Liệt Diễm Hổ gầm lớn một tiếng, vọt về phía Bạch Khởi, Bạch Khởi bị tấn công bất ngờ, cũng không kịp phòng bị, một tay đã bị tróc da thịt không thể phản công, hơn nữa thanh trường kiếm đã bị nung chảy, trong tay Bạch Khởi không có vũ khí gì, chỉ có thể dùng một tay chống lại….
Tay trái được đấu khí rót vào, Bạch Khởi không có cơ hội tránh né, chỉ có thể sử dụng Liệt Sơn quyền để chống cự lại Liệt Diễm Hổ, tuy nói Bạch Khởi cũng biết làm vậy chỉ như thiêu thân lao đầu vào lửa, cho dù có thể sát tử được Liệt Diễm Hổ thì chỉ e rằng bản thân cũng bị trọng thương, nhưng việc đến nước này đã như sợi chỉ treo chuông, Bạch Khởi cũng không có lựa chọn nào khác.
“Ầm ầm” Liệt Diễm Hổ nhảy dựng lên, hai móng vuốt sắc lao thẳng tới Bạch Khởi, Bạch Khởi vận khí Liệt Sơn quyền, bỗng nhiên đánh ra, hai người một trảo một quyền giao tranh, trong nháy mắt xuất hiện một tiếng nổ lớn, nắm tay của Bạch Khởi sinh ra khí lực khai sơn phá thạch, đánh vào hổ trảo.
“Rắc rắc” một tiếng, đầu khớp xương vỡ vụn ngay lập tức vang lên trong khu rừng rậm, xương tay của Bạch Khởi và móng vuốt của con hổ đó cũng gãy, Liệt Diễm Hổ và Bạch Khởi gần như đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết, Liệt Diễm gầm thét điên cuồng, mắt lộ hung quang, ngoài ra một móng vuốt sắc nhọn nhanh chóng quẹt một vết sâu có thể nhìn thấy xương trên ngực Bạch Khởi, sau đó, người và thú cùng nhau bay văng ra, nhưng Liệt Diễm hổ chỉ lùi lại vài bước, còn Bạch Khởi cả người bay ra xa mấy chục mét…. Ai mạnh ai yếu đã quá rõ ràng.
Khiếu Thiên thấy tình cảnh như vậy cũng không tỏ ra yếu kém, trong nháy mắt liền xông ra, thể hiện sự dũng mãnh của mình, cắn một nhát vào đuôi của Liệt Diễm Hổ, khiến đuôi của đối phương gần như đứt ra, Liệt Diễm Hổ kêu gào rú thảm thiết, còn Khiếu Thiên thì bị quất văng sang một bên, cách đó mấy chục mét, Khiếu Thiên ngã xuống đất, trong khoảng thời gian ngắn không thể đứng dậy, sau đó có nén đau đớn vọt về phía Bạch Khởi.
Xem ra Liệt Diễm Hổ này cũng có chút trí tuệ, chủ ý định tiêu diệt Bạch Khởi trước, sau đó đối phó với Khiếu Thiên, giết chết hai người, mặc dù chỉ có một móng vuốt của nó bị Bạch Khởi đánh gãy xương, nhưng Liệt Diễm Hổ rốt cuộc vẫn là tứ cấp ma thú, có thể so với đấu linh cấp cường giả, mặc dù trước đó một chân bị thương khiến tốc độ của nó giảm đi, nhưng ba chân còn lại của Liệt Diễm hổ vẫn nhanh chóng phóng về phía Bạch Khởi.
Thấy vậy Bạch Khởi vội vàng ăn một viên “Liệu thương đan”, muốn hồi phục nhanh chóng một chút chiến lực, nhưng đáng tiếc thời gian lại quá ngắn, tất cả đều xảy ra trong chớp mắt, Bạch Khởi sau khi ăn “Liệu thương đan” xong còn chưa kịp thở dốc, Liệt Diễm Hổ đã vọt tới trước mặt của Bạch Khởi, miệng lớn bỗng nhiên mở ra, chuẩn bị nuốt chửng Bạch Khởi…
Đang trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc đó, Bạch Khởi đang cảm thấy tuyệt vọng, thì bỗng một thanh kiếm lớn đen kịt chắn ngang ngay trước mặt Bạch khởi, một bóng đen không biết lúc nào đã chắn trước mặt Bạch Khởi, trong nháy mắt, phóng về phía Liệt Diễm Hổ cùng giao đấu với con Liệt Diễm Hổ đã bị thương không phải nhẹ đó….
Độc Cô Chiến thiên.... là Độc Cô Chiến Thiên.… Sau khi Bạch Khởi nhìn rõ, lúc đầu có chút kinh hãi, trong lòng cảm thấy có chút ấm áp, tranh thủ lúc này bắt đầu nhanh chóng hồi phục lại một chút khí lực, sau đó chuẩn bị đến giúp, bởi vì Bạch Khởi biết, tuy Độc Cô Chiến Thiên rất lợi hại, nhưng.... hắn vẫn không phải là đối thủ của Liệt Diễm Hổ, dù cho Liệt Diễm Hổ đã bị thương nặng.
Sau một lát Độc Cô Chiến Thiên dùng thanh kiếm lớn đó làm Liệt Diễm Hổ bị thương, vết thương có thể nhìn rõ xương, nhưng bản thân cũng bị trọng thương, hai người tuy còn đang đánh nhau, nhưng Độc Cô Chiến Thiên rõ ràng đã rơi xuống hạ phong.....
“Liệt Sơn quyền....” Bạch Khởi đã hồi phục khí lực đôi chút, tay phải bị cháy sưng phồng giống như tay gấu, trong nháy mắt bao vây lấy đấu khí cường liệt, tấn công thẳng về phía ngực Liệt Diễm Hổ, mà mặt khác Khiếu Thiên cũng chậm rãi đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh lóe lên, lao về phía Liệt Diễm Hổ....
Thấy cảnh tượng như vậy, Độc Cô Chiến Thiên vẻ mặt lạnh lùng cũng không cố kỵ gì, chuyển tay sử dụng sát chiêu mạnh nhất, một đòn kiếm khí cực lớn phóng ra lao thẳng tới Liệt Diễm Hổ…..
Ba người liên hợp vây sát, đều dùng năng lực mạnh nhất có thể sử dụng, Liệt Diễm Hổ đã bị trọng thương, lại thiếu đề phòng nên bị hai người vây đánh, nên không thể né tránh, bị ba người cùng đánh trúng….
“Oành~~” Sau một tiếng nổ lớn, Liệt Diễm Hổ rên rỉ một tiếng rồi ngã xuống mặt đất, Liệt Sơn Quyền đánh vào nội tạng của nó, vốn đã bị thương, trong nháy mắt lần nữa phun máu tươi túng tóe, Khiếu Thiên dùng móng vuốt sắc nhọn xé rách họng Liệt Diễm Hổ, còn Độc Cô Chiến Thiên còn ác hơn, trong nháy mắt dùng thanh hắc kiếm từ phía sau lưng Liệt Diễm Hổ, chẻ đôi từ trên xuống dưới cơ thể của Liệt Diễm Hổ..
Trong nháy mắt Liệt Diễm Hổ chết, bên tai Bạch Khởi vang lên âm thanh của Cửu U: “Nhiệm vụ hoàn thành, một viên nhiệm vụ bảo thạch cấp B..... Đề thăng thực lực lên tam tinh.....”
Vừa dứt lời Bạch Khởi cũng không để ý đến Độc Cô Chiến Thiên đang cầm thanh hắc kiếm và Khiếu Thiên đang tìm kiếm ma hạch, bỗng cảm thấy một sức mạnh khổng lồ không gì sánh được trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng vọt tới, một ánh sáng đỏ từ trong Cửu U Long Giới bắn vào trong người, sau đó toàn thân phảng phất như tràn đầy sức mạnh, đấu khí bắt đầu mạnh mẽ tràn vào cơ thể....
Điều này khiến cho Bạch Khởi không thể không lập tức dừng mọi động tác, ngồi khoanh chân bắt đầu tu luyện, nhưng trong lúc đang ngồi mới cảm thấy năng lượng và cơ thể phảng phất không giống như bị khống chế, trực tiếp bắt đầu tự hành vận chuyển, tốc độ nhanh kinh người..... Mắt thường cũng có thể thấy bắt đầu hồi phục nhanh chóng, toàn thân chìm trong ánh sáng màu hồng, toàn thân thư thái khiến Bạch Khởi gần như phát ra tiếng rên rỉ sướng khoái.
Không biết qua bao lâu, đại khái là tầm mấy chục phút, Bạch Khởi mới cảm thấy năng lượng cơ thể mình bắt đầu dừng vận chuyển điên cuồng, còn đấu khi ở đan điền của mình lại hình thành đấu khí màu vàng đất, mặc dù còn rất yếu nhược, nhưng lại đã hình thành hơn nữa bắt đầu tự chủ quay tròn, căn bản không cần Bạch Khởi thao tác, không ngừng tự hấp thụ đấu khí nguyên tố xung quanh, tuy tốc độ vận chuyển chậm, nhưng lại không cần điều khiển, tự chủ vận chuyển, tốc độ tu luyện cũng không chậm bao nhiêu so với Bạch khởi, điều này khiến Bạch Khởi rất kinh ngạc.
Đương nhiên chủ yếu là Bạch Khởi cảm thấy rõ ràng cơ thể mình phảng phất mạnh lên mấy lần, toàn thân tràn đầy năng lượng, điều này khiến Bạch Khởi có một cảm giác vui vẻ thoải mái trong lòng.
Tay trái được đấu khí rót vào, Bạch Khởi không có cơ hội tránh né, chỉ có thể sử dụng Liệt Sơn quyền để chống cự lại Liệt Diễm Hổ, tuy nói Bạch Khởi cũng biết làm vậy chỉ như thiêu thân lao đầu vào lửa, cho dù có thể sát tử được Liệt Diễm Hổ thì chỉ e rằng bản thân cũng bị trọng thương, nhưng việc đến nước này đã như sợi chỉ treo chuông, Bạch Khởi cũng không có lựa chọn nào khác.
“Ầm ầm” Liệt Diễm Hổ nhảy dựng lên, hai móng vuốt sắc lao thẳng tới Bạch Khởi, Bạch Khởi vận khí Liệt Sơn quyền, bỗng nhiên đánh ra, hai người một trảo một quyền giao tranh, trong nháy mắt xuất hiện một tiếng nổ lớn, nắm tay của Bạch Khởi sinh ra khí lực khai sơn phá thạch, đánh vào hổ trảo.
“Rắc rắc” một tiếng, đầu khớp xương vỡ vụn ngay lập tức vang lên trong khu rừng rậm, xương tay của Bạch Khởi và móng vuốt của con hổ đó cũng gãy, Liệt Diễm Hổ và Bạch Khởi gần như đồng thời phát ra tiếng kêu thảm thiết, Liệt Diễm gầm thét điên cuồng, mắt lộ hung quang, ngoài ra một móng vuốt sắc nhọn nhanh chóng quẹt một vết sâu có thể nhìn thấy xương trên ngực Bạch Khởi, sau đó, người và thú cùng nhau bay văng ra, nhưng Liệt Diễm hổ chỉ lùi lại vài bước, còn Bạch Khởi cả người bay ra xa mấy chục mét…. Ai mạnh ai yếu đã quá rõ ràng.
Khiếu Thiên thấy tình cảnh như vậy cũng không tỏ ra yếu kém, trong nháy mắt liền xông ra, thể hiện sự dũng mãnh của mình, cắn một nhát vào đuôi của Liệt Diễm Hổ, khiến đuôi của đối phương gần như đứt ra, Liệt Diễm Hổ kêu gào rú thảm thiết, còn Khiếu Thiên thì bị quất văng sang một bên, cách đó mấy chục mét, Khiếu Thiên ngã xuống đất, trong khoảng thời gian ngắn không thể đứng dậy, sau đó có nén đau đớn vọt về phía Bạch Khởi.
Xem ra Liệt Diễm Hổ này cũng có chút trí tuệ, chủ ý định tiêu diệt Bạch Khởi trước, sau đó đối phó với Khiếu Thiên, giết chết hai người, mặc dù chỉ có một móng vuốt của nó bị Bạch Khởi đánh gãy xương, nhưng Liệt Diễm Hổ rốt cuộc vẫn là tứ cấp ma thú, có thể so với đấu linh cấp cường giả, mặc dù trước đó một chân bị thương khiến tốc độ của nó giảm đi, nhưng ba chân còn lại của Liệt Diễm hổ vẫn nhanh chóng phóng về phía Bạch Khởi.
Thấy vậy Bạch Khởi vội vàng ăn một viên “Liệu thương đan”, muốn hồi phục nhanh chóng một chút chiến lực, nhưng đáng tiếc thời gian lại quá ngắn, tất cả đều xảy ra trong chớp mắt, Bạch Khởi sau khi ăn “Liệu thương đan” xong còn chưa kịp thở dốc, Liệt Diễm Hổ đã vọt tới trước mặt của Bạch Khởi, miệng lớn bỗng nhiên mở ra, chuẩn bị nuốt chửng Bạch Khởi…
Đang trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc đó, Bạch Khởi đang cảm thấy tuyệt vọng, thì bỗng một thanh kiếm lớn đen kịt chắn ngang ngay trước mặt Bạch khởi, một bóng đen không biết lúc nào đã chắn trước mặt Bạch Khởi, trong nháy mắt, phóng về phía Liệt Diễm Hổ cùng giao đấu với con Liệt Diễm Hổ đã bị thương không phải nhẹ đó….
Độc Cô Chiến thiên.... là Độc Cô Chiến Thiên.… Sau khi Bạch Khởi nhìn rõ, lúc đầu có chút kinh hãi, trong lòng cảm thấy có chút ấm áp, tranh thủ lúc này bắt đầu nhanh chóng hồi phục lại một chút khí lực, sau đó chuẩn bị đến giúp, bởi vì Bạch Khởi biết, tuy Độc Cô Chiến Thiên rất lợi hại, nhưng.... hắn vẫn không phải là đối thủ của Liệt Diễm Hổ, dù cho Liệt Diễm Hổ đã bị thương nặng.
Sau một lát Độc Cô Chiến Thiên dùng thanh kiếm lớn đó làm Liệt Diễm Hổ bị thương, vết thương có thể nhìn rõ xương, nhưng bản thân cũng bị trọng thương, hai người tuy còn đang đánh nhau, nhưng Độc Cô Chiến Thiên rõ ràng đã rơi xuống hạ phong.....
“Liệt Sơn quyền....” Bạch Khởi đã hồi phục khí lực đôi chút, tay phải bị cháy sưng phồng giống như tay gấu, trong nháy mắt bao vây lấy đấu khí cường liệt, tấn công thẳng về phía ngực Liệt Diễm Hổ, mà mặt khác Khiếu Thiên cũng chậm rãi đứng dậy, ánh mắt sắc lạnh lóe lên, lao về phía Liệt Diễm Hổ....
Thấy cảnh tượng như vậy, Độc Cô Chiến Thiên vẻ mặt lạnh lùng cũng không cố kỵ gì, chuyển tay sử dụng sát chiêu mạnh nhất, một đòn kiếm khí cực lớn phóng ra lao thẳng tới Liệt Diễm Hổ…..
Ba người liên hợp vây sát, đều dùng năng lực mạnh nhất có thể sử dụng, Liệt Diễm Hổ đã bị trọng thương, lại thiếu đề phòng nên bị hai người vây đánh, nên không thể né tránh, bị ba người cùng đánh trúng….
“Oành~~” Sau một tiếng nổ lớn, Liệt Diễm Hổ rên rỉ một tiếng rồi ngã xuống mặt đất, Liệt Sơn Quyền đánh vào nội tạng của nó, vốn đã bị thương, trong nháy mắt lần nữa phun máu tươi túng tóe, Khiếu Thiên dùng móng vuốt sắc nhọn xé rách họng Liệt Diễm Hổ, còn Độc Cô Chiến Thiên còn ác hơn, trong nháy mắt dùng thanh hắc kiếm từ phía sau lưng Liệt Diễm Hổ, chẻ đôi từ trên xuống dưới cơ thể của Liệt Diễm Hổ..
Trong nháy mắt Liệt Diễm Hổ chết, bên tai Bạch Khởi vang lên âm thanh của Cửu U: “Nhiệm vụ hoàn thành, một viên nhiệm vụ bảo thạch cấp B..... Đề thăng thực lực lên tam tinh.....”
Vừa dứt lời Bạch Khởi cũng không để ý đến Độc Cô Chiến Thiên đang cầm thanh hắc kiếm và Khiếu Thiên đang tìm kiếm ma hạch, bỗng cảm thấy một sức mạnh khổng lồ không gì sánh được trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng vọt tới, một ánh sáng đỏ từ trong Cửu U Long Giới bắn vào trong người, sau đó toàn thân phảng phất như tràn đầy sức mạnh, đấu khí bắt đầu mạnh mẽ tràn vào cơ thể....
Điều này khiến cho Bạch Khởi không thể không lập tức dừng mọi động tác, ngồi khoanh chân bắt đầu tu luyện, nhưng trong lúc đang ngồi mới cảm thấy năng lượng và cơ thể phảng phất không giống như bị khống chế, trực tiếp bắt đầu tự hành vận chuyển, tốc độ nhanh kinh người..... Mắt thường cũng có thể thấy bắt đầu hồi phục nhanh chóng, toàn thân chìm trong ánh sáng màu hồng, toàn thân thư thái khiến Bạch Khởi gần như phát ra tiếng rên rỉ sướng khoái.
Không biết qua bao lâu, đại khái là tầm mấy chục phút, Bạch Khởi mới cảm thấy năng lượng cơ thể mình bắt đầu dừng vận chuyển điên cuồng, còn đấu khi ở đan điền của mình lại hình thành đấu khí màu vàng đất, mặc dù còn rất yếu nhược, nhưng lại đã hình thành hơn nữa bắt đầu tự chủ quay tròn, căn bản không cần Bạch Khởi thao tác, không ngừng tự hấp thụ đấu khí nguyên tố xung quanh, tuy tốc độ vận chuyển chậm, nhưng lại không cần điều khiển, tự chủ vận chuyển, tốc độ tu luyện cũng không chậm bao nhiêu so với Bạch khởi, điều này khiến Bạch Khởi rất kinh ngạc.
Đương nhiên chủ yếu là Bạch Khởi cảm thấy rõ ràng cơ thể mình phảng phất mạnh lên mấy lần, toàn thân tràn đầy năng lượng, điều này khiến Bạch Khởi có một cảm giác vui vẻ thoải mái trong lòng.
/363
|