợt nghĩ ra cái gì, liền chau mày nói:
- Tên gia hỏa Hứa Đức Lạp đó thật khó đối phó. Đặc biệt là bất diệt chi thể của hắn, thật làm cho người ta đau đầu. Các vị có cách tốt nào để đối phó không?
- Cái này… Không cần các hạ phải hao tâm. Lai lịch hai người bạn này của ta không tầm thường. Lai lịch của Khiếu Thiên rất thần bí, ta cũng không tiện nói ra. Nhưng vị bên cạnh ta đây sợ rằng ngươi cũng đã nghe qua rồi, Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư!
Bạch Khởi cười kiêu ngạo. Bạch Khởi muốn nói ra thân phận của Tạp Lạc Tư là vì để sau này đàm phán tăng thêm một ít tiền bạc nữa, để cho Vô Cực biết mình đã đem đến là người như thế nào, giúp hắn đối phó Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp thêm phần tự tin. Hơn nữa cũng là vì có chỗ chuẩn bị cho việc đàm phán sau này.
- Đã vậy thì ta không nói nhiều nữa, Ha ha, có cách tiêu diệt Hứa Đức Lạp là tốt rồi. Vô Cực ta đại diện cho toàn bộ Hải Tộc cảm tạ ba vị.
Người ta không muốn nói nhiều, Vô Cực cũng không hỏi nhiều. Chỉ là hắn hiếu kỳ nhìn Khiếu Thiên hai người một cái. Trong lúc này thì cũng không thể nhìn ra được gì cả, cho dù tuổi tác của Vô Cực không phải là ít, nhưng cũng không xem là lớn, có những sự việc xảy ra trước lúc hắn ra đời thì hắn không thể rõ được.
- Cái này… Không vấn đề gì, nhưng có chút việc ta không biết có nên nói ra không.
Bạch Khởi do dự môt chút, rồi nói những lời như thế.
Không biết vì sao, Vô Cực nghe xong những lời đó của Bạch Khởi, luôn có một loại dự cảm không tốt lắm. Nhưng rốt cục chỗ nào không tốt thì Vô Cực lại không nói ra được. Chỉ là Vô Cực cảm thấy trong lòng rất khó chịu, rất lo lắng, cũng rất sốt ruột. Nhưng cụ thể là vì sao thì hắn lại không biết. Mặc dù trong lòng có suy nghĩ lo lắng như vậy, nhưng mà trước mặt Bạch Khởi, Vô Cực vẫn bảo trì đủ sự lễ phép, mang theo nụ cười hào sảng nói:
- Có gì Bạch Khởi huynh đệ cứ nhanh chóng nói ra đi. Chúng ta là bằng hữu, chẳng cần giấu giếm cái gì. Nếu như có thể, Vô Cực ta nhất định đáp ứng.
Lời thì nói như vậy, nhưng khi làm thì phải xem việc thế nào mới quyết định, nếu không trong phạm vi mình có thể chấp nhận, có đánh chết Vô Cực thì hắn cũng sẽ không làm.
Bạch Khởi nghe xong câu này trong lòng cười khẩy, cũng không nói gì đi đến bên cạnh Vô Cực, nói khẽ với Vô Cực:
- Vô Cực huynh đệ mời sang bên này.
Nói rồi kéo Vô Cực sang một bên, sau đó thần bí nhìn Khiếu Thiên và Tạp Lạc Tư một cái, rồi nhẹ nói:
- Vô Cực huynh đệ, ta đã nhận được ý tốt của huynh tặng ta, chưa có giúp huynh giải quyết gã gia hỏa Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp kia, trong lòng ta cảm thấy hổ thẹn. Lần này ta mời tới hai người giúp sức chúng ta cùng giải quyết xong hắn. Nhưng… Cái này, ta tuy không muốn lợi ích gì ở huynh, nhưng hai người bạn này của ta… huynh cũng phải chú ý một chút. Huynh phải biết, hai người bọn họ, những người bình thường có lẽ không thể mời được. Giờ họ đến rồi, như thế khẳng định có mục đích khác, nên chúng ta phải chu đáo một chút, nếu không sợ rằng bọn họ đi làm mà không gắng sức, cuối cùng lại như cũ phải gãy cánh mà quay lại.
Vô Cực nghe những lời này trong lòng cảm thấy đau xót. Lần trước để nhờ Bạch Khởi giúp đỡ, Vô Cực không chỉ tiêu hết mười ức kim tệ, hơn nữa còn để Bạch Khởi phá vỡ phong ấn của Hải Thần đối với Thủy nguyên tố nữa… Tưởng chừng như vậy đã là xuất ra nhiều máu rồi, ai ngờ lần này Bạch Khởi nói mình lại phải xuất máu thêm lần nữa… Hắn lúc đầu còn vui vẻ, nhưng nghe những lời sau đó liền không biết nên nói thế nào cho phải. Hắn biết lần này sợ rằng mình lại phải đổ nhiều máu hơn lần trước.
Chỉ là không biết hai người này rốt cục muốn những gì. Nhưng bất kể muốn cái gì, mình cũng đều phải xuất ra. Hứa Đức Lạp giống như một đám mây đen chụp xuống toàn bộ bầu trời Hải Tộc, làm mọi người khiếp sợ không thể chịu nổi một ngày. Tuy lần rồi đã làm bị thương Hứa Đức Lạp, khiến cho hắn không thể không ngủ say thêm trăm năm nữa. Nhưng Vô Cực vẫn còn có chút lo lắng, đó là nếu như Hứa Đức Lạp phá phong ấn mà ra, thì sẽ có hậu quả như thế nào.
Điều này luôn là điều hắn không dám tưởng tượng. Nếu một ngày Hứa Đức Lạp phá phong ấn mà ra, sợ rằng toàn bộ Hải Tộc đều phải theo đó mà hủy diệt. Hơn nữa không có sự bảo hộ của Hải Thần, có thể bản thân mình cũng sẽ bị tên gia hỏa Hứa Đức Lạp đó tiêu diệt. Cho nên Vô Cực rất lo lắng sự tình này. Bây giờ có một cách làm vất vả một lần, khỏe suốt đời đặt trước mặt mình, chỉ cần mình bỏ ra một chút vốn là có thể đạt được. Đương nhiên Vô Cực không thể nào bỏ qua.
Ba người Bạch Khởi xuất hiện giống như đem đến cho Vô Cực một đốm sáng nhỏ trong đêm tối, một mảnh ván trong nước lũ vậy, hắn cần phải nhanh chóng nắm lấy, tuyệt đối không thể để cơ hội trôi mất trước mắt. Vì thế sau khi do dự một chút, Vô Cực nghiến chặt răng khẽ nói với Bạch Khởi:
- Bạch Khởi huynh đệ, hai người bạn đó của huynh muốn gì, chỉ cần nói là được. Chỉ cần có thể tiêu diệt Hứa Đức Lạp, Hải Tộc ta không tiếc gì cả.
Bạch Khởi muốn chính là câu nói này, vì thế sau khi nghe câu nói đó Bạch Khởi liền cười ha ha, rồi vui mừng kéo cánh tay Vô Cực nói:
- Tốt! Không ngờ Vô Cực huynh đệ lại hào phóng như thế. Ta đã biết lần này ta đến không nhầm, hai người bạn đó của ta muốn cũng không nhiều. Cũng không muốn Thần Khí gì của huynh, cũng không muốn phá vỡ phong ấn gì của huynh. Hai người bạn của ta muốn chỉ là kim tệ, kim tệ màu vàng mà thôi. Hai người bọn họ không thích gì cả, chỉ thích mỗi thứ này. Ta tin tương Vô Cực huynh đệ sẽ không keo kiệt phải không.
Lời nói này làm Vô Cực lặng người một chút, sau đó liền cười ha ha, mặt đầy hào khí nói:
- Ta tưởng là cái gì, thì ra là kim tệ à? Hải Tộc ta giàu có cũng không thiếu một chút kim tệ đó. Muốn bao nhiêu Bạch Khởi huynh đệ hãy nói ra đi!
Không phải tiền của mình không đau lòng, Vô Cực tên gia hỏa này cơ bản không biết tầm quan trọng của kim tệ, cho nên cơ bản hắn không để ý đến. So với chỗ kim tệ đó thì hắn xem trọng hơn là các Thần Khí trong cung điện của Hải Tộc, hơn nữa còn là những phong ấn quý báu không dễ dàng xúc phạm kia. Còn những cái khác, hắn không để ý đến. Dù sao xuất ra cũng không phải là hắn, hơn nữa Hải Tộc lại rất giàu có.
- Không nhiều. Năm mươi ức kim tệ, thế nào?
Bạch Khởi cười khà khà, đến gần nói nhỏ.
Con số này Bạch Khởi đã cân nhắc một lượt rồi mới nói ra. Đương nhiên con số có thể tiến hành thương lượng. Bạch Khởi bây giờ như sư tử mở miệng lớn, nhưng lại có thể trả giá xuống một chút. Vô Cực rốt cuộc giàu có đến mức nào hắn cũng không rõ, nhưng tổng số bao nhiêu Bạch Khởi đã tính toán qua, Hải Tộc bây giờ có thể điều động được vốn tiền số lượng cũng là khoảng năm mươi ức kim tệ, thậm chí có thể còn ít hơn một chút. Vì thế Bạch Khởi mới đưa ra giá như thế.
- Năm mươi ức kim tệ? Cái này… Ồ, đợi ta một chút, để ta gọi Na Già Nữ Vương đến một chuyến, hỏi xem bà ta rốt cuộc có bao nhiêu tiền.
Lần này Vô Cực không còn hào phóng như trước kia nữa, chỉ là không do dự một chút trả lời như vậy mà thôi. Lần này hắn rõ ràng học được thông minh một chút rồi, lại muốn gọi Na Già Nữ Vương tới hỏi trước xem thế nào. Rõ ràng từ sau lần trước, hắn cũng đã tìm hiểu xem rốt cuộc mười ức kim tệ có thể làm được những gì, rốt cuộc có giá trị bao nhiêu. Tuy hắn vẫn cứ như trước không để ý, nhưng chí ít lần này hắn cũng biết đau xót rồi.
Dù sao đó cũng là mười ức kim tệ a! Mười ức kim tệ, đủ để nuôi sống ngàn vạn người Hải Tộc trong hai mươi năm. Số tiền này hoàn toàn không ít, hơn nữa, lần này Bạch Khởi đưa ra con số rõ ràng không chỉ là mười ức kim tệ đơn giản như thế. Vì thế Vô Cực cũng có chút đau lòng, hắn muốn tìm Na Già Nữ Vương để thương lượng lại một lần.
Đương nhiên hắn không lập tức cự tuyệt, vì chuyện Hải Tộc mong muốn nhất chính là đối phó Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp. Đó mới đúng là nuôi ong tay áo, không giết hắn, Hải Tộc không thể bình an.
.
/363
|