CỨU VỚT ĐỜI NHAU

Chương 3: Khởi đầu

/7


Chương 3: Khởi đầu

Chẳng mấy chốc hai cô  y tá đã dẫn Kiều Ân đến bệnh viện Long Thành. Kiều Ân gật đầu tán thưởng:

Bệnh viện Long Thành quả nhiên không hổ là bật nhất xứ Long Thành này. Kiến trúc bên ngoài rất đẹp mắt, mang phong cách cổ điển, đều đặc biệt là nơi đây có đầy đủ thiết bị của y tế tuy không hiện đại như năm 2015 nhưng ít ra là vẫn có. Đội ngũ y bác sĩ cũng khá đông đúc.

Cô khẽ mỉm cười khổ:Vì cứu Thẩm Văn Đào nên lại đưa cô đến thế giới này. Cô muốn cứu lắm chứ, chỉ sợ là vì sự xuất hiện của mình mà vô số tình tiết thay đổi. Đến lúc đó cô không biết trước gì nữa chỉ sợ trộm gà không được mà mất thêm nắm gạo thôi. Có lẽ cô nên âm thầm giúp anh ta vậy.

Chẳng mấy chốc cô đã được dẫn đến phòng của viện trưởng. 

Bản thân cô quả thật có tí khẩn trương. Bởi vì theo kịch bản của bộ phim vị viện trưởng naỳ không hề xuất hiện. Nhưng vì sự xuất hiện của cô đã kéo theo một số hiệu ứng cánh bướm khác nên không biết ông ấy có dễ ứng phó hay không?

Hít sâu đẩy cửa vào bên trong. Cô thấy một người đàn ônng trung niên, mặc áo blouse trắng, ngước mắt nhìn cô, gương mặt của ông mang theo nửa phần nghiêm nghị nửa phần kiên định, có thể thấy rằng vị bác sĩ này sinh ra là để làm việc cho ngành quân y. Bởi vì tính cách như thế thì mới có thể tồn tại cứu chữa nhưng quân nhân kia được.

Ông nhìn cô rồi nói:

-Cô là Lạc Kiều Ân bác sĩ du học từ Pháp về phài không?

Cô khẽ nói:

-Chào Viện trưởng tôi là Lạc Kiều Ân, xin ông chỉ giáo thêm.

Ông đáp lại:

-Không phải là tôi chỉ giáo cô mà cô phải học được cách thích ứng với một bệnh viện quân sự như thế này. Cô được nhân vào đây rồi, hy vọng cô không làm tôi thất vọng.

Cô gật đầu:

-Tôi hiểu rồi thưa viện trưởng, tôi không làm ông thất vọng đâu.

Ông không nói gì thêm bảo cô ra ngoài. Và nhờ cô y tá dẫn cô đến nơi làm việc.

Có thể nói cô đúng là có duyên với nhân vật trong phim. Nơi cô đươc an bày làm việc lại là kế bên phòng làm việc của Bác Sĩ Tô. Cô nhớ Bác sĩ Tô là người tiếp xúc với Thẩm Văn Đào Hạng Hạo rất nhiều. Cô có thể từ anh ta mà hỏi thăm tin tức. Nghĩ thế lòng cô nhẹ không ít. Sắp xếp lại đồ đạc cô nhanh chóng trở về phòng ngủ nghỉ ngơi một tí. Ngày mai cô mới  chính thức đi làm. 

Nghỉ ngơi đến chiều cô quả thật có tí đói bụng. Tranh thủ thời gian cô rũ thêm hai cô y tá ban sáng đón cô đi ăn cùng cô. Long Thành này quả thật tấp nập vô cùng. 

Đan Nguyệt, Dĩ Kỳ quả thật là hai cô nàng hoạt bát. Không ngừng thao thao bất tuyệt về Long thành, khu vui chơi cũng như món ăn. Đi bên cạnh các cô ấy Kiều Ân không thấy buồn chán.

Dĩ Kỳ đang nói với cô về món mì Long Thành:

-Kiều Ân cô biết không Mì ở Long Thành chỉ có ở phía trước là ngon nhất thôi. Cô xem chúng ta mau giành chỗ đi nào.

Kiều Ân cô cũng thích ăn cho nên không chần chừ đồng ý: 

-Được. 

Ba cô nhanh chóng ngồi vào chỗ bất quá, chưa kịp ngồi thì bị 3 người đàn ông  giành lấy.  Rõ ràng cô đến trước nhưng hắn cố tình ngồi trước.Cô ngước mắt thì thấy đây là đồng phục của trường quân sự Long Thành. Bất giác cô ngước mắt nhìn người ngồi giữa có vẻ là lãnh đạo nhóm này. 

Hắn ta gương mặt khá điển trai. mày kiếm. Mắt đảo xung quanh, môi mỏng gợi vẻ tà khí. Nhìn tổng thế cô thấy con người này rất không đơn giản, không thể tin tưởng được, Đôi mắt anh ta đảo xuôi ngược là người tâm không tĩnh. Điển hình nhân vật phản diện. Gương mặt này lại có chút quen thuộc. Cô đoán hắn là Lý Thiên Hàn. 

Có tiếng cãi nhau làm cô thoát khỏi suy nghĩ:

Không ngờ Đan Nguyệt tranh luận cùng hai người đi theo Lý Thiên Hàn.  Đúng lúc hai người bạn anh ta kéo anh ta vào:

-Thiên Hàn cậu nghĩ xem hai cô y tá này quả thật không biết điều. Cậu nghĩ nên làm thế nào?

Lý Thiên Hàn ngước mắt nhìn ba cô gái. gương mặt lưu manh:

-Chúng ta có thể ăn chung mà 3 cô nàng xinh đẹp. Cùng là những đơn vị trực thuộc quân đội hà tất làm khó nhau. Cha của tôi rất không vui lỡ may nói chuyện với viện trưởng...

Nghe hắn nói tới đây mọi người thầm hiểu:

Hắn ta đang uy hiếp. 

Kiều Ân thấy tranh cãi với hạng người mưu mô này cũng vô ích. Chờ thời gian tới sẽ dạy dỗ hắn. Cô kéo Dĩ Kì và Đan Nguyệt rồi nói:

-Thanh giả tự thanh thôi. Chúng ta đi. Ba Trứng thối thôi mà! Thối quá đã thối rồi còn thích đi ra đường. Thật làm bẩn không khí.

Ba kẻ kia nghe cô nói thì nghẹn họng. Bởi có phản bác thì cô cũng đi xa rồi. 

Ở góc bàn không xa. Có 3 chàng trai khẽ mỉm cười.

Cao Mỹ nhân lên tiếng;

-Không ngờ ngoải giáo quan Tiêu, còn có người trị đước ba tên kia. Nhắc đến giáo quan Tiêu là nghĩ ngay đến kỉ năng đánh người của cô. Còn cô gái lúc nãy thì khác giết người không cần dao a.

Hàn Húc cũng lên tiếng: 

-Đúng thể cái gì mà làm bẩn không khí. Đúng là nghe muốn ngẹn họng.

Thẩm Văn Đào nảy giờ im lặng thì xen vào:

-Các cậu chỉ thích xem náo nhiệt à. Không sợ không  loạn không vui sao.

Nói xong nhìn theo bóng lưng cô gái đã đi xa mất. Lòng anh cảm thấy có vài phần quen thuộc.

Trong lúc đó tâm trí của Lạc Kiều Ân thì đang suy tính về cái mạng sống của anh. Lòng cô thấp thỏm:

Không biết đây là tập mấy của kịch bản rồi. Còn kịp để cứu trái tim của Thẩm Văn Đào không đây?

Có cánh hoa đào rơi trên vai cô ấy.





/7

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status