Cửu Vực Tà Hoàng

Chương 88: Định Phong Châu cùng Tử Ngọc Lan

/190


Địa Huyền Châu trong tay Hoa Dục Vũ đột nhiên chấn động, từng tia khí lành trong nháy mắt băng toái, khiến cho Hoa Dục Vũ loạng choạng lui về phía sau.

“Cẩn thận, toàn lực phòng ngự”

Lôi Đình cùng Hoa Dục Vũ song song huy vũ tạo ra kết giới, hai tay không ngừng đánh ra các loại thủ ấn, gia cố phòng ngự.

Tần Thiên không vọng động, tu vi của hắn cực thấp không giúp được gì, chỉ đành cẩn thận quan sát bốn phía.

Lôi Đình triển khai kết giới phòng ngự màu đỏ như lửa, còn phòng ngự kết giới của Hoa Dục Vũ là màu xanh nhạt.

Hai loại kết giới một tầng chồng lên một tầng, hợp lại tạo thành một loại phòng ngự kết giới, có hiệu quả cương nhu hỗ trợ.

Nhưng, lực hủy diệt phun ra từ bên trong chín cửa động lại cực kỳ khủng bố, trong nháy mắt đã xé nát phòng ngự của hai người hợp thành, tựa như chín đầu quang báo, hướng ba người đánh tới, một lòng muốn tiêu diệt bọn họ.

Lôi Đình cùng Hoa Dục Vũ song song thụ thương, thương thế nghiêm trọng.

Hoa Dục Vũ nhanh chóng lấy ra một viên thuốc ăn vào, hét lớn một tiếng, từ mi tâm bay nhanh ra một viên châu màu xanh, lẳng lặng huyền phù trên đầu ba người.

Lôi Đình cũng lấy ra một viên thuốc ăn vào, cũng tạo ra một phòng ngự kết giới khác, đem Tần Thiên che chở vào bên trong.

Một tiếng vang thật lớn làm thời không rung chuyển.

Ngay khi lực hủy diệt kinh khủng kia hết sức nguy cấp, nháy mắt đột nhiên yên tĩnh lại.

Một cổ uy lực chấn thiên địa theo quán tính vọt tới trước, không một tiếng động tác dụng lên trên ba người Lôi Đình, Hoa Dục Vũ và Tần Thiên, chấn cho ba người hộc máu trọng thương ngay tại chỗ, ngồi bịch xuống mặt đất.

Thanh quang lượn lờ quanh hạt châu mang theo thần lực bất khả tư nghị, dám giam cầm lực hủy diệt kinh khủng kia, mặc dù thương thế ba người Tần Thiên rất nghiêm trọng, nhưng cuối cùng cũng tránh được tử kiếp.

Lôi Đình thở hổn hển, nhìn hạt châu trên đầu, hỏi: “Đây là Định Phong Châu à?”

Hoa Dục Vũ khổ sở nói: “Dĩ nhiên là Định Phong Châu rồi, nếu không chúng ta khó tránh thoát cái chết. Chỉ tiếc viên Định Phong Châu này khi sinh ra đã kém cõi, thời gian ta đạt được nó cũng không dài, thời gian tế luyện còn ít, không phát huy tác dụng quá lớn”

Tần Thiên hiếu kỳ nói: “Định Phong Châu là pháp bảo ngươi luyện chế sao?”

Hoa Dục Vũ nói: “Định Phong Châu so với pháp bảo bình thường khác bất đồng, bình thường phải dựng dục ở bên trong tâm của cây cổ thụ vạn năm, phẩm chất cao thấp thì căn cứ vào thời gian dài hay ngắn, hoàn cảnh địa lý, chủng loại cổ thụ khác mà được chia thành tuyệt phẩm, thượng phẩm, trung phẩm, hạ phầm. Ta có được viên Định Phong Châu này, chỉ được xem là trung phẩm, tiên thiên chưa nhiều, phải không ngừng tế luyện cường hóa mới có thể tiến thêm một bước nữa, do đó mới phát huy ra uy lực mạnh nhất”

Lôi Đình thấy Tần Thiên tò mò như vậy, bổ sung: “Định Phong Châu thuộc tính mộc, tiên thiên dựng dục tại bên trong không gian pháp tắc, đó là đại đạo bổn nguyên, để tế luyện ra uy lực tột cùng của nó, là thuộc loại dị bảo, có hy vọng tấn thăng thành linh khí”

Tần Thiên nhẹ giọng nói: “Đại đạo bổn nguyên là cái gì?”

“Đại đạo tự nhiên, là nói về vạn vật. Nhưng bình thường mà nói, cũng chỉ là loại vật đặc thù, kỳ trân dị bảo dựng dục ra đại đạo chi ấn. Cái gọi đại đạo chi ấn kia, chính là ra những đường vân. Các loại đường vân luôn thể hiện ảo diệu vô cùng. Vạn vật sinh linh căn cứ theo những đường vân do tiên thiên dựng dục ra mà lĩnh ngộ chân đế, dó đó vận dụng đến các lĩnh vực khác như: luyện thể, luyện khí, luyện dược”

Hoa Dục Vũ xuất thân từ Tu Chân thế giới, đối với một số chuyện tương đối hiểu rõ.

Mặc dù chỉ là hai ba câu thôi, nhưng cũng đã trình bày khái quát đơn giản về đại đạo bổn nguyên.

Nhưng, Tần Thiên vẫn không hiểu rõ lắm, bởi vì cảnh giới của hắn quá thấp, nếu muốn giải thích, vậy phải mất chừng ba ngày ba đêm.

Hoa Dục Vũ tung mình lên, thu hồi Định Phong Châu về tại chỗ sâu mi tâm thức hải của hắn.

Lôi Đình vịn Tần Thiên đứng lên, ba người một lần nữa đưa ánh mắt về phía chín cửa động kia, trong ánh mắt hiện nhiều hơn một cổ lo lắng.

Chín cửa động tối đen như mực, tựa như chín con thú dữ thái cổ ẩn núp bên trong đó, làm cho người ta có loại áp bức vô hình.

Nhãn quang Tần Thiên khẽ nhúc nhích, lần lượt lướt qua chín cửa động, cẩn thận cảm ứng sinh lộ cùng hung hiểm ở bên trong đó.

Bất tử chi tâm kịch liệt đập liên hồi, xuyên thấu qua giác quan thứ sáu mà cảm ứng, phân biệt cát hung họa phúc bên trong chín cửa động.

Lôi Đình hai hàng lông mày khẽ nhúc, trầm ngâm nói: “Xông vào thì quá mức nguy hiểm, nếu có linh khí trong tay, có lẽ có thể xông qua nơi này”

Hoa Dục Vũ đồng ý nói: “Thiên Nguyên phái có thể vượt qua, ta đoán chừng bọn họ hơn phân nữa mượn khí lực linh khí. Trên người Lôi lão đệ có linh khí không?”

Lôi Đình lắc đầu nói: “Trên người của ta nếu có đồ vật này, đã sớm chạy thoát rồi, thế mà ta còn trông cậy vào trên người của ngươi có một hai kiện linh khí a, mang chúng ta xông qua cửa quan này”

Hoa Dục Vũ không nói, nhìn Tần Thiên một cái, lại vừa xem qua chín cửa động một lần nữa, chần chờ nói: “Quả thật trên người của ta có một hạ phẩm linh khí, nhưng bị tổn thương nghiêm trọng, không biết là có thể được hay không?”

Tần Thiên hiếu kỳ nói: “Linh khí là cái gì?”

Một đóa hoa ngọc lan bắn ra tia sáng tím từ bên trong mi tâm Hoa Dục Vũ bay ra, dừng ở trước mặt ba người.

Vô số quang hoa tử sắc như rồng như phượng, lượn lờ ở mặt ngoài, làm cho thời không cũng bắt đầu vặn vẹo, hơi thở kinh khủng chung quanh đó chỉ trong nháy mắt bị bức lui, khí linh thanh khiết bao phủ quanh thân ba người, làm cho người ta có loại cảm giác kỳ ảo linh hoạt, thoái mái, thơm, bình yên.

Tử Ngọc Lan linh quang cực độ, có hai cánh hoa xuất hiện tổn hại, tia sáng ảm đạm đi một chút.

Tần Thiên nhìn Tử Ngọc Lan trước mắt, Bất tử chi tâm khẽ phản ứng, nhưng cũng không mãnh liệt.

Lôi Đình có chút khiếp sợ, hỏi: “Đóa hoa này là vật của Hoa Thần Cung ngươi sao – Tử Ngọc Lan?”

“Vật này xuất thân từ Tu Chân thế giới, nhưng không phải là sở hữu của Hoa Thần Cung, là ta tại mấy năm trước trong vô tình lấy được ở một động phủ. Mấy năm qua, ta luôn cố gắng đem nó chữa trị, nhưng không thành công”

“Có hai cánh hoa đã bị tổn hại, không tính là nghiêm trọng, chúng ta có thể thử một lần”

Lôi Đình quay đầu nhìn chung quanh, bắt đầu suy nghĩ nên tiến vào cửa nào.

Hoa Dục Vũ thúc dục Tử Ngọc Lan, di động một vòng trước chín cửa động, chỉ vào trong một cái cửa động nói: “Ta cảm giác nơi đó có con đường sinh lộ”

Tần Thiên có chút ít kinh ngạc, Bất tử chi tâm đã từng cẩn thận cảm ứng cát hung qua từng cửa động, cho ra kết quả 2 sinh 7 tử, hiện giờ Hoa Dục Vũ chỉ đúng một trong hai con đường sinh lộ đó.

Lôi Đình khẽ vuốt cằm, nắm tay Tần Thiên đi tới, đi theo bên cạnh Hoa Dục Vũ.

“Tử Vân phiên cổn, Hoa hương như vụ”

Hoa Dục Vũ khẽ quát lên một tiếng, linh khí cuồn cuộn rót vào bên trong Tử Ngọc Lan, làm cho thời không bắt đầy run rẩy.

Từng đạo tử hoa như rồng như phượng, theo Tử Ngọc Lan chậm rãi xoay tròn, bắn ra linh bảo thiên quang, thủ hộ bên ngoài thân Tử Ngọc Lan.

Cùng lúc, Tử Ngọc Lan phát ra hàng nghìn hàng vạn quang hoa, từng tia buông xuống, tạo thành một cái kết giới phòng ngự, đem ba người Tần Thiên bảo vệ vào trong đó.

“Đi mau, Tử Ngọc Lan này đã bị tổn hại, lấy tu vi của ta căn bản là không chống được bao lâu”

Tên đỉnh đầu là hạ phẩm linh khí Tử Ngọc Lan, Hoa Dục Vũ mang theo Lôi Đình cùng Tần Thiên xông vào bên trong động, từng trận cương phong đáng sợ xé rách hư không, ăn mòn tử sắc quang bên ngoài thân ba người, tạo thành lực cản khổng lồ, làm cho ba người cất bước gian nan.

“Đáng chết, đây là âm sát cương phong, có thể xé rách hư không, cho dù cao thủ Tạo Hóa cảnh đỉnh phong, căn bản cũng không chịu nổi”

/190

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status